Làm Giàu Bằng Tình - Phần 39
Cả hai chị em Bích Thủy, Bích Ngọc đều không có nhiều kinh nghiệm với nam giới nên rất dễ được thỏa mãn.
Không những thế, hai nàng còn rất hòa hợp với nhau. Tiếng rên của người này kích thích người kia, khuyến khích người kia rên theo, tạo thành một bản hòa tấu đầy dục vọng.
Ông Đức ở ngoài nghe thấy hết. Nếu không phải ông đã bị liệt dương chắc không chịu nổi.
Ông hiểu rằng mình đã tìm được đúng người có thể che chở cho hai cô con gái vô dụng, ngốc nghếch của mình.
Đó là một quyết định trọng đại và được đưa ra có phần vội vàng, nhưng ông không còn nhiều thời gian nữa. Ông chỉ có thể dựa vào linh cảm của mình. Như đã nói, ông nhìn phụ nữ hay sai, chứ nhìn đàn ông lại thường đúng. Có lẽ vì ông hay mủi lòng trước phụ nữ còn với nam giới thuần túy là vấn đề lợi ích, giao tiếp xã hội.
Con mắt nhìn người của ông Đức hơi khác so với bà Thảo.
Cả hai đều nhìn ngay ra được những ưu điểm của Bình, nhưng ông Đức còn nhìn thấy ở Bình sự khao khát và thái độ sẵn sàng che chở cho những người đàn bà sống phụ thuộc vào nó.
Nó chắc chắn không phải là người chung thủy, nhưng ông đâu cần sự chung thủy? Đòi hỏi một con người ở đẳng cấp của ông sự chung thủy là điều ngớ ngẩn. Họ có quá nhiều tiền bạc để phải sống một cách gò bó như những người đàn ông bình thường.
Một người đàn ông bình thường làm ra năm trăm nghìn đồng một ngày, thậm chí ít hơn nữa, chỉ lo chuyện cơm ăn, áo mặc hàng ngày cho một vợ hai con đã kiệt sức, ngay cả tiền hút thuốc còn không có, sao mà nuôi nổi bồ, sao mà có được nhiều người tình?
Thế giới của ông Đức hoàn toàn khác. Họ có thể dễ dàng bao nuôi cả chục nhân tình mà không hề nhíu mày lấy một cái.
Bản thân ông là người tình cảm mà vẫn đi bồ bịch, thì không thể đòi hỏi một biểu tượng tình dục như Phạm Tất Bình lối sống một vợ một chồng.
Thôi thì cứ cho Bình lăng nhăng, chỉ cần thằng bé thỉnh thoảng vẫn hạ cố đến ngủ với hai đứa con gái quá lứa lỡ thì của ông, đáp ứng nhu cầu sinh lý của chúng, mang lại cho chúng cuộc sống giàu có sung sướng, cho chúng nó danh dự, bảo vệ chúng khỏi các rắc rối pháp lý, cho phép chúng chết già trong yên bình đã là điều may mắn lắm rồi, không thể mong mỏi gì hơn.
Muốn được như vậy thì phải nâng đỡ nó, chứ thằng Bình hiện nay yếu ớt như con ruồi, những kẻ thực sự có quyền lực như Thảo giơ tay đập một cái là chết bẹp dúm, không sao chống đỡ nổi.
Trong khi ông Đức bình tĩnh ngồi tính toán ở phòng ngoài, thì Bình vẫn miệt mài địt hai cô con gái của ông ở phòng trong.
Nó hướng dẫn cho hai chị em nằm hôn nhau, còn nó nhét con chim vào âm đạo của Bích Thủy, tay vươn ra, bóp vú cho Bích Ngọc.
Hai chị em đã từng làm chuyện loạn luân như thế này bao giờ? Nhưng trong mắt họ Bình bây giờ là vua, nó bảo gì làm nấy không dám cãi.
Bích Thủy nằm áp ngực vào ngực của Bích Ngọc, môi kề môi, bụng kề bụng, hai cái đùi mềm mại quắp chặt vào nhau.
Hóa ra việc chị em làm tình không kinh tởm như họ nghĩ. Được Bình cổ vũ, cả hai đều sớm tận hưởng các lạc thú mà trước đây họ nghĩ là chuyện đồi bại tận cùng.
Bình thích thú đóng vai trò điều khiển cuộc vui. Nó thúc những cú dữ dội vào sau lưng Bích Thủy khiến mắt cô nàng trợn ngược cả lên.
Sau đó nó đổi sang bên kia, địt cô em gái Bích Ngọc từ phía sau.
Như đã nói, chim to mà phá trinh gái thì rất vất vả, nhưng việc này sẽ thiết lập ra một tiêu chuẩn rất cao sau này, cô gái sẽ nghiện con chim khổng lồ ấy cho đến chết.
Bích Ngọc mở lòng cho con chim của Bình được tùy ý chọc ngoáy trong người cô, bây giờ cô đã đi hết cơn đau để chìm trong cơn sướng triền miên tựa như dòng nước lũ cứ cuốn cô đi mãi không biết đâu là bờ.
Bình hỏi:
– Em thích không?
Ngọc đáp, giọng đầy mê muội:
– Có ạ. Ai mà ngờ được anh địt lại sướng thế này. Biết vậy em đã tìm anh sớm hơn.
– Năm nay em ba bảy, anh mười bảy, lúc em hai mươi anh còn chưa đẻ.
– Thế em sẽ chờ đến khi anh vừa được sinh ra để đến mút chim cho anh.
– Người ta sẽ nghĩ em là đồ biến thái mất.
– Kệ, con chim này là của em, em sẽ đến canh giữ nó, không cho ai lấy mất.
Bích Thủy hỏi:
– Cả chị cũng không được à?
– Chị thì được. Chị em mình cùng chia nhau anh ấy.
Bình nghe vậy, cảm xúc dâng trào, cầm chim chĩa mặt hai chị em, dòng tinh dịch phụt ra, phủ đầy mặt hai cô nàng.
Hai người lần đầu bị tinh dịch đàn ông bám lên mặt, cùng bối rối.
Bình ra lệnh:
– Hai em nếm thử đi, rồi cho anh biết nó có vị gì?
Người bình thường chưa chắc đã chịu, nhưng hai chị em bẩm sinh tâm lý nô lệ, lúc đó thật thà nuốt một ngụm lớn. Bích Thủy bảo:
– Ngầy ngậy.
Bích Ngọc nói thêm:
– Em thấy có vị mặn.
– Hai em liếm tinh trùng trên mặt nhau, nuốt hết cho anh, không được để thừa giọt nào.
Hai chị em ngoan ngoãn làm theo. Những chiếc lưỡi đo đỏ liếm trên má, trên mũi, trên trán, vừa liếm vừa nuốt, chẳng mấy chốc đã sạch sẽ.