Lâu Đài Trên Cát - Chương 100
Hương đứng đó, xoay đi xoay lại trước gương rồi hài lòng về trang phục của mình.
Nghe gã gọi taxi cho Hồng và An về xong, gã bảo cô chưng diện chút, để cùng gã đón khách. Nhìn cô gọn gàng khỏe mạnh nhưng không kém phần hấp dẫn trong quần jeans áo thun bỏ vô quần,hở nách bó sát người, mông vú đầy đủ, gã thích lắm, phong cách thế mới được, nữ tính, nhưng phải mạnh mẽ, lần đầu ra mắt anh em chiến hữu, đâu có đơn giản.
Hôm nay giống như đại hội chư hầu, nhưng do kiểu sống cổ điển và tình nghĩa huynh đệ, anh 4 thích đãi anh em chiến hữu ở nhà hơn, hạng trọc phú mới ra nhà hàng khoa trương cho báo chí thiên hạ chĩa vào, anh hay nói thế.
Tất cả các anh em về dự nếu đi xe hơi thì vui lòng gửi tại chỗ nào gần đó, xong cứ alo, sẽ có 1 thằng đệ tử xách xe máy ra hốt vào. Trong thời buổi cả nước khó khăn, doanh nghiệp phá sản mà thế giới ngầm khoe khoang quá chỉ tổ cho công an chú ý, không dí đầu mình nã thêm tiền thì cũng kiếm chuyện phá. Đó là chưa kể lỡ mấy thằng đó nó mưu phản, nó bỏ trái bom vô cốp xe cho nổ banh cái bàn thủ tịch, thì con gì nữa…Chỉ trừ ra 3 ông bạn già liên minh sống chết, là có quyền cho xe hơi vô thẳng trong sân, mấy ông bạn đó già cả rồi, ai lại cho đứng nắng đợi xe rước. Rồi mấy ông già đó, không lẽ chết chung với mình luôn?.
Thằng Sĩ chọn thực đơn làm anh 4 hài lòng. Đón khách ở nhà, nhưng ăn ngon hơn…nhà hàng, lại có nhiều món độc, vậy mới là ăn uống.
Cầm thực đơn lên, anh 4 đọc lướt qua, đuông dừa tái uống với rượu khai vị,hà nàm (bào thai) dê hầm ngũ quả, ah, món này để ăn no.
Vịt xiêm lùa nướng mật ong, nhìn món này, anh biết thằng con anh muốn đãi lão tứ
Vịt xiêm lùa là rượt mấy con vịt xiêm cho nó chạy mê tơi, cho nó ra hết mùi dầu và hôi vịt, lúc chạy máu nó bơm đều toàn thân nên thịt nó ngọt, mềm tơi ra, ướp gia vị vô cho vừa ăn, rồi ướp thêm mật ong với nước cam vắt, nướng lên, rồi lạng bỏ xương chỉ lấy nạc, cắt miếng miếng 2 ngón tay, cứ 1 hớp rượu gắp 1 miếng thịt, nó thơm ngọt đến tận trong bao tử. Đây là món nhậu lai rai để anh em lâu ngày gặp lại tâm tình
Heo cặp nách luộc ăn kèm rau sống, cà pháo mắm tôm. Heo cặp nách là mấy con heo mọi mà người dân quê hay nuôi, một con chừng 7-10 kg, có thể ôm 1 tay kẹp vô nách đi được, là giống heo mọi nhỏ con nên tui nó 7-10kg một con nhưng thịt đã săn chắc nhưng không dai, gân xương không mềm nhưng cắn ăn được, không dính kẽ răng, mà không bở như heo sữa.
Như vậy là đủ, có cường dương bổ âm , có rau cỏ, có món nhậu, có món ăn no. Tính thế là chu đáo, mà mấy món này, ra nhà hàng đâu dễ kiếm. có tiền mà không biết ăn ngon, mất mẹ món đầu trong tứ khoái.
Một bàn 10 người, để khách ngồi và ăn uống thoải mái, anh 4 ghét nhất là đi tiệc mà nó mời cho đông, rồi xếp bàn 12 người, chật chội, lại ăn uống ít ỏi, đó là có tiền mà ứng xử không tinh tế.
Ngồi ở bàn thủ tịch có 6 tay đứng đầu và mấy ông bạn già cốt cán xa xưa, anh 4 đứng dậy sau khi lướt mắt qua toàn bộ khách khứa
– Các anh em, hôm nay mời các anh em về đây, trước là lâu rồi mình không tụ tập ăn nhậu, người ở gần, người ở xa, hôm nay tụ lại hàn huyên 1 bữa, tôi cũng còn sức khỏe vài năm nữa thôi, nên gặp anh em ở đây, có khi tiệc sau mình lại không đông đủ, nên hôm nay, ai chưa say, chưa no, linh gác cửa không cho về.
Mấy tay khách khứa nâng ly uống cạn, trong ly có con đuông nằm đó, nãy giờ chúng nó nằm trong nước cốt chanh, chắc cũng tái tái hết rồi. Để ý có mấy tay hơi rợn nên không bỏ đuông, Hương cười thầm. “Ăn tươi nuốt sống vậy mới thích” nhớ lại câu nói của gã, cô quay qua bàn thủ tịch, thấy gã mặt bộ vest đen nhưng áo khoát cởi ra cho mát, cô ….mới thấy sao hôm nay gã có dáng sếp quá nhỉ, thua kém gì mấy tay cô quen.
Nghe câu chúc của lão đại, mấy anh em cùng hội hiểu ý lão, như bọn chúng, thấy đó mà có khi chết đó, mới hôm nay nâng ly, mai xộ khám hay mò cá là chuyện bình thường.
Nhìn vô đám này, ai không biết tưởng mấy ông doanh nghiệp làm ăn thành đạt, tụ tập ăn nhậu chúc mừng, đâu biết dưới vẻ ngoài lịch lãm đó, là những bàn tay, những đầu óc giết người không ghê tay.
Như tôi đã nói cách đây 2 năm , 3 năm nữa là tôi nghỉ hưu, nên trong 3 năm nữa, mong các anh em đoàn kết, gắn bó, rồi sau này, theo nhánh của ai thì theo, tôi không quản nữa, theo con tôi cũng được, theo lão nhị hay lão tam cũng được, tôi sẽ không trách hay phiền hà một câu. Chỉ mong trong 3 năm, anh em tận lực nghe lời, cùng tiến cùng lùi, lấy đại cuộc là trọng, vì nghĩa mà sống, cùng giúp đỡ nhau.
Nghe đến câu này, gã thầm gật gù thâm ý của anh 4, con anh chưa kịp lớn, mà 2 bên kè kè 2 ông cựu thần lao khổ công cao, lão nhị và lão tam, mà không lẽ giết họ, nhưng để họ lại sợ họ phản con mình.
Nên anh bày ra cái này, cho 2 ông phò tá 2 thằng con, âm thầm kẹn cựa nhau, bỏ quên cơ hội…mưu phản. kèm theo đó là lời hứa cắt đất phong vương, cho ra lập cánh riêng, thế là hóa giải 2 nguy cơ thành 2 đồng minh chiến lược trong tương lai, tuy làm vậy thiệt đi một chút, nhưng an toàn, làm người mà, tham quá là thâm
Rồi anh 4 đem gã về, đặt gã làm trục cân, để quân bình 2 nhánh, để 2 nhánh đều ve vuốt gã, tự lộ mình ra trong mắt gã, rồi anh trao quyền lớn cho gã để gã giúp anh cân bằng tình thế
Nhưng gã là tướng mà không có quân, nên muốn mưu phản cũng không làm được
Thế là chỉ đi một nước cờ khéo léo, anh 4 hóa tán được hết nguy cơ trong nội bộ, mà vẫn giữ được tiếng không tru diệt công thần. Tránh đi tiếng xấu là thỏ hết giết chó, mà vẫn ổn định được quân tình bên trong.
– Chỉ là trong 3 năm đó, có ít việc phải sắp xếp, mà tôi già rồi, đi xe không nổi, nên tạm kiếm lại người xưa, ở đây cũng có hơn phân nữa anh em là biết, luật sư Hùng Cần Thơ, trừ vấn đề sinh tử sống chết của các anh em, còn lại Hùng nói như tôi nói.
Dĩ nhiên anh em biết gã là lão tứ, khi nhìn vị trí gã bên tay phải anh 4, giữa gã và anh 4 còn 2 lão thần trì trọng đó.
Gã đứng dậy , nâng ly ra mắt, rồi gã gã cất lời
-Thằng em dốt nát, chỉ may mắn học xong cái bằng luật sư, nên được anh 4 thương mà cũng sợ hãi, hôm nay gặp các anh em ở đây, người quen kẻ lạ, sau này làm việc chung, mong anh em tận tình giúp đỡ. Sau này có việc gì, nửa đêm gà gáy mà cần, các anh em cứ gọi, thằng em nguyện hết sức giúp đỡ, rồi gã đọc số dt của gã.
Hương ngồi đó, nghe tiếng vỗ tay ầm ầm , thậm chí có mấy tay quen cũ, chạy lên bàn thủ tịch ôm vai bá cổ gã, cô không biết đó là những người ngày xưa gã từng giúp họ khi sa vòng lao lý, giúp vợ con họ viên thuốc chén cơm khi ngặt nghèo, giúp riết mà lúc đi lấy vợ gã chỉ còn vẻn vẹn 200 triệu.
Nhưng có hề gì, vương vãi mấy hột lúa gạo, 10 phần thì khó, nhưng 3 phần cũng sẽ mọc lên cây. Ba phần đó tuy không chính danh, nhưng đó là quân của gã.
Gã không muốn mưu phản, nhưng gã không muốn bị vô thế quan bức dân phản.
Buổi tiệc rôm rả ồn ào, ngó qua thấy Hương đang có mấy tay vây quanh ồn ào chúc tụng, gã mỉm cười, con mồi hôm nay nhìn hấp dẫn quá, mà không phô phang, ít ra, cũng phải vậy chớ.
Thấy anh 4 khoát tay, biết là đến giờ họp kín những tay chủ chốt, gã ngoắt thằng Hùng, con lớn anh 4 lại, đưa nó tờ giấy
– Em mời mấy tay trong danh sách này, vào khu trong, mình họp riêng
Rồi gã đứng dậy rống lên;
Thằng em có việc vào trong chút, anh em cứ tự nhiên, Hương, em thay anh mời rượu mấy anh em ở đây nhé
Đám đông tự nhiên hiểu, sau này cô là phụ tá của gã. Mà nhìn con này đẹp , thơm, nhưng nó còn non quá, biết làm được trò trống gì không, thôi kệ, chắc lão tứ không đến nỗi chọn chân dài não ngắn. thế là mấy tay đàn ông xúm vào chúc mừng, cho người đẹp uống nhiều chút, má nó hồng lên, ngắm mới đã.
Gã xoay lưng đi vô trong, đến giờ quan trọng nhất của bữa tiệc hôm nay
(Còn tiếp)