Ký Ức - Chương 31
XOÁY
Tình yêu như cơn bão, càng yêu càng bị xoáy vào trong, càng vào càng chóng mặt, và mấy ai biết trong tâm bão lại là bình yên …
Và tôi, cũng vẫn ngây ngô như chưa yêu lần nào. Từ khi em nghe tôi nói, đến khi lặng lẽ nghe tôi tỏ tình và cho đến bây giờ, gần như em đã xác định yêu thương tôi thật lòng. Chỉ có điều, em và tôi vẫn còn e ngại khi công khai tình cảm của mình trước đông người, trước cơ quan và bạn bè. Bữa đi ăn kem, tôi tìm hiểu vì sao em nói tôi đến đón sớm. Vô tư như ngỗng và vui sướng khi được chở em đi chơi, tôi đâu có biết được rằng, với người con gái, nhất là em tôi, với những buổi tối T7 người đông như thế, việc bỏ người khác đến chơi với mình để đi chơi với tôi … quả là bất tiện.
Đó là chưa nói, khi mọi chuyện còn chưa đâu vào đâu, dẫu yêu nhau thật thì con gái vẫn nghĩ rằng chưa nên như thế, vậy nên khi rủ đi chơi đâu, em thường kéo cả bạn em đi cùng, cho mọi sự có vẻ tự nhiên hơn.
Đã thế, tôi lại nghĩ cách khác, chỉ xuất phát từ niềm mong muốn được nói chuyện với em, ngắm em nhiều hơn trong khung cảnh không phải phân tán tư tưởng nhiều tới những người khác, những câu chuyện vô bổ của những người đang còn tán tỉnh. Rõ mệt, có hôm, tôi nhè vào đúng T6 tới nhà em chơi, cả nhà cũng không nghĩ rằng có khách vào tối T6.
– T6 anh cũng đi chơi à ?
– Thứ 6 máu hơn T7 mà em …
– Anh thì …
– Nói thế thôi, anh chỉ mong muốn được gặp em, nói chuyện với em nhiều hơn, chứ T7 thì em đông khách quá …
Từ ngoài ngõ, tôi đã nói với em những điều mà tôi đang nghĩ. Vào nhà em, sau các màn chào hỏi thì cả bố mẹ em và chị em đều ý tứ nhường không gian cho em và tôi rủ rỉ tâm tình. Quả thật là không thể nhớ được tôi và em nói những chuyện gì, chỉ biết là hôm đó, chị em phải ra giục.
– Khuya rồi chú X, về đi.
Giọng nói của chị mang ý tứ rõ ràng, nhưng cũng nhẹ nhàng và thân mật.
– Vâng, mấy giờ rồi hả chị ?
– Gần 11h rồi.
– Úi, khuya thế rồi ư ? Vậy em về đây. Không biết tại sao ngồi nhà chị thấy thời gian trôi đi nhanh thế ?
– Về đi để người khác ngủ. Chị em vừa nói vừa cười .
Nói chuyện với em, thời gian trôi thật là nhanh, tiễn tôi ra cổng, chỉ đáp lại tôi một nụ hôn vừa phải, không kịp cho tôi “nóng trong người”.
– Anh về đi. Chúc anh ngủ ngon.
Khuya khoắt, tạm biệt nhau lâu không tiện, tôi đành ra về, trong lòng cảm giác thấy khoan khoái, thoải mái và lâng lâng. Về nhà, chui vào phòng ôm cattsete nghe tình ca, giấc ngủ êm đềm. Anh yêu em. Cả trong câu nói và suy nghĩ, tôi không ngần ngại tưởng tượng.
Và sau đó, với tôi T7 chỉ là một thứ trong tuần …
Những ngày rộn ràng trong đơn vị đang vào thời cao điểm nhất, tình yêu cũng như công việc đều tất bật và căng thẳng. Hai điều tôi vui nhất đó là tôi đang yêu, yêu người mà tôi thầm ngưỡng mộ từ lâu, và mọi công việc tôi đang làm khiến cho nhiều người vui, tôi biết chắc là như vậy.
Ca 3 rộn ràng, nam thanh nữ tú trong cái thời gian khuya khuắt đó, cảm giác gần như gần nhau hơn, kể cả trong công việc, cái thời gian mà đa số mọi người đều chìm trong giấc ngủ êm đềm hay đang mơ những giấc mơ đẹp. Đằng này vẫn phải nhìn nhau với con mắt của đàn ông đàn bà, tuổi đôi mươi thật là khó tả.
Và ánh mắt nhìn nhau của tôi và em cũng thẳm sâu hơn rất nhiều…
– Sáng mai cho anh xin bát mỳ tôm nhé ?
– Anh không cho em ngủ à ?
– Thì cũng phải ăn sáng chứ ?
– …
Tan ca 3, mới 6h sáng, bàn giao ca xong từng đoàn lũ lượt kéo nhau ra về, tôi ghé tai em nói nhỏ.
– 7h nhé em ? Mỳ tôm ớt.
– Anh đến muộn hơn chút đi.
– OK, mấy giờ ?
– 7h30.
– Nhất trí.
Bàn giao ca xong, dặn người ca sau đánh thức, tôi lăn vào ngủ, giấc ngủ đến rất nhanh và sâu hoắm…
Continue …
XOÁY
Đánh thức tôi dậy, cô thống kê của đơn vị …
– Anh, 7h30 rồi kìa …
– Cám ơn em nhé.
Quáng quàng nhỏm dậy, chỉ kịp rửa qua loa mặt mũi rồi phóng xe đến nhà em với niềm mong đợi cháy bỏng. Cửa cổng nhà em đã mở sẵn, phóng xe cái ào vô tận sân nhà, lòng hí hửng sắp được ăn mỳ tôm nhà em, mỳ tôm nóng và cay .
– Chú X đến chơi à ?
– Vâng, em chào chị.
Lại choáng váng, thế này thì lộ hết hàng rồi, thế quái nào chị em giờ này vẫn đang còn ở nhà, cảm giác mất tự nhiên hay bị chị em đọc tẩy khiến tôi hình như hơi đỏ mặt.
– Không đi làm hả em ?
– Vâng, em và Hương vừa làm ca 3 xong.
– Không mệt à? Ngủ đi một chút chứ ?
– Vâng, em vừa chợp mắt được một tý. Hẹn Hương đến nhà ăn ớt nhà chị.
– Ăn ớt ?
– Vâng, ớt với mỳ tôm …
Tôi cười nhịu, vẻ mặt vẫn chưa hết ngượng.
– Chị chưa đi làm hả ?
– Hôm nay chị được nghỉ.
– Hương đâu hả chị ?
– Nó đang đi chợ, chắc lát nữa về thôi.
– Vâng, thế chị đã ăn sáng chưa ?
– Chị ăn rồi. Chú X ngồi chơi nhé, trông nhà hộ chị. Chị đi đây có tý việc.
– Vâng, chị đi lâu không ? ( Dò trước để còn biết )
– Chắc tầm gần trưa mới về.
– Vâng.
Vừa mới choáng xong, chị em đã tâm lý thế không biết, thế này thì em làm sao chịu được hả chị, em đến chị lại nhường không gian cho hai đứa, không biết có việc gì thật hay không, chứ chị mà phải nhường thì em ngại lắm, ngại từ chối. Trời ạ, hai chị em có khác.
Nghĩ lung tung trong đầu, toàn chuyện vui vui, chờ em trong niềm sung sướng, chỉ lát sau là em về với vẻ mặt ngạc nhiên .
– Anh đến lâu chưa ? Chị em đâu ?
– Anh vừa đến, chị em có việc, đi rồi, đang nhờ anh trông nhà đây. Đang định khua khoắng cái gì đó thì em về, tiếc thật.
– Nhà em có gì để cho anh khua đâu ? Mà vác cái gì ra cũng khó đấy …
– Thật không ?
– Thật.
– Anh định vác người … Khà khà.
– Ờ, cái đó thì còn phải xem xét. Anh hóm lắm.
– Anh nói thật đấy, nhưng mà đói lắm rồi em.
– Vâng, anh chờ em một tý.
– Để anh giúp một tay.
– Vâng, được thế thì còn gì bằng.
– Chuyện nấu nướng á, ai mà vớ được anh ..
– Thì sao ?
– Sướng thôi rồi.
– Sướng cái gì ?
– Thì cái gì cũng biết. Anh hồi nhỏ, là anh cả nên phải giúp bố mẹ nhiều, sau này em út nó lớn rồi nên anh khoán gọn … Keke
– Thảo nào em anh nói anh lười.
– Sau này đi học ĐH, mấy thằng rủ nhau nấu cơm ăn, cũng chợ búa như thật, thấy tự mình làm, ăn ngon hơn.
– Vâng.
Bốn bàn tay, hai gói mỳ, nấu nhoằng cái là xong, em ưu ái thêm mỗi bát một quả trứng gà, hầy dzà, thế này thì khỏe phải biết.
– Ớt nhé ?
– Đương nhiên rồi, ngoài vườn hả em ?
– Vâng.
Lần này thì em bứt đúng có hai quả, một xanh, một chín. Ái chà, cái này gọi là xanh chín đây … Bát mỳ của em, thời điểm quá mệt và đói sau 12h đồng hồ làm việc căng thẳng cộng với cách nấu mỳ của em khiến tôi ăn cảm thấy rất ngon, cảm giác mãi sau này mới tìm lại được… ( tìm ở bà xã )
Continue…
XOÁY
Hai bát mỳ tôm hết veo trong sự nghiến ngấu của tôi, của cả ánh mắt tình tứ của tôi, và em cũng thừa biết là tôi đang đói. Nhẩn nha rót nước cho tôi …
– Anh ngồi chờ em tý, em đi rửa bát.
– OK em.
– Cấm hút thuốc lào đấy nhé. Câu bắt đầu cửa miệng của em.
– Được thôi em, mà anh cũng chỉ hút ở đây, chứ nơi khác có đâu mà hút ?
– Nhớ đấy.
Bỏ tôi ngồi lại một mình trên nhà, em tôi xuống bếp. Rửa hai cái bát gì mà lâu quá trời, bối rồi trong khung cảnh một mình ở nhà em với những suy nghĩ tưởng tượng ái ân sắp tới, ruột tôi nóng như lửa đốt. Nhưng không dám, hay không tiện xuống xem xem em tôi làm gì dưới đó mà lâu đến thế. Cốc nước đã hết veo, chữa cái bụng nóng ruột của tôi.
Bước ra thì ôi trời ơi, em tôi đã tắm xong. Tắm thì nói tắm, đằng này bắt tôi phải chờ, ghét thế không biết.
– Anh chờ em lâu không ? Em tôi cười như nửa muốn xin lỗi, nữa bảo cho chờ cho chết đi.
– Lâu đến phát khiếp, ai lại để khách chờ một mình vô duyên thế này.
– Em phải tắm tý, làm cả đêm …
Dường như cả hai đã chuẩn bị sẵn tâm lý cho lần gặp nhau này, tôi nhẹ nhàng đứng dậy và ôm vai em, trao cho em một nụ hôn vô cùng rộng mở. Và em tôi đáp lại cũng rất nhiệt tình, đam mê cháy bỏng ngay từ những cử chỉ, tiếp xúc của hai cơ thể đầu tiên. Nụ hôn trượt dài từ phòng khách đến tận phòng ngủ.
Mùi hương của dầu gội, của xà bong tắm và cả mùi hương thiếu nữ tràn ngập căn phòng ngủ của em. Và tôi, say sưa thưởng thức trong sự đồng lõa của em. Hết một nụ hôn dài, sự tự nhiên trong tôi tăng dần, chủ động lột áo của em và bộ ngực thiên thần hiện ra trước mắt, bộ ngực không mặc áo con sau khi tắm.
Dìu em nằm nhẹ xuống giường, tôi không thể kìm hãm những nụ hôn tham lam, từ môi, mắt, cổ và dừng lại ở cặp bồng đảo trắng muốt, đầu ti nhỏ và hồng hào, cứ vươn mãi lên mời gọi. Tôi hôn vú em say sưa và cũng dường như rất lâu, đến khi tôi cảm thấy người em đã nóng rực tự bao giờ…
Vẫn những cử chỉ nhẹ nhàng, tôi lần quanh mông em để cởi quẩn dài của em trong khi nụ hôn vẫn vòng quanh bờ eo, em giúp tôi một cách tự nhiên, để cho tôi tuột ra được thuận lợi nhất, và cũng chỉ trong một thoáng, người tôi cũng như em, cả hai chỉ còn duy nhất những phần bông vải cuối cùng …
Nằm đè hẳn lên người em và bắt đầu một nụ hôn mới, trong tư thế mới, tư thế mà da thịt đã chạm nhau một cách khêu gợi nhất có thể, hơi thở nồng nàn và quyến rũ. Hôm nay tôi quyết định đi xa hơn một chút, gọi là đánh lấn và cũng để xem em tôi xử lý thế nào ? Không ngại ngần nếu em tôi đồng ý đi đến giới hạn cuối cùng. “sai thì sửa, chửa thì đẻ ”
Continue …