Lão Già Vô Gia Cư Và Milf Dâm Đãng - Chương 7.5
- Home
- Lão Già Vô Gia Cư Và Milf Dâm Đãng
- Chương 7.5 - Kết thúc của hôn nhân không hạnh phúc
Một buổi chiều tại phòng gym “FitVibe”, Quyên đang tập luyện trên máy chạy bộ, mồ hôi lấp lánh trên làn da mịn màng, cơ thể săn chắc càng thêm quyến rũ nhờ những tháng tập luyện chăm chỉ. Cô vừa cười đùa với ông Tâm, người đang quét dọn gần đó, thì bất ngờ cánh cửa phòng gym bật mở. Tuấn, chồng của Quyên, bước vào cùng vài người đàn ông mặc vest sang trọng – rõ ràng là các đối tác kinh doanh của hắn. Quyên sững lại một thoáng, nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, nở nụ cười lạnh lùng.
Ông Tâm, nhận ra tình hình, lặng lẽ đẩy xe rác ra góc khác, để lại không gian cho hai vợ chồng. Tuấn nhìn Quyên, ánh mắt mỉa mai. “Sao, cô tập gym chăm chỉ thế này là để quyến rũ mấy thằng trai trẻ à?” Hắn cười khẩy, giọng đầy khinh miệt. Quyên không phản bác, chỉ nhún vai, ánh mắt sắc lạnh. “Anh ở đây làm gì?” cô hỏi, giọng bình thản.
Tuấn nhếch mép, chỉ tay về phía các đối tác đang khởi động trên máy tập. “Đi làm ăn. Đối tác của anh thích tập gym, nên tụi anh vừa tập vừa bàn chuyện. Không như cô, chỉ biết làm đẹp để câu trai.” Quyên cười nhạt, không buồn đáp lại. Cô quay lại máy chạy bộ, tiếp tục bài tập, trong khi Tuấn dẫn đối tác sang khu vực khác. Cả hai phớt lờ nhau, tiếp tục công việc của mình. Nhưng ông Tâm, dù không nói ra, đã để ý đến sự khinh miệt trong lời nói của Tuấn. Ông biết Quyên xứng đáng với điều tốt đẹp hơn.
Vài ngày sau, trong lúc ông Tâm đang dọn dẹp nhà vệ sinh nam của phòng gym, Linh bất ngờ xuất hiện, kéo ông vào một buồng nhỏ bên trong. “Bác Tâm, tranh thủ làm một nháy đi, cháu thèm quá!” Linh thì thào, ánh mắt lấp lánh dục vọng. Không để ông phản ứng, cô đẩy ông ngồi xuống bồn cầu, quỳ giữa hai chân ông, kéo quần xuống và ngậm lấy con cặc khổng lồ. “Ưm… buồi bác ngon quá…” Linh rên khe khẽ, lưỡi cô xoáy quanh đầu cặc, liếm mút say mê.
Ông Tâm, ôm đầu Linh, thả lỏng cơ thể, tận hưởng cảm giác miệng cô siết chặt quanh dương vật của mình qua từng nhịp bú. Nhưng trong lúc đó, ông bất ngờ nghe thấy tiếng nói chuyện từ bên ngoài. Giọng Tuấn, chồng Quyên, vang lên rõ ràng, đang bàn bạc với một đối tác. “Dự án đấu giá đất công gần đây, tụi mình phải hốt bằng được. Dùng mấy cái công ty ma có sẵn của mình, quân xanh quân đỏ phối hợp ép giá xuống thấp nhất. Còn mấy thằng khác muốn tham gia, cứ dùng thủ thuật chặn đầu, không cho chúng nó chen vào.”
Ông Tâm, dù đang phê trong khoái cảm, vẫn tập trung lắng nghe, ghi nhớ từng chi tiết. Ông biết đây không phải chuyện bình thường – kế hoạch này nghe như một vụ làm ăn bất hợp pháp. Linh, vẫn say mê bú dưới chân ông, không để ý đến cuộc trò chuyện bên ngoài. Khi ông Tâm đạt cực khoái, bắn tinh vào miệng cô, Linh nuốt trọn, ngẩng lên cười. “Bác Tâm, tinh bác nhiều thế, cháu sướng!” Ông Tâm cười khàn, nhưng đầu óc vẫn xoay quanh những gì vừa nghe. Ông biết thông tin này có thể quan trọng với Quyên.
Một đêm đông lạnh giá, Quyên lại tìm đến túp lều của ông Tâm, nơi cô cảm thấy an toàn và ấm áp nhất. Trong túp lều tồi tàn, dưới ánh sáng yếu ớt của ngọn đèn dầu, Quyên cởi bỏ áo khoác đắt tiền, để lộ cơ thể quyến rũ trong bộ đồ lót mỏng manh. “Bác Tâm, đụ tôi đi, tôi cần sướng tối nay,” cô thì thào, quỳ xuống ngậm lấy con cặc khổng lồ của ông. “Ưm… buồi bác… tôi nghiện mất rồi…” Ông Tâm đẩy cô nằm xuống tấm chiếu, đâm sâu vào lồn cô, khiến cô rên rỉ thảm thiết. “Ôi… mạnh nữa… đụ nát lồn tôi đi!” Họ làm tình cuồng nhiệt, dâm thủy của Quyên bắn tung tóe, hòa lẫn với tinh dịch của ông Tâm.
Sau trận làm tình, cả hai nằm ôm nhau dưới tấm chăn mỏng, hơi thở hòa quyện trong không khí lạnh. Ông Tâm đột nhiên lên tiếng, giọng trầm. “Cô Quyên, sao cô không ly dị thằng chồng khốn nạn đó? Hắn không xứng với cô.” Quyên thở dài, áp mặt vào ngực ông. “Bác Tâm, tôi muốn lắm, nhưng không dễ. Hôn nhân của tôi là một cuộc liên hôn kinh tế. Gia đình tôi và gia đình hắn liên kết vì lợi ích kinh doanh. Ly dị sẽ làm cả hai bên mất mặt, họ không cho phép đâu.”
Ông Tâm trầm ngâm, rồi hỏi tiếp. “Nếu chồng cô làm gì đó ảnh hưởng đến lợi ích của gia đình cô thì sao? Ví dụ, nếu hắn gây ra chuyện lớn, làm mất uy tín chẳng hạn?” Quyên nhíu mày, ánh mắt sáng lên. “Nếu thế thì… chắc chắn tôi có thể ly dị. Gia đình tôi sẽ muốn cắt đứt ngay để bảo vệ danh tiếng. Nhưng Tuấn cẩn thận lắm, hắn luôn có đường lui. Tôi đã nghĩ đến chuyện này nhiều lần, nhưng không dễ đâu.”
Lúc này, ông Tâm kể lại cuộc trò chuyện ông nghe được trong nhà vệ sinh. “Hôm đó, tôi nghe chồng cô bàn với đối tác về một vụ đấu giá đất công. Chúng định dùng công ty ma, quân xanh quân đỏ, để ép giá xuống thấp và chặn người khác tham gia. Tôi không rành kinh doanh, nhưng chuyện này nghe như bất hợp pháp. Nếu lộ ra, chắc chắn sẽ ảnh hưởng lớn đến hắn.”
Quyên nghe xong, mắt sáng rực, như vừa bắt được vàng. Cô ngồi bật dậy, hôn ông Tâm một cái thật sâu, lưỡi cô quấn lấy lưỡi ông. “Bác Tâm, ông đúng là thiên tài! Đây chính là thứ tôi cần! Nếu chuyện này lộ ra, Tuấn sẽ gặp rắc rối lớn, và gia đình tôi sẽ đồng ý cho tôi ly dị ngay!” Cô ôm chặt ông, giọng phấn khích. “Để cảm ơn, để tôi cho bác sướng thêm vài hiệp nữa nhé!” Cô trèo lên người ông, cưỡi con cặc của ông, nhấp nhô cuồng nhiệt. “Đụ tôi đi, bác Tâm… làm lồn tôi sướng vì ông!” Họ làm tình thêm vài giờ, tiếng rên dâm đãng của Quyên vang khắp túp lều, cho đến khi cả hai gục xuống trong sự thỏa mãn.
Trong những ngày tiếp theo, Quyên bắt đầu hành động. Cô lặng lẽ thu gom tài sản của mình, chuyển tiền và bất động sản sang các tài khoản riêng, đảm bảo cô sẽ không mất gì sau khi ly dị. Đồng thời, cô thông báo với bố mẹ về kế hoạch bất hợp pháp của Tuấn. Gia đình cô, vốn coi trọng danh tiếng và lợi ích kinh doanh, lập tức đồng ý cho cô ly dị để tránh bị liên lụy. “Nếu thằng Tuấn làm chuyện bẩn thỉu, chúng ta không thể để gia đình mình bị kéo xuống,” bố cô nói, giọng nghiêm nghị. Quyên mỉm cười, biết rằng cô đã nắm chắc phần thắng.
Mọi thứ diễn ra thuận lợi. Quyên đệ đơn ly dị, và Tuấn, dù bất ngờ, không phản đối quá nhiều. Hắn vốn đã chán ngán cuộc hôn nhân này từ lâu, và với vô số tình nhân bên ngoài, hắn chẳng bận tâm đến việc mất Quyên. Cuộc ly dị hoàn tất nhanh chóng, với Quyên giữ được phần lớn tài sản và danh tiếng của mình. Cô bước ra khỏi tòa án, cảm thấy nhẹ nhõm như vừa trút bỏ một chiếc lồng sắt.
Ngay sau khi ly dị, Quyên lái xe thẳng đến túp lều của ông Tâm. Cô bước vào, ném túi xách sang một bên, và lao vào ôm ông. “Bác Tâm, tôi tự do rồi! Nhờ ông, tôi thoát được thằng khốn đó!” Ông Tâm cười khàn, kéo cô vào lòng. “Cô Quyên, cô tự do rồi thì phải trả ơn tôi chứ?” Quyên cười lớn, cởi phăng váy, quỳ xuống ngậm lấy con cặc của ông. “Buồi bác là phần thưởng lớn nhất của tôi!” cô rên rỉ, liếm mút say mê.
Họ dành cả tuần ở túp lều, ăn ngủ như vợ chồng thực thụ. Quyên nấu ăn cho ông Tâm trước cửa lều, những món đơn giản như khoai nướng và thịt xiên. Một hôm, trong lúc nấu, cô lướt điện thoại và thấy tin tức: kế hoạch bất hợp pháp của Tuấn đã bị phanh phui trên báo chí, khiến danh tiếng của hắn lao dốc. Quyên mỉm cười đắc thắng, biết rằng dù Tuấn có thể không đi tù lâu, hắn đã phải trả giá cho sự kiêu ngạo của mình.
Đêm hôm đó, cả hai lại làm tình cùng với nhau. Quyên nằm trong lòng của ông Tâm, nhẹ nhàng tâm sự, “Bác Tâm, ông đúng là người hùng của tôi,” Quyên nói, áp mặt vào ngực ông sau một trận làm tình cuồng nhiệt. Ông Tâm cười, bóp mông cô. “Cô Quyên, lồn cô làm tôi sướng, thế là đủ rồi.” Họ làm tình thêm một lần nữa dưới ánh trăng, tiếng rên dâm đãng của Quyên vang lên, hòa cùng tiếng gió trong khu rừng thưa.
Nhờ ly dị sớm, Quyên không chỉ giữ được tài sản mà còn xây dựng được sự nghiệp riêng. Cô mở rộng danh mục đầu tư, quản lý các bất động sản của mình với sự tự tin mới, và tiếp tục tập gym để giữ cơ thể quyến rũ. Quan trọng hơn, cô có Linh và ông Tâm – những người bạn tình mang lại cho cô niềm vui và sự thỏa mãn mà cô từng khao khát. Túp lều của ông Tâm, dù tồi tàn, đã trở thành nơi cô tìm thấy sự bình yên và khoái cảm.
Quyên, Linh, và ông Tâm tiếp tục những cuộc thác loạn, nhưng Quyên đặc biệt gắn bó với ông Tâm. Ông không chỉ là người bạn tình mà còn là người mang lại cho cô cảm giác được yêu thương, điều mà cô chưa bao giờ có trong cuộc hôn nhân với Tuấn. “Bác Tâm, ông ở lại với tôi mãi nhé,” Quyên thì thào một đêm, khi cả hai nằm ôm nhau trong túp lều. Ông Tâm cười khàn, hôn lên trán cô. “Cô Quyên, chỉ cần cô còn muốn cái buồi này, tôi sẽ không đi đâu.”