Làm Tình Của Em Vy Non Tơ - Phần 24
Nguyệt Vy rút chiếc khăn tắm, ném sang bên cạnh. Thân thể nàng trần truồng mơn mởn, bóng loáng dưới ánh đèn. Từ lúc về làm vợ anh, nàng có thói quen này. Ngoại trừ những ngày đặc biệt, nàng đều ngủ khỏa thân. Cảm giác tự do thoải mái, hai làn da ấm áp tiếp xúc với nhau dưới lớp chăn mỏng làm nàng thích thú.
Đột nhiên, những hình ảnh đó lại hiện rõ lên trong tâm trí nàng. Khuôn mặt người phụ nữ bị bịt mắt, những chiếc khăn cột chặt cổ tay giang rộng sang hai bên. Nàng nhìn lên đầu giường. Thành giường quen thuộc ngay trước mặt nàng, đã từng được quấn một chiếc khăn lụa cột chặt tay cô gái đó. Cô ta không hoảng hốt, sợ hãi mà hé môi như rên rỉ trong sung sướng tê dại. Thân thể cô ta rũ rượi, bóng lưỡng, nhầy nhụa tinh trùng. Cơ thể Nguyệt Vy chợt nóng bừng lên, rạo rực.
– Ưm…
Nguyệt Vy vặn người, gác chân ôm lấy cái gối dài trên giường. Chân nàng quặp lại, ghì chặt nó vào hạ thể mình. Lớp vải mát lạnh mềm mại cọ nhẹ vào mép âm hộ nàng lại càng làm nàng rạo rực. Nàng mím môi khép chặt hai chân, tay khẽ rút chiếc gối lên một chút.
– Ưm…
Nàng xấu hổ đỏ mặt. Nàng chưa bao giờ nghĩ mình làm chuyện này lén lút một mình. Nhưng cảm giác ray rứt giữa hai chân nàng cứ làm nàng khổ sở như bị trói lại khi đang ngứa ngáy toàn thân. Hai chân nàng ngọ nguậy như muốn nghiền nát chiếc gối. Một bàn tay nàng vô thức đưa lên, nắm lấy thành giường, tay kia mân mê bầu vú căng tức của mình.
– Ôi…
Nàng rít khẽ qua kẽ răng. Mặt nàng đỏ lựng. Hai ngón tay nhỏ bé của nàng, véo nhẹ lên đầu vú đỏ hồng của mình. Cảm giác ray rứt lâng lâng truyền khắp cơ thể. Nàng nhẹ nhàng vuốt ve làn da bụng mịn màn, di chuyển xuống giữa hai chân.
– Ưm…
Nguyệt Vy rên khẽ. Mắt nàng nhắm nghiền. Chiếc gối dài bị ném sang bên cạnh, một vũng thấm ướt loang lổ trên lớp vải. Hai chân nàng mở rộng, bàn tay mân mê hai mép âm hộ nhòe nhoẹt của mình. Hai ngón tay khẽ tách hai múi thịt đỏ hồng ra, một ngón khác lúng túng dò dẫm đi vào trong.
– Ưmmm…
Nguyệt Vy rên dài. Ngón tay nàng ướt đẫm nhét sâu vào trong. Bàn tay nàng trùm kín âm hộ, vụng về day day. Bàn tay còn lại, se nhẹ nhẹ hai núm vú săn cứng. Một cảm giác thật lâng lâng truyền khắp thân thể nàng. Nhưng dù thế, nàng cảm nhận nó còn thiếu sót rất nhiều so với những gì nàng cần. Rất nhiều.
“Reng… Reng… Reng…”
Nguyệt Vy bừng tỉnh. Nàng ngồi bật dậy, mặt đỏ bừng xấu hổ. Chiếc điện thoại của nàng trên bàn trang điểm không ngừng reo vang. Nàng hít một hơi thật sâu, lấy lại bình tĩnh.
– Alô…
– Cô Vy…
Một giọng đàn ông vang lên phía bên kia làm lòng nàng dậy sóng, chiếc điện thoại suýt rơi.
– Sao ông có số tôi? Ông còn muốn gì nữa… – Nguyệt Vy hét lên giận dữ.
Nàng không ngờ mình nhận được điện thoại của Hùng, gã thanh tra già tối qua định cưỡng bức nàng. Hắn có lẽ là người nàng căm ghét nhất, từ trước đến giờ.
– Ha ha… Đừng bực tức như vậy… Tôi chỉ muốn mời cô Vy ra uống nước trò chuyện chút thôi mà… Có cả anh Tài ở đây… Vui lắm…
– Ông điên rồi… – Nguyệt Vy hét lên.
– Thôi mà… Chúng ta có thù hận gì với nhau đâu… Chúng tôi đang ngồi ở số 4 Hoàng Việt… Ra đây nhé… – Gã nói tiếp.
– Ông điên thật rồi… Tại sao ông nghĩ rằng tôi sẽ ra chứ… Tôi cúp máy đây… – Nguyệt Vy tức giận.
– Ha ha… Tùy em thôi… Vậy đánh giá của Việt Long thì… – Gã nói chậm chậm.
– Mặc kệ việc đó… Tôi không quan tâm… – Nguyệt Vy hét lên.
– Vậy sao? Vậy em có quan tâm đến hình ảnh một cô giáo xinh đẹp của Việt Long, trần trụi say mèm không? Ha ha… – Hùng bật cười.
– Ông… – Nguyệt Vy rụng rời.
“Tít… Tít… Tít…”
Đầu dây bên kia tắt máy. Chân Nguyệt Vy nhũng ra, ngồi bệt xuống giường. Tai nàng lùng bùng, cổ họng khô đắng. Nàng nhớ rất rõ, nàng chỉ tỉnh lại khi ngực áo đã bị mở bung và đè xuống sàn nhà. Hai gã đó thật sự đã chụp hình của nàng trước khi nàng phục hồi ý thức sao?
…
Nguyệt Vy ngồi trên taxi. Nàng mím môi, bàn tay nàng tái nhợt cầm chiếc điện thoại nóng hừng hực. Nàng gọi đi gọi lại cho anh liên tục nhưng không được. Anh tắt máy. Tại sao anh lại tắt máy trong lúc này chứ? Ngay lập tức nàng nghĩ đến Liêu Đông, nhưng nàng lại không có số anh ta.
Chiếc xe dừng lại trước một khách sạn trên đường Hoàng Việt. Tim nàng nhảy cuồng lên.
– Tới rồi… Cô ơi… – Người lái taxi quay đầu lại nói.
– Ah… – Nguyệt Vy giật mình, nàng lúng túng rút tiền trả, rồi bước xuống xe.
Bước vào tiền sảnh khách sạn, Nguyệt Vy cúi mặt đi thẳng đến thang máy. Nàng có cảm giác rất nhiều ánh mắt đang nhìn mình. Đây là lần đầu tiên nàng bước chân vào khách sạn mà không có anh bên cạnh. Nàng có thể thấy được mối hiểm nguy đang trực chờ nàng trên kia. Nàng lại nghĩ đến những điều kiện hai gã có thể đưa ra với nàng. Nguyệt Vy rùng mình sợ hãi. Nhưng xen lẫn trong sự sợ hãi là một chút gì đó khó hiểu, như cảm giác ray rứt, hồi hộp.
“Tin… Tin”.
Tiếng chuông phòng làm Nguyệt Vy giật thót mình, như thể nàng không phải là người vừa bấm. Tiếng bước chân vang lên bên trong phòng, từng chút một rõ dần. Tim nàng thắt lại, lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi.
– Vy… Mời vào… Mời vào…
…
Gã Tài tươi cười niềm nở, mở rộng cánh cửa. Gã cố tình đứng nép sang một bên như cho nàng nhìn thấu vào trong. Hùng cười cười, ngồi rung đùi trên giường ngủ. Cửa ban công hé mở, gió thổi vào làm tấm rèm phất phơ nhẹ.
– Tôi muốn xem những tấm hình… – Nguyệt Vy nói giọng run run, tay nàng trắng bệch bấu chặt lấy khung cửa.
– Sao gấp gáp thế… Chúng ta có cả đêm mà… Chi bằng vừa nằm trên giường… vừa xem lại hình kỷ niệm… Thế nào? – Hùng nhe răng cười.
– Không… Tôi không vào đâu. – Nguyệt Vy mím môi tức giận. – Đưa hình đây…
– Không được… Những hình ảnh đồi trụy đó không thể xem khơi khơi như vậy được… – Hùng cười cười, tay cầm điện thoại lắc lắc trước mặt nàng.
– Không thì thôi… Tôi nghi ngờ hai anh nói dối… Thực tế là không có tấm hình nào hết… – Nguyệt Vy hét lên, nàng lùi người lại từ từ.
Câu hỏi này nàng đã tự đặt ra suốt đoạn được tới đây. Hai gã có thật sự chụp hình nàng không? Hay chỉ là cái cớ lừa gạt nàng đến đây. Vì thế, nàng nhất quyết không bước vào phòng.
– Haizz… Cho nàng xem chút đi anh… – Tài quay lại như hỏi ý Hùng, mắt hắn nháy nháy ra hiệu.
– Ừ… Cẩn thận… Cô bé giật cái máy đó… – Hùng đứng lên, đi đến, tay đưa điện thoại cho Tài.
Nguyệt Vy nhíu mày. Tim nàng nhảy loạn lên. Mắt theo dõi chiếc điện thoại trong tay Tài. Hắn bước đến trước nàng, tay lướt lướt trên màn hình cảm ứng.
– Đây… Xem kỹ đi… – Tài đưa chiếc điện thoại đến trước mặt Nguyệt Vy, tay cầm khá hời hợt.
Nguyệt Vy cúi đầu nhìn chiếc điện thoại. Trên màn hình là một bộ ngực phụ nữ căng tròn, trắng tinh, hai núm vú mờ ảo sau lớp áo sơ mi trắng. Nàng run lên, tay bóp chặt với nhau. Đột nhiên, nàng nhanh như cắt giật lấy cái điện thoại từ tay Tài. Hắn giật mình lao đến, ôm chầm lấy nàng, nhấc bổng nàng lên.
“Xóa hết… Mình phải xóa hết…”
Nguyệt Vy mím môi, bóp chặt chiếc điện thoại trong tay. Chợt nàng sững người, hai mắt cứng đờ. Tấm hình trên màn hình vừa dịch chuyển, một khuôn mặt phụ nữ xinh đẹp hiện ra. Người đó không phải là nàng. Nàng đã bị lừa.
– Buông tôi ra… Tôi… Ưm… Cứu…
Một bàn tay to dày trám kín miệng nàng. Nguyệt Vy cố vùng vẫy, nhưng không thể cưỡng lại. Nàng bị hắn đưa vào phòng.
– Ha ha… – Hùng cười cười, đóng cửa lại.
– Không… Cứu… – Tiếng kêu cứu của Nguyệt Vy vang lên thật nhỏ.
Tài đè ngửa nàng lên giường. Hùng cùng lúc tham gia vào. Hai tay nàng bị giữ chặt kéo rộng sang hai bên. Hai gã chúi đầu lên ngực nàng, hít hà qua lớp vải áo sơ mi, hối hả gấp rút như tranh thủ từng giây một.
– Ưm… Không… Đừng mà…
Nguyệt Vy uất nghẹn, mắt đỏ lên. Mặt nàng đỏ bừng, bao nhiêu sức lực dồn hết vào hai cánh tay, hai chân, giãy dụa kịch liệt. Hùng và Tài cũng khá chật vật mới kẹp cứng được nàng.
– Ưm… Không…
Áo sơ mi của nàng bị giật tung. Bộ ngực phập phồng căng tròn bó chật cứng trong chiếc nịt ngực ren hồng nhạt. Bàn tay Hùng run run đưa lên, như chờ đợi hiệu lệnh ai đó. Hắn thoáng chần chừ trong ánh mắt khao khát chờ mong của Tài. Hùng nghiến răng mở khóa nịt ngực của Nguyệt Vy.
– Không… Không được…
Nguyệt Vy cố ngẩng đầu lên vùng vẫy. Hai mắt nàng đỏ bừng, rưng rưng chực khóc bất cứ lúc nào. Hai đầu vú nàng, rung rinh phơi bày trước mặt hai gã đó. Nhưng hai gã hơi chần chừ, nuốt nước bọt như chờ đợi gì đó. Hùng liếc qua Tài như hội ý, bất ngờ cả hai vụt xuống cùng lúc ngậm trọn hai đầu vú đỏ hồng nhỏ nhắn của Nguyệt Vy.
– Ahhh… Không… Đừng mà…
Nguyệt Vy oằn người. Môi nàng mím chặt. Nước mắt trào ra. Nhưng nàng không khóc được thành tiếng vì bàn tay Tài vẫn bịt kín ngang miệng. Hai cái lưỡi nhám đánh thật nhanh lên núm vú nàng, hai cái miệng mút thật mạnh hai hai đầu vú nàng. Cảm giác ray rứt thét gào đang chìm lắng chợt quay lại nhanh chóng xua tan lý trí nàng từng chút một.
– Không… Hu hu… Đừng mà…
Bên ngoài ban công, hai cặp mắt đỏ bừng nhìn vào trong. Hai khuôn mặt rất quen thuộc với Nguyệt Vy. Một người là bạn chồng, một người là chồng nàng. Liêu Đông và Thuận Minh thấy hơi thở mình nặng nề như có một quả tạ đè trên ngực. Đứng xem người phụ nữ mà mình yêu mến giày vò trong tay hai gã đàn ông thật khó chịu, lẫn phấn khích kỳ lạ.
Liêu Đông nhìn qua Thuận Minh. Anh đang quay lại đoạn phim trên điện thoại của mình. Cánh mũi anh phập phồng, mặt đỏ lựng như say rượu.
– Được chưa? – Liêu Đông hỏi nhỏ.
– Chưa… – Thuận Minh nói nhỏ.
Sáng nay, Liêu Đông điện thoại cho Thuận Minh. Anh không ngại thú nhận rằng tối qua đã ân ái với Nguyệt Vy. Và anh kể thêm về những biểu hiện bất thường của nàng. Không ngờ, chính Thuận Minh cũng cảm nhận được tương tự. Hai người thống nhất với nhau phương án giúp đỡ nàng vượt qua chướng ngại tâm lý. Bằng cách dựng lại cho nàng nguyên vẹn cảm xúc như đêm qua. Thuận Minh không khó tìm ra số liên lạc của Hùng và Tài. Sau đó, dùng tấm hình Liêu Đông chụp đêm qua, để ép họ tham gia kế hoạch. Đương nhiên, họ sẽ không để hai gã thật sự toại nguyện, họ sẽ thay thế hai gã thực hiện công đoạn cuối cùng.
Liêu Đông hơi lo lắng tiếp tục quan sát.
– Ưmm… Dừng lại…
Nguyệt Vy rên thật nhỏ. Mặt nàng đỏ bừng lên, mắt nhắm nghiền. Tay nàng tê dại thôi vùng vẫy, cổ tay bị bóp nghẹt đến trắng bệch, mất cảm giác. Mọi xúc cảm của nàng đều tập trung lên hai bầu ngực liên tục bị giày vò, mút đến ray rứt tê dại. Hùng và Tài thở phì phò phấn khích cuồng nhiệt, hai gã quên khuấy đi chuyện mình đang làm con tốt cho người ta điều khiển. Hai gã sẽ bị gạt phăng khỏi bàn cờ bất cứ lúc nào.
– Ôi… Xin đừng…
…
Chiếc váy của Nguyệt Vy bị tốc lên tới eo. Hai bàn tay chen chúc nhau len vào giữa hai chân nàng. Tay nàng cố sức giãy giụa nhưng bị kềm chặt như trong gọng sắt. Cơ thể nàng giãy tung lên, vô tình tạo cơ hội cho Hùng tuột phăng chiếc quần lót khỏi mông.
– Ah… Đừng…
Nguyệt Vy ứa nước mắt, mặt đỏ bừng tức giận. Hai bàn tay thô bạo chui rút vào giữa hai chân nàng. Hai mép âm hộ đã sớm ẩm ướt của nàng bị tách ra, hai ngón tay luồn vào.
– Ôi… Dừng lại…
Tiếng kêu la của nàng tắc nghẽn trong cuống họng. Tài và Hùng lại diễn trò cũ. Hai gã dường như hợp tác với nhau rất thành thục. Phương thức thiêu đốt lý trí những người phụ nữ, để họ buông xuôi cho hai gã chiếm đoạt.
Tài gác một chân hẳn lên hai cánh tay Nguyệt Vy, gối đầu nàng lên đùi hắn. Một tay hắn tiếp tục giữ miệng nàng, một tay mân mê bầu vú đỏ bừng căng bóng của nàng. Hùng nhếch mép nhìn Nguyệt Vy, tay hắn nhấp vào âm hộ nàng thật nhanh. Hắn thích thú nhìn gương mặt đỏ bừng, nhòe nhoẹt nước mắt của Nguyệt Vy, nhìn đôi mắt nàng nài nỉ van xin rồi chuyển sang tê dại.
– Ahhh… Đừng mà…
Liêu Đông nghiến răng, tay bóp chặt kêu răng rắc. Anh hết nhìn vào trong, rồi quay sang Thuận Minh.
– Vào thôi… Tao thấy… – Anh nói nhỏ.
– Chưa được… Lý trí nàng gần tiêu tan… Đó mới là lúc thay người… Vả lại… – Thuận Minh nói nhỏ, mặt anh lúc đỏ lúc trắng.
– Nhưng…
– Suỵt… Bắt đầu rồi…
Liêu Đông nhìn vào trong.
Nguyệt Vy há hốc tê dại. Nàng rũ rượi, vùng vẫy mái tóc liên tục như muốn chối bỏ khoái lạc ồ ạt dâng tràn trong cơ thể. Hai chân nàng buông lỏng, giang rộng. Miệng nàng không còn bị bịt kín, đôi môi há hốc run rẩy.
– Ưmmmm…
Tiếng rên rỉ của Nguyệt Vy lọt vào tai Liêu Đông và Thuận Minh rõ mồn một. Mặt hai anh đỏ bừng lên. Dương vật như bị bơm khí nén, dựng ngược, dồn chật kín đũng quần.
Ngón tay của Hùng đang nhanh đến chóng mặt chợt ngưng ngang như chưa bao giờ động. Nguyệt Vy thở hổn hển, nước mắt nàng tràn ra. Nhưng sự hụt hẫng khó chịu đang gào thét trong lòng nàng càng kinh khủng hơn.
– Em ngoan một chút… Anh sẽ cho em sướng hơn tiên… – Hùng đưa hai ngón tay lên miệng, mút ngon lành.
– Ưm… Đừng mà…
Nguyệt Vy thều thào. Nàng không né tránh đôi môi của Tài. Hắn tham lam hôn ghì lấy miệng nàng. Lưỡi hắn đánh sâu vào trong, vờn chiếc lưỡi nhỏ bé yếu ớt của nàng.
– Không cần kềm nữa… Lật sấp nàng lại…
Cơ thể Nguyệt Vy rã rời, mềm nhũng, mặc Tài cởi hết những mảnh vải trên người. Cơ thể nàng không mảnh vải che thân, phơi bày trước mặt hai gã. Hắn lật nàng sấp lại, lấy chiếc gối kê dưới bụng nàng, nâng mông nàng cao lên. Hùng liếm mép nhìn hai mép âm hộ đỏ mọng, khép hờ của Nguyệt Vy.
– Ahhh… Ưmmm…
Nguyệt Vy bấu chặt tấm ra giường. Hạ thể nàng truyền đến cảm giác sướng khoái đến cùng cực. Một vật ấm áp trơn tuột len giữa hai mép âm hộ nàng. Hùng vụt mặt vào giữa cặp mông căng tròn của Nguyệt Vy. Hai bàn tay to khỏe của hắn bấu chặt mông nàng, kéo căng ra.
– Ưm… Ôi…
Lưỡi hắn liếm dọc từ âm hộ nàng lên đến hậu môn, môi hắn áp kín khẽ mút lấy nó. Nguyệt Vy há hốc tê dại. Cơ thể nàng nhũng ra, đè bẹp xuống chiếc gối. Hùng tiếp tục say mê dùng lưỡi quét dọc hai nơi nhạy cảm của nàng.
– Ôi… Ưmmmm…
Nguyệt Vy đờ đẫn. Nàng hoàn toàn phó thác hạ thể mình cho hai gã. Một gã đang say mê vét cạn âm hộ nhòe nhoẹt nước nhờn của nàng. Gã còn lại ôm ấp, vò nắn hai bầu vú nàng, lưỡi ra quét khắp tấm lưng trần trụi của nàng.
Hùng phấn khích đứng bật dậy, tuột phăng chiếc quần short của mình, ném sang bên cạnh. Đột nhiên một bàn tay cứng như gọng thép bóp nghiến bờ vai hắn đến đau nhói. Hùng quay lại, tức giận, chợt ỉu xìu tiu nghỉu như trẻ em bị dành mất kẹo. Hắn lùi lại nhường đường cho Liêu Đông và Thuận Minh.
Thuận Minh mặt đỏ bừng bước đến sau lưng Nguyệt Vy. Anh mở khóa quần, dương vật bung ra căng bóng tím bầm. Anh cầm đầu dương vật mình quét dọc hai mép âm hộ đẫm nước của nàng.
Liêu Đông vỗ nhẹ trên vai Tài. Hắn giật mình nhìn lên. Mặt ngơ ngác như vừa tỉnh khỏi giấc mơ.
– Chút nữa đi… – Tài xua xua tay như bị người quấy rầy, tiếp tục áp mặt hít hà trên làn da mát rượi của Nguyệt Vy.
Liêu Đông tức giận, túm gáy hắn, bóp chặt.
– Ai da… Đi đi ngay… Buông… Ư…
Liêu Đông giật mình bịt miệng hắn lại.
Nguyệt Vy đang trong cơn mê hoang lạc, chợt bị đánh tỉnh bởi tiếng kêu the thé của Tài. Nàng vùng dậy. Hai mắt nàng đỏ hoe nhìn bốn người đàn ông trước mặt.
Thuận Minh đỏ mặt, dương vật anh bóng lưỡng trong tay. Liêu Đông cúi đầu không biết nói gì. Kế hoạch bị vỡ vào phút chót. Hai người dự tính sẽ mang đến cho nàng khoái lạc vượt qua chướng ngại tâm lý. Để rồi, sau khi tỉnh lại sau giấc mộng vu sơn, biết được sự thật là nàng đã ân ái với hai anh. Nguyệt Vy sẽ không bị dằn vặt đau đớn vì đã buông thả cho hai kẻ kia chiếm đoạt mình. Nhưng… mọi chuyện thật khó giải thích khi chưa đến hồi kết.
Nguyệt Vy mặt đỏ lên tức giận. Nước mắt nàng tràn ra. Nhìn vẻ tiu nghỉu lúng túng của hai gã kia, nàng đã hiểu ra mọi chuyện. Tất cả đều có sắp đặt. Nàng không biết anh và Liêu Đông làm sao sai khiến hai gã làm chuyện này, nhưng nàng không cần biết. Nàng chỉ quan tâm đến việc mình bị hai người đàn ông nàng tin tưởng nhất dàn xếp. Để giờ đây, cơ thể nàng khao khát điên cuồng, buông xuôi trước hai gã từng có ý định cưỡng đoạt nàng.