[Lại kể chuyện nữa] VỀ QUÊ - Chương 7
Hôm đó tôi mang xe đến cửa hàng cho anh Hùng và ở lại giúp anh làm nốt chiếc xe anh đang độ dở mãi đến đêm hai anh em mới xong. Cùng anh Hùng đi uống chai beer, sau đó nhờ anh đưa về. Tự nhiên lại thèm một điếu thuốc, tôi không lên nhà ngay mà lững thững ra đầu ngõ ngồi xuống hàng chè chén. Gọi một chén chè nóng, bắn một bi thuốc lào sảng khoái thả ra một luồng hơi trắng xóa lên trời, bỗng nhiên cảm giác gợn gợn hôm trước lại hiện lên. Tôi nhìn xung quanh, cũng không có gì bất thường, giữa đêm khuya cũng chẳng có cái xe nào chạy trên phố, quán nước chè chỏ có mấy cậu choai choai đang dán mắt vào cái điện thoại chơi game.
Nhìn lại mấy lượt, tôi không phát hiện gì bất thường, tôi thanh toán tiền và chầm chậm bước vào ngõ, cảm giác bất an vẫn còn khiến tôi bước đi có chút thận trọng.
Vừa qua đoạn ngõ, chuẩn bị rẽ vào khu tập thể thì bỗng nhiên vù một cái từ cái góc tường một cái gậy quật ra, bước chân tôi khựng lại bật lùi một bước, chiếc gậy quét xước qua mặt làm tôi thấy ran rát. Động tác của tôi cũng không dừng lại, dù tôi không biết võ nhưng thời gian tập luyện leo tường khiến người tôi khá mềm dẻo và có lực. Ngay khi cái gậy vừa qua người, chân tôi đã vung lên đá trúng cái gậy làm nó khựng lại rồi bay vụt sang bên, chân vừa chạm đất tôi cũng tiếp tục xoay người chân kia vung lên xoay một vòng đá trúng bóng đen đang nhô ra lao đến làm cái bóng đen hự lên một tiếng lại bay vào góc tường tôi. Không để cho bóng đen hồi tỉnh, tôi nhảy đến liên tục giơ chân đá thêm mấy phát rồi mới nhảy lùi lại mấy bước nhặt cái gậy lên cầm tren tay, mắt nhăm nhăm nhìn vào góc tường nơi cái bòng nhờ nhờ đang ôm gập bụng rên rỉ.
Đợi một lúc tiếng rên mới bớt một chút, bóng đen ngồi dậy dựa lưng vào tường.
– Muốn gì thì bước ra nói chuyện?
Tôi gằn giọng, tay vẫn lăm lăm cây gậy. Bóng đen kia ngần ngừ một lát, rồi bước ra, thanh niên khá trẻ khá quen mặt. Tôi nhớ ra cậu ta là người tôi gặp vài lần khi đến bảo dưỡng cái cẩu.
– Có vấn đề gì vậy? Tao làm đéo gì mày?
– Địt mẹ … mày …
Tôi dứ cái gậy lên trước cậu ta khiến tiếng chửi ngừng lại.
– Tao làm gì mày? Nói!
– Mày … mày làm tao bị đuổi việc.
Tôi chẳng nhớ tại sao tôi lại làm cậu ta mất việc, hạ cái gậy xuống, giọng tôi có chút mềm lại.
– Mày nói rõ xem nào.
– Cái cẩu … ấy. Nếu mày không báo công an, thì tao đã không mất việc.
– Việc đó thì liên quan đéo gì đến mày?
– Tao … thay cái puli … địt mẹ, tao cũng làm theo lệnh.
Tôi có chút hiểu ra.
– Bây giờ mày muốn gì? Đánh nhau tiếp để hạ giận?
– Đánh … đánh cái buồi ấy. Đánh đéo lại mày.
Tôi ném cái gậy trên tay xuống.
– Mày biết tao chứ?
– Ừ, biết.
– Mày biết chuyện xảy ra với tao chứ?
– Biết …
– Địt mẹ … tao còn đéo làm mà cũng bị đuổi việc. Mày còn nhúng tay làm thì … địt mẹ … bị đuổi là xứng đáng.
Tôi có chút tức giận, giọng khá cao.
– Địt mẹ … mày đéo đi tìm thằng đuổi mày … mày tìm tao làm cl gì?
– Tao …
Tôi thở dài một tiếng.
– Đi … ra kia làm chén chè. Mất việc đéo phải tất cả, mày thấy tao không? Việc tao có còn ngon hơn việc cũ.
Tôi quay người đi trước, cậu ta lủi thủi theo sau.
– Làm sao mày tìm được tao?
Cầm chén chè lên nhấp một ngụm, tôi hỏi cậu ta vấn đề tôi thắc mắc.
– Tao đi theo Hương, thấy đến đây, sau đó lại nhìn thấy mày đèo đi.
– Sao mày lại đi theo Hương?
– Tao … tao thích Hương.
Tôi bật cười, chợt nghĩ khi nó lại giống tôi, nhưng lại có đắng.
– Làm thằng đàn ông ấy mà, nếu đàn bà nó bỏ mà mày lại cứ đi rình nó thì càng làm mày thảm hại.
– Nó … nó không bỏ tao.
– Thế mày đi rình nó làm gì? Sợ nó cắm sừng mày à? Như vậy càng đéo được, mày sẽ bị cắm sừng mãi thôi.
– Không … mà chỉ tao yêu thôi. Chị ấy không biết.
– Sao mày không nói thẳng?
– Tao sợ … tao cũng không quen Hương lắm, chỉ gặp ở công ty thôi.
– Vậy mày cứ vô vọng đi theo như vậy? Đằng nào chẳng như nhau, nói cụ nó ra một lần cho sảng khoái, được thì được không được tính tiếp.
Nó im lặng, nhưng tôi vẫn còn một thắc mắc.
– Hôm nọ mày theo dõi tao trên phố à?
– Không … đang đi trên đường tao vô tình nhìn thấy mày thôi.
– Sau đó?
– Mày qua đường vướng đèn đỏ tao không đuổi được.
Tôi thở phào một hơi. Uống nốt chén nước.
– Thôi muộn rồi, về ngủ đi. Cần làm gì thì làm cho sảng khoái.
Trả tiền nước, tôi đứng dậy nhìn cái dáng ủ rũ của nó lại có chút mủi lòng.
– Tao có quen anh chủ chỗ tao làm khi trước, nếu mày muốn tao giới thiệu cho. Nhưng được hay không là do mày đấy.
– À … ừ.
– Mày có muốn hay không?
– Muốn.
– Mày tên là gì? Chính xác chuyên môn là gì?
– Tao tên là Huy. Học ở …
Hóa ra nó cũng cùng chuyên môn chỉ là khác trường.
– Mày về làm bộ hồ sơ, rồi mang đến chỗ này gặp anh Hòa, nói là tao giới thiệu, tao sẽ gọi điện trước.
– Ừ, cám ơn.
Nó đứng dậy, cũng không tốt hơn tí nào. Tôi nhún vai, số phận trong tay nó nó cần quyết định thôi.
Hôm sau tôi chẳng muốn đi đâu nữa, định đi một vòng chào mấy người quen, nhưng rồi lại không muốn đi. Tôi chỉ nhắn tin gọi là thông báo. Sau đó, chuyển hết cây lên xe và chạy về.
Con bé Thu không có ở nhà, tôi mở cửa đánh xe vào nhà. Toàn bộ tầng một trống hơ trống hoắc, có thêm một đám cây cảnh tự nhiên lại có sức sống. Hài lòng ngắm đống cây cảnh, tôi mới bước theo cầu thang lên tầng hai. Nhìn căn nhà gọn gàng ngăn nắp, quen thuộc tôi tự nhiên cảm thấy nhẹ nhõm, ấm áp của cảm giác về nhà.
Mở của tủ lấy ra lon beer, cầm theo cái đĩa và gói hạt snack mang ra sofa ngồi xuống. Thích chí uống một hớp beer lạnh ném một hạt khô vào mồm, mắt đang xem lại trận bóng đá chiếu lại.
Tiếng khóa lạch cạch mở cửa vọng lên từ dưới tầng một, sau đó tiếng hét lên vui mừng của con Thu và tiếng chân chạy vội vã lên cầu thang. Ném cái cái túi đi chợ xuống sàn nhà nó lao đến nhẩy bổ vào lòng tôi, sau đó cuống quýt hôn lên môi tôi.
– Em nhớ anh … nhớ lắm ấy …
Nó rối rít nói, xong lại cúi xuống quấn quýt lấy môi tôi. Tôi tự nhiên thấy ấm áp, một làn nước ấm như tràn ra từ tim lan khắp cơ thể. Tôi cũng xiết chặt lấy cái eo mảnh mai của nó, đáp lại nụ hôn của nó. Nụ hôn cuồng nhiệt làm cả hai đều nóng lên, hơi thở của con Thu nóng hầm hập phả vào mặt tôi. Tay nó rối rít đưa xuống mở khóa quần và lôi cái buồi cũng bị sự hưng phấn làm ngỏng lên cứng ngắc.
Người nó đứng thẳng lên kéo cái quần thun của nó xuống và vội ngồi xuống lòng tôi, cái buồi chạm vào cái lồn đã ướt, len vào cái lỗ. Nóng, ướt, trơn mượt làm tôi hít lên một hơi. Cái Thu ngồi thụp xuống, sau đó vội vã nhấp mông, ôm chặt ai mông nó, tôi cũng hẩy mông lên phối hợp.
Sự sướng khoái tràn ngập cơ thể tôi, chạy điện cuồng như đàn ngựa hoang, cái thu cũng hoang dại nhấp nhổm trong lòng tôi, miệng rên lên những tiếng không rõ, hai tay nó càng gồng lên ghì chặt lấy đầu tôi. Sau đó cả tôi và nó cùng hét lên một tiếng sảng khoái khi cả người nó đều cứng lên ép chặt vào nhau, sau đó cùng rùng rùng run rảy khi tôi hóp bụng phóng từng dòng tinh dịch vào sâu trong lồn nó, để cái lồn đang điện cuồng co bóp hút lấy từng giọt tinh trùng được bắn ra.
Cái Thu mềm người đè lên người tôi, nhưng cái lồn của nó vẫn không ngừng co bóp nhè nhẹ, làm cái buồi của tôi vẫn còn run rảy đẩy từng đợt khoái cảm nhè nhẹ lan khắp người tôi. Rất lâu sau những cảm giác sướng khoái mới tan đi, cái Thu vẫn ôm dính lấy người tôi hai tay âu yếm vuốt ve đầu tôi trong khi môi tôi hôn đang hôn lên cái cổ xinh đẹp của nó.
Chúng tôi yên tĩnh hưởng thụ cảm giác dịu dàng đang bao xung quanh chúng tôi, chẳng ai muốn phá hỏng, chỉ đến khi cơn đói cồn lên bằng tiếng sôi rột roạt mới phá vỡ bầu không khí này.
– Bế em vào nhà tắm để rửa cho em, sau đó em sẽ đi nấu cơm.
Con Thu cất giọng nhõng nhẽo. Tôi đỡ mông nó đứng dậy, rồi kéo hẳn cái quần thun của nó ra khỏi chân, cũng đạp luôn cái quần của tôi ra khỏi chân. Sau đó ôm lấy mông nó đi vào nhà tắm. Nó cũng chẳng chịu buông tay ra để đứng xuống nhà tắm, vẫn ôm chặt lấy cổ tôi.
– Không đứng xuống làm sao mà rửa?
– Kệ anh, em không muốn.
Thôi đành, chiều nó tí vậy. Tôi tì gối vào tường nhà tắm để giữ người nó không tụt xuống, đưa tay kéo cái áo thun trên nó lên làm nó phải buông tay ra khỏi đầu tôi kéo cái áo qua đầu nó, tôi cũng lột cái áo thun người ra.
Nó cũng chẳng để yên để tôi rửa, tay nó đưa xuống vuốt cái buồi đã mềm mềm của tôi, làm nó lại cứng lên.
– Địt em lần nữa đi, em vẫn thèm.
Khi cái buồi đã cứng rắn hoàn toàn, giọng nó mơn man vang lên bên tai tôi.
Tôi buông cái gối đang tì trên tường xuống chuyển tay ôm hai mông nó và lựa thế để đẩy cái buồi lên, nó cũng phối hợp với tôi, cái mông ngoáy ngoáy để cái buồi đặt vào cái lỗ sau đó nhún người để nó đi vào. Tôi ôm nó đứng yên hẩy mông để cái buồi chui ra chui vào địt vào lồn nó. Được một lúc, tôi bắt đầu mỏi chân, những cái hích mông không còn đủ sướng nữa.
– Em đứng xuống để anh địt từ phía sau.
Nó vâng khẽ một tiếng hạ hai chân xuống xoay người chống tay vào tường, người trùng xuống để cái mông vểnh lên. Tôi đưa tay nắm lấy cái eo của nó, nhắm cái buồi vào cái lồn đang căng ra và đẩy vào. Thoải mái hơn rất nhiều, cái buồi tôi địt vào lồn nó từng cái nhanh dứt khoát, mông nó đập vào hông tôi vang lên những tiếng bành bạch, thân buồi trắng xóa do nước lồn của nó tuôn ra, những dòng bọt trắng bị đẩy ra khỏi lồn nó không ngừng chảy theo cái đùi trắng lóa của nó xuống sàn gạch men. Tôi sướng, cảm giác ngày một tăng làm tôi địt càng nhanh mạnh hơn, nó cũng rên càng lớn, đến khi tôi không chịu được nữa hét lên một tiếng.
– Anh … ra …
Nó cũng hét lên cùng lúc.
– Em … ra …
Sau đó lồn nó co bóp dữ dội để hút toàn bộ tinh trùng của tôi đang không ngừng bắn ra.
– Anh đói lắm rồi đấy.
Khi những cảm giác sướng khoái tan bớt, cảm giác đói lại cồn lên, người nó rũ ra nặng trĩu làm tôi phải gồng người giữ chặt eo nó. Nó cũng cố gắng để đứng dậy, hai chân vẫn còn hơi run làm tôi phải chuyển tay ôm ngang ngực nó. Chắc tí lại ăn mỳ vậy.
Một tay tôi gỡ cái vòi nước xuống, hất cái cần gạt để mở nước, sau đó xịt vào giữa người nó. Dòng nước mạnh, nhưng không thể làm sạch được nước nhờn dính trên da, tôi phải bảo nó dựa tay vào tường để giải phóng cái tay còn lại để vuốt sạch người nó, sau đó rửa người cho tôi.
Nó mặc kệ tôi làm, lười biếng chống tay vào tường, ngay cả khi tôi rửa ráy xong đôi mắt xinh đẹp của nó cứ nhìn tôi cười. Tôi chép miệng, đành ôm lấy người nó ôm ra khỏi buồng kính, lấy cái khăn tắm trên tủ lau khô người nó và cho tôi, rồi ném cái khăn vào thùng đồ giặt. Rồi lại ôm nó đi vào phòng ngủ của nó đặt nó lên giường, lấy bộ quần áo mặc nhà đưa cho nó, nó lắc đầu không nhận. Tôi đành phải mặc vào cho nó.
– Xong rồi. Anh cũng phải mặc quần áo. Em mệt cứ nằm đi, lát ăn mỳ ăn liền vậy.
Tôi đi ra khỏi phòng, về phòng ngủ của mình lấy bộ quần áo short mặc vào. Sau đó đi ra phòng bếp định đun ấm nước ngâm mỳ.
Cái Thu đang đứng trong bếp, lúi húi chuẩn bị nấu ăn.
– Tưởng em mệt, nếu mệt thì không cần nấu ăn đâu, ăn tạm mỳ cũng được.
– Mệt tí thôi, làm nũng anh một tẹo. Anh ăn tạm hạt khô, uống beer chờ một lát em nấu cơm xong rồi ăn.
Tôi đi ra phòng khách, nắm một nắm hạt khô, cầm lon beer uống một hơi rồi đi lại phòng bếp giúp con bé Thu một tay để nhanh được ăn cơm. Tôi giúp rửa sạch rau để lên cái rổ, còn nó thoăn thoắt thái nhỏ, sau đó bật bếp. Mùi tỏi phi, mùi thức ăn đang chín chẳng mấy chốc bốc lên ngào ngạt khắp khu bếp, bụng tôi càng réo lên ùng ục.
Tranh thủ nó đang xào nấu, tôi nhanh chóng lấy bát đũa bày lên bàn ăn, tôi đói không thể chịu được nữa. Rồi cũng chẳng đợi được nó nấu xong hết các món, tôi thoăn thoắt gắp đĩa thịt bò xào cần cho vào miệng. Khi nó bê nồi cơm ra, thì các món cũng vơi đi hơn nửa, tôi cũng lưng lửng bụng, còn nó lại nở nụ cười vui sướng. Tôi ăn thêm một bát cơm thì cũng no bụng, ợ lên một tiếng thỏa mãn. Nó mới ăn được mấy miếng, còn lại thì chỉ chống đũa nhìn tôi ăn, thỉnh thoảng gắp thêm thức ăn vào bát của tôi. Nhìn tôi hạ đũa nó mới tập trung ăn bát cơm của mình. Chờ nó ăn xong, tôi phụ nó thu dọn bát đũa, nó đẩy tôi ra ngoài để giành rửa bát.
– Anh ra ngoài đi, để em làm nốt. Đàn ông giúp vợ thì tốt, nhưng đây là những việc phụ nữ nên làm.
Tôi há mồm định đính chính cách xưng hô lộn xộn của nó, nhưng rồi lại thôi, quay ra phòng khách. Chẳng có chương trình gì hay, tôi cài cái điều khiển vào hộp, có lẽ phải mua bộ dàn nghe nhạc.
Thu rất nhanh quay lại với đĩa hoa quả trên tay, nó ngồi xuống cạnh tôi, hai chân co lên ghế, người dựa vào tôi tay chọc một miếng hoa quả đưa lên mồm tôi, rồi lại chọc một miếng cho nó.
– Anh lên Hà Nội có gì không?
– Không, mọi việc ok. Anh không lên nữa đâu.
– Anh ở nhà luôn với em à? Này … anh và em đều rảnh, hay là mình đi biển chơi đi.
Nghĩ một lúc, đúng là cũng không có gì phải vội, tôi gật đầu. Thu nhoẻn nụ cười thật tươi, nhét vào mồm tôi một miếng hoa quả nữa.
Ăn hết đĩa hoa quả, nó dựa vào người tôi lim dim ngủ, tôi cũng chợt buồn ngủ rũ mắt. Đứng dậy bế nó lên, đi vào phòng ngủ của tôi, tôi và nó ôm nhau ngủ đến tận chiều tối.
Thức dậy tôi lại ngẫu hứng rủ nó đi chơi. Ở cái thành phố loại một này, dù không đông vui như thủ đô, nhưng lại có cảm giác hiền hòa và thảnh thơi hơn, những món quà ngon không cầu kỳ tinh mỹ nhưng lại đậm đà hương vị chân chất tự nhiên. Tôi và Thu đi hết hàng quà này đến hàng quà khác, chẳng cần ăn tối. Thu hưng phấn vui vẻ, tiếng cười vang lên không ngớt, cô như lột xác hoàn toàn trở thành một thiếu nữ hồn nhiên, vô lo vô nghĩ. Tôi cũng cao hứng, thả mình tùy hứng cùng cô, há miệng cùng cô ăn chung cái giò nhỏ để đến giữa môi chúng tôi chạm vào nhau sau đó là tiếng cười hồn nhiên của cô vang lên vì chiếm được miếng to hơn, thè lưỡi liếm vết mật mía vương trên má cô, tự nhiên nắm lấy bàn tay cô lững thững ngắm nghía các cửa hàng đồ thủ công sặc sỡ. Sau đó chúng tôi ngồi ở quán café ven sông, Thu dựa đầu vào vai tôi bàn tay cô nằm trong lòng bàn tay tôi, ngón tay cô vuốt ve nhè nhẹ ngón tay tôi kể về nỗi nhớ của cô mấy ngày tôi lên Hà Nội.
Đêm hôm đó, trước khi ngủ mất, cô nép người trong vòng tay của tôi, giọng mơ màng.
– Em yêu anh!
***