Lão Già Vô Gia Cư Và Milf Dâm Đãng - Chương 15
Sau cuộc trò chuyện với Huyền, ông Tâm không thể ngừng nghĩ về hoàn cảnh của cô. Hình ảnh học trò cũ tiều tụy, gánh khoản nợ khổng lồ từ người chồng quá cố, khiến ông đau lòng. Ông quyết tâm giúp Huyền thoát khỏi băng xã hội đen, không chỉ vì tình thầy trò mà còn vì lòng trắc ẩn của mình. Đầu tiên, ông miễn toàn bộ việc chia sẻ lợi nhuận từ võ đường karate của Huyền, đồng thời sắp xếp cho cô một căn hộ nhỏ trong tòa chung cư của mình. “Cô Huyền, em cứ ở đây, không phải lo bọn xã hội đen tìm đến. Thầy sẽ xử lý chuyện này,” ông nói, giọng trầm nhưng đầy quyết tâm.
Huyền, dù cảm động, vẫn lo lắng. “Thầy Tâm, em không muốn kéo thầy vào rắc rối. Bọn chúng nguy hiểm lắm…” Nhưng ông Tâm lắc đầu, ánh mắt kiên định. “Huyền, thầy đã để em một mình quá lâu. Lần này, thầy sẽ không bỏ rơi em nữa.” Huyền rưng rưng, gật đầu, lòng tràn đầy sự tin tưởng vào người thầy cũ.
Để giải quyết băng xã hội đen, ông Tâm bắt đầu điều tra. Với sự trợ giúp của một luật sư quen biết qua Linh, ông phát hiện khoản nợ của Huyền hoàn toàn không có giá trị pháp lý. Nó chỉ là một vụ cho vay nặng lãi bất hợp pháp, được duy trì bằng các thủ đoạn đe dọa và bạo lực. Ông Tâm thuê một thám tử tư để thu thập thông tin về băng nhóm. Kết quả khiến ông sốc: bọn chúng không chỉ cho vay nặng lãi mà còn tham gia buôn lậu, tổ chức đánh bạc, hành hung người khác, và thậm chí buôn hàng cấm. Chúng đã gieo rắc nỗi sợ hãi cho hàng chục nạn nhân khác ngoài Huyền.
Ông Tâm với sự tư vấn của luật sư cẩn thận thu thập bằng chứng: hóa đơn giả, ghi âm các cuộc gọi đe dọa, và hình ảnh bọn chúng hoạt động phi pháp. Ông biết chỉ cần một cơ hội, ông có thể tống cả băng nhóm vào tù. Nhưng ông phải chờ thời điểm thích hợp để hốt trọn cả ổ, tránh để Huyền sau này bị liên lụy.
Cơ hội đến vào một đêm mưa tầm tã. Biết Huyền đang ở trong tòa nhà chung cư của ông Tâm để tránh mặt, băng xã hội đen quyết định ra tay dằn mặt. Khoảng 2 giờ sáng, một nhóm sáu tên, dẫn đầu bởi gã mặt sẹo, lẻn vào khu vực bên ngoài tòa nhà. Chúng ném sơn đỏ lên tường, đập phá vài cửa kính, và ném gạch vào khu vực bãi đỗ xe, tạo ra tiếng động lớn. Gã mặt sẹo hét lên: “Huyền, mày trốn được tao à? Tao sẽ phá nát chỗ này cho đến khi mày trả nợ!”
Huyền đang ngủ trong căn hộ, giật mình tỉnh dậy, run rẩy khi nghe tiếng ồn. Nhưng ông Tâm, được báo động qua hệ thống camera an ninh, ngay lập tức hành động. Ông gọi điện cho công an, đồng thời triệu tập đội bảo vệ của tòa nhà. Với bằng chứng đã thu thập, ông tự tin rằng đây là cơ hội để triệt hạ băng nhóm. Ông gửi toàn bộ tài liệu – ghi âm, hình ảnh, và báo cáo của thám tử – cho công an ngay trong đêm.
Chỉ 15 phút sau, lực lượng công an ập đến, bắt gọn cả băng nhóm khi chúng còn đang đập phá. Gã mặt sẹo, cùng đàn em, bị còng tay, mặt mày tái mét. Công an, dựa trên bằng chứng của ông Tâm, mở cuộc điều tra toàn diện. Kết quả, cả băng nhóm đối mặt với hàng loạt cáo buộc: buôn lậu, cho vay nặng lãi, hành hung, và buôn hàng cấm. Gã mặt sẹo, kẻ cầm đầu, bị kết án tử hình vì tội buôn ma túy số lượng lớn. Những tên còn lại nhận án tù từ 20 đến 30 năm. Khoản nợ của Huyền, không có giá trị pháp lý, chính thức bị xóa bỏ. Toàn bộ băng nhóm cũng đã bị vào tù, vậy nên giờ đây không còn ai có thể đe dọa được đến cô ấy nữa cả.
Tin vui đến với Huyền vào sáng hôm sau. Cô bật khóc khi nhận được thông báo từ luật sư rằng cô đã hoàn toàn tự do. Không còn nợ nần, không còn bị đe dọa, cô cảm thấy như được sống lại. Để cảm ơn ông Tâm, Huyền chuẩn bị một chai rượu vang đỏ và một khay đồ ăn tinh tế – thịt bò nướng, salad, và bánh ngọt – rồi đến căn hộ của ông vào một buổi tối.
Trong căn hộ đơn giản nhưng ấm cúng, ông Tâm và Huyền ngồi đối diện nhau, nâng ly rượu vang. Họ ôn lại những ngày xưa, khi Huyền còn là cô bé 15 tuổi, chạy theo ông Tâm sau mỗi buổi tập karate, gọi ông là “thầy” với nụ cười rạng rỡ. “Thầy Tâm, thầy vẫn như xưa, luôn quan tâm và bảo vệ em. Thầy giống như một người cha vậy,” Huyền nói, mắt rưng rưng. Ông Tâm cười buồn, giọng trầm. “Huyền, thầy xin lỗi vì đã bỏ đi năm xưa. Thầy không xứng đáng được em gọi là cha.”
Huyền nắm tay ông, lắc đầu. “Thầy, em không bao giờ trách thầy. Em biết thầy đã có một quãng thời gian khó khăn… Em chỉ vui vì giờ thầy vẫn ở đây, vẫn tốt với em như xưa.” Họ tiếp tục uống, rượu vang làm cả hai ngà ngà say. Bầu không khí trở nên lãng mạn, ánh đèn vàng trong căn hộ chiếu lên khuôn mặt mặn mà của Huyền, khiến cô trông quyến rũ hơn bao giờ hết. Cô tiến sát ông Tâm, đôi môi mọng đỏ kề gần, định hôn ông.
Ông Tâm bị bất ngờ, nhẹ nhàng đẩy Huyền ra. “Huyền, thầy không thể… Thầy coi em như con gái. Làm thế này là sai,” ông nói, giọng run run. Huyền, không nản, nắm tay ông, đặt lên ngực mình, qua lớp áo mỏng, để ông cảm nhận cặp vú săn chắc. “Thầy, em xinh đẹp không? Nếu thầy thấy em đẹp, hãy coi em như một người phụ nữ, không phải con gái!” Cô nhìn ông, mắt lấp lánh dục vọng xen lẫn tình cảm.
Ông Tâm, dù bị cuốn hút bởi cơ thể Huyền, cố từ chối. “Huyền, thầy có cô Linh, cô Quyên… Thầy không muốn làm tổn thương em.” Nhưng Huyền ngắt lời, giọng kiên quyết. “Thầy, em không quan tâm đến họ. Em chỉ muốn hòa quyện với thầy, dù chỉ là bạn tình, dù chỉ một đêm! Thầy làm được với những người khác, sao không làm được với em?” Không chờ ông đáp, Huyền kéo quần ông xuống, con cặc khổng lồ bật ra, đập vào mặt cô, khiến cô há hốc mồm. “Trời ơi… to quá…” cô thì thào, nhưng không chần chừ, ngậm lấy nó, liếm mút say mê. Lưỡi cô xoáy quanh đầu khấc, tay vuốt ve gốc, dâm thủy từ lồn cô chảy ướt quần.
Ông Tâm, cố kìm chế, nhấc Huyền lên, giọng đau đớn. “Huyền, thầy không thể… Thầy đã nhìn em lớn lên, thầy có lỗi khi bỏ em năm xưa. Làm thế này, thầy sẽ càng có lỗi hơn!” Huyền, mắt rưng rưng, ôm chầm lấy ông. “Thầy, em không hận thầy. Thầy là người tốt nhất với em. Em muốn trao hết cho thầy, ngay bây giờ!” Cô hôn ông, môi cô mềm mại, say đắm, lưỡi quấn lấy lưỡi ông.
Sự kìm nén của ông Tâm sụp đổ. Ông ôm chặt Huyền, kéo cô xuống sofa, cởi phăng áo cô, để lộ cơ thể mảnh mai nhưng quyến rũ, cặp vú săn chắc và lồn ướt át. Ông đâm con cặc vào lồn cô, khiến cô hét lên. “Thầy… to quá… đụ em đi!” Huyền rên rỉ, lồn cô siết chặt, dâm thủy bắn tung tóe. Ông Tâm, như trở lại thời trẻ, đụ cô mạnh mẽ, mỗi cú thúc như một thế võ karate mà ông từng dạy cô. Họ làm tình khắp căn hộ, từ sofa đến bàn ăn, từ phòng tắm đến giường ngủ. Huyền cưỡi ông, hông nhấp nhô, rên rỉ: “Thầy… giống như ngày xưa thầy dạy em võ… đụ em mạnh nữa!” Ông tát nhẹ vào mông cô, khiến cô cong người vì khoái cảm.
Cả hai đạt cực khoái, ông Tâm bắn tinh sâu vào lồn Huyền, tinh dịch tràn ra ngoài, hòa lẫn với dâm thủy. Họ gục xuống giường, ôm nhau ngủ say, hơi thở hòa quyện. Huyền thì thào, giọng hạnh phúc: “Thầy… đã lâu rồi em chưa cảm thấy ấm áp và an toàn thế này.” Ông Tâm vuốt tóc cô, lòng lẫn lộn giữa niềm vui và cảm giác tội lỗi.