Lâu Đài Trên Cát - Chương 118
Sài gòn 8h sáng 24/06/2009
Gã ghé nhà An lấy xe xong chạy thẳng lên công trình công ty, ngồi quyết toán khối lượng thi công xong, gã hẹn người ta sáng mai thanh toán tiền, Rồi gã uống café, gã bắt đầu suy nghĩ
Ai là người bỏ cái quần đó
Hạnh chăng? Mình với Hạnh rất thân, đi khách sạn nằm chung giường cũng mấy đêm rồi, nhưng mình và Hạnh chưa ngủ với nhau, hôn nhau cũng chưa có, cái lần lầm lẫn thì không tính
Với lại Hạnh cũng không phải đứa lang tâm thủ lạt, mình tin thế
Hồng và An, tụi nó là les rồi, với lại Hồng và An biết mình thương Ngọc, tụi nó lại con gái Miền Tây thẳng tính. Nó phá hoại gia đình mình để làm gì.
Còn Hương, đúng, Hương ra tay tàn nhẫn độc địa, thủ đoạn cao tay và đâm trúng thế này, khả năng Hương làm được, nhưng mà, nó không yêu mình, nó phá hoại mình làm gì? Rồi giờ biết là nó đi nữa, nhưng chứng cứ đâu mà xử tội nó
Tính gã vốn công bằng, trọng lý lẽ, khi lý lẽ chưa ổn, gã chưa thễ kết tội được. Làm luật sư, gã luôn nghĩ về nguyên tắc suy đoán vô tội, nên gã muốn công bằng cho Hương. Nhưng nghi thì nghi lớn nhất, giờ cần xác định cho rõ
Nhưng vi dụ có chứng cứ sau này, biết Hương rồi, xử sao đây? Thôi kệ, bắt trộm đã, xử thì tính sau. 99% là nó rồi, chứ không ai cả. gã quyết định như thế.
Gã không giận Hương, cũng không căm thù, nhưng gã buồn. Gã có vợ rồi, gã không muốn yêu ai nữa, nhưng gã thương cô, mà cô không hiểu, cô ra tay phá hoại gã
Gã đã sai khi không nghĩ là Hương đã yêu gã. Phải, cô thật sự yêu gã, nhưng cô chối bỏ điều đó trong lòng cô, cô tự lừa cô, và cô lừa cả gã nữa.
Gã luôn nghĩ là với một đứa con gái lý trí như Hương, va chạm lên giường với vài tên có vợ rồi, nên cô có ngủ với gã cô cũng sẽ không yêu gã.
Gã không nghĩ là những trò chơi tình dục của gã làm Hương thú vị, rồi đam mê, gã không nghĩ là Hương luôn thấy bình an khi ở bên gã, và gã không bao giờ bắt Hương phải hiến thân, phải đánh đổi. Nên sâu xa trong lòng Hương, cô đã yêu gã.
Gã không biết khi Hương chuẩn bị hiến thân cho gã, nếu gã từ chối như những lần trước kia là khác, Hương sẽ tức, nhưng không giận, lần này cô biết gã chuẫn bị chiếm đoạt cô, nhưng rồi gã vứt cô nằm đó nằm đó, trần truồng thèm khát và trơ trọi, ra nghe dt vợ, gã đã phạm một sai lầm chết người.
Sáng nay Hương ngủ dậy, cô thấy SMS của gã nhắn lúc 4h sáng “ anh đang lên SG, hôm nay anh đi công việc nhiều lắm, tối nay gặp em. Tối nay sau 19h anh alo”
Gã không biết cô đã vui như thế nào khi thấy gã lên SG lại. Cô quyết định hôm nay cô sẽ đi làm về sớm, nấu cái gì ngon cho gã ăn. Cô biết cô phải làm gì để trói chặt một người đàn ông mà, cô học của mẹ cô chứ ai.
Cô bật cười, mấy ngày nay cô đi gặp Hồng, An, Hạnh, giờ cô hiểu ra chổ yếu của gã rồi. Một người đàn ông làm mình đam mê trong tình dục đến nỗi tự động hiến thân, người đó lại bảo vệ được mình, rồi nâng đỡ cho mình, mình không giữ cho mình, thì hóa ra mình ngu sao? Mấy hôm nay cô không muốn tự mình dối mình nữa, phải, mấy hôm nay, mình thật sự nhớ gã, như chưa bao giờ biết nhớ ai vậy
Rồi cô nhớ lại 4 đêm nay, đêm nào cô cũng phải dùng cái trứng xoay cho đến khi cô kiệt sức, khi nhớ cái vật nóng hổi cũa gã mà cô đã vuốt ve
Con mồi và thợ săn đã đổi chỗ cho nhau.
(Còn tiếp)