Làm Giàu Bằng Tình - Phần 17
Bình đã làm tình nguyên một ngày. Bà Thảo đã đạt cực khoái tổng cộng sáu lần, nhưng nó vẫn chưa xuất tinh lần nào.
Lẽ ra nó có thể làm tiếp đến đêm, nhưng sự việc với bà Xuân đã kích thích nó ghê gớm.
Lúc bà Thảo vẫn đang mút chim cho nó, nó nhìn thấy bà Xuân cầm lấy quần dài và quần lót, cong đít chạy lên tầng hai. Mảnh áo rách bay phấp phới.
Hình ảnh ấy là cú đánh mang tính kết liễu với Bình. Tức thì nó xuất tinh vào miệng bà Thảo.
Cú bắn phọt ấy thật đột ngột và không hề báo trước. Tinh dịch trong nháy mắt đã ngập tràn cổ họng của bà Thảo. Bà vội buông chim nó ra, nhổ tinh dịch khỏi miệng.
Đây lại là lần đầu tiên nữa của bà. Bà chưa từng để người đàn ông nào xuất tinh vào miệng mình vì bà nghĩ chuyện đó là bẩn thỉu. Vậy mà Bình lại làm điều ấy một cách ngang nhiên như vậy.
Bà không thể nhổ hết tinh dịch ra khỏi miệng được, một phần đã theo nước bọt chui vào trong cổ xuống bụng. Tóc tai bà rũ rượi, cơ thể bà nhơ nhớp.
Bình im lặng không nói gì, chỉ xoa khẽ lên lưng bà Thảo.
Bà đứng dậy, bước vào phòng tắm, lần này mất mười lăm phút mới bước ra.
Đầu bà đã vấn tóc lại như cũ. Trên người mặc bộ váy màu xanh mà theo Bình không đẹp bằng bộ váy màu hồng, nhưng lại mang đến vẻ đài các và quý phái vượt trội.
Bà đi đến trước mặt nó, giọng nói nhẹ nhàng mà dứt khoát, không thể tranh cãi được:
– Đừng bao giờ làm điều đó một lần nữa.
Bình sợ hãi đáp:
– Vâng.
– Chuyện đó bỏ qua. Hôm nay cháu làm cô rất hài lòng.
– Vâng.
– Cô đang tính việc thưởng công cho cháu.
– Dạ.
– Cô muốn cháu từ nay phải đến nhà cô bất kỳ khi nào cô gọi. Cô sẽ cho cháu tiền và đáp ứng các nhu cầu vật chất của cháu nếu nó hợp lý.
– Vâng, nhưng cháu chưa có điện thoại, nên cháu sợ không liên lạc được với cô.
– Chuyện đó dễ thôi. Thư ký của cô sẽ giúp cháu mua điện thoại.
Bà Thảo cầm điện thoại di động lên, thực hiện cú gọi với người dường như là thư ký của bà.
Cuộc gọi diễn ra rất nhanh. Bà Thảo đặt điện thoại xuống, nói:
– Nó sẽ đến đây trong vòng mười lăm phút nữa. Tốt nhất là cháu nên mặc quần áo vào.
Bình vội vã vơ bộ quần áo. Nó vừa mặc vừa hỏi:
– Hôm nay cô cho cháu bao nhiêu ạ?
Điều này bà Thảo đã suy nghĩ từ trước.
Bà cần cho nó đủ nhiều tiền nhưng lại không được cho nó quá nhiều tiền, bởi bà biết rằng ngày hôm nay chỉ là ngày đầu tiên trong một chuỗi những ngày tháng đắm chìm trong nhục dục chưa biết khi nào mới kết thúc được.
Nó tuyệt vời như thế, làm sao bà rời nó được?
Sợ rằng trên trần gian không ai có thể mang lại cho bà cảm xúc tương tự được nữa.
– Mười triệu. – Bà trả giá.
Tài hơi thất vọng.
Chỉ mười triệu thôi sao? Bà Thảo đã cho Lan béo những một trăm triệu cơ mà.
Thấy sắc mặt của nó, bà Thảo mỉm cười:
– Cháu nghĩ mười triệu là ít ư? Có phải vì sáng nay cháu thấy cô trả cho Lan một trăm triệu nên nghĩ rằng mình cũng sẽ được nhận như vậy? Cháu nhầm rồi. Số tiền cô trả cho Lan là để tưởng thưởng cho lòng trung thành của Lan chứ không phải chỉ vì mỗi chuyện của cháu không. Nếu cháu thể hiện được lòng trung thành thì cô sẽ trả công cho cháu xứng đáng. Hơn nữa, ngoài tiền mặt, cô còn cho cháu những món đồ vật chất nữa, cháu sẽ nhận ra rằng chi phí cho những thứ này rất lớn.
Bình hiểu rằng mình không nên đòi hỏi hơn, liền đáp:
– Cháu hiểu rồi ạ. Cháu cảm ơn cô.
Bà Thảo gọi:
– Xuân đâu?
Bà Xuân vội bước đến. Mặt bà cúi xuống, không dám nhìn thẳng vào ai cả.
– Đưa cho Bình mười triệu.
– Dạ vâng.
Bà Thảo lại nói:
– Cứ đưa tiền mặt thế này bất tiện. Khi nào cháu đủ mười tám tuổi thì ra mở tài khoản ngân hàng đi.
– Cháu biết rồi.
Cuộc trò chuyện thật văn minh, chính trực, người dưng nghe qua, hẳn sẽ không tưởng tượng nổi hai cô cháu này vừa làm tình long trời lở đất, trong người bà Thảo vẫn còn tinh dịch của Bình chưa tiêu hóa hết.
Bình hiểu rằng bà Thảo thích kiểm soát. Nó chỉ làm những điều mà bà cho nó làm, chứ không hề tìm cách vượt ra ngoài đường ranh giới.
Bà Thảo thấy nó cư xử như vậy, hết sức hài lòng.
Điều bà sợ nhất là sau cuộc truy hoan, nó sẽ nghĩ rằng nó đã trở thành nhân tình của bà và có quyền nói chuyện với bà một cách ngang hàng, thậm chí vô lễ.
Thật đáng mừng khi Bình lại lễ phép như vậy. Chi tiết này càng khiến bà mê nó không sao dứt ra được.
Trong đầu bà đã nghĩ đến những ngày hoan lạc sắp tới. Hết cuộc làm tình này đến cuộc làm tình khác.
Nói vậy mới nhớ. Hôm nay mới chỉ có bà mút bộ phận sinh dục cho nó. Nó chưa mút cho bà lần nào. Lần sau nhất định bà phải buộc nó dùng lưỡi liếm âm đạo cho mình mới được.
Nghĩ đến đây, nước nhờn lại tiết ra ri rỉ.