Lão ăn mày - Phần 105
Lúc sau, Ninh chào tạm biệt mọi người và lùi xe ra ngoài, sau đó Uyên đánh xe của mình vào trong sân nhà ông Lý, mặc dù nhà ông rất to nhưng sân lại không rộng bằng nhà ông Lưu. Khoảng sân chỉ để được hai con xe ô tô của ông Lý, một con Land Cruiser màu đen và một con Lexus LX 600 vừa mới mua. Thêm chiếc siêu xe của Uyên nữa thì vừa đủ.
– Chị Uyên ơi tối nay chị em mình đừng ngủ sớm quá nhé! Hi hi… – Như rất vui khi được ngủ lại nhà mình sau bao nhiêu lâu làm dâu nhà ông Lưu.
– Ừm đương nhiên! – Uyên cũng rất vui mừng mỉm cười, cảm giác thân quen ấm áp này khiến nàng quên đi những chuyện khó chịu ngày hôm nay.
– Thôi hai đứa vào nhà đi! Để bố khóa cổng! – Ông Lý vui vẻ mỉm cười nhìn hai đứa con gái mình đang tung tăng chạy vào nhà. Ông rất phấn khởi, gương mặt ông trông sáng bừng lên vì cảm thấy hạnh phúc. Ông rất nhớ hai đứa con gái của mình, tuy chúng có một cuộc sống rất đầy đủ và sung túc nhưng vì là bố nên lúc nào ông cũng thấy thương và lo cho chúng.
Ông Lý hít một hơi dài sảng khoái khi trong ông đang có một cảm giác phấn trấn, và hạnh phúc khó tả… ông mỉm cười đi vào nhà để chuẩn bị giường ngủ cho các con, vì phòng của chúng ông đã để trống quá lâu.
– Căn phòng này… Để lâu bụi quá rồi! – Ông Lý cầm một chậu nước và khăn ướt đi vào phòng của Uyên để lau dọn chuẩn bị giường ngủ cho con bé.
– Lâu lắm rồi con mới vào đây! Bụi thật bố ạ… – Uyên bước vào trong cùng ông Lý, một tay che miệng, một tay cầm khăn để giúp ông lau dọn.
– Ừ! Bố thi thoảng vẫn lau mà nó bụi thế đấy! Thôi! Hai đứa đi ra ngoài đi! Trong này bụi lắm để một mình bố lau là được rồi! Đi đi ra ngoài đi! – Ông Lý hất hất cái tay đuổi Uyên và Như ra ngoài vì sợ hai đứa sẽ bị ho khan vì bụi.
– Phòng rộng thế này để con giúp bố cho nhanh ạ, một mình bố không kịp đâu Hi hi… – Như cười và tung tăng bước vào phòng khiến bộ ngực to của nàng nẩy tưng tưng trước mặt ông Lý.
– Tối con sang ngủ với Thư nhé! Hoặc ngủ đây với chị Uyên luôn, phòng của con bố để vài cái thùng cát tông nên hơi chật! – Ông Lý cười và nhìn cô con gái trưởng thành của mình, mới ngày nào còn bé tung tăng nhảy múa trong phòng, giờ đã làm vợ người ta rồi… Thời gian trôi qua không chờ một ai.
– Vâng ạ! Dọn một phòng là đủ rồi bố ạ hihi… Dù gì bọn con cũng chỉ ngủ một đêm… Hihi… – Như chắp bàn tay trắng mịn của mình ra sau mông và đi quanh phòng nhìn những vật dụng ngày xưa của chị Uyên. Không biết nàng sang giúp hay sẽ làm vướng chân bố nữa đây. Còn Uyên thì bắt đầu bỏ mấy tấm ni nông phủ giường và dùng máy hút bụi để hút.
Mặc dù cả ba chị em đều là những nàng tiểu thư xinh đẹp được cưng chiều từ khi mới lọt lòng. Thậm chí hồi đó nhà nàng còn có 3 người giúp việc nhưng tất cả những việc lặt vặt trong gia đình cả ba chị em đều biết làm, tất cả nhờ sự dạy dỗ của người mẹ đã quá cố. Ông Lý mỉm cười nhìn các con, ông rất tự hào khi những cô công chúa của ông đều đầy đủ bốn chữ Công Dung Ngôn Hạnh.
– Cái Như! Chị hút bụi xong ở đâu thì mày lau qua cho chị, cứ nghịch cái gì đấy? – Uyên cầm máy hút bụi cau mày lại nhìn Như.
– Thôi chị để em hút bụi cho chị lau đi Hi hi… – Như chạy đến lanh tranh lấy cái máy hút bụi từ tay chị. Vốn chiều em nên Uyên chỉ lườm cho một cái và cầm khăn lau sàn nhà. Mấy căn phòng này ông Lý cũng thường xuyên dọn dẹp nên cũng không bụi lắm. Nhưng với tính cách ưa sạch sẽ của Uyên và Như thì dù có không bụi hai nàng vẫn lau dọn rất cẩn thận.
Lúc này, ông Lý quỳ xuống sàn gỗ và lau sàn đối diện Uyên, Uyên cũng vậy, nàng đang quỳ hai đầu gối trắng hồng của mình xuống sàn, tuy nhiên do nàng mặc chiếc váy zip nên nó đã bị kéo lên trên một chút, làm lộ ra chiếc quần lót màu trắng bên trong váy.
Chiếc quần lót ấy đã đập vào mắt ông Lý khiến ông có chút lúng túng, ông nhìn cặp đùi thon dài của Uyên mà thấy nóng hết cả người, phía trên con bé còn làm lộ ra quần lót nữa, thậm chí nó còn không mặc quần bảo hộ. Vì xấu hổ nên ông Lý chỉ liếc một vài lần rồi quay mặt đi chỗ khác, nhìn vào bộ phận nhạy cảm của con gái quả là một hành động khiếm nhã.
Phía trên giường thì Như cũng đang chống tay cúi thấp người để hút bụi, lúc này trước mắt ông Lý lại là bộ ngực to tròn của con bé Như… Ông Lý như vướng phải một chuỗi tình huống khó xử, nhưng ông vẫn phải liếc lên vài lần. Ông luôn có một chút thắc mắc rằng tại sao mẹ của chúng ngực không to lắm mà bọn chúng đứa nào cũng có cặp ngực bự như vậy chứ.
Bất chợt ông nghĩ đến bà ngoại quá cố của mấy đứa… Ngày trước khi ông yêu mẹ chúng thì ông đã để ý thấy bà ngoại chúng có cặp ngực rất lớn rồi, chắc mấy cô con gái ông có gen giống bà ngoại.
Nghĩ thì nghĩ vậy nhưng ông Lý vẫn cảm thấy hối tiếc cho tuổi xuân của mình khi bước vào môi trường quân ngũ, khi mà mẹ của chúng là mối tình duy nhất của ông. Vì vậy ông đang tiếc vì cuộc đời ông chưa bao giờ được tận mắt nhìn một bộ ngực to nào ngoài đời, hay được tha hồ thỏa thích bóp chúng. Ông luôn tưởng tượng không biết cảm giác được bóp ngực bự sẽ thế nào.
Chỉ có duy nhất một lần… Đó là lần ông không bao giờ muốn nghĩ tới… Hồi đó ông đã không thể kiềm chế được mà có phát sinh quan hệ với con bé Thư, ông cũng không thể ngờ mình và con bé đều bị chuốc thuốc kích dục. Lúc đó ông rất ấn tượng với ngực của con bé… và bộ ngực của nó là một bộ ngực to nhất ông từng được bóp…
Với một người có mơ ước được nhìn và bóp một bộ ngực to đúng nghĩa thì thật trớ trêu khi ngay lúc này trước mắt ông là hai bộ ngực rất to. Nhưng đó lại là của Uyên và Như, thậm chí ngực của chúng còn to hơn của Thư rất nhiều. Mặc dù là con gái ông nhưng ông không thể phủ nhận rằng bản thân rất tò mò với cặp ngực của chúng.
Ông Lý chớp mắt nhiều cái và tự thấy bản thân mình thật tởm lợm. Sau đó ông đứng dậy đi ra dọn mấy cái túi ni lông lớn, ông gập gọn chúng lại để cất vào một chỗ, ông tự thấy bản thân mình thật ghê tởm khi nghĩ đến cơ thể của con gái mình.
Ông không biết mình có những suy nghĩ đó từ bao giờ… Nhưng từ khi mấy đứa con gái của ông ra đời, ông rất ít khi được chăm sóc và nuôi nấng chúng… Vì thế kỷ niệm, và cảm giác được làm một người bố gương mẫu chăm sóc cho chúng không có nhiều… Nên thế nhiều lúc ông cảm thấy mình là một người bố tồi… Có khi nào những suy nghĩ bệnh hoạn đó xuất phát từ việc vì ông ít khi gặp bọn chúng không?
– Hai đứa dọn nhé! Bố xuống nhà một lát! – Ông Lý xấu hổ và đi xuống dưới nhà. Ông tự dằn vặt, chất vấn bản thân mình tại sao lại có những suy nghĩ như vậy.
– Ui em mệt lắm rồi!!! – Như thả người ngã xuống chiếc đệm êm ái, nàng dang tay ra khắp giường và nhìn lên trần nhà. Bất chợt nàng nghĩ đến lão ăn mày, không biết bây giờ lão đang ở đâu rồi. Mặc dù không có quan hệ huyết thống nhưng dù gì ông lão cũng chung sống cùng nàng một thời gian khá dài. Là một người có nhiều lòng trắc ẩn thì Như luôn cảm thấy ông ấy như một người bạn của mình.
– Mày dọn có tí teo mà đã kêu mệt! Đồ lười! – Uyên cũng đặt chiếc khăn xuống và đứng dậy vươn vai vì nàng cũng hơi mỏi tay.
– Sau chị em mình sang đây thì báo để bố dọn trước chị nhờ… Hihi… – Như cười tủm tỉm khi nghĩ ra được diệu kế cho lần sau sang đây chơi.
– Mày đúng là… bố già rồi! Còn bắt bố dọn nữa! – Uyên ngồi xuống giường và véo má Như một cái.
– Au ui! Đau em!!! Ý em là bố thuê người dọn sẵn cho chị em mình ý! Với lại… Mang tiếng sang đây ngủ với bố mà chị em mình ngủ phòng riêng thì khác gì ngủ ở nhà đâu! – Như nhìn lên trần nhà xị mặt. Uyên nhìn em gái mình cười mỉm vì thấy con bé nói cũng có ý đúng.
Nhưng mà… Hôm nay, em muốn chơi không muốn ngủ sớm đâu ý! – Như phụng phịu vì nàng thấy ánh mắt của chị Uyên.
– Ừ! Chị có bảo ngủ sớm đâu mà dãy nẩy lên thế? – Uyên thở dài bặm môi lại vì cảm thấy con bé Như nói không sai, nếu đi ngủ sớm mà còn ngủ riêng thế này thì cũng khác gì ở nhà đâu, ít ra phải hỏi chuyện tâm sự với bố mới bõ công ngủ lại chứ. Dù gì mục đích nàng ngủ ở đây cũng vì sợ bố cảm thấy buồn, sợ bố thấy cô đơn…
– Thôi! Không dọn nữa, chị với mày sang ngủ với bố! Mệt bỏ xừ! – Uyên đứng dậy và kéo tay Như.
– Vâng!! Hihi cũng được chị ạ! Lâu lắm rồi mình có ngủ với bố đâu! – Như ngồi dậy và nhảy tót xuống giường. Hai chị em dắt tay nhau ra hành lang thì Uyên rẽ vào phòng cái Thư.
– Thư! Cho chị mượn đồ ngủ! – Uyên đẩy cửa bước vào thấy Thư vẫn đang ngồi học.
– Á!! Giật cả mình! Sao chị không gõ cửa? Mà chị chưa về nữa? – Thư quay sang cau mày.
– Hôm nay chị ngủ ở đây! Có bộ ngủ nào không cho chị mượn… – Uyên mở tủ ra và ngắm mấy bộ quần áo của con bé Thư.
– Thật á! Sao hôm nay chị lại ngủ ở đây? – Thư thấy lạ vì bình thường nàng biết anh Phi rất khó tính, đây cũng là lần đầu tiên các chị ngủ ở nhà sau khi lấy chồng. Thư chỉ tiếc mai có môn thi nên không chơi với các chị được.
– Chị ngủ ở đây cần có lý do hả? – Uyên vừa nói vừa xem mấy bộ ngủ của Thư, nàng đang tính chọn mấy bộ ngủ kín đáo một chút. Uyên là người rất hiểu chuyện, vì nàng rất tôn trọng bố nên không chọn mấy bộ hở hang vì dù gì ông ấy cũng là đàn ông.
– Cho chị mượn một bộ nữa hihi… – Như đi vào sau và đứng cạnh Uyên xem đồ cùng chị.
– Đây! Để em lấy cho! – Sợ tủ quần áo bị lộn lên, Thư liền đứng dậy ra lấy đồ ngủ cho hai chị.
– Đây nha! Đây là hai bộ dài nhất của em đó! – Mặc dù Thư đang tuổi lớn và cũng cao tới 1m68 nhưng vẫn phải chọn bộ dài nhất cho các chị vì cả hai chị đều cao hơn nàng.
– Thôi học đi! Cứ để đồ chị ở ghế mai chị qua lấy! – Uyên nói và đứng ngắm mình trước gương. Lúc này cả Như và Uyên đã thay hai bộ ngủ pizama của Thư. Uyên thì khá vừa nhưng Như lại hơi cộc chân vì nàng là người cao nhất trong ba chị em.
Lúc sau, Uyên và Như đi sang phòng ông Lý thì không thấy ông ở phòng, cả hai liền nhảy tót lên giường bố và nằm sẵn ở đấy. Như lăn lộn ôm chăn ôm gối như thể rất nhớ cảm giác ngày xưa khi được ngủ chung với bố mẹ vậy. Uyên thì nhìn khắp phòng, nơi còn rất nhiều kỷ vật của mẹ nàng để lại. Trên tường vẫn còn bức ảnh cưới của bố và mẹ. Trông hai người thật đẹp đôi và hạnh phúc.
Lúc này phía dưới phòng ăn, ông Lý đang ngồi ôm đầu tự vấn mình, những lúc say rượu ông thường xuyên không tự chủ được hành động của bản thân, nhưng ông không nghĩ mình lại có thể để ý tới cơ thể của hai cô con gái ông nhiều đến vậy. Tuy nhiên những lúc say rượu thế này ông hay nhớ lại khoảnh khắc sung sướng đó… Khoảnh khắc làm tình với Thư… Cảm giác lúc đó vẫn vương lại trong tâm trí ông rất nhiều, mặc dù ông đang cố quên nhưng không thể được…
Cảm giác ấy thậm chí còn sướng hơn rất nhiều so với lần đầu của ông khi ông được làm tình với mẹ chúng… Vì cơ thể đó trẻ hơn, thơm hơn và… khít hơn rất nhiều… Cái cảm giác dương vật được mút chặt vào trong khiến ông sướng đến phát điên… “Bốp!”. Ông Lý tự tát mình một cái để tỉnh lại nhưng trong đầu ông vẫn bị ám ảnh điều đó. Ông rất may mắn khi Thư không nói chuyện đó ra với ai, nếu không có thể ông đã ngồi tù mọt gông rồi, có lẽ vì thương ông nên con bé mới chọn im lặng.
Ông Lý lắc đầu lia lịa khi nghĩ đến hình ảnh lúc nãy, quần lót của Uyên và ngực của Như… Bỗng ông cảm thấy tò mò không biết đằng sau những lớp vải đó là gì… Ông Lý thở mạnh mồ hôi toát ra ở trán. Ông càng cố gắng gạt bỏ những suy nghĩ bệnh hoạn đó ông lại càng nghĩ nhiều hơn. Tại sao lại vậy chứ… chả lẽ do say rượu sao… Ông Lý đau khổ vò đầu bứt tai vì khó chịu với cảm xúc lúc này.
Ông cố tính ngồi chôn chân dưới phòng ăn một lúc lâu để hai cô con gái có thời gian dọn xong phòng rồi đi ngủ, ông tự nhủ sẽ không dám nhìn trực diện chúng những lúc thế này vì ông đang say rượu, ông thực sự không thể kiềm chế được cảm xúc của bản thân. Nếu để con bé Uyên mà biết ông nhìn ngó linh tinh chắc nó sẽ mắng ông một trận mất.
Nghĩ tới chuyện đó thì ông lại thấy từ khi mẹ chúng mất, con bé Uyên luôn là người thay thế mẹ dạy dỗ các em, để nói về quá khứ thì Uyên luôn chịu thiệt hơn, mặc dù ông Lý không để mấy chị em thiếu thốn bất kể một cái gì, thậm chí ông còn mua ô tô cho Uyên khi nàng vừa mới đủ 18 tuổi. Nhưng vì con bé tự thấy mình có trách nhiệm với các em sau thời gian đó nên mới khiến ông Lý đau lòng…
Tính cách của Uyên cũng từ đó mà hình thành… Chứ ngày xưa con bé cũng chẳng khác gì Như, cũng hay tung tăng nhảy múa như vậy. Chính vì vậy mà ông thấy thương Uyên nhất trong ba đứa. Nhưng kỳ thật những lúc con bé quát các em ông luôn thấy hình ảnh người vợ của mình ở đó. Con bé đanh đá nhưng lại có lý lẽ quan điểm riêng biệt và rất thuyết phục, đến ông cũng bị Uyên quát chứ chẳng ngoại lệ. Ông Lý vò đầu bứt tai nhìn chằm chằm xuống dưới mặt bàn ăn…
… Lúc này phía trên phòng ông Lý.
– Chị ơi! Không biết lần gần nhất mình ngủ với bố là khi nào nhỉ? – Như mím môi nhìn vào chiếc ảnh cưới của bố mẹ.
– Chị không nhớ… Hình như là đợt mẹ mất… Cả ba chị em mình cùng ngủ với bố hôm đó… – Mắt Uyên rưng rưng khi nghĩ lại hồi đó. Chưa bao giờ nàng thấy cuộc sống khó khăn đến thế khi vắng mẹ. Nhìn các em Uyên càng thấy thương hơn, vì thế nàng tự cảm thấy mình là chị cả nên phải có trách nhiệm với các em từ đó. Vì vậy, khi mẹ mất Uyên là người thay đổi tâm tính nhiều nhất.
– Không… ý em là trước đó cơ… – Như không muốn nhắc đến khoảng thời gian đau buồn đó nên mới lảng tránh.
– Trước đó à… Có lẽ là lần bố về thăm nhà… Tối hôm đó cả mẹ cả bố rồi ba đứa mình nằm trên cái giường chật chội này… tối hôm đó… Mày có nhớ không? – Uyên ôm miệng tủm tỉm cười.
– Em có… hihi… Bố mẹ chờ chị em mình ngủ… xong dậy đi sang phòng chị ngủ đó hí hí… – Như ôm miệng nhìn chị cười tít mắt.
– Đợt đó bố xa mẹ mà, nên nhớ mẹ lắm… Định đẻ thêm một đứa nữa đó! – Uyên hơi đỏ mặt khi nghĩ đến việc hôm ấy. Lúc đó cả hai chị em tò mò ngồi dậy và bí mật bước sang phòng và nghe thấy tiếng rên của mẹ, thời gian đó hai chị em vẫn còn bé nhưng Uyên vẫn nhớ như in không bao giờ quên cảm giác lén lút hồi hộp khi nghe thấy bố và mẹ làm tình. Sau lần đó… Cứ mỗi lần ông Lý từ đơn vị về Uyên luôn rình rập bố mẹ làm tình và cảm thấy tò mò về chuyện đó. Cho đến khi mẹ nàng qua đời thì nàng mới dừng việc đó lại.
– Ngày xưa bố về lần nào là chị em mình lại ngủ với bố nhỉ? – Như nhìn lên trần nhà suy nghĩ.
– Ừm! Nhưng toàn làm phiền bố mẹ đó! Khiến hai ông bà phải sang phòng khác để tình tứ nè!
– Đợt đó bố vài tháng mới về một lần ý… Có khi nhớ lắm đó! – Như vừa nói vừa liếc mắt khắp căn phòng.
– Đương nhiên, lớn rồi mới hiểu chứ ngày xưa trẻ con thì biết gì, thấy bố về là vui muốn cuốn bố luôn ấy! – Uyên nghĩ vậy nhưng nàng vẫn xấu hổ vì ngày xưa nàng dậy thì trước các em mình vài năm nên đã có những sự tò mò về tình dục.
– Thế mà bây giờ ý, mẹ cũng đi xa lâu rồi, bố cứ ở vậy chắc bố nhớ mẹ lắm… – Như mím môi và liếc chị với ánh mắt mở to.
– Nhớ chứ… Chắc bố phải cô đơn và khó khăn lắm… Nên thế chị rất thương bố… Lấy chồng rồi có mấy khi được ngủ thế này đâu… – Nói giảm nói tránh là vậy nhưng Uyên cảm thấy hiểu cho cảm giác của ông vì nàng cũng là người thiếu thốn. Tuy nhiên nàng vẫn cứng đầu cố chấp không cho bố quen biết mấy cô ngoài kia. Có lẽ đó cũng là một chút ích kỷ của Uyên khi nghĩ đến mẹ.
– Vâng… Ơ nhưng mà… sao chị lại không cho bố lấy vợ mới… – Như nhìn Uyên thắc mắc.
– Mày không hiểu đâu… Bố tuổi này tìm được một người bạn tâm giao rất khó… Những bà cô tiếp xúc với bố đều là những người nhòm ngó gia sản của bố thôi đó! – Uyên vẫn rất hay nghi ngờ và không tin bất kể ai ngoài xã hội, và cả ba chị em nàng đều có chung suy nghĩ đó nên Như rất hiểu.
– À vâng… em hiểu rồi ạ… – Như nói xong thì hai chị em lại rơi vào im lặng. Sau đó nàng lại suy nghĩ để lấy được lòng tin của nàng lúc này chắc chỉ có mỗi lão ăn mày, một ông già ăn xin đáng thương hiền lành và không có chút tâm cơ nào.
– Ui dời hai đứa! – Ông Lý bất ngờ bước vào phòng giật mình khi thấy Uyên và Như đang nằm trên giường mình. Vừa rồi tưởng chúng ngủ nên ông mới về phòng ai ngờ cả hai lại đang ở đây. Bỗng ông Lý đỏ ửng mặt khi thấy hai cặp chân dài thườn thượt đang duỗi thẳng trên giường mình. Ngày xưa mới ngày nào còn bé bé xinh xinh, sao bây giờ chúng lại trưởng thành quyến rũ đến mức này rồi.
– Bố! Hi hi… – Như kéo chăn đắp lại vì hơi ngại, vì dù gì cũng lớn rồi không còn con nít như xưa.
– Hai đứa dọn xong phòng rồi hả? – Ông Lý đi vào trong và đứng chống nạnh ở cuối giường.
– Bọn con chưa nhưng mà mệt lắm nên thôi ạ… Hôm nay bọn con sẽ đặc cách ngủ cùng bố hihi! – Như vừa nói vừa cười.
– Đặc cách sao? Mấy nha đầu này! – Ông Lý cười và lắc đầu, ông là người hay xem phim chưởng Trung Quốc nên rất hay nói những từ ngữ giống trong phim.
– Đúng rồi! Tối nay bản cô nương sẽ từ bỏ chiếc giường hoa gấm để ngủ với nhà ngươi! Đó chẳng phải là đặc cách hay sao? Ha ha ha ha – Uyên nói xong thì cả hai chị em cười phá lên trong phòng.
Tối nay nàng rất vui và cảm thấy yên lòng khi được ngủ cùng giường với bố, vì cứ mỗi lần nhìn thấy ông lủi thủi một mình nàng lại thấy ông rất cô đơn… Nên Uyên cực kỳ thương và lo lắng cho bố, đó cũng chính là lý do mà tối nay nàng muốn ngủ lại cùng ông. Lúc này vì tâm lý đang rất thoải mái nên Uyên như thể đã lấy lại được tính cách vui vẻ năm xưa vậy.
– Ái chà chà! Mấy nha đầu thối này sang ngủ với phụ hoàng còn lên giọng hả? Ha ha ha! – Ông Lý chống tay cũng cười lớn trong phòng, đã từ rất lâu rồi ông không vui vẻ thế này.
– Phụ hoàng à! Thần thiếp… à nhầm! Con thấy Phụ hoàng có nhiều tóc bạc lắm rồi, ngài hãy nằm xuống đây để công chúa xinh đẹp nhổ cho nào! Hi hi… – Như đỏ ửng hết cả mặt khi nói nhầm câu “thần thiếp”.
– ĐƯỢC!! Hỡi các công chúa của ta! Hãy nhổ tóc bạc và đấm lưng cho ta nào!!! – Ông Lý cao hứng nhảy lên giường và nằm úp xuống. Hôm nay ông rất vui khi căn phòng ngủ lạnh lẽo lại tràn ngập không khí đầm ấm hạnh phúc thế này. Mặc dù lúc này trong căn phòng của ông, hai cô con gái đã lớn… Thực sự là một hình ảnh không mấy phù hợp và có chút nhạy cảm nhưng đối với cả ba bố con thì họ lại thấy hết sức bình thường, ngược lại họ còn thấy hạnh phúc hơn cả.
Lúc này, ông Lý nằm úp trên giường, còn Như ngồi phía trên nhổ tóc bạc cho ông, Uyên thì ngồi phía dưới đấm lưng. Giống hệt ngày xưa mỗi lần ông đi công tác về hai chị em đều nhổ tóc bạc và đấm lưng bố thế này để lấy tiền tiêu vặt. Nhưng lúc này chỉ khác hai nàng không trèo đầu cưỡi cổ bố được nữa. Bình thường Uyên sẽ ngồi lên người ông Lý để đấm lưng, nhưng lúc này nàng chỉ dám ngồi dưới giường vì nàng đã lớn không còn con nít như xưa nữa.
– Hai đứa sang làm dâu bên kia có khúc mắc gì không? Có khó khăn gì không? – Ông Lý nhắm mắt hỏi với gương mặt hưởng thụ. Lúc này là thời điểm thích hợp để ông hỏi han tình hình của hai đứa.
– Dạ không có gì bố ạ… – Uyên nói với vẻ mặt ngại ngùng, sau đó nàng liếc nhìn Như thấy con bé cũng đang nhìn mình với đôi môi đỏ mím lại ngầm hiểu ý chị. Bởi vì từ khi làm dâu nhà ông Lưu đến giờ đã có quá nhiều việc đã xảy ra bao gồm cả những phát sinh không thể nói. Những bí mật động trời, những sự thật mà nếu ông Lý biết được chắc chắn ông sẽ hận cả nhà ông Lưu mất.
– Bọn con chỉ lo cho bố thôi đó! Một thân một mình! – Như nói và nhìn chị. Hai chị em hiểu không thể để bố biết những chuyện đã xảy ra bên nhà bố Lưu được. Mặc dù hai nàng có cuộc sống rất sung túc, nhưng thực tình đã có quá nhiều chuyện khó nói, đó không phải là những chuyện có thể tâm sự với bố đẻ. Khổ cũng không phải mà sướng cũng chưa chắc.
Đối với Uyên lúc này có lẽ đã tốt hơn trước rất nhiều, thời điểm này nàng đã hiểu và ngộ ra nhiều điều khi ở trong gia đình bất ổn đó. Bản thân nàng đã tự chủ được nhiều hơn, nàng đã biết tự cân bằng cuộc sống của mình và em gái.
– Ui dào! Thôi được rồi! Mấy đứa sang kia ngủ đi muộn rồi đó! – Ông Lý vươn vai và quay người nằm thẳng vì ông cũng thấy hơi ngại.
– Ơ kìa! Con mới nhổ được vài sợi tóc bạc thôi ý! Với lại tối bọn con không ngủ đâu! – Như phụng phịu nói.
– Ơ kìa muộn rồi sao lại không ngủ? Mà hai đứa định ngủ đây thật hả? – Ông Lý nhìn hai chị em.
– Vâng! Tối nay bọn con ngủ ở đây với bố thật mà! – Uyên nói và vươn vai nằm xuống giường cạnh ông Lý khiến ông Lý cảm thấy xấu hổ. Đúng là đã cố tình tránh, cố tình để chúng ngủ trước mà cuối cùng lại thành ra thế này đây.
– Thôi! Hai đứa lớn rồi ai lại ngủ với bố thế! – Ông Lý cười trừ nhưng sự thật ông đang thấy rất lúng túng khó xử, nửa muốn nửa không.
– Lâu rồi bọn con không ngủ với bố mà… bọn con muốn ôn lại kỷ niệm một chút, bọn con biết bố buồn và cũng nhớ bọn con lắm… Hihi… – Đến Như nằm xuống cạnh ông Lý. Bỗng cả hai chị em đều dang tay ôm ông Lý và nhắm mắt lại như thể đang nhớ cảm giác năm xưa vậy.
– Ui dời ơi! Mấy cái đứa này! Lấy chồng rồi còn đòi ngủ với bố! Khà khà… – Ông Lý cười đỏ hết cả mặt khi cơ thể của cả hai đứa ép vào người ông khiến cơ thể ông cứng đơ nằm im không dám nhúc nhích. Lúc này ông đã cảm nhận được hơi ấm, mùi thơm, sức nặng của cơ thể và đặc biệt là bộ ngực to của chúng đang ép vào cánh tay ông, mặc dù có áo lót nhưng ông vẫn cảm nhận rất rõ cảm giác mềm mềm truyền đến khắp cơ thể ông khiến chim ông bỗng cửng lên.
“Nguy to” Ông Lý sợ hãi khi đầu gối của chúng đang gác lên đùi ông ở ngay gần đó. Cơ thể, mùi hương của Uyên và Như đã đánh bay cảm xúc hạnh phúc vừa rồi mà thay vào đó là cảm giác ái ngại xấu hổ và hưng phấn.
– Ưm… thích chị nhờ… Ngủ với bố vẫn sướng nhất! – Như dụi đầu vào vai ông Lý và nhắm mắt.
– Ừ! Từ giờ trở đi thi thoảng bọn con sẽ sang đây ngủ với bố đó… – Uyên cảm thấy rất yên lòng khi nằm với ông Lý thế này, vì như thế này sẽ làm giảm cảm giác cô đơn tủi thân của ông ấy rất nhiều. Vì Uyên muốn bù đắp lại sự cô đơn cho bố… Tất cả những hành động này đều xuất phát từ tình thương của hai cô con gái. Tuy nhiên cả Uyên và Như không hề biết bố đang khá xấu hổ vì những phản ứng của cơ thể lúc này.
– Bố… Tự dưng con thấy nhớ mẹ quá, ước gì mẹ nằm đây bây giờ… – Bỗng Như nói và rơm rớm nước mắt. Câu nói đó khiến ông Lý đau lòng và không biết phải an ủi con bé thế nào.
– Haizz… – Bố cũng muốn lắm chứ… Nhưng chuyện đã rồi… Gia đình ta phải biết sống nương tựa vào nhau con nhé! Hai chị em làm dâu nhà họ đôi lúc cũng phải biết dựa vào nhau… Bố rất thương các con, nhưng cũng yên lòng khi nhà họ đối xử rất tốt với nhà mình… Và còn may mắn hơn nữa, các con của bố cũng không lấy chồng xa quá… Vì vậy, bố vẫn ở đây, vẫn cùng sống với các con nên thế các con hãy yên tâm mà nhìn về phía trước nhé! Cố gắng lên… – Vừa nói ông Lý vừa nắm tay Như. Uyên lắng nghe từng lời bố nói và cảm thấy rất yên tâm khi bố có những suy nghĩ tích cực như vậy.
– Vâng ạ… con cảm ơn bố! – Như nói và ôm ông Lý chặt hơn, sau đó cả ba bố con rơi vào trầm tư… Vừa xúc động được một lúc thì ông Lý lại bị cảm giác hưng phấn lúc này làm tiêu tan vì cơ thể của hai đứa con đang áp sát vào người ông, cả ngực cả đùi chúng. Cảm giác khác hẳn ngày xưa vì bây giờ chúng đã là những thiếu nữ hết sức xinh đẹp và quyến rũ.
Một lúc sau, hai chị em cảm thấy hơi kỳ cục khi ôm bố nên đã bỏ dần ra. Cuối cùng ông Lý mới thở phào nhẹ nhõm được khi vừa rồi ông đã cố gắng tiết chế lại cảm xúc để không cửng lên. Hai đứa này thật biết trêu đùa bố. Tuy nhiên lúc này bọn chúng vẫn nằm sát với ông. Chiếc giường một mét tám, hai mét của ông đã chật hẳn khi cả ba bố con đều nằm trên đó.
– À Bố đã đi du lịch cùng đơn vị chưa? – Uyên bỗng nhớ ra vụ đi du lịch của ông Lý.
– Bố chưa! Công đoàn lại đang thảo luận xem đi Nha Trang hay Phú Quốc nên thế họ hoãn lại cũng được cả tháng rồi!
– Vậy ạ?
– Thế công việc dạo này của con thế nào? Sau này có đi được với bố không? Đến khổ mấy ông vẫn cứ nhắc đi nhắc lại chuyện đó khiến bố khó xử quá, bảo đi một mình cũng không hay… – Ông Lý chợt nhớ ra và tiếp tục hỏi Uyên xem có bận không còn rủ con bé đi cùng.
– Mọi thứ đều ổn bố ạ… Để con sắp xếp công việc nha bố! Con sẽ cố gắng! – Uyên nói vậy bởi vì nàng biết anh Phi sẽ không cho đi, nên thế nàng tính đợi Phi sang Châu Phi công tác nàng sẽ trốn đi cùng với bố. Tuy nhiên nếu bố nàng mà đi trước khi anh Phi đi công tác thì nàng cũng không thể nào đống ý được.
– Ừ ừ… Bố sẽ chờ tin con! – Ông Lý vẫn nằm im không dám nhúc nhích vì sợ đụng vào người các con.
– Tinh tinh! Tinh tinh! – Vừa nghĩ đến Phi thì bỗng Phi gọi điện cho Uyên. Uyên giật mình ngồi dậy.
– Bố chờ con một lát! – Uyên nói và cầm điện thoại chạy sang phòng Thư.
Lúc này trong phòng chỉ còn ông Lý và Như, có một chút ngại ngùng bao trùm không khí của hai bố con. Tuy nhiên khi không có Uyên ông Lý lại đưa tay bóp eo Như một cái khiến nàng giật mình. Ông Lý cũng không hiểu sao mình lại làm vậy. Như thể ông hiểu tính con bé Như và muốn có chút động chạm vậy.
– Con gái của bố dạo này lớn quá rồi đấy! Khà khà… – Nói vậy nhưng vì hành động lén lút vừa rồi chim ông nhanh chóng cửng lên.
– Bố thì già rồi đó! Bố nhớ phải chú ý đến sức khỏe đấy ạ… – Như hơi xấu hổ nhưng vẫn cười nói vì nàng nghĩ đơn giản đó chỉ là hành động bình thường của người bố.
– Nhớ ngày nào con còn bé, bố còn tắm rửa cho con… Thấm thoát đã bao nhiêu năm trôi qua, con bé hay nũng nịu bố ngày xưa đã lớn thế này rồi! – Ông Lý cười và cầm cánh tay thon dài của Như dơ lên nhìn như thể ông đang rất muốn động vào người Như nhưng chỉ dám cầm vào tay con bé. Như không nói gì chỉ mím môi lại và nhìn vào bàn tay mình xem bố sẽ làm gì.
– Cảm giác được tắm cho người thân nó rất hạnh phúc con à! Không biết sau này già có ai tắm cho bố không đây! Khà khà… – Ông Lý cười và đặt tay của Như xuống.
– Bố đừng lo! Có bọn con sẽ tắm cho bố! Có phải bọn con làm dâu tận trong nam đâu ạ hihi… – Theo thói quen, vừa nói Như vừa quay người vòng tay sang ôm ông Lý và mỉm cười, một phần vì nàng thấy trong lời nói của bố chất chứa rất nhiều điều lo lắng… Lúc đầu Như hơi xấu hổ khi ôm bố nhưng bây giờ nàng lại cảm thấy bình thường vì dù gì cũng là bố đẻ mà.
– Ừ! Cảm ơn các con! – Ông Lý cười nụ cười không mấy tự nhiên khi bộ ngực to của con bé lại ép vào tay ông, ông xấu hổ đến mức không dám cử động cánh tay đó. Cả cơ thể của con gái ông đang áp sát vào người ông khiến ông cảm nhận rất rõ hơi ấm của nó. Còn Như thì vẫn rất vô tư không để ý.
– Hi hi… Khi nào bố con mình đi tắm bể bơi không ạ? – Như nhìn ông Lý và đưa ra một đề nghị.
– Tại sao lại tắm bể bơi vậy con? Thời tiết lúc này cũng khá mát mẻ mà? – Ông Lý liếc xuống nhìn Như thì bắp tay ông hơi động ép nhẹ vào ngực con bé.
– Thì lúc nãy bố bảo hồi bé hay tắm cho con còn gì? Con tưởng bố muốn ôn lại kỷ niệm như bọn con? Hi hi… – Như cười và ngẩng gương mặt xinh xắn lên nhìn bố, ánh mắt ngây thơ của tuổi 21 trông đáng yêu vô cùng. Nàng hiểu được cảm xúc của bố khi nói về chuyện đó, chắc ông muốn tìm lại cảm giác hạnh phúc được tắm cho các con nhưng không dám nói. Như cũng ý thức được việc tắm chung với bố bây giờ là không thể nên nàng đề xuất đi tắm bể bơi.
– À! Khà khà! Bố cảm ơn! Nhưng mà tắm bể bơi đâu có giống bố tắm cho con hồi nhỏ… Hồi đó bố tắm cho con ở trong phòng tắm dưới nhà kia kìa… Khà khà! – Ông Lý cười và cố gắng không động cánh tay mà ngực con bé Như đang đè vào.
– Bây giờ con lấy chồng rồi đó! Không còn con nít đâu mà tắm kiểu đó nữa hihi… – Như có chút đỏ mặt vì da mặt nàng rất nhạy cảm.
– Haizz… Thực lòng bố cũng muốn ôn lại kỷ niệm năm xưa cùng các con… Nhưng giờ các con đã trưởng thành… đã trở thành những thiếu nữ xinh đẹp thế này ai lại để bố tắm cho chứ! Khà khà… – Ông Lý có chút lúng túng và khẩn trương khi nói những lời đó. Thực sự ông rất ngại, rượu chè có chút ít mà sao lại nói nhiều điều tế nhị với con gái vậy chứ.
– Nhưng dù gì con cũng là con gái của bố mà… hay là… à mà thôi… con cũng ngại lắm hihi… – Như đang nói dở chừng thì dừng lại vì xấu hổ. Nàng cũng nhớ ngày xưa hay được bố tắm cho mỗi khi bố từ đơn vị về thăm nhà. Tuy nhiên lúc đó còn nhỏ, bây giờ ngực to rồi, bướm có lông rồi ai lại để bố tắm cho. Vừa rồi trong suy nghĩ của Như cũng đã lướt qua ý định để hôm nào bố gội đầu cho mình, nhưng vẫn ngại nên nàng lại thôi.
– Đương nhiên rồi con… Người ta nói con gái lớn tránh bố con trai lớn tránh mẹ là lý do đó con à! Tuy nhiên tình cảm gia đình vẫn rất thiêng liêng, nó không thuộc bất kể phạm trù tình cảm nào ngoài kia con à… – Ông Lý vắt hai chân lại để kẹp con cu của ông ở giữa đề phòng nó cửng lên.
Ông biết con gái ông mới 21 tuổi và tính tình rất ngây thơ nên thế ông cũng phải có trách nhiệm giảng giải những lẽ phải cho con chứ không phải cổ xúy hay thậm chí có chút ít gạ gẫm con gái mình trong đó. Đó thực sự là một hành động khiếm nhã và không đúng chừng mực của một người bố.
– Vâng ạ! Hi hi… – Như lại ôm bố chặt hơn, điều này thì nàng thực sự không để ý, và cũng không nghĩ bố sẽ để ý đến ngực của nàng.
– Ui dào! Con bé này! Nặng quá! Đi ra nào… Tê hết tay bố rồi! Khà khà… – Ông Lý đẩy vai Như vì ông chịu hết nổi rồi, ngực con bé to quá… Ông cũng không muốn lợi dụng con bé mặc dù ông rất muốn ôm nó. Nhưng như vậy là vi phạm tiêu chuẩn đạo đức xã hội, sẽ bị cả xã hội lên án về hành động của mình mất.
– Không!!! Con thích ôm bố cơ! – Càng bị đẩy ra Như càng dịch gần ôm bố mình, vừa nũng nịu vừa cười như đứa trẻ con vậy. Điều này khiến ông Lý chỉ biết cười và có chút cố tình chịu thua con bé.
Nhưng bất ngờ lúc này, do vùng vằng đầu gối Như gác vào đùi ông Lý và thậm chí còn chạm vào con cu đang cương cứng của ông, phía dưới cánh tay ông bất động từ nãy không dám cử động thì lại bị con bé vô tình dịch sát quá mà dí cả bướm vào. Mu bàn tay ông chạm vào mu bướm con bé khiến cả hai bố con đều dừng lại một chút vì xấu hổ. Lồng ngực ông Lý thở mạnh vì ngại nhưng ông vẫn không dám di chuyển…
Nhưng… đây là bướm con bé sao… mềm quá… ấm quá… Ông Lý cửng chim lên rất to. Như thì xấu hổ nhưng nàng không dám phản ứng luôn vì sợ bố xấu hổ nên nàng để im ở đó một lúc… Điều này khiến ông Lý càng thấy sướng.
– Awww!!! – Tầm vài giây sau Như giả vờ vươn vai và nằm ngửa nhìn lên trần nhà để thoát ra khỏi tư thế xấu hổ đó. Nàng đỏ cả mặt khi vừa rồi bị tay bố động chạm vào nơi nhạy cảm. Ông Lý nuốt nước bọt mắt nhắm tịt khi vừa rồi con bé lỡ dí bướm vào tay mình. Cảm giác mềm mềm đó vẫn đang ở trong tâm trí ông khiến con cu của ông cửng lên mức cực đại. Cũng may con bé bỏ đầu gối ra không thì nguy to rồi.
Đúng lúc đó thì Uyên bước sang, thấy mặt con bé Như đỏ nàng cũng không nghĩ gì vì mặt nó hay đỏ lắm. Uyên đặt bộ mông to xuống giường và tập chung bấm cái gì đó. Nhìn thấy tấm lưng dài, vòng eo thon và bộ mông to của cô con gái cả cũng khiến ông Lý phải liếc nhìn một lúc. Bọn chúng đúng là những thiếu nữ đẹp nhất trần gian. Đến bố đẻ cũng phải có chút để ý tới.
– Sao vậy con? – Ông Lý liền hỏi để xóa tan bầu không khí ái ngại này.
– Anh Phi bảo gì đó chị? – Như cũng lo lắng nhìn chị. Theo thói quen Như lại kéo cái gối để ôm.
– À không! Không có gì đâu bố ạ… Anh ấy chỉ hỏi thăm sức khỏe của bố thôi! – Uyên quay đầu lại cười mỉm và quay lại tiếp tục nhắn tin. Nhưng nàng có chút thở dài, nàng không dám nói với bố vì lũc nãy anh Phi còn yêu cầu mở video call. Bắt quay quanh phòng một lượt và hỏi xem tối nàng ngủ với ai? Như đâu? Anh ấy hỏi rất kỹ khiến Uyên thấy khó chịu. Nhưng vì hiểu tính nên Uyên đành phải nói dối tối nàng ngủ với Thư và Như.
Thậm chí anh ta còn hỏi giường bé vậy sao ngủ đủ ba chị em, Uyên lại phải nói nàng trải đệm nằm dưới đất, và phải nói Như đang ở dưới bếp nấu đồ ăn đêm nữa. Uyên rất ghét tính tình hay ghen và lo lắng thái quá của Phi. Thậm chí anh ấy còn ghen với cả bố đẻ của hai nàng nữa nên nàng không được nói nàng ngủ với bố tối nay, nếu không anh ấy sẽ lấy đủ lý do để bắt nàng về.
– Thôi! Hai đứa sang phòng ngủ đi! Bố buồn ngủ rồi! – Ông Lý đuổi hai đứa sang phòng nhất quyết không cho ngủ với mình vì nếu bọn chúng nằm đây sao ông ngủ được chứ… Bọn chúng thì không nghĩ gì nhưng ông lại rất sợ cảm xúc vừa rồi của bản thân. Ông sợ trong lúc say rượu ông sẽ có những hành động không đúng mực.
– Ơ! Sao bố không cho bọn con ngủ với bố? – Như ngồi dậy phụng phịu.
– Con gái lớn rồi ai lại ngủ với bố! Người ta biết người ta cười cho đấy! – Ông Lý cười ngại sợ các con giận. Nhưng đúng là không thể ngủ với con gái lớn được, ai mà biết sẽ đụng chạm gì với chúng nó chứ. Với lại đó là điều vi phạm tiêu chuẩn đạo đức của xã hội rồi.
– Phòng kia bọn con không dọn nữa đâu, nên lát nữa con sẽ ngủ với bố, còn cái Như sang ngủ với Thư. Bố cứ ngủ trước đi! – Uyên nói và không quay lại nhìn vì nàng vẫn đang mải nhắn tin cho Phi. Lời Uyên nói như thể đây là mệnh lệnh vậy.
– Bọn con xuống nấu đồ ăn đêm đây ạ… Hi hi… hôm nay con không buồn ngủ đâu bố ngủ trước đi nha! – Nói xong Như nhảy tót xuống giường.
– Ui dào! Tùy mấy đứa! Cứ đóng cửa cho bố nhé! – Nói xong ông Lý quay lưng vào trong tường. Uyên đứng dậy cùng Như đi ra khỏi phòng. Lúc này ông Lý mới thở phào được vì ông rất ngại ở cùng chúng, nếu con bé để ông ngủ trước thì được chứ ngủ cùng nó ông sẽ chẳng thể ngủ nổi.
Đọc full liên hệ telegram: tieuthuyetfafamimi
Đây là truyện của tác giả fafamimi. Mng lưu ý hiện nay có nhiều lừa đảo.mng tìm telegram: tieuthuyetfafamimi để được đọc full và k sợ bị lừa đảo. Vì tác giả dùng đúng 1 địa chỉ duy nhất.