Lão Già Vô Gia Cư Và Milf Dâm Đãng - Chương 18
- Home
- Lão Già Vô Gia Cư Và Milf Dâm Đãng
- Chương 18 - Cuộc chiến ở trong quán bar và túp lều
Không khí ở trong quán bar lúc này căng như dây đàn. Linh, ôm chặt Mai, hét lên. “Bác Tâm, cẩn thận!” Nhưng ông Tâm, với bản lĩnh của một võ sư karate đai đen, không hề nao núng. Khi gã đầu trọc vung tay định đấm, ông Tâm nghiêng người, nhanh như cắt, khóa tay gã, xoay ngược và quật ngã xuống sàn. Tiếng xương kêu răng rắc khiến đám đông xung quanh giật mình. “Ai muốn nữa?” ông Tâm gầm lên, ánh mắt sắc lạnh, đứng che chắn trước Linh và Mai.
Đám thanh niên, tức giận, lao vào. Một gã cầm chai bia đập về phía ông Tâm, nhưng ông dễ dàng né được, tung một cú đá cao chính xác vào ngực gã, khiến hắn ngã lăn ra quầy bar, làm vỡ tung tóe ly rượu. Một tên khác rút dao, nhưng ông Tâm, với phản xạ của một võ sư, tóm cổ tay hắn, bẻ ngược, khiến con dao rơi xuống sàn. Ông tung cú đấm thẳng vào mặt tên đó, khiến hắn gục ngay lập tức. Đám còn lại, thấy đồng bọn bị hạ trong chớp mắt, bắt đầu hoảng loạn. “Thằng già này là ai vậy?!” một gã hét lên, lùi lại.
Linh, nhân cơ hội, kéo Mai ra khỏi góc bàn, ôm chặt con gái. “Mai, tỉnh lại đi! Mẹ đưa con về!” Mai, vẫn lờ đờ, thì thào: “Mẹ… con xin lỗi…” Ông Tâm, đứng chắn trước hai mẹ con, quát lớn: “Còn ai dám động vào họ không? Ra đây!” Đám thanh niên, thấy khí thế của ông Tâm và tình thế bất lợi, lùi dần. Một vài khách trong quán bar bắt đầu quay video, khiến bọn chúng càng hoảng, vội bỏ chạy ra ngoài.
Sau cuộc đối đầu gay cấn tại quán bar phố đèn đỏ, Linh và ông Tâm vội vàng đưa Mai ra khỏi nơi nguy hiểm ấy. Linh đỡ Mai, vẫn còn lờ đờ vì thuốc, lên xe hơi, trong khi ông Tâm lái xe máy hộ tống phía sau. Mai, ngồi ở ghế sau, thở hổn hển, mặt đỏ ửng, cơ thể run rẩy. Linh, ôm chặt con gái, lo lắng tột độ, nhận ra tình trạng của Mai không chỉ là say rượu hay thuốc mê thông thường. Cô nhớ lại lời gã đầu trọc trong quán bar, giọng cười nham nhở: “Cô em uống thứ thuốc kích dục đời mới đấy, không được thỏa mãn kịp thời là nguy hiểm tính mạng đấy, bà chị!” Linh, lúc đó quá tức giận, không để tâm, nhưng giờ cô hiểu sự nghiêm trọng của tình hình.
Trên đường về, tình trạng của Mai ngày càng tệ. Cô gái trẻ bắt đầu rên rỉ, tay ôm bụng, lồn cô ướt đẫm qua lớp quần, dâm thủy chảy xuống ghế xe. “Mẹ… nóng quá… con không chịu nổi…” Mai thì thào, mắt lờ đờ, cơ thể uốn éo như bị cơn dục vọng thiêu đốt. Linh, hoảng loạn, nắm tay con, nước mắt lăn dài. “Mai, con cố lên, mẹ đưa con đi bệnh viện ngay!” Cô định quay xe hướng về bệnh viện gần nhất, nhưng Mai, trong cơn mê thuốc, hét lên: “Không… con muốn… con cần được đụ… mẹ, con không chịu được!”
Linh, sốc trước lời nói của con, nhớ lại cảnh tượng Mai từng đòi tham gia mối quan hệ của cô với ông Tâm. Cô nhìn sang ông Tâm, đang lái xe máy song song, và ra quyết định táo bạo. “Bác Tâm, theo tôi! Chúng ta đến túp lều của bác trong rừng!” Linh hét qua cửa sổ xe, giọng run rẩy nhưng kiên quyết. Ông Tâm, không hiểu chuyện gì, chỉ gật đầu, tăng tốc theo sau.
Cả nhóm đến túp lều cũ của ông Tâm trong rừng, nơi từng là nơi trú ẩn của ông thời vô gia cư, giờ được sửa sang với giường nhỏ, vài ngọn nến, và không gian ấm cúng. Linh đỡ Mai vào lều, đặt cô lên giường. Mai, lúc này gần như mất kiểm soát, cởi phăng áo, để lộ cặp vú căng tròn và lồn ướt át qua lớp quần lót mỏng. “Mẹ… con thèm quá… con muốn buồi…” cô rên rỉ, tay tự sờ lồn mình, cơ thể run rẩy vì tác dụng của thuốc kích dục.
Ông Tâm, đứng bên, kinh ngạc và bối rối. “Cô Linh, chuyện gì thế này? Chúng ta phải đưa cô Mai đi bệnh viện!” Nhưng Linh, nước mắt lăn dài, quỳ trước ông Tâm, nắm tay ông. “Bác Tâm, không kịp đâu! Bọn chúng nói nếu Mai không được thỏa mãn, tính mạng con bé sẽ nguy hiểm! Bác… bác hãy làm tình với con bé, tôi cầu xin bác! Chỉ có bác mới cứu được con tôi lúc này!” Giọng Linh nghẹn ngào, vừa đau đớn vừa tuyệt vọng.
Ông Tâm lùi lại, ánh mắt hoảng loạn. “Cô Linh, tôi không thể… Cô Mai còn trẻ quá! Tôi không thể lợi dụng Cô ấy ở trong cái tình huống như thế này được! Làm thế này là sai!” Ông cố giữ đạo đức, nhớ đến những lần từ chối Huyền vì tình thầy trò. Nhưng Linh, không bỏ cuộc, ôm chặt chân ông. “Bác Tâm, tôi biết bác không muốn, nhưng đây là cách duy nhất! Tôi không thể mất con! Bác là người tử tế, tôi tin bác sẽ làm điều đúng!” Mai, trên giường, rên rỉ lớn hơn, tay xoa lồn điên cuồng. “Bác Tâm… đụ con đi… con cần buồi bác…”
Cuối cùng, trước sự cầu xin của Linh và tình trạng nguy kịch của Mai, ông Tâm cắn răng đồng ý. “Cô Linh… tôi làm vì cô và cô Mai…” Ông bước đến giường, kéo quần xuống, để lộ con cặc khổng lồ, cứng ngắc, lấp lóe dưới ánh nến.
Mai, dưới tác dụng của thuốc, lao vào ông Tâm như một con thú hoang. Cô ngậm lấy con cặc của ông, liếm mút mãnh liệt, lưỡi xoáy quanh đầu khấc. “Ưm… buồi bác… to quá… ngon quá…” cô rên, nước bọt chảy xuống cằm. Ông Tâm, dù miễn cưỡng, không thể cưỡng lại khoái cảm khi lồn Mai, ướt át và nóng bỏng, cọ vào đùi ông. Ông nhấc cô lên, đặt cô nằm ngửa, dang chân cô rộng ra, và đâm con cặc vào lồn cô.
“Ôi… bác Tâm… đụ con… mạnh vào!” Mai hét lên, lồn cô siết chặt con cặc, dâm thủy bắn tung tóe. Ông Tâm, vận hết kinh nghiệm của mình, đẩy mạnh, mỗi cú thúc như một thế võ chính xác, khiến Mai cong người, rên rỉ thảm thiết. “Sướng… con sướng muốn chết… bác Tâm, đụ nát lồn con đi!” Cô bấu chặt vào vai ông, móng tay cào rách da, cơ thể run rẩy trong cơn cực khoái.
Linh, ngồi bên cạnh, ôm đầu gối, vừa khóc vừa cầu nguyện. “Mai… con phải ổn… mẹ xin lỗi con…” Cô nhìn ông Tâm và Mai, lòng lẫn lộn giữa đau đớn và hy vọng. Ông Tâm, dù bị cuốn vào dục vọng, tập trung vào việc cứu Mai. Ông đổi tư thế, để Mai cưỡi lên mình, hông cô nhấp nhô cuồng nhiệt, lồn cô bóp chặt con cặc. “Bác Tâm… con ra… con ra nữa!” Mai hét, đạt cực khoái lần thứ ba, dâm thủy chảy xuống giường.
Cuối cùng, ông Tâm không kìm được, bắn tinh sâu vào lồn Mai, tinh dịch nóng hổi tràn ra ngoài, hòa lẫn với dâm thủy. Mai, sau cơn cực khoái mãnh liệt, gục xuống, thở hổn hển, cơ thể dần trở lại bình thường. Linh, kiểm tra con, nhận ra dấu hiệu nguy hiểm đã biến mất – Mai không còn run rẩy hay đỏ ửng bất thường. Cô ôm chầm lấy Mai, khóc nức nở. “Mai… con ổn rồi… cảm ơn trời!” Ông Tâm, mồ hôi đầm đìa, kéo chăn đắp cho Mai, giọng nghẹn ngào. “Cô Linh, cô Mai ổn rồi… tôi đã cố hết sức.”
Sau trận làm tình cuồng nhiệt, cả ba kiệt sức, ôm nhau ngủ thiếp đi trong túp lều. Linh nằm cạnh Mai, tay nắm chặt tay con, trong khi ông Tâm ôm cả hai từ phía sau, như một người bảo vệ. Dưới ánh nến lập lòe, không khí trong lều tràn ngập sự nhẹ nhõm và mãn nguyện, dù xen lẫn cảm giác phức tạp. Mai, dù vẫn còn mệt, thì thào trong giấc ngủ: “Mẹ… bác Tâm… con xin lỗi…” Linh vuốt tóc con, nước mắt lăn dài. “Mai, mẹ mới là người có lỗi… Từ giờ, mẹ sẽ bảo vệ con.”
Ông Tâm, nằm bên, lòng nặng trĩu. Ông biết hành động vừa rồi, dù để cứu Mai, nhưng với ông ấy phần nào đó nó đã vượt qua ranh giới đạo đức của mình. Nhưng quay lại nhìn Linh và Mai bình an, ông thở phào, tự nhủ sẽ làm mọi thứ để bảo vệ họ. Cả ba ngủ say, tiếng gió rừng rì rào bên ngoài như xoa dịu những căng thẳng vừa qua.