Lão Già Vô Gia Cư Và Milf Dâm Đãng - Chương 3
Một ngày nọ, dưới ánh hoàng hôn đỏ rực, Linh lại tìm đến ông Tâm. Mưa vừa tạnh, không khí ẩm ướt và nặng mùi đất. Cô bước vào lều, ánh mắt rực cháy, không cần lời chào. Cô quỳ xuống trước ông Tâm, đôi môi háo hức tìm đến dương vật khổng lồ của ông, thứ mà cô đã nghiện từ lâu. Cô liếm, ngậm, và trêu đùa với sự điêu luyện, lưỡi cô lướt theo từng đường gân, tạo ra những âm thanh ướt át khiến ông Tâm rên lên khàn khàn. “Cô Linh… cô… cô thật sự…” – ông thở hổn hển, không thể nói hết câu.
Trong lúc say mê phục vụ ông, Linh không kìm được mà để tay mình trượt xuống dưới, ngón tay cô di chuyển nhịp nhàng, tự mang lại khoái cảm cho bản thân. Ông Tâm, dù già yếu, không thể cưỡng lại cảnh tượng ấy. Đôi mắt ông ánh lên sự ham muốn mãnh liệt. “Cô Linh, để tôi…” – ông thì thào, giọng run rẩy vì kích thích. Ông kéo cô nằm xuống tấm chiếu rách, cúi xuống giữa hai chân cô, dùng lưỡi thô ráp của mình khám phá phần nhạy cảm nhất của cô. Linh rên rỉ, cơ thể cong lên, đôi tay bấu chặt vào tóc ông. “Bác Tâm… ôi… đừng dừng…” – cô thì thầm, giọng lạc đi trong cơn mê.
Cả hai hòa quyện trong một màn “phục vụ” lẫn nhau, môi và lưỡi của họ như hòa vào một vũ điệu nhục dục. Tiếng rên của Linh và ông Tâm hòa lẫn, lấn át cả tiếng gió thổi qua khu rừng. Khoái cảm dâng trào như sóng vỡ bờ, và trong một khoảnh khắc hoàn hảo, cả hai cùng đạt đến đỉnh điểm. Linh cảm nhận cơ thể mình run rẩy dữ dội, dâm thủy tuôn trào, trong khi ông Tâm phóng thích mạnh mẽ vào miệng cô. Họ thở hổn hển, mồ hôi đầm đìa, ánh mắt trao nhau đầy thỏa mãn và ngạc nhiên.
Linh chưa bao giờ cảm thấy sung sướng đến thế. Nhưng cô không muốn dừng lại – cô muốn nhiều hơn, muốn chạm đến những giới hạn mà cô chưa từng nghĩ tới. Cô nhìn ông Tâm, ánh mắt lấp lánh dục vọng. “Bác Tâm… cháu còn muốn…” – cô thì thầm, giọng đầy thèm khát.
Không để ông trả lời, Linh nhẹ nhàng đẩy ông nằm ngửa ra tấm chiếu. Cô trèo lên người ông, đôi tay run run nắm lấy dương vật khổng lồ của ông, từ từ dẫn nó vào lồn của mình. Kích thước của nó khiến cô hơi rùng mình, nhưng sự khao khát đã lấn át mọi cảm giác e dè. Cô hạ thấp cơ thể, cảm nhận từng centimet của ông trượt vào, căng đầy cô đến mức gần như đau đớn. “Ôi… bác… to quá…” – cô rên lên, mắt nhắm nghiền, đầu ngửa ra sau.
Linh bắt đầu di chuyển chậm rãi, tận hưởng từng cảm giác khi cơ thể cô ôm lấy ông. Cô nhấp nhô nhẹ nhàng, như muốn kéo dài khoái cảm, nhưng rồi, sự sung sướng bắt đầu chiếm lĩnh. Cô không còn kiểm soát được bản thân. Hông cô dập mạnh hơn, nhanh hơn, bất chấp kích thước khổng lồ của ông. Tiếng da thịt va chạm vang lên trong lều, hòa cùng tiếng rên rỉ của cả hai. “Cô Linh… cô… cô làm tôi không chịu nổi!” – ông Tâm thở hổn hển, đôi tay ông bấu chặt vào hông cô, thúc đẩy cô dập mạnh hơn.
Linh như bị cuốn vào một cơn bão khoái lạc. Cô cảm thấy cơ thể mình như nổ tung, dâm thủy bắn tung tóe, ướt đẫm cả tấm chiếu và chân ông Tâm. Ông Tâm, không thể chịu nổi sự cuồng nhiệt của cô, cũng đạt đến đỉnh điểm, phóng thích sâu bên trong cô, hơi ấm của ông lan tỏa trong cô. Linh gục xuống người ông, hơi thở dồn dập, cơ thể vẫn rung lên vì dư âm của cơn cực khoái mãnh liệt nhất trong đời cô. “Bác Tâm… chưa bao giờ… cháu chưa bao giờ…” – cô thì thào, không đủ sức để nói hết câu.
Nhưng Linh vẫn chưa thỏa mãn. Sau khi lấy lại hơi thở, cô trượt xuống, đôi môi lại tìm đến dương vật của ông Tâm, giờ đã ướt đẫm bởi cả hai. Cô liếm sạch, chậm rãi, say mê, như thể muốn lưu giữ mọi hương vị của khoảnh khắc này. Mùi đất, mồ hôi, và dấu vết của chính cô hòa quyện, khiến cô chìm vào một trạng thái mê muội. “Bác… bác là của cháu…” – cô thì thầm, giọng mơ màng.
Ông Tâm chỉ cười khẽ, bàn tay vuốt nhẹ tóc cô. “Cô Linh, cô làm tôi sống lại rồi. Ông già này… không ngờ còn có ngày này.”
Linh nằm xuống, úp mặt vào dương vật của ông Tâm, hít sâu mùi hương nồng nàn, đất, mồ hôi, và cả sự hòa quyện của họ. Cô cảm thấy bình yên một cách kỳ lạ. Trong sự bẩn thỉu và cấm đoán, cô tìm thấy một thứ tự do mà cô chưa từng biết đến. Cô thiếp đi, gối đầu lên ông Tâm, hơi thở đều đều, vẫn hít lấy mùi hương ấy như một liều thuốc an thần.
Khi tỉnh dậy, trời đã tối mịt. Linh ngồi dậy, nhìn ông Tâm đang ngủ say, khuôn mặt ông trông bình thản hơn bao giờ hết. Cô mỉm cười, nhẹ nhàng chỉnh lại quần áo rồi rời đi. Trên đường về, cô không còn cảm thấy tội lỗi hay xấu hổ. Cô đã hoàn toàn chấp nhận rằng đây là một phần của mình – một phần dâm đãng, nguyên thủy, nhưng cũng đầy sống động.
Những ngày sau, Linh tiếp tục đến với ông Tâm, mỗi lần lại là một hành trình mới của khoái cảm và kết nối. Công việc ở phòng gym vẫn tiếp diễn, nhưng cô không còn cố gắng che giấu sự lơ đãng của mình. Cô tận hưởng nó, như một bí mật ngọt ngào làm cuộc sống cô trở nên rực rỡ hơn. Mai, con gái cô, vẫn nhận ra sự thay đổi, nhưng Linh chỉ cười và nói: “Mẹ đang sống thật với chính mình, con ạ.”
Một buổi tối, trong túp lều ẩm ướt, Linh cởi bỏ áo, để lộ thân hình săn chắc, làn da mịn màng óng ánh mồ hôi. Cô trèo lên ông Tâm, không một lời, chỉ có ánh mắt rực cháy dục vọng. “Bác Tâm, cháu cần cái buồi bự của bác ngay bây giờ,” cô thì thào, giọng khàn khàn đầy thèm khát. Ông Tâm, dù già nua, không thể cưỡng lại sự cuồng nhiệt của cô. “Cô Linh, cô đúng là con điếm tham lam,” ông cười khẩy, giọng khàn đặc, tay nắm chặt hông cô.
Linh dẫn dương vật khổng lồ của ông vào lồn mình, rên rỉ khi nó căng đầy cô, đau đớn xen lẫn khoái cảm. Cô dập mạnh, hông nhấp nhô như vũ bão, tiếng da thịt va chạm vang lên trong lều. “Ôi, bác… nó to quá… lấp đầy cháu rồi!” cô rên rỉ, đầu ngửa ra sau, tóc dài bết mồ hôi dính vào lưng. Ông Tâm thở hổn hển, tay bấu chặt mông cô, thúc đẩy cô dập mạnh hơn. “Cô Linh, cô làm tôi muốn bắn mẹ nó rồi!” ông gầm gừ, mắt mờ đục ánh lên sự ham muốn.
Đúng lúc đó, điện thoại của Linh rung lên trong túi xách. Cô liếc nhìn – một tin nhắn từ cấp dưới: “Chị Linh, hôm nay có khách VIP đến, yêu cầu chị huấn luyện riêng. Chị đến ngay được không?” Linh cười khẩy, tay với lấy điện thoại và tắt nguồn không chút do dự. “Đéo quan tâm,” cô lẩm bẩm, rồi tiếp tục dập mạnh, lồn cô siết chặt quanh con cặc của ông Tâm. “Bác Tâm, giờ chỉ có cái buồi của bác là quan trọng thôi.” Ông Tâm cười lớn, tay vỗ mạnh vào mông cô. “Cô đúng là con đĩ dâm đãng, Linh ạ!”
Cả hai chìm vào cơn đê mê, Linh rên rỉ không ngừng, dâm thủy chảy ướt đẫm đùi ông Tâm. Ông Tâm, không chịu nổi, bắn mạnh vào trong cô, hơi ấm của ông lan tỏa khiến Linh rùng mình đạt cực khoái, nước lồn bắn tung tóe xuống tấm chiếu. Cô gục xuống người ông, thở hổn hển, miệng vẫn lẩm bẩm: “Bác… chưa bao giờ cháu sướng thế này…”
Nhờ những lần làm tình cuồng nhiệt với ông Tâm, Linh trở nên rực rỡ hơn bao giờ hết. Cô bước vào phòng gym với nụ cười tươi tắn, năng lượng tràn đầy, và sự tự tin toát ra từ từng cử chỉ. Các học viên nhận ra sự thay đổi, khen cô trông trẻ trung và quyến rũ hơn. Công việc của cô cũng thuận lợi hơn, khách hàng đổ về phòng gym đông hơn, và cô bắt đầu mở rộng các dịch vụ mới, từ lớp yoga đến các khóa huấn luyện cá nhân cao cấp.
Một lần, trong lúc nằm ôm nhau sau một trận làm tình kịch liệt, ông Tâm vô tình kể về những tin đồn ông nghe được khi nhặt ve chai quanh thành phố. “Cô Linh, khu phố X dạo này đông lắm, nghe nói sắp mở trung tâm thương mại mới. Dân chúng bàn tán xôn xao.” Linh, vẫn còn thở dốc, mắt sáng lên. “Thật hả bác? Kể thêm đi!” Ông Tâm cười, vuốt tóc cô. “Cô mà làm ăn ở đó, chắc hốt bạc. Nhưng đừng quên ông già này nha.”
Linh ghi nhớ và bắt đầu đầu tư vào một dự án kinh doanh mới – một chi nhánh phòng gym nhỏ gần khu phố X. Nhờ thông tin từ ông Tâm, cô chọn đúng thời điểm, và chi nhánh mới nhanh chóng thu hút khách, mang về lợi nhuận khổng lồ. Linh muốn thưởng cho ông Tâm, đề nghị mua cho ông một căn nhà nhỏ hoặc ít nhất là sửa lại túp lều. Nhưng ông Tâm lắc đầu, ánh mắt kiên định. “Tôi sống thế này quen rồi, cô Linh. Tôi chỉ cần cô, và cái lồn dâm đãng của cô là đủ rồi.” Linh bật cười, trèo lên người ông, hôn mạnh vào môi ông. “Bác đúng là đồ già dê, nhưng cháu thích thế!”
Những lần gặp gỡ của Linh và ông Tâm không chỉ là những cuộc làm tình cuồng nhiệt. Họ bắt đầu tâm sự nhiều hơn, chia sẻ những câu chuyện mà họ chưa từng kể với ai. Linh nói về áp lực làm mẹ đơn thân, về những đêm cô đơn dù xung quanh đầy người ngưỡng mộ. Ông Tâm kể về quá khứ, về người vợ đã mất, về những sai lầm khiến ông rơi vào cảnh sống lang thang. Trong túp lều, giữa mùi đất và mồ hôi, họ tìm thấy sự đồng cảm sâu sắc.
“Cô Linh, cô không sợ người ta biết chuyện của chúng ta à?” ông Tâm hỏi một lần, khi cả hai đang nằm ôm nhau, mồ hôi còn ướt đẫm cơ thể. Linh cười, tay vuốt ve con cặc vẫn còn cứng của ông. “Đéo ai cần biết, bác ạ. Cháu chỉ cần cái buồi này, và bác. Thế là đủ.” Ông Tâm cười khàn, kéo cô vào một nụ hôn sâu, lưỡi ông khám phá miệng cô như muốn nuốt chửng.
Những lần làm tình của họ ngày càng cuồng nhiệt. Linh không chỉ dùng lồn hay miệng, cô còn thử mọi tư thế có thể. Có lần, cô quỳ kiểu doggy, để ông Tâm đâm sâu từ phía sau, con cặc khổng lồ của ông khiến cô rên rỉ đến khản giọng. “Bác… mạnh nữa đi… đụ cháu mạnh vào!” cô hét lên, không còn biết xấu hổ. Ông Tâm, dù già, cũng bùng nổ sức mạnh, đâm mạnh đến mức tấm chiếu rung lên. “Cô muốn mạnh, tôi chiều!” ông gầm gừ, tay vỗ mạnh vào mông cô.