Làm Tình Trên Bãi Biển - Chương 28
Chap tiếp nha các bạn,
………………………………………………..
(tiếp theo)
Kể từ khi cho Phong trốn trong nhà mình, cuộc sống của Vy cũng có nhiều xáo trộn. Mỗi ngày ngoài việc đi học, Vy bận phải chăm sóc vết thương cho gã ta khá vất vả. Chi phí của Vy dùng cho việc mua thuốc thang, bông băng cho gã khá nhiều. Vy không thể nào lấy của ba mẹ mình được nên chỉ còn biết sang mượn Phụng thôi. Mở miệng mượn tiền Phụng thiệt tình là Vy ngại muốn chết. Từ lúc quen nhau đến giờ, quan hệ tình dục khá nhiều nhưng có bao giờ Vy nhắc đến chuyện tiền bạc với anh chàng đâu, cô không muốn Phụng đánh giá mình này nọ. Nhưng giờ vào thế kẹt như vầy, chẳng còn cách nào nhanh hơn nên Vy chỉ đành mượn Phụng thôi. May sao Phụng cũng tâm lý, anh chàng đưa tiền cho Vy mà chẳng thèm hỏi hang gì, cũng chẳng yêu cầu Vy trả nữa. Có thêm tiền đó Vy mua thêm thuốc trị thương và cả thuốc bổ cho gã Phong nữa. Tụi giang hồ đứng canh chừng khu vực của Vy được vài ba ngày rồi cũng đi luôn vì chẳng tìm kiếm được gì thêm. Khi biết không bị canh chừng nữa, Phong cũng có ý rời khỏi nhà Vy vì ngại. Cô thấy gã vẫn chưa khoẻ hẵn nên khuyên Phong tiếp tục ở lại nhà mình tịnh dưỡng cho khoẻ đã rồi hãy tính cách khác.
Mỗi sáng khi Vy đi học, cô vẫn để Phong ngủ lại phòng mình. Thực tình thì để gã trốn trong nhà vậy Vy chẳng an tâm tý nào. Lúc đi học cô chỉ nơm nớp lo sợ chẳng biết mẹ cô có bất ngờ vào phòng cô quét dọn, hay làm việc gì đó không nữa, lúc đó mọi chuyện rắc rối lắm. Chắc cũng tại như vậy mà thời gian này Vy hay nghĩ đến gã Phong nhiều hơn mỗi khi rãnh rỗi. Phong rất dâm đãng. Mấy ngày đầu dù còn bị thương mà gã vẫn ráng nài nĩ Vy lên cưỡi ngựa hoặc bú cặc cho gã, thoã mãn cơn dâm cho gã. Thấy gã vẫn mất máu nhiều nên mỗi đêm Vy chỉ cho gã quan hệ một lần thôi. Dần dần mấy ngày sau, khi Phong càng ngày càng khoẻ lại, tần suất mỗi lần quan hệ trong đêm của cả hai nhiều hơn. Gã chẳng chơi dai sức, chẳng đẹp trai gì cả nhưng bù lại gã có thể kích thích ham muốn của Vy khá tốt. Mỗi khi đi học, Vy cứ nhớ nhớ gã, người luôn âm ỉ cảm giác ham muốn. Nói bản thân Vy là kẻ ham của lạ cũng chẳng đúng bởi dương vật của Phong thì còn lạ gì với Vy nữa cơ chứ. Bản thân cô chẳng lý giải nổi, chỉ biết rằng mỗi lần gặp, đụng trận với hai gã du côn của mình, lòng cô lại dội biết bao cảm xúc. Hổm rày hễ tan học là Vy lại nhanh chóng chạy ù về nhà. Trên đường về cô luôn mua sẵn thức ăn để trong giỏ. Gã Phong luôn ngủ muộn, thức dậy thì hay đói bụng nên Vy mua vậy để về cho gã ăn.
Hôm nay cũng như mọi ngày, tan học là Vy đạp xe thẳng về nhà, không la cà rong chơi đâu cả. Về đến nơi, thấy cửa đã khoá ngoài Vy nghĩ bụng chắc là mẹ cô lại có công chuyện đi đâu rồi. Chạy xe đạp băng băng giữa trời trưa nắng, giờ về được đến nhà là Vy thấy mát mẻ thoải mái làm sao ấy. Cô loay hoay mở chìa khoá cửa, đẩy được chiếc xe đạp vào trong nhà chưa kịp quay lại đóng cửa thì bỗng đâu, có ai đó chồm lên từ sau ôm chặt lấy cô. Chắc người này nãy giờ núp sau cánh cửa nhà nên khi vào Vy chẳng để ý nữa. Cô bị ôm chặt rồi quật ra nằm ngữa trên sàn nhà. Theo phản xạ Vy định hét lên nhưng khi nhận ra người tấn công mình là Phong thì cô im bặt. Gã Phong người trần truồng chẳng quần áo, trên tay và chân còn vài chỗ phải quấn băng lại vậy mà gã thật là khoẻ mạnh. Gã đè nghiến Vy cứng ngắt, dương vật gã lủng lẳng cọ quẹt cả vào người cô. Vừa chạy xe đạp một đoạn về nhà nên người Vy đẩm mồ hôi. Cô không biết rằng thứ mùi hương đó cùng mùi thơm con gái càng làm cho Phong háo hức, kích thích tột độ. Gã ghì đầu Vy, hôn tới tấp lên miệng cô, lưỡi gã đẩy sâu vào trong. Vy ú ớ:
– Ơ cái anh này… làm gì kỳ vậy?… Thả em ra đã nào…
Gã không nói không rằng, chẳng đáp lại lời Vy. Thay vào đó gã đưa tay lên bóp ngực Vy qua lớp áo dài. Vy đi học mặc chiếc áo dài trắng mỏng manh, đôi gò ngực cô được cái áo ngực đẩy cao lên đầy kiêu hãnh. Sờ soạn ngực cô bên ngoài lớp áo dài xem chừng không làm gã thoả mãn. Phong ngồi dậy bất thần dùng tay giựt mạnh làm hàng cúc áo trên người cô bung ra nghe bực bực. Vy hoảng hốt vội bảo:
– Từ từ anh ơi… rách áo em mất…
Vừa nói Vy vừa đưa tay ra ngăn gã lại nhưng gã dường như chẳng để tâm. Gã chụp tay cô đè xuống đất, dằn hai chân lên hay tay cô. Tay gã tiếp tục giựt phăng chiếc áo ngực ra khỏi người cô làm cặp vú nóng hổi của Vy phơi trần ra đầy kích thích. Gã Phong nhoẻn miệng cười xem chừng thích thú lắm. Gã cúi mặt ụp vào ngực Vy bú cặp vú tròn trịa vừa sổ ra. Gã kề môi vào bú như đứa bé bú mẹ, miệng hả lớn ra như muốn nuốt hết cái vú vào miệng, vú còn lại của Vy cũng bị gã dày vò bóp nắn đến ẩn đỏ năm dấu tay.
Đến lúc này Vy chẳng thèm chống cự hay hỏi hang gì nữa. Cô nằm im cho gã Phong hành sự luôn. Bú vú Vy một hồi xong thì Phong lại tiếp tục tuột cái quần vải láng bóng. Chẳng mấy chốc người Vy bị gã lột ra. Cả cơ thể phơi ra, chỉ còn hai tay áo dài là chưa cởi ra thôi. Cởi quần của Vy ra xong, gã ướm tay mình vén hai hàng lông lồn lưa thưa của cô. Tay gã banh banh hai mép âm hộ của Vy. Cô để ý thấy Phong nhếch mép cười khi ngón tay gã chọc vào âm hộ. Cô chẳng nói gì nhưng không hiểu sao nãy giờ âm hộ cô đã ươn ướt sẵn rồi. Gã thọc ngón tay vào rất dễ, kéo ra kéo vào mấy cái là cái lỗ của Vy đã trơn tru ướt đẫm ngón tay của gã. Gã thích thú lắm khi chưa gì mà Vy đã són cả nước dâm ra thế này rồi. Gã tiếp tục thọc ngón tay mình ra vào chừng vài cái nữa rồi mới rút ra. Gã đưa lên mặt Vy, quệt nước nhờn vào má cô như một sự châm chọc. Chuyện quan trọng nhất rồi cũng phải làm, gã Phong quỳ lên, cầm dương vật nãy giờ đã căng cứng của mình rồi đút vào người Vy. Gã để hai chân cô gái trên hai cánh tay của gã. Vy chỉ kịp thở mạnh khi dương vật Phong đâm vào người mình ngọt ngào. Gã có vẻ khá hài lòng với màn tập kích rồi hiếp dâm Vy bất thình lình thế này. Hai tay chống hai bên gã nhấp những cú thật mạnh bạo. Vy mới đầu nằm im, nhưng về sau cô không dối lòng được nữa, đành đưa tay lên ôm lấy gã, cố nhấp mông cho mỗi cú đâm của gã không thọc ra ngoài. Cảm giác khoái lạc cho lần làm tình đột ngột không chuẩn bị này. Gã Phong thật thô bạo, lần nào làm tình cũng vậy cả nhưng lần nào cái sự thô bạo đó của gã cũng làm Vy muốn điên lên. Chỉ ít phút thôi cả Vy và gã dường như nhanh chóng lên đến cực điểm. Vy gồng cứng người trong khi Phong thì cố nhắp dương vật điên cuồng. Gã nhấp mạnh vài phút rồi cũng rùng mình bắn tinh.
Phong nằm đè lên người Vy thở dốc. Gã có vẻ sướng mà mãn nguyện lắm. Vy cũng đưa tay lên ôm gã. Lát sau, Vy hoảng hồn khi nhận ra cánh cửa nhà mình nãy giờ vẫn chỉ khép hờ thôi chứ chưa đóng hay khoá lại. Qua cơn sướng rồi, cô có thể gồng mình, lấy hết sức đẩy gã Phong sang một bên. Cô phải ngồi nhóm dậy, chạy lại đóng rồi khoá cửa nhà cẩn thận. Đóng xong cánh cửa, Vy quay lại thì thấy tinh dịch của Phong són ra từ trong người mình, chảy nhiễu nhão xuống sàn. Gã vẫn nằm yên trên sàn nhà, nhìn Vy vẻ mãn nguyện. Vy xem lại cái áo dài đang mặc. Thấy có vài chỗ gút bị bung chỉ ra, cô mắng:
– Anh chơi gì kỳ quá hà… làm áo em muốn rách ra luôn rồi nè…
Gã Phong nghe Vy nói vậy, đáp hồn nhiên:
– Rách thì may lại… có gì đâu em… mà em cũng sướng quá trời… còn bày đặt la gì nữa…
Vy nghe gã nói vậy thì chỉ biết ú ớ:
– Ơ… đâu có… ơ…
– Hì hì… đừng có chối… hồi nãy thọc tay vô lồn em là đã ướt nhẹp rồi… em cũng khoái cái trò hiếp dâm này mà…
Phong quả thật nói đúng. Gã như nhìn thấu tâm can của Vy vậy nên cô giờ chỉ biết im lặng. Cô định cởi cái tà áo dài đang mặc trên người ra luôn thì bỗng Phong ngăn lại:
– Nè… khoan cởi ra đã. Em mặc cái áo đó nhìn đẹp lắm… mặc chút nữa cho anh ngắm đi…
– Nhưng… nó bị đứt gút rồi… để em may lại…
– Có gì may sau cũng được mà. Em cứ mặc vào xíu đi có sao đâu. Không cần mặc quần với áo vú đâu, mặc cái tà được rồi…
Vy phải công nhận Phong có sở thích cũng bệnh hoạn thật, nhưng cô chẳng thể chối từ gã được. Nghe lời Phong, Vy mặc lại hàng cúc áo dài. Giờ nhìn dáng vẻ Vy quả sexy thật. Hai vú cô trần trụi, ẩn ẩn hiện hiện sao lớp áo dài mỏng, còn bên dưới thì tà áo bay bay, đôi khi không che nổi đôi chân và chỗ âm hộ lưa thưa lông lá. Vy ngắm mình tý xíu rồi hỏi:
– Rồi… vậy được chưa?
– Uhm… đúng rồi đó… mặc vậy nhìn em sexy lắm…
Vy gom góp đồ đạc rồi cả cái quần dài vải trắng rồi cùng gã Phong đi vào nhà. Lúc đỡ Phong dậy, Vy thấy gã nhăn mặt, lại có vẻ than đau. Nhà không còn ai, Vy đã khoá cửa ngoài rồi nên cũng an tâm. Cô đỡ gã lên sofa ngồi rồi nói:
– Vết thương anh vẫn chưa lành hẵng đâu… vận động mạnh là lại rách miệng… chảy máu nữa bây giờ đó…
– Hổm rày nằm một chỗ không động đậy… khó chịu lắm…
– Anh bị thương nặng mà… phải tịnh dưỡng cho khoẻ đã… cứ ham hố như vầy hoài thì biết chừng nào mới lành lại chứ…
Nói đến đây, Vy quay ra nhà bếp, sửa soạn đồ ăn thức uống cho gã. Phong ngồi đó nhìn cái dáng sexy trong tà áo dài của Vy. Chốc chốc, mu lồn hay bờ mông của Vy lại lòi ra mỗi khi cô cuối xuống, nhìn hấp dẫn vô cùng. Gã nói:
– Thì mấy bữa nay toàn nằm một chỗ cho em cưỡi ngựa thôi cũng chán… bữa nay đỡ đỡ rồi phải làm lại một cái cho em sướng chứ. Đúng không?
Nghe gã nói vậy thì Vy đỏ mặt:
– Cái anh này… nói tầm bậy không hà. Mà sao hôm nay anh gan vậy… dám đi xuống đây luôn…
– Anh cẩn thận lắm. Em yên tâm… Lúc nãy nằm trên lầu… anh nghe thấy mẹ em đi rồi anh mới dám đi xuống đây. Đang đói bụng định mở tủ lạnh lấy đồ ăn thì nghe tiếng mở cửa… Anh đoán chắc là em về nên…
– … nên bày luôn trò đó đúng không?
– Mà sao… em thích chứ?
– Ghét ghê… hỏi hoài hà… không thấy em ra nước quá trời hay sao…
Vy õng ẹo đáp lại. Phong nghe thế thì cười ngất. Vy chuyển để tài, cô bảo:
– Thôi đừng nói chuyện đó nữa. Anh đói rồi… ăn đi cho nóng… Xong rồi còn uống thuốc, rồi thay băng nữa… hổng chừng nãy giờ nó lại chảy máu ở trong nữa kìa…
Vy bày đồ ăn để gã và cô cùng ăn trưa. Nãy giờ về nhà dù nóng, đổ cả mồ hôi nhưng để chiều ý Phong, Vy vẫn mặc cái tà áo dài đó. Mấy bữa nay có dịp gần gũi với nhau, Vy và gã nói chuyện với nhau nhiều hơn. Mỗi tối, sau khi làm tình xong, trước khi đi ngủ cả hai còn ôm nhau, tâm sự khá nhiều mãi đến khuya luôn. Giờ đã quá thân thiết, trải qua quá nhiều chuyện rồi nên Phong có vẻ thoải mái hơn, gã tâm sự với Vy nhiều hơn.
Phong không được như Vy, gã có một tuổi thơ bất hạnh. Cha mẹ mất sớm nên gã lang bạt khắp nơi không nhà không cửa từ hồi nhỏ. Phong quê ở miền Tây, khoản bằng tuổi Vy thì gã đã lên Sài Gòn kiếm ăn rồi. Mới đầu Phong đi theo người ta bán nước ở bến xe. Hồi mới lớn nhìn gã cũng rắn rõi, ngon lành lắm. Tướng tá con trai mới lớn của Phong lọt vào mắt xanh một con mẹ chủ xe đò. Lần đó, bà này bày trò rồi cướp đi đời con trai trong trắng của Phong. Đó là cú sốc khá lớn trong cuộc đời của gã. Nhưng nhiều lúc Phong phải cảm ơn con mẹ đó, vì nhờ bà ta gã mới biết thú vui nhục dục là gì. Từ khi biết mùi nhục dục, Phong ngày càng ham mê hơn. Phong gặp Phú cũng ở bến xe. Hai thằng hợp tính nhau nên kết thành đôi bạn thân, thường hay đi chơi chung với nhau. Về sau cả hai nhập hội với một băng xã hội đen lớn hơn, công việc cũng đỡ hơn chứ không còn lang bạt ở bến xe như trước nữa.
Phong và Phú chia sẻ sở thích tình dục. Rãnh rỗi hai thằng hay chở nhau ra biển Long Hải, hay Vũng Tàu chơi. Hai gã thích đi khu Long Hải, Hồ Tràm tắm biển vì ở đó hoang vắng, nhiều khi hay bắt gặp mấy con ‘nai lạc’, cho hai gã tha hồ thoả mãn dục vọng, như trường hợp của Vy, hay sau này là Yến là ví dụ. Sau cái hôm đụng độ với Đô ở bãi biển, hai gã lần đầu đối diện với một người khoẻ mạnh như Đô vậy nên thua bỏ chạy. Hai gã nhiều lần bàn tính với nhau chuyện trả thù. Cả hai cũng biết nhà của Vy rồi, cũng tính hết rồi nhưng thực tình là do bận công việc nên hai gã chưa thực hiện được. Nghe Phong kể đến đây Vy mới thở phào nhẹ nhõm vì bản thân mình may mắn, chứ nếu không thì chắc chết với hai gã du côn này. Mọi chuyện sau đó thì Phong đã kể cho Vy nghe rồi, gã và Phú trong một lần đi bar vô tình ghẹo phải bồ của một đại ca giang hồ. Đến khi hiếp dâm con nhỏ đó xong thì mới biết ra mọi chuyện. Vì chuyện này mà băng nhóm của gã và băng của đại ca kia đụng độ nhau. Hai băng đánh nhau lớn, hai gã thua cuộc nên hổm rày trốn không dám đi đâu. Thậm chí chẳng biết tông tích của Phú đâu nữa.
Phong kể chuyện mình thì Vy cũng thế. Phong biết quá rõ về cô rồi nên cô chẳng thèm dấu diếm. Mấy chuyện tình ái, tình dục của Vy kể hoài không hết, kể đến đâu là Phong nghe thích thú đến đó. Vy hào hứng kể chuyện của mình cho Phong nghe lắm, cô chẳng sợ gã chê bai, hay đánh giá bản thân của cô vì mọi chuyện gã đã biết quá rõ. Ngược lại, Phong rất hào hứng ở những đoạn gay cấn, nhưng lúc Vy gạ tình người ta. Gã thậm chí còn tấm tắc, còn tán thưởng Vy nữa chứ. Phong và Vy đến từ hai thế giới, hai xã hội hoàn toàn trái ngược nhau, chỉ gặp nhau ở một điểm chung là đam mê về mặt tình dục mà thôi.
Phong và Vy ăn uống, nói chuyện một tý thì cũng quá giờ trưa. Cô dọn dẹp mọi thứ ở dưới nhà rồi đưa Phong lên lầu chuẩn bị cho gã uống thuốc và thay băng. Phong bước đi cùng Vy lên cầu thang. Sau mấy ngày nằm yên một chỗ, chưa biết sống chết ra sao, cuối cùng Phong cũng tự mình đi lại, leo cầu thang thoải mái. Nhìn gã Phong đi theo sau mình, Vy nhớ lại cái lúc người gã đầy máu, nằm bất động như xác chết, cô phải kéo lê gã mới lôi gã lên lầu được. Nghĩ lại lúc đó Vy thấy mình thật liều lĩnh. Nói dại lỡ lúc đó mà gã lăn ra chết, có phải là Vy mang hoạ rồi không, may sao mọi chuyện không đến nỗi như vậy. Lên được phòng ngủ, cho gã uống thuốc xong Vy bắt đầu thay băng. Nãy giờ nóng bức quá chịu không nổi nữa nên Vy đã cởi luôn áo dài ra, cô để một bên để lát còn khâu lại mấy đường chỉ bị bung ra nữa. Lần nào cũng vậy, do cái tính ham hố dục vọng của Phong, Vy mở đường băng ra đều thấy vết thương lại bị hở và rĩ máu. Gã du côn ngồi đó cười như vẻ vô tội lắm, trong khi Vy cứ làu bàu. Hôm nay Phong khoẻ rồi, tự đi lại được nên Vy quyết định sẽ tắm cho gã. Cô khoan băng lại vết thương cho gã mà dẫn gã vào nhà tắm. Lần này Vy tắm rửa nhẹ nhàng cho gã, sau đó mới khử trùng rồi băng lại mấy vết thương còn hở. Sau mấy ngày chữa trị, Phong đã khá hơn. Mặt của gã đã bớt sưng, giờ cái nét gian gian, tà tà đã trở lại, không còn cái bản mặt sưng húp, tội nghiệp như hồi bữa nữa. Vy không để ý nhưng những lúc cô chăm sóc, tắm rữa cho gã, Phong cứ quay mặt đi chẳng dám nhìn thẳng vào mặt cô. Cuộc sống của gã vốn phong trần, thiếu thốn tình thương từ nhỏ, những tưởng Phong đã chai sạn đi cảm xúc. Phong không ngờ trên cuộc đời này, gã còn gặp được người con gái như Vy. Nói ra thì Vy thật dâm đãng, thật mất nết, lăng loàn, mấy cái này phải nói là nhờ vào cái công ‘phá trinh’ của gã mà Vy mới có. Nhưng sau mấy lúc truy hoan đó, Phong lại thấy cô thật dịu dàng, đằm thắm, cô chăm sóc gã kỹ lưỡng, đến nỗi nhiều lúc Phong cứ thèm… cứ thèm cho gã bị thế này hoài, để Vy cứ chăm sóc cho gã mãi.
Phần lớn Phong đã hồi phục rồi, chỉ còn một vài chỗ nặng còn băng bó thôi. Lo cho gã xong thì Vy cũng quay ra tắm rửa cho mình. Cái gã Phong này công nhận cũng dâm dục y chang như cô vậy. Bị thương nặng vậy mà hồi nãy gã còn bày được cái trò hiếp dâm đó… làm Vy cũng thích thích. Vy xịt nước vào rửa sạch chỗ tinh dịch gã xuất vào lồn mình. Cô móc móc một hồi thấy âm hộ mình lại nhớt nhớt nữa. Khi Vy từ nhà tắm đi ra, vừa lau mình sạch định làm việc khác thì gã Phong liền bảo cô ra giường nằm. Vy nghe lời gã, cô trần truồng nằm ngữa ra giường, mái tóc ướt được để lên phía đầu gối. Hôm nay Vy cứ thấy run run sao đó. Mấy bữa nay ở chung với Phong, Vy thấy gã bệnh nên chỉ để gã chơi mình có một lần lúc tối, mà những lúc đó Vy toàn chủ động leo lên mình gã cưỡi ngựa, không để gã phải nhọc nhằng. Hôm nay Vy thấy gã khoẻ lại rồi, vừa đụ Vy một chập rồi mà xem chừng mặt gã còn ham muốn lắm.
Gã leo lên giường, ngồi xuống cạnh cái cơ thể trần truồng thơm tho sạch sẽ của Vy đang phơi ra ngồn ngộn. Lần này Phong nhẹ nhàng, gã vuốt ve, sờ nắn. Tự dưng, gã làm lòng Vy trào lên một cảm xúc là lạ. Ngồi cạnh ve vuốt suốt dọc cơ thể Vy, rồi gã cúi mặt sát xuống ngực cô nơi hai bầu vú khoẻ mạnh của cô đang chĩa lên. Gã há miệng ra ngậm lấy một bên đầu vú cô. Lần này Phong làm từ tốn, nhẹ nhàng, khác với cái kiểu vồ vập hồi nãy nên khi cái miệng gã mớm vào đầu vú đã khiến Vy sướng rợn cả người. Phong làm Vy ngạc nhiên với cái kiểu cách này. Gã vừa mút mát tình cảm âu yếm luân phiên hai bầu vú của cô, một tay thì gã đưa xuống mân mê chỗ hạ bộ cô. Với bản tính dâm đãng của Vy, cú làm tình khi nãy với cô thì có là bao, càng kích thích cơ thể Vy hơn nữa mà thôi. Nãy giờ Vy cũng hứng lắm rồi, đã sẵn sàng cho việc giao hợp rồi. Dương vật của gã cứ tồng ngồng dính nước cọ vào bên đùi cô, cái cảm giác làn da nóng hổi nơi dương vật áp vào làn ra mát rượi nơi đùi cô khiến Vy thấy sướng một cách khó tả. Chẳng phải nhìn xuống, cô cũng biết ở chỗ đó của mình nước nhờn lại đang ứa ra dính đầy cả vào tay Phong. Gã bắt đầu liếm láp rộng ra xung quanh bầu vú của Vy, gã liếm láp lên cổ, xuống bờ vai, vòng ra ngực rồi xuống bụng, xuống dần tiếp bên dưới… cho đến khi bờ môi ướt át của gã chạm vào hai cái môi thịt mềm mềm nơi cửa mình của Vy. Miệng gã bắt đầu liếm láp, làm trơn bóng cái bộ phận như con sò xinh xinh đó của Vy, thứ mà vốn dĩ nãy giờ cũng đã bóng nhờn rồi. Gã Phong lúc nào cũng vậy, từ đó đến giờ Vy vẫn ‘chịu’ gã ở cái khoản ‘bú lồn’ này. Gã bú nhiệt thành, thuần thục chẳng ai bì kịp. Gã làm Vy thấy không thể chịu nổi nữa, mặt cô nóng bừng, hơi thở mạnh hẳn lên, người ưỡn ngửa hẳn ra vì thèm khát. Tay cô lần lần tìm đến nắm lấy cái dương vật nóng hổi của gã vuốt ve nhè nhẹ, miệng cô kêu ư ư như muốn cầu cứu. Cái dương vật quái ác, độc địa nhưng quá đỗi thân quen với lồn của Vy. Chơi với dương vật này bao lần mà lồn Vy vẫn còn thấy nhớ nó lắm, chỉ muốn nó nhanh chóng chui vào trong người cô thôi.
Phong bú lồn Vy đến khi cô phát cuồng lên vì thèm, gã mới nhẹ nhàng leo lên nằm đè lên người cô. Vy chẳng dám động đậy nhiều, sợ còn nhiều chỗ trên người gã còn đau nên để gã chủ động hết. Cả người Phong nằm đè lên Vy. Chưa bao giờ quan hệ tình dục với gã này Vy lại có cảm giác gần gũi, thân thương đến vậy. Lần làm tình này có vẻ khác với mấy lần trước, giữa cô và gã ngoại từ khao khát xác thịt, dường như còn có chút cảm xúc nào đấy nữa. Phong cầm tay điều khiển dương vật chui vào đúng giữa hai mép âm đạo ướt nhờn nước của Vy rồi dập mạnh cho nó chui thụt đến ọt một cái vào trong người cô…. Cảm giác khi ‘cô bé’ của cô được bao bọc trọn vẹn lấy cái dương vật của gã Phong sao mà sướng thế. Vy phải nấc lên từng tiếng vì cảm giác sung sướng. Phong chắc còn chưa khỏi hẵn, Vy thấy lần này gã nắc cô nhẹ nhàng. Dương vật gã vẫn khéo léo dập lia lịa, vẫn chui ra chui vào người cô nhưng không còn quá mạnh mẽ nữa. Những tiếng bạch bạch do bụng gã dập vào bụng Vy phát ra liên tục…. Vy thấy Phong cứ cười cười thích thú khi nhìn cái gương mặt dâm dục, đang thoả mãn khát khao của cô. Gã hỏi trong hơi thở hào hển vẻ thích thú:
– Sao hả… hổm rày cưỡi ngựa cho anh cực nhọc lắm không? Hôm nay anh ‘trả bài’ lại thế này có được chưa?
Gã hỏi làm mặt Vy đỏ lựng, chỉ biết cười ngượng nghịu:
– Đồ quỷ… nhìn em vậy anh biết rồi mà còn hỏi nữa… ưm…
– Ha ha ha… tốt… em thích là anh vui rồi…
– ……nhưng… anh nhẹ nhẹ thôi… để rách vết thương nữa thì lâu lành lắm…
Phong nghe Vy nói vậy thì gật đầu. Gã chẳng dám làm mạnh, chỉ nhẹ nhàng để giữ nhịp và giữ sức khoẻ thôi. Cả hai đang vừa làm tình vừa tâm sự thì bỗng nghe tiếng chuông điện thoại réo rắc. Lúc đó cả cô và Phong đang tập trung. Gã bắt đầu nhịp mạnh hơn khiến bụng hai người dập vào nhau tạo thành những tiếng ten tét nghe vang cả phòng. Vy chẳng buồn đến chuyện nhấc máy lên nghe nữa nhưng bỗng Phong nói:
– Hình như là mẹ em gọi đó… nghe máy đi…
Phong nhìn thấy trên màn hình điện thoại nên bảo Vy. Vy cố tỉnh táo, lấy giọng bình thường để nhấc máy, trả lời mẹ:
– Alo… mẹ hả? Mẹ gọi con có việc gì….vậy…con…
Giọng cô lạc hẳn đi và hổn hển ngắt quãng rất buồn cười, may mà ở đầu dây bên kia, giọng mẹ Vy lẫn với tiếng gió nên chắc bà nghe không rõ. Mẹ Vy gọi để báo với cô là chiều nay bà bận nên về trễ. Chắc sẽ về cùng lúc với bố của Vy luôn nên bảo Vy trông chừng nhà cửa. Vy chẳng còn tâm trí gì cả, cứ đáp lời mẹ mình kiểu nhát gừng.
Còn nhớ ngay trong lần đầu tiên khi làm tình với Vy ở bãi biển, Phong đã khám phá ra được một phản ứng cơ thể khá lạ lùng của Vy. Trong những hoàn cảnh vừa làm tình, vừa cố kềm nén vì sợ người ta thấy như vầy thì âm hộ Vy luôn thít chặt, xiết lấy dương vật của bạn tình. Lần này cũng vậy, vừa trả lời điện thoại của mẹ, vừa sợ giọng nói, tiếng da thịt va đụng sẽ bị mẹ nghe thấy nên Vy khá hoảng. Khỏi cần nói cũng biết là âm hộ cô bó chặt cỡ nào và lúc này Phong sướng cỡ nào. Vy sợ tiếng ồn lớn quá mẹ sẽ để ý nên nhiều khi che miệng bảo Phong nhấp khe khẽ. Nhưng đang sướng thế này thì Phong không dừng lại, không làm chậm được, gã càng lúc dập càng mạnh. Đoạn sau mẹ Vy nói gì cô không còn nghe nổi nữa, lỗ tai cô lùng bùng luôn, cô cũng sướng quá rồi, một tay nắm điện thoại, tay kia bấu chặt lưng Phong. Lúc Vy đạt cực khoái cô cũng bấm tắt điện thoại luôn, mặc kệ mẹ mình luôn. Phong nhấp tý chút nữa cũng xuất tinh lần hai. Từng đợt tinh dịch nóng hổi vọt ra tới tấp từ dương vật gã bắn vào trong âm đạo cô, hết đợt này đến đợt khác không dứt. Xuất tinh xong, Phong đổ gục nằm lăn ra giường. Vy cũng nằm đơ ra, lâng lâng trong khoái cảm. Cô lật điện thoại lên thấy đã tắt rồi và mẹ cô cũng không gọi lại nên chắc cũng chẳng có vấn đề gì.
Vy dùng dằn trách yêu Phong:
– Ghét anh quá đi… người ta đang nghe điện thoại cũng không tha nữa…
Phong cười mãn nguyện, nằm ngữa ra giường nghĩ ngơi thoải mái. Suốt mấy ngày tịnh dưỡng ở căn phòng của Vy, đây mới là lần đầu Phong thấy sướng nhất.
Buổi chiều nhà không còn ai nên gã Phong và Vy tha hồ thoải mái chẳng sợ gì nữa. Phong xuất tinh lần hai xong thì thấm mệt nên thiu thiu ngủ chút. Vy vào nhà tắm rửa lồn cho sạch, quay ra thấy Phong ngủ khò rồi nên cô tranh thủ làm việc nhà. Mọi khi ở có một mình, Vy nhiều lúc cũng chẳng siêng như vậy, nhưng từ lúc có Phong ở đây, chẳng biết việc ở đâu có lòi ra quá trời, làm cô làm mãi không hết được. Vy sửa áo dài, tranh thủ học bài, dọn dẹp nhà cửa… công việc cứ quần quật suốt.
Lúc mang quần áo xuống dưới nhà giặt, rãnh rãnh Vy lại cảm thấy thèm thèm. Cô không lý giải nổi sao hôm nay cô lạ thèm muốn cơ thể của gã Phong nhiều đến thế. Vy muốn gã làm tình với mình nữa nhưng tự nghĩ không hiểu cơ thể gã lúc này có chịu nổi nữa hay không. Vy vừa nghĩ thì Phong lại tò tò xuất hiện. Gã đứng đó tồng ngồng với dương vật vươn dài sẵn sàng chiến đấu tiếp hiệp nữa. Hai cơ thể trần truồng nhễ nhại mồ hôi lại dập vào nhau bành bạch. Lần này là ở ngay dưới phòng khách. Bữa nay âm đạo cô được Phong chăm sóc đến nơi đến chốn với những cú chọc ngập lút. Nhà không có ai nên Vy thoải mái gào rú, sung sướng tột đỉnh. Tinh lực Phong khá dồi dào, lại xịt vào Vy như vòi nước.
Chiều đó Vy đúng kiểu được Phong phục vụ thoả thuê luôn. Thường thì mấy bữa nay, tầm chiều Vy vẫn tranh thủ tập thể dục để chạy qua chỗ Phụng thoả mãn sinh lý. Hôm nay Phong làm việc quá xuất sắc làm Vy quên cả chuyện tình dục với Phụng luôn. Cả hai giải quyết nhu cầu sinh lý cho nhau đến lúc, chập tối khi ba mẹ Vy gần về mới thôi. Phong gần như bị vắt hết tinh lực. Một vài vết thương của gã lại rách ra, làm Vy lại phải băng bó lại cũng vất vả. Vy để cho Phong ngủ thoải mái, cô tiếp tục hoàn thành nốt công việc buổi tối, dùng cơm với gia đình như thói quen thường lệ. Có điều là hôm nay Vy vui hơn mọi bữa một chút. Chuyện tình dục Vy cũng từng trãi nhiều, nhưng chưa bao giờ thấy hạnh phúc như chiều nay vậy.
…………………………………………………………
Buổi tối, Vy đang thiu thiu ngủ thì giật mình khi không thấy Phong đâu cả. Mới đầu tưởng gã dậy đi toilet, cô quay sang nhìn thấy cửa toilet vẫn đóng, bên trong không có ánh đèn. Cô choàng tỉnh giấc, dáo dác ngó mắt qua lại tìm kiếm. Vy không dám gọi to vì sợ ở dưới lầu ba mẹ sẽ nghe thấy. Không khí đang thinh lặng chợt cô bị chú ý bởi vài tiếng động nhỏ ngoài hành lang. Chưa biết chuyện gì, Vy nhỏm dậy khỏi giường luôn. Cô rón rén đi ra cửa phòng. Vy hé cửa nhìn ra ngoài. Cô nghe tiếng gió lùa vào hành lang. Hình như cửa sổ cuối hành lang đang mở. Vy ngẩn đầu ra ngoài quan sát. Lúc này cô mới hết hồn. Mặc dù là trời tối nhưng cái dáng của Phong mấy ngày nay Vy đã quá quen thuộc rồi, nhìn một cái là nhận ra ngay. Cô thấy gã đang loay hoay làm gì ở chổ cửa sổ cuối hành lang. Vy chẳng dám gọi to. Cô mở cửa nhẹ nhàng đi lại gần chỗ gã Phong. Cô bất thần nắm lấy tay gã kéo lại rồi hỏi nhỏ:
– Anh ra đây làm gì vậy?
Bị Vy gọi lại bất tử nhưng Phong khá bình tĩnh, gã không hoảng hốt. Lúc này cô thấy nữa người của gã đã muốn trèo ra ngoài cửa luôn rồi. Thấy vậy Vy hỏi tiếp:
– Anh lại đi bỏ đi nữa ah?
Vẫn để một nữa ở ngoài, một nữa ở trong Phong đáp:
– Không… anh… anh chỉ định đi dạo một tý thôi. Mấy bữa rồi trốn trong nhà em… bí bách quá!
Vy nữa cười nữa hỏi tiếp:
– Hi hi… cả ngày mệt rồi không lo ngủ lấy sức đi. Có gì thì ngày mai tính…
– Anh vẫn ngại là tụi nó lén bí mật theo dõi nên chắc ban ngày không đi được. Vả lại mẹ em cũng hay ở nhà, ra vô bả chú ý thì phiền em đó…
Vy gật gù nghe Phong bảo cũng có lý. Cô nói:
– Vậy nên anh tính ban đêm trèo cửa sổ này ra ngoài đi dạo cho tiện sao?
– Uhm… lúc trước anh và thằng Phú vào nhà em cũng bằng đường này mà… an toàn, bí mật.
– Nhưng anh chưa khoẻ hẵn… leo trèo một mình vậy liệu có được không?
– Ơ… chắc không sao đâu… để anh cố thử chứ biết sao giờ…
Vy ngẫm nghĩ thấy chẳng an toàn mấy. Cô bảo:
– Thôi vậy nguy hiểm lắm. Để em đi với anh cho chắc ăn.
– Em không lo ngủ đi để mai còn đi học nữa…
– Dẫn anh đi chút xíu rồi về mà có lâu đâu mà sợ… đúng không?
Nói đến đây, Vy chợt nhìn lại người Phong thấy trên mình gã ngoài trừ chỗ băng bó ra, còn lại không mảnh vải che thân thì cô phì cười rồi bảo:
– Mà anh định cứ để vậy đi ra đường sao?
– Biết làm sao được… em nói quần áo anh dính máu dơ quá… bỏ hết rồi còn đâu… mà anh nghĩ giờ này ngoài đường chắc chẳng có ai đâu…
– Vắng thì vắng thiệt… nhưng cũng có người ta qua lại chứ. Anh cứ tồng ngồng vậy… không chừng ai thấy người ta bắt mất đó… Thôi… anh đứng đó chờ em xíu…
Vy suy nghĩ chút rồi chạy vào phòng mặc tạm cái áo ngủ. Cô đi xuống nhà dưới lục lọi lấy chút xíu đồ rồi nhanh chóng mang trở lên. Vy đưa cho Phong bảo:
– Mấy bữa nay em cũng quên chuyện quần áo của anh luôn. Thôi… anh mặc tạm cái này đi…
Phong thấy cái áo dài dài, trắng mỏng thì hỏi:
– Gì vậy em?
– Áo blouse của ba em đó. Cái này ba em có nhiều lắm… lấy một cái không sao đâu. Anh khoác tạm bên ngoài cho đỡ hở hang thôi…
Vy còn chu đáo lấy thêm đôi dép cho Phong nữa. Bản thân cô thì mặc cái áo ngủ hai dây, khoác thêm bên ngoài chỉ có một cái áo khoác nhẹ thôi. Phong thấy cái áo blouse Vy đưa cho gã cũng chẳng che chắn được gì nhiều, nhưng nhìn sơ cũng đỡ gớm hơn là chẳng mặc gì. Quần áo xong rồi, cả hai bắt đầu đi ra. Phong chỉ cho Vy cách đi ra cửa sổ rồi rướn qua cành cây. Gã mới khoẻ dậy nên còn yếu, Vy phải đỡ mới trèo ra được. Cả hai phải vất vả một lúc mới trèo khỏi nhà rồi tuột xuống cành cây. Phong tuột xuống trước, gã ngước nhìn lên thấy Vy tuột xuống sau. Khi cô chạm đất thì thấy mặt Phong cứ cười cười. Vy hỏi thì gã bảo:
– Con gái con nứa gì ra đường không bao giờ mặc silip hết… dâm quá đi!
Vy đỏ mặt chống chế:
– Tại anh hối quá làm người ta quên mất thì có…
Nãy giờ nhá nhem, Vy lo mặc đồ mà quên luôn cả chuyện tế nhị đó. Nhưng quả thật nhiều khi có nhớ Vy cũng chẳng muốn bận, cô chẳng muốn mấy cái silip đó làm vướng víu người cô lắm. Phong đáp xuống đất rồi thì gã có vẻ hớn hở lắm. Gã vươn vai, hít một hơi dài lấy bầu không khí mát lành giữa trời đêm. Chẳng nhớ bây giờ là mấy giờ mà con phố nhà Vy vắng tanh. Xuyên suốt con hẻm nhỏ chỉ có tiếng gió thổi, rồi ánh đèn vàng vọt từ bóng đèn đường hắt vào. Phong đi lại mấy bước rồi nói:
– Thôi mình đi dạo một vòng nhé!
Vy suy nghĩ tý rồi bảo:
– Gần nhà em có cái công viên. Mình đi bộ ra đó nha…
Phong gật đầu đồng ý. Giờ này đường xá chẳng có ai nên Phong chẳng còn sợ bị theo dõi bất tử nữa. Thêm vào đó, mới đầu gã định đi tản bộ có một mình, giờ có Vy đi chung thế này thì vui và ấm áp hơn. Vy có vẻ tử tế lắm. Cô đi chung với gã mà cứ lo Phong chưa khỏi hẵn, mới đầu cứ dìu dìu Phong đi như tình nhân vậy. Gã phải nói mãi là không sao cô mới dịu buông ra không dìu gã đi nữa. Phong bước đi chậm rãi bình thường. Mới đầu Vy chỉ đi bên cạnh gã thôi, ban ngày ‘nói chuyện’ với nhau cũng nhiều rồi, giờ chỉ còn yên lặng đi bên nhau thôi. Lúc gần ra tới ngoài đường lớn, bất chợt từ đâu một cơn gió thổi mạnh, làm tốc cả chiếc váy ngủ của Vy lên. Phong cười đắc chí nhìn cả phần dưới của Vy lộ ra. Cô túm váy lại, nhìn gã dỗi và nói:
– Cười cái gì… anh còn lạ gì nữa mà cười…
– Hi hi… mà anh phải công nhận… nhìn em khoả thân hết coi nó không hấp dẫn bằng kín kín hở hở thế này… đẹp hơn nhiều…
Phong nói càng làm Vy mắc cỡ, cô hỏi lại:
– Anh nói thiệt hả?
– Thiệt… hồi chiều anh cũng kêu em mặc áo dài mà không mặc quần đó thôi… nhìn em lúc đó ‘đã’ lắm. Cặc anh cương cứng ngắt liền…
– Ghét anh này… nói chuyện thô bỉ quá!
Nói rồi Vy giận dỗi bỏ đi về phía trước. Tuy nhiên cô chỉ đi có mấy bước thôi. Phong thong thả đi theo sau vài bước là lại bắt kịp. Cả hai lúc sau lại đi sóng đôi như cũ.
Đi chút xíu là ra được con đường lớn để dẫn đến công viên. Ở Sài Gòn này dù là giờ nào, ngoài đường cũng có vài chiếc xe máy chạy vùn vụt. Họ phần lớn là những người phải ra ngoài làm việc giữa trời đêm. Vy thấy vậy liền nói:
– Anh thấy chưa… lúc nãy anh là ở trần ở truồng ra đây là không xong đâu.
– Thì… thì lúc đó anh chỉ đi loanh quanh trong hẻm thôi.
Đi cạnh Phong giữa màn đêm tĩnh mịch này, đột nhiên lại gợi nhắc Vy nhớ đến những kỹ niệm của chuyến đi biển vừa rồi. Nhắc lại mới nhớ chuyến đi đó, Vy chưa bao giờ thấy thoải mái, thích thú và tự do đến vậy. Giữa biển trời đêm, Vy hoàn toàn khoả thân đi dạo. Lúc nào cơ thể cũng nude với thiên nhiên hết cả. Từ hồi về nhà đến nay, chưa bao giờ Vy có lại được cảm giác thoải mái như lúc đó hết. Thấy Vy thơ thẩn, Phong hỏi:
– Nghĩ gì mà thơ thẩn vậy em? Kể anh nghe đi…
– Không có gì… tự dưng em lại nhớ đến chuyện của anh với anh Phú hôm tụi mình đi biển đó. Lúc đầu khi tụi anh dụ dỗ em, bắt em khoả thân này nọ. Em mắc cỡ muốn chết. Nhưng ai dè đâu suốt chuyến đi đó, cũng ít khi nào em mặc quần áo lắm. Nghĩ lại, thấy…
– … thấy ‘sướng’ đúng không? Lúc đó tụi anh biết em cũng thích khoe thân lắm nhưng hay giả bộ ngại. Dụ xíu là em nghe theo hà… Nhờ có tụi anh, em mới khám phá được điều thú vị đó ở bản thân mình… đúng không?
Vy nghe vậy thì cười ngất:
– Hi hi… gớm quá… nghe như là tụi anh có công dữ lắm vậy đó…
Cả hai nói với nhau thêm mấy câu thì cũng đi đến công viên. Vy đến công viên này cũng rất nhiều lần, rất nhiều thời gian khác nhau nhưng chưa bao giờ thấy nơi này yên ắng và tĩnh lặng đến vậy. Sương buông nhẹ trên cành lá, gió thổi nhẹ qua từng tán cây xào xạc, lại thêm tiếng côn trùng kêu réo rắc nữa. Đi mãi cũng mỏi chân, Vy để Phong ngồi nghĩ ngơi một chút ở ghế đá. Suốt mấy ngày nằm trên giường bức bí, giờ được đi dạo thong dong thoải mái thế này làm Phong thấy khoẻ hơn nhiều. Gã thì cảm thấy vui lắm, nhưng khi để ý sang thái độ của Vy, gã thấy cô đang không thích thú như gã lắm. Phong thấy nãy giờ từ lúc nhắc đến chuyện khoe thân ở bãi biển, người Vy cứ thừ ra đó, hai mắt cứ nhìn về xa xăm. Chốc chốc mặt Vy lại đỏ lựng, chắc là lại chợt nhớ về một kĩ niệm nào đó nên mới như vậy. Vy nhắc lại chuyện cũ đột nhiên làm Phong cũng thấy thèm thèm. Gã chợt nảy ra một ý bèn bảo Vy:
– Vy ah… anh có ý này… bây giờ em có muốn khoả thân ‘khoe hàng’ ở đây không?
Vy đang miên man suy nghĩ, nghe Phong nói vậy cô chợt giật mình:
– Cái gì… ngay ở đây ah… anh có điên không đấy…?
– Có sao đâu… nãy giờ hai đứa mình đi chung với nhau có gặp ai đâu… giờ này khuya lắm rồi… chỗ này chắc cũng vắng chẳng có ai đâu… nếu em thích thì có thể thử xem…
Vy nghe Phong phân tích thì thấy cũng thích thích, nhưng cô vẫn còn chút ngần ngại:
– Ừ thì vắng thật… nhưng ngoài đường thỉnh thoảng vẫn có người chạy xa qua lại… em sợ…
– Hi hi… sợ gì chứ… nhiều khi có khán giả thì em khoả thân mới thích hơn chứ… uhm… thôi được rồi… giờ anh tính vậy… tụi mình đi vô trong công viên cho nó an toàn… em đi trước… anh sẽ đi sau trông chừng cho em… được chứ?
Phong hỏi mà Vy cứ thừ người ra ngần ngại. Gã giục:
– Em còn suy nghĩ gì chứ? Thích thì làm thử thôi… sợ gì…
Vy chưa bao giờ nghĩ đến việc làm ba cái chuyện này ở công viên gần nhà mình nên khi nghe Phong đề nghị cô cũng thích lắm. Vy vừa sợ, vừa hồi hộp, vừa muốn làm, cảm xúc cứ hoang mang. May mà có Phong ở đây động viên, gã nói thêm mấy câu nữa là Vy quyết định nghe và làm theo gã luôn.
Cả hai không quay trở về nhà như dự định ban đầu nữa mà đứng lên, dần dần đi sâu vào hướng công viên. Ở bên trong công viên cũng có đèn dọc theo theo lối đi nhưng hình như để tiết kiệm chi phí người ta đã tắt bớt, nên trong này khi đi lại có vẻ tối tăm hơn ngoài đường lớn. Phong nói cũng phải, giờ này đi vào đi, không gian xung quanh làm Vy nhớ lại chuyến đi ngày trước rất nhiều. Trong tầm mắt của Vy lúc này chỉ còn những tán cây um tùm, bốn phía tĩnh mịch không một dấu chân người. Phong giục:
– Nào… vậy được chưa… em bắt đầu đi… chờ gì nữa…
Gã cứ giục mãi làm Vy cũng nôn theo luôn. Vy đứng lại, cô bắt đầu cởi áo khoác ra, nhẹ nhàng, từ tốn, rồi tiếp theo là đến cả cái váy ngủ hai dây sexy hờ hững nữa. Vy xếp lại nhẹ nhàng rồi đưa cho Phong cầm hộ mình. Đột ngột lột sạch quần áo giữa trời đêm, gió thổi lùa qua làm Vy thấy ớn ớn lại. Cô giật mình phải ngồi xổm xuống, vòng hai tay tự giữ ấm cho bản thân mình. Chắc cơ thể Vy vẫn chưa quen lắm nên da gà nổi khắp cả người vì lạnh. Phong lại động viên:
– Rồi… đứng lên đi em… thoải mái đi… ở đây đâu có ai đâu…
Vy lại đứng lên theo lời gã. Cô vẫn hãy còn ngại nên lúc đứng vẫn còn lấy tay che che mấy chỗ nhạy cảm trên cơ thể mình. Phong chỉ nhìn cô nhoẻn miệng cười. Gã chẳng nói chẳng rằng cứ lẳng lặng bước đi tiếp. Vy đứng mãi một chỗ chẳng được nên từ từ cũng đi theo gã luôn. Giờ thì cả hai vẫn đi dạo như một cặp đôi bình thường giữa công viên, chỉ có điều là lúc này Vy đã hoàn toàn khoả thân rồi. Vì khoả thân rồi nên khi đi lại, Vy chú ý xung quanh nhiều hơn, đầu cô cứ ngó quanh quất để chắc ăn rằng xung quanh chẳng còn ai nữa. Vy cảm giác cô đã đúng khi nghe theo lời của Phong. Giờ khoả thân thế này, làm cho cảm nhận của cô về cảnh vật xung quanh khác hơn nhiều. Cô thấy mình thoải mái, thấy mình hoà nhập hơn với mọi vật. Càng về sau, bước chân của Vy càng tự tin, mạnh mẽ hơn. Mấy sợ lông lồn lưa thưa của cô được cơn gió đêm ve vuốt, cứ nhồn nhột không sao tả xiết. Bên trên thì hai vú cứ tưng tưng, rung rinh theo mỗi bước chân đi. Phong biết làm vậy Vy ‘sướng’ lắm. Gã để ý kỹ thậm chí lúc này hai đầu ty của Vy đã tự giác săn lên mà chẳng cần có sự kích thích nào hết. Vy dẫn Phong đi theo lối mòn mà bình thường cô vẫn hay chạy theo để tập thể dục. Bóng tối, sự u tịch xung quanh càng lúc càng làm cho Vy thấy tự tin hơn, thoải mái hơn nhiều. Bất chợt Phong hỏi:
– Sao hả? Thích không em?
Vy không nói gì, chỉ nhìn Phong ngã đầu rồi nhoẻn miệng cười. Phong tiếp:
– Sống đúng với bản chất của mình vẫn là thích nhất. Đúng không em?… Giờ đã quen rồi thì em cứ thoải mái đi nhanh đi… không cần chờ anh đâu… anh đi chầm chậm ngay sau em thôi…
– Vậy có ổn không anh?
– Không sao đâu mà… đâu có ai đâu… có gì còn có anh ở phía sau mà…
Mấy lời nói đó làm Vy thấy vững tin hơn. Nãy giờ Vy cứ phải đi chung, chờ từng bước chân chậm chạp của Phong, giờ nghe gã nói vậy thì cô chẳng cần chờ nữa. Vy chủ động rảo bước nhanh về phía trước.
Tối nay Vy không mang giày thể thao mà chỉ mang dép thôi nên không chạy nhanh được. Lại nghĩ dù sao cũng phải chờ Phong ở phía sau nên cô chỉ đi hơi nhanh tý thôi, chứ không có ý định chạy bộ. Mấy bước đi nãy giờ làm người của cô cũng muốn vã chút mồ hôi. Vy cảm giác thấy đã có chút ít vã ra sau lưng cô rồi, nó đang tụ lại và chảy dọc theo sống lưng. Ít mồ hôi đó làm cơ thể cô trơn bóng lại. Vy đưa tay sờ ngực mình, cô thấy hai bầu ngực đã săn lại. Chưa bao giờ Vy cảm nhận cơ thể mình nhiều đến vậy.
Vy đi một đoạn khá xa, cô quay lại nhìn thì không thấy bóng dáng của gã Phong đâu nữa. Cô nghĩ bụng chắc gã đi chậm nên theo cô không kịp. Vy quyết định ngồi xuống ghế đá ở đây để chờ Phong. Áp lưng, rồi đặt cả bờ mông trần trụi của mình xuống ghế đá lạnh ngắt, Vy có thể cảm nhận trọn vẹn hơi lạnh toát ra từ hàng ghế. Cảm giác thật thích thú, chưa bao giờ Vy cảm nhận được như vậy. Vy tranh thủ ngồi đó nghĩ tý, cho mồ hôi ráo bớt. Vy thấy mình thật tự do, trong giờ khắc này không có gì còn gò bó cơ thể cô được nữa. Nhiều khi trong cuộc sống, Vy đến phát chán những bộ trang phục rườm rà, nó đè nén lại cái cơ thể mà lúc nào cũng chực chờ bùng nổ của cô. Giờ trong một không gian thân thuộc vậy, giữa chốn công cộng như vậy, cơ thể cô được giải phóng, tha hồ khoe dáng với từng hàng cây, từng con đường quen thuộc… Vy chỉ tiếc, tiếc chút xíu thôi là giờ này ở đây chẳng có ai chứng kiến cảnh tượng cô khoả thân cả. Cô biết đó là ý nghĩ điên rồ nhưng khi nghĩ thoáng qua như vậy thì cũng thích thú lắm chớ.
Đang ngồi ghế đá nghĩ ngợi vẫn vơ, Vy chợt giật mình khi nghe một âm thanh lạ. Hoảng hồn, cô ngó quanh quất, xung quanh chẳng có ai cả, thậm chí là từ xa cũng không thấy bóng dáng của Phong đi lại gần nữa. Vy cố giữ lại bình tĩnh, để tim mình đập chậm lại, cô cố gắng tập trung lắng tai nghe. Theo cơn gió thoảng cô nghe dường như có tiếng ai đó rên khẽ ở một bụi rậm gần ghế đá cô đang ngồi. Vy tò mò hết sức, cô đứng lên, lại gần chỗ bụi rậm đó và lắng tai nghe ngóng. Càng lúc, Vy càng nghe rõ tiếng rên như của người con gái đang phát ra từ trong bụi rậm. Vy không ngăn được bản tính tò mò của mình, cô muốn coi rõ coi có chuyện gì ở đó. Thật nhẹ nhàng, Vy lách mình vào bụi rậm, chui dần về phía tiếng rên. Vy càng bò, càng nghe âm thanh rõ dần, đến khi chứng kiến được cảnh tượng mà cô đã nghĩ trong đầu. Vy thấy ở khoản đất trống tối tăm giữa bụi rậm u tịch, lúc này có một người con gái đang nằm trên một tấm vải nylon cũng đang trần truồng như Vy đây. Chẳng những vậy, còn có thêm một người đàn ông, hai tay đang xoa bóp hai vú của cô gái. Gã này mặt đỏ lừng như kiểu đàn ông đang say rượu vậy, hai tay hắn bóp vú cô gái kia như người ta nhào bột, gương mặt đỏ lừ của hắn trông có vẻ thích thú lắm. Cô gái kia không có vẻ gì là chống cự, thậm chí đôi mắt còn nhắm đê mê, miệng thì rên rỉ những gì cô không nghe rõ. Vy cố bò yên một chỗ quan sát cảnh tượng mà cô rất thích xem. Chỉ giây lát sau, cô thấy hai tay cô gái kia nắm quần gã đàn ông kéo xuống để lộ ra con cu đen thui cũng bự lắm. Cô gái cầm dương vật gã đàn ông vuốt ve mơn trớn được một lúc sau thì hắn ta chồm tới nằm úp lên người cô ta. Vy thấy hắn ta lòn tay xuống cầm lấy cầm lấy con cu mình ngoái vòng quanh nép lồn trơn ướt, xong hắn đút hẳn con cu cứng ngắc vô lồn. Gã đàn ông có vẻ sướng lắm, hắn rướn người đẩy mạnh dương vật nghe cái “ót”. Cô gái ưởn cong người đón nhận. Gã đàn ông nằm trên người cô gái hẩy hẩy. Vy thấy gã càng hẩy thì cô gái càng rên to hơn, mặt mày nhăn nhó oằn oại. Cô gái kia chắc nghĩ xung quanh công viên giờ này vắng tanh, chẳng có ai nên tha hồ rên la dữ dội. Cặp đôi kia quần nhau dữ dội lắm, Vy mục kích rõ từng chi tiết, không bỏ sót gì cả. Một lúc sau gã đàn ông rút dương vật ra, hắn xoay người cô gái lại cho cô ta hai tay chống xuống đất quỳ gối. Mông cô ta chổng lên trời về hướng Vy. Dù là hơi tối Vy vẫn nhìn rõ lồn cô ta đã ướt nhẹp, hai mép đỏ hồng để lộ ra cái lổ tròn chưa khép lại. Gã đàn ông đứng thẳng người dang hai chân đè dương vật cho cong xuống ngay lồn cô gái. Cô gái xốc thật mạnh, rồi gã đàn ông xốc xuống nhổ lên càng xốc càng nhanh. Cô gái có vẻ sướng lắm với màn này của gã đàn ông, đầu cô ta chúi xuống mắt nhắm miệng rên rỉ trông thảm hại vô cùng.
Được cao trào một lúc thì hình như gã đàn ông cũng đã đến điểm cực, Vy thấy hắn ta chới với rút nhanh dương vật ra khỏi lồn cô gái. Cây hàng của hắn ta giật giật liên hồi, một dòng nước tinh dịch bắn ra đáp lên khắp người cô gái, rồi sau đó nhẹ dần, chút ít nước nhờn nằm vươn vải trên lưng cô gái. Gã đàn ông lấy cái khăn hình như đã chuẩn bị từ trước ra, bắt đầu lau tinh dịch cho cô gái. Cả hai đỡ nhau ngồi trên tấm nylong. Cô gái nói:
– Anh đó… chỉ xung được mỗi lúc xỉn thôi hà…
Gã đàn ông xuất tinh xong mặt không còn đỏ nữa. Nhưng chắc cô gái nói đúng, khắp người hắn ta toàn mùi rượu bia, nấp ở trong chỗ này mà Vy còn cảm nhận thấy được. Chơi xong rồi, cặp đôi bắt đầu đứng lên mặc quần áo lại. Nhìn qua trang phục, Vy đoán chắc cô gái này là công nhân vệ sinh, hay đi quét đường vào ban đêm, còn quần áo của gã đàn ông thì không phải giống cô gái kia, nhìn giống như trang phục của bảo vệ. Cả hai cùng xếp lại tấm nylong, cô gái dấu nó trong một gốc cây rồi cùng lẳng lặng rời đi. Mỗi người đi về một hướng chứ không có đi chung với nhau. Cả hai bỏ đi rồi, chỉ còn lại mình Vy nằm đó. Ngón tay cô đã thọc vào lồn mình từ nãy giờ rồi. Vy thấy lồn mình ướt nhẹp, nước nhờn rĩ ra làm ướt cả lổ lồn. Vy miết lồn mình nhè nhẹ, thấy cả người lâng lâng sản khoái. Vy đi tập thể dục ở đây bao nhiêu lần, chưa biết được trong công viên này lại có những góc khuất khá lý tưởng như vậy đó chứ.
Vy đang nằm im đó, chợt như nhớ ra chuyện gì. Cô vội vã rời khỏi chỗ bụi rậm. Nãy giờ Vy chui vào đây quên mất đi cả gã Phong luôn. Giờ đi ra, cô vẫn không thấy gã đâu cả. Vy hoảng hồn đi ngược lại lối đi cũ, cũng chẳng thấy gã Phong đâu hết. Đầu Vy rối rắm vô cùng. Chết rồi, gã này đi đâu mất tiêu rồi. Gã bỏ đi lúc nào cũng chẳng sao, chỉ có điều là bây giờ chỉ còn Vy trơ trọi, trần truồng, giữa công viên công cộng mà thôi. Càng nghĩ Vy càng hoảng hốt thật sự. Gã Phong đã thật sự bỏ đi đâu rồi, giờ cô biết tính làm sao.
Giờ Vy không còn nghĩ được gì nữa, cô chỉ còn cách chạy thật nhanh về nhà mình mà thôi. Vy ba chân bốn cẳng rời khỏi công viên, giờ cô không còn thảnh thơi, thoải mái dạo bước như khi nãy nữa. Chẳng biết do sợ hay là do chạy bộ mà giờ đây mồ hôi đã vã ra khắp người của Vy rồi. Do qua hoảng hốt, Vy chạy một mạch cắm đầu không kịp nhìn ngó gì cả. Cô chưa chạy ra khỏi công viên đã phải khựng lại. Ngay trước mặt Vy lúc này là gã đàn ông khi nãy, giờ hắn ta đang mặc trang phục bảo vệ trên người. Hình như gã đang đứng đó móc con cu ra đi đái vào một gốc cây. Vy không chú ý chạy lại, đến khi nhận ra mọi chuyện đã muộn. Cả Vy và gã bảo vệ kia có vẻ rất ngạc nhiên khi nhìn ra nhau. Gã bảo vệ đang đứng đái, dù vẫn đang xỉn nhưng gã há hốc mồn kinh ngạc khi từ đâu có người con gái trần truồng đang chạy lại. Vy cứng cả người, không kịp thét lên hay nói điều gì cả. Giờ cô không mảnh vải che thân, nguyên dáng vẻ trần truồng nguyên thuỷ đều lộ ra trước mặt gã bảo vệ kia rồi. Vài giây đứng hình, gã bảo vệ hấp tấp bắn hết nước tiểu ra khỏi cu, luốn cuốn cầm con cu nhét lại, vừa hỏi:
– Cô… cô là ai… sao… sao ở đây…?…
(còn tiếp)