Ký Ức - Chương 32
Hôm qua ngồi trên tàu hỏa, viết chỉ được có thế thôi. Vẫn biết là ngắn, nhưng buồn ngủ quá … Các bro thông cảm nhé. Sáng nay quần quật đến bây giờ vẫn chưa xong, đối tác cũng phải nghỉ !
Vẫn còn nguyên những nỗi nhớ về nụ hôn ngọt ngào, thân hình nóng bỏng, nụ cười tình tứ, đôi mắt biết cười và cả những nét cương quyết của em … Tất cả những điều đó sắp tạo ra KÝ ỨC MÀU TRẮNG (đủ 7 màu) , tạm gọi là như vậy.
KÝ ỨC MÀU TRẮNG.
XOÁY
Vòng tay nam nữ lại quấn lấy nhau không nề hà va chạm xác thịt và đừng cơn sóng vô hình dần choán ngập hai cơ thể nóng bỏng. Lặng lẽ theo từng bước, đam mê của tôi đã được lập trình qua bao nhiêu lần va chạm trước đó lần lượt được tôi áp dụng trong sự uốn éo, run rẩy và đồng tình của em. Cảm xúc cả hai dần dần dâng tràn và rộn rã. Tư thế nằm ngửa của em làm cho bộ ngực trắng nõn cứ vươn cao mời gọi, đôi môi và bàn tay tham lam của tôi hẳn phải cảm ơn tạo hóa đã sinh ra em, một cơ thể toàn mỹ.
Cho đến khi đến tôi cũng không thể dừng lại, bàn tay đã lại úp vào vườn địa đàng của em, cảm giác được yên tâm qua mấy lần trước đó khiến em tôi không hề e ngại, và đôi môi của em và tôi lại dính chặt vào nhau, hơi thở tràn cả lên khuôn mặt của nhau …
Chỉ sau một lúc thì tôi hiểu rằng, cơ thể của em đã hoàn toàn chuẩn bị sẵn sàng cho một cuộc giao hoan, người em mềm nhũn và nóng rực, vườn địa đàng đã nở hết cỡ, ướt nhẹp, tôi chủ động dứt nụ hôn, nhìn thẳng vào mắt em, bàn tay ở dưới lần theo mép quần chip của em theo ý muốn cởi bỏ hết những giới hạn cuối cùng. Ánh mắt em nhìn tôi e ngại.
– Anh …
– Hương cho anh hôn của em nhé ?
– Anh không sợ bẩn à ?
Tôi gõ nhẹ vào trán em …
– Ngốc ạ, yêu nhau thì còn ngại ngần gì ?
– Nhưng em thấy nó thế nào …
– Anh thích, và anh cũng muốn em được thích, hiểu chưa ?
Vừa nói tôi vừa lặp lại hành động của bàn tay và chỉ sau một lúc cưỡng lại một tý gọi là, em dần nghiêng người cho tôi thực hiện ý định, và khi đã đồng tình thì .. tát bể Đông cũng cạn chứ sá gì cái quần lót. Và tôi cũng thật là điếc khi cũng chỉ rất nhanh sau đó, tôi từ từ gấp hai cái quần lót gọn gàng ở phía cuối giường …
Nụ hôn lại được bắt đầu từ đầu …
– Anh … anh bảo…
Em tôi dứt hẳn nụ hôn khi thấy tôi cũng trần truồng như em, và cái cảm giác đụng chạm với một người đàn ông khỏa thân khiến em tôi lóng ngóng hỏi tôi như sợ tôi bước qua giới hạn cuối cùng.
– Ừ thì anh hôn, chứ sao ?
Và không để em tôi băn khoăn thêm, tôi dần trườn người xuống, nụ hôn lại bắt đầu ở tư thế vòng 2, hai cơ thể đã có khoảng cách khiến em tôi dần yên tâm cho tôi khởi tạo lại xúc cảm. Bàn tay nhẹ nhàng kích thích vùng cấm của em từ bên ngoài và rất nhanh sau đó, em tôi lại đã sẵn sàng.
Nụ hôn trượt dài … cho đến khi toàn bộ vườn địa đàng của em tôi hiện ra trước mặt. Cảm giác của bàn tay vốn đã truyền tín hiệu lên đầu từ mấy lần trước, nhưng rõ ràng là với làn da trắng của em, cặp đùi thon dài, độ nở của mu cộng với bộ lông thưa hình như còn chưa mọc hết, tất cả tạo nên một vườn yêu tuyệt vời.
Vẫn những cử chỉ khởi động vòng quanh vườn thôi, tôi cũng biết là em tôi đang rất hứng khởi, cảm giác lần đầu được chăm sóc hết mình của một người đàn ông khiến Hương dần dần hưởng ứng theo các hành động của tôi, uốn éo không ngừng. Hai bàn tay đã vội tìm bờ vai tôi, cổ tôi, nửa như muốn tôi dừng lại, nửa như muốn chẳng dừng .
Cho đến khi tuyệt kỹ chăm sóc vườn yêu được ứng dụng thì em tôi gục hẳn, và tôi cũng rất lấy làm hài lòng khi thấy em tôi được như thế. Cực khoái đến với em tôi rất nhanh và dường như chưa muốn dừng lại và trong khi đó, sự căng thẳng của cơ thể tôi lại bắt đầu vỡ bờ …
Trườn người lên phía trên trong khi nụ hôn vẫn không rời trên cơ thể mềm nhũn của em cho đến khi hai bộ phận nhạy cảm nhất của nhau đã thành hàng xóm. Em tôi uốn éo không cho chung một bờ rào, hơi thở hổn hển.
– Em xin anh …
– Anh xin em.
Em tôi đưa hai bàn tay nâng má tôi, đôi mắt hiện lên vẻ chân thành.
– Anh, em không tiếc gì với anh cả, chỉ xin anh để dành điều đó đến ngày vui.
– Anh xin em.
Những hành động đi kèm với lời nói của tôi bị em tôi cưỡng lại nhẹ nhàng nhưng quyết liệt khiến cho tôi hiểu rằng còn chưa tới lúc. Cũng là vì tôi tôn trọng em, tôn trọng những gì khiến cho tôi yêu em mê đắm. Nhưng sự nóng bỏng của những cơn sóng âm thầm trong người thì đâu có để cho những suy nghĩ tỉnh táo lấn át. Thói quen được thỏa mãn cảm xúc khiến tôi dày vò. Làm sao bây giờ ???
– Anh khó chịu trong người quá.
– Sao anh ?
– Em hôn … của anh nhé ?
– Không ……………
– Đừng từ chối anh.
– Em sợ lắm.
– Sợ giống như anh sợ … của em không ?
– Em …
– Khi anh hôn của em, có có thích không ?
– ….
– Em thích như nào thì anh cũng thích như thế … khi được em hôn, em hiểu không ?
Trườn người lên cao nhất có thể, khi của tôi đã sẵn sàng trước mặt em.
– Anh xin em.
Ngước nhìn tôi như thể tôi quá đáng lắm, em tôi bắt đầu dùng tay khám phá bộ phận khác biệt mà em chưa bao giờ biết đến, của tôi căng cứng và bóng nhẫy trong bàn tay ve vuốt của em, bàn tay không che dấu được làn da trắng bóc và thon thả từng ngón, từng ngón …
Cho đến khi cảm giác e ngại đã dần qua đi, em tôi mân mê với cảm giác khám phá khó tả, tôi dí vào thuận lợi hơn cho em, sự ngại ngần cuối cùng cũng được em dỡ bỏ, từ từ và hết sức cẩn trọng, em lướt nhẹ bờ môi lên đầu khấc như chỉ sợ nó tan biến như kem que …
Một lúc sau thì em đã ngậm được một nửa, nhăn nhó trong sung sướng, tôi thì thầm …
– Em làm ơn giấu răng hộ anh, đau chết …
– Kệ anh, cho chết.
Hương nhả ra và nhìn tôi nhấm nhẳng. Nhưng cũng chỉ là cho vui vậy thôi, đến lần sau thì khác hẳn, và cơn sướng tự đâu đó tràn về trong sự chăm sóc nhẹ nhàng âu yếm của em khiến tôi không thể kìm hãm, chụp lấy đầu em giữ thật chặt, tôi phóng phụt mãnh liệt trong sự hốt hoảng của em, cố gắng giẫy ra nhưng không thể và cũng chỉ sau 5-6 lần giật giật trong miệng của em, em thoát khỏi tôi. Chạy trối chết ra khỏi phòng trong tư thế trần như nhộng xuống phòng tắm. Nằm tênh hênh trên giường, tôi vẫn nghe tiếng em tôi ói, khạc nhổ … tôi ngượng nghịu suy nghĩ. Nói như nào bây giờ …
Phải đến hơn 5 phút sau mới thấy em tôi quấn khăn bước vào phòng.
– Anh làm em kinh quá …
Đón em trong tư thế ngồi khỏa thân trên giường , tôi kéo em vào lòng …
– Em thông cảm cho anh nhé.
– Không.
– Em biết không, đó là lúc anh sướng nhất đấy.
– Anh làm em gớm chết.
– Thôi mà, anh xin em.
– Anh mặc đồ đi, nhỡ may chị em về.
Giật mình khi em tôi nhắc, hai đứa vụng về mặc quần áo cho nhau. Rót nước mời tôi, Hương bảo.
– Anh lần sau không được như thế nữa, nghe chưa ?
– Hì hì, tại anh không kìm chế được cảm xúc thôi.
– Anh ngồi chơi tý, em phải đi chuẩn bị cơm trưa đây.
– Cho anh báo thêm một suất. Keke.
– Này, ăn sáng rồi giờ còn đòi ăn trưa nữa, ai cho. Mà anh cũng liều nhỉ ?
– Anh á, anh muốn ăn, ngủ tại nhà của em luôn. Tôi cười toe toét.
– Thôi thôi, xin anh. Anh về đi kẻo chị em về, thấy anh còn ngồi đây, buồn cười lắm.
– Uh thôi, anh về.
Đứng dậy, kéo em vào lòng và trao cho em một nụ hôn cháy bỏng đam mê, tôi chào em ra về, tiễn tôi trong tong tả.
Continue …