Ký Ức - Chương 39
VÒNG QUAY MỚI.
Buồn chán và thất vọng trong công việc và tình cảm khiến tôi rơi vào trạng thái trầm cảm trong suy nghĩ … mặc dù trong con mắt của mọi người trong gia đình, bạn bè, tôi vẫn cố tỏ ra bình thường.
Trong phòng tổ chức của CQ mới … chìa ra trước mặt tôi là một bản hợp đồng thời vụ ngắn hạn, ngẩng đầu lên nhìn trưởng phòng, tôi tỏ ý băn khoăn bằng ánh mắt … vì trước đó đã là sự bảo đảm của bạn bè tôi trong công việc.
– Em cứ ký đi, chuyện hợp đồng dài hạn hay biên chế gì đó, tính sau ?
– …
– Anh nói chú đừng nói với ai nhé ?
– Vâng.
– CQ cũ của chú đánh công văn tới đây, đề nghị không tiếp nhận chú. Vậy nên trong thời gian này, chú cứ làm việc theo bản hợp đồng này, đợi đến khi chuyện trên CQ cũ của chú giải quyết xong, anh sẽ làm thủ tục ngay.
– Vâng anh .
Nói rồi, tôi ký ngay vào các thủ tục giấy tờ cần thiết và chào ra về. Không gì thì trưởng phòng tổ chức cũng là bạn học C3 cùng với ông anh hàng xóm của tôi, hai anh em chơi với nhau khá thân. Vậy nên tôi chẳng e dè gì cả.
Tuy nhiên nghĩ đến cái công văn, tôi không thể không giận dữ, nhưng tôi phớt lò, đã bảo không đến, không làm nữa là đi, không ngoái đầu…
Sau đó còn một vài động tác nữa của CQ cũ nhằm lôi tôi quay lại nhưng tôi vẫn khước từ cương quyết. Một số anh em kỹ thuật cũng chán nản và bằng cách nào đó cũng rời khỏi CQ, 2-3 người lại chuyển đến cùng CQ mới với tôi … . Lại một phi đội mới hình thành trong CQ mới, có thêm một số người cũng thanh niên với nhau nữa, cả bạn tôi cũng vài ba người học cùng trường ĐH … Tất cả đều là thanh niên chưa vợ, ham làm, ham chơi, ham đủ thứ ham
Dẫu bộn bề trong công việc mới, tôi vẫn không thể quên được em. Qua một số bạn bè cũ của tôi, của em, tôi cố gắng tìm và hiểu vì sao nhưng vô vọng. Một số lần, tầm 21-22h, canh chừng em làm ca 2 tôi mò vào CQ cũ. Lý do là thăm anh em nhưng cũng là tìm và gặp em để hỏi cho rõ ngọn nguồn, nhưng em tôi tỏ ra rất bình thường với tôi, thậm chí khi tôi ngỏ lời đưa em về nhà, em cũng thẳng thắn từ chối. Lòng tự ái của tôi trỗi dậy, cộng thêm men say sau những lần lên CQ cũ rủ anh em đi nhậu khiến tôi càng tự ái hơn. Lối suy nghĩ của thời trai trẻ khiến tôi thầm cương quyết…
Và cũng không lâu sau đó, tầm khoảng 5-6 tháng, tôi nhận được tấm thiệp hồng mời dự đám cưới của em do chính bạn thân của em đưa đến tận nhà. Em lúc này cũng đã bỏ CQ cũ. Người sánh tên cùng em trong tấm thiệp hồng cũng không phải là ai xa lạ. Choáng vì em cưới thì ít mà choáng vì tên người chồng của em thì nhiều. Tôi ngước nhìn bạn em và lúc lắc cái đầu đau khổ, vì tôi đoán biết chuyện gì sẽ xảy ra sau đó.
Gần đến ngày cưới em, tôi bố trí một chuyến đi công tác để tránh dự đám cưới. Đến nhà cô bạn thân của em để nhờ gửi phong bì, tôi hỏi dò.
– Này em, sao Hương lại cưới thằng đó nhỉ ?
– Em cũng không hiểu, Hương chả tâm sự gì với em cả.
– Hương có nói gì về anh không ?
– Không …
– Thôi anh về đây.
Ra khỏi nhà, vừa đi vừa nghĩ suy. Thật là đau. Nhưng dù sao thì cuộc đời vẫn cứ phải trôi, bây giờ là lúc hai lối thật rồi. Không biết phải làm gì cho quên được ký ức đầy đau khổ này, thật là khó. Đã stress, tôi lại càng đớn đau trong đầu, chỉ biết vùi đầu vào công việc trong lặng lẽ …
Đêm đông dài tiếng rao bánh cô đơn.
Trên ngọn cao cò không về làm tổ.
Cô gái nhà bên theo chồng bỏ phố.
Hạt nắng cuối thu theo gió sang mùa…
Continue …
CƯỚI VỢ
Vùi đầu vào trong công việc một cách lặng lẽ với những người còn xa lạ, những câu nói và nụ cười được tiết giảm tối đa. Tuy nhiên, với công việc mới cùng nghạch với chuyên môn rộng được tiếp thu từ giảng đường, cộng với bản tính không ngại học hỏi và giấu dốt, chỉ sau 3 tháng, qua con mắt của đồng nghiệp và lãnh đạo, tôi đã vượt qua rào cản về mặt chuyên môn một cách tốt đẹp.
Cuộc chơi về mặt công việc lại bắt đầu với một vòng quay lớn gấp nhiều lần CQ cũ của tôi. Cái câu Bố tôi nói “Nước chảy trong chậu thôi con …” dần dần hiện lên rõ nét trong suy nghĩ thường nhật của tôi mỗi khi bước vào cổng nhà máy. Đã trải qua 4 năm làm việc trong môi trường tương tự, tôi không khó khăn gì khi nhận ra cái chu trình. Vòng quay của nguyên liệu, bán thành phẩm và thành phẩm. Và nhất là cái vòng quay của kinh tế. Thấy, nhưng tôi vẫn lặng lẽ làm và ít khi tôi thể hiện … Chỉ biết rằng quy mô của nó gấp nhiều lần sự tưởng tượng của tôi.
Và cũng chỉ sau 6 tháng, với khả năng chuyên môn và cách giao tiếp, xử lý trong các vấn đề về công việc, tôi lại được xốc lên ở một cương vị mới. Lúc này, CQ cũ đã ra quyết định cắt hẳn mối quan hệ với tôi bằng văn bản. Hồi đó, việc quản lý lao động thông qua hợp đồng dài hạn, biên chế … còn rất phức tạp. Kể cả bây giờ, các CQ hành chính sự nghiệp cũng thế mà thôi .
Đó là nói về công việc, cũng chỉ đơn giản thế thôi cho nó liền mạch. Còn nói về chuyên môn XXX thì quả thật là trong thâm tâm, tôi rất buồn chán. Nhưng cái phần con trong tôi đâu có để cho tôi yên. Đá qua một chút về tổng thể. CQ mới với quy mô gấp chục lần CQ cũ và đa phần cũng là nữ lứa tuổi đôi mươi . Sau một thời gian làm quen với công việc, mọi chuyện đã vào guồng thì chuyện thanh niên nam nữ tụ tập thành từng nhóm ăn chơi như “ký ức”. Và tôi cũng không thoát được cái vòng quay đó, tuy nhiên để dấn sâu vào một mối quan hệ nào đó thì thực sự là tôi không đủ can đảm .
Với quy mô như thế, việc lướt qua một vòng và mấy anh em thì thầm đánh giá, có rất nhiều em thật là xinh đẹp không kém gì Hương cả. Và rất nhanh chóng, qua một số lần tiếp xúc, mỗi đứa đã chọn được cho mình một đối tượng. Chỉ còn tôi, với hai con mắt, một mắt nhìn về công việc và tương lai, còn mắt kia chỉ đủ để ngắm và thì thầm đánh giá. Tự nhiên tôi cảm thấy không đủ hứng thú để bước vào một mối quan hệ nghiêm túc nào. Tóm lại là chân gỗ cho lũ bạn bè.
Cứ như thế cho đến khoảng 2 năm sau thì tôi bắt buộc phải suy nghĩ về tương lai của chính mình. Từ gia đình đến công việc đến chuyện 5-10 năm sau. Vòng quay mới ở CQ mới cũng không có gì khác, chỉ có quy mô là lớn hơn nhiều lần và tôi, với quan điểm không thay đổi, nỗi buồn ngày một lớn.
Và cũng trong thời gian này, tôi gặp bà xã tôi bây giờ …
Em còn quá trẻ để tiến đến hôn nhân, tôi còn chưa đủ tự tin để xây dựng gia đình vì lý do kinh tế. Tuy nhiên, thẳm sâu trong suy nghĩ, bước chân mình phải dừng lại. Và em, dẫu không xinh đẹp bằng một số người khác, nhưng bằng cảm giác, linh cảm của chính mình, tôi thấy em phù hợp với tôi trong tương lai sau này.
Vậy nên, tôi quyết định phải chuyển CQ một lần nữa. Lần này, tôi phải chọn một đơn vị nào đó sao cho thu nhập chính đáng đủ cho tôi tự tin xây dựng gia đình. Và để được vào làm việc ở đó, tôi phải bỏ ra thêm 2,5 năm nữa để học thêm, lấy được bằng chuyên môn của họ. Với mức lương tầm đủ đển nuôi một gia đình bé nhỏ, tôi chính thức giã từ đời sống độc thân sau ròng rã 4 năm trời yêu nhau.
Continue …