Làm bố tuổi 16 - Chương 2
… Mọi thứ vẫn cứ lặng lẽ êm đềm ngày qua ngày, giờ chị Linh đã dọn lên ở với nhà tôi vì bầu bí sắp đến ngày đẻ mẹ tôi thấy thương nên đón chị lên ở chung có việc gì cho tiện cả nhỡ một thân một mình có vấn đề gì. Giờ đây chuyện chị Linh tôi đã rõ, chị sinh năm 95 quê ở thành Tuyên ( đúng là trè Thái gái Tuyên mà, chẹp.. ) chị đang là sinh viên năm 2 của một trường đại học có tiếng ở Hà Nội này. Vì tuổi trẻ dễ tin người nên giờ ôm cái bụng bầu một mình còn anh đó thì đã chối bỏ mọi thứ, chị làm thêm ở hiệu thuốc mẹ tôi từ năm nhất, việc học chị đã bảo lưu lại hồ sơ dự tính sinh xong rồi sẽ đi học lại. Giờ chị ở đây với nhà tôi không dám về nhà sợ tai tiếng xóm làng, không dám nói cho bố mẹ chị biết lấy lý do bận học bận làm thêm k về quê được.
Thời gian chị chuyển lên nhà tôi, từ đó tôi và chị có nói chuyện nhiều hơn và hai chị em thân nhau hơn. Tôi hay chở chị ra hiệu thuốc của mẹ và đón chị về, cũng tâm sự với chị về những việc học hành, tình cảm trai gái này kia. Chị biết tôi có người yêu và cũng khuyên tôi k nên làm quá để khổ con gái nta, tôi cũng vâng dạ tỏ vẻ vâng lời.
Rồi cũng đến ngày chị đi sinh, hôm đó 23 tết ngày ông công ông táo, tôi đang ngồi trên lớp thì hay tin mẹ gọi bảo chị Linh sinh rồi, bé trai nặng 3kg, bảo tôi trưa học về ăn ngoài vì mẹ trong viện với chị. Trong lòng tôi bỗng háo hức và thầm chúc mừng chị đã vượt cạn thành công, tôi ngồi trong lớp không tập trung được nữa và suy nghĩ miên man tự hỏi mình không biết bố đứa bé thế nào rồi nó có giống bố nó không?
Tan học tôi về nhà ăn uống qua loa, nghỉ ngơi tới chiều. Đang ngủ thì mẹ gọi điện cho tôi là lát nữa cầm cho mẹ bộ quần áo vào viện để mẹ thay và tiện đường mua chút cháo và một xuất cơm, tôi vâng dạ rồi cúp máy. 5h tôi đến viện theo lời mẹ dặn, đến đầu khoa thì tiếng trẻ con khóc ấp vào tai tôi dõ dệt tiến đến cửa phòng thì thấy mẹ tôi đang ngồi cuối giường nói chuyện vs bà cô giường bên, người nằm cạnh mẹ k ai khác là chị. Lại gần hơn thì tôi thấy một đứa bé mới sinh mặt đỏ hỏn xung quanh người quấn tã với chăn rất kín, chị nằm đó đội mũ bầu đắp chung chăn với con đang xoa nhẹ cho nó ngủ. Tự dưng thấy cảnh đó tôi khựng lại thấy nó ấm áp vô cùng, tôi có nghé thằng nhỏ thì mắt nó nhắm hờ miệng chúm chím đang cử động nhẹ nhìn nó cưng lắm, cái mũi nhỏ xíu rung rung đều theo nhịp xoa của mẹ nó, thầm nghĩ trong đầu mai này lớn lên chắc cũng đẹp trai lắm đây bỗng trên môi tôi nở một nụ cười tâm đắc.
Mẹ: M cười cái gì đó, khẽ thôi cho cu con nó ngủ, mãi nó mới chịu ngủ một tí đấy.
T: Con thấy nó đáng yêu nên cười thôi mẹ.
Tôi nói xong chị cũng phì cười vì lời tôi nói. Tôi thấy chị cười rồi nói
T: Chị cười gì đó, em có mua cháo cho chị kiaf chị dậy ăn cho nóng.
CL: Ừ để đó chị ăn giờ
Mẹ: Thôi cu con ngủ rồi con gắng dậy ăn cho có sữa để cho con bú.
CL: Dạ.
Thấy chị nhấc nhẹ cái chăn định ngồi dậy, thấy vậy tôi ngồi xuống cạnh chị vòng tay qua eo đỡ chị ngồi dậy tựa lưng vào đầu giường. Bỗng chị nhìn tôi bằng một ánh mắt gì đó tôi chưa gặp bao giờ và chị nói cám ơn tôi
CL: Cám ơn Mạnh!
T: Có gì đâu chị, thôi chi ăn đi cho nóng này.
Tôi đưa cho chị cốc cháo bồ câu mua hồi nãy, chị đón lấy và mở nắp nhưng dường như tay chị k còn đủ sức để mở nắp cốc. Tôi bèn mở dùm chị và tiện thể bón cho chị ăn luôn, mới đầu chị có vẻ ngại gì đó tỏ ý không cần tôi bón cho chị.
Mẹ: Con cứ để cho nó bón cho, bón dần cho nó quen mai sau còn vợ con nó.
Tôi quay qua nhìn mẹ thì thấy mặt mẹ rất thản nhiên và nghiêm túc ra vẻ đang k có ý trêu đùa, quay lại bón cho chị rồi chị cũng ngoan ngoãn để tôi bón ăn hết cốc cháo. Tôi lấy cốc nước cho chị uống rồi đỡ chị nằm xuống lại, thằng bé vẫn nằm im đó rất ngoan tôi chỉ thấy nó dũn dĩn một chút khi mẹ nó trở lại nằm rồi thôi. Xong xuôi tôi cũng về chuẩn bị để mai còn đi học, sau này tôi mới được nghe kể là hôm đó tôi được mấy bác trong phòng khen nhưng tôi chỉ thấy nó bình thường chứ cũng có gì đâu.
27 tết tôi vào viện đón chị và mẹ về nhà, tôi vào phòng sách tất cả đồ đạc trên giường ra cốp 1 xe taxi chờ sẵn ở cửa bệnh viện, mọi thứ được chuyển ra hết rồi tôi quay vào cùng mẹ đỡ chị bế cu con ra xe, đỡ chị vào xe đóng cửa lại rồi tôi ra lấy xe điện phóng về trước mở cửa chờ mọi người. Mấy ngày gần tết tôi với mẹ tất bật dọn dẹp nhà và sắm sửa mấy đồ lễ tết, mãi tận 29 bố tôi mới về chuyện của chị Linh bố tôi cũng biết rồi ( bố tôi năm đó được công ty điều vào SG mở chi nhánh ). Đến chiều hôm đó thì có chuyện thế này.
Mẹ: Mạnh m ra mẹ bảo
Tôi: Có việc gì mẹ
Mẹ: M lên chuẩn bị đồ quần áo đưa chị Linh về quê, tết ở trên quê với mẹ con chị.
Tôi: Ơ ơ nhưng mà. Trong đầu tôi chưa hiểu chuyện gì và có hàng ngàn câu hỏi vì sao? Tôi chưa định hình vấn đề thì.
Mẹ: M lên đó ở nhà nghỉ của cô Hoa ( cô Hoa bạn cũ của mẹ lấy chồng ở TP Tuyên Quang ) m ở đó phụ cô Hoa chăm con chị Linh cho chị về nhà thu xếp với người nhà rồi m3 thì về. Tôi bắt đầu dần hiểu ra và khởi hành vào 6h sáng hôm sau.
Đến nơi cũng đã 10h chị Linh sắp xếp mọi thứ rồi cũng vỗi vàng lên taxi về quê. Chiều tối đó tôi thấy chị quay lại cùng với hai người cũng tầm tuổi bố mẹ tôi có thừa, một nam một nữ trên khuôn mặt có nét gì đó lặn lội nắng mưa. Đúng đó là bố mẹ chị những người nông dân thực thụ, đến cổng họ dảo bước vào phòng theo chị mà không kịp hỏi han gì, đến nơi thấy cháu mình nằm kia ngủ ngoan cả 3 người ôm chầm lấy nhau khóc nức nở một hồi. Thấy cảnh đó tôi cũng k kìm nổi lòng mình và có vài giọt nước mắt đã rơi, sau một lúc bàn tán thì bố mẹ chị quyết định đón 2 mẹ con về nhà ăn tết cùng ông bà, mẹ chị vào đón cháu vừa khóc vừa nói.
Bác gái: Nào để bà đón cháu ngoại ông bà về ăn tết với gia đình mình nhé.
Lúc đó chị cũng gục đầu vào vai bố mình sụt sịt mà k khóc thành tiếng, lúc ấy bác trai cũng lên tiếng.
Bác trai: Cám ơn cháu và gia đình cháu nhiều lắm, gia đình tôi không biết báo đáp gia đình cháu như nào nữa. Có dịp chúng tôi sẽ lên thành phố gặp bố mẹ cháu để nói lời cám ơn ông bà. Giờ cháu lên đây rồi hay là cùng về nhà tôi ăn tết với gia đình ngày mốt thì về !?
Tôi: Dạ không có gì đâu bác ạ, thấy mọi người như vậy là cháu mừng rồi, giờ mọi người cứ về đi ạ còn cháu phải về lại Hà Nội ngay thôi hẹn gia đình dịp khác ạ
BT: Vậy chúng tôi về, cháu về đường cẩn thận, cám ơn cháu!
Gia đình chị lên xe ra về mà trong lòng tôi thấy nhẹ hẳn đi, đúng là chỉ bố mẹ mới thương con hiểu con hơn ai hết mà. Haizzz…
Tôi chào cô Hoa và mua gói quà tết gửi cô rồi cũng bắt xe về HN, về đến nhà cũng sắp giao thừa, đường xá vắng tanh HN ngày tết khác lắm, không chật trội ồn ào như thường lệ. Năm đó tôi vẫn kịp đón giao thừa bên gia đình, tôi có cảm giác năm tới sẽ có rất nhiều chuyện đến với tôi nhưng hi vọng sẽ có chuyện gì buồn cả.
Còn tiếp…