Ký Ức - Chương 29
Úi, ai biết ông CÀ BI có thật hay không ? Nếu có thì được nhiêu % ? Ngôn ngữ nhà văn nhiều khi bát ngát lắm.
Nhưng kết nhất vẫn là cái câu trong đoạn đó … Đưa qua cho thằng Tám. Nếu đưa không cho Tám, hay ổng nhận rồi lặng lẽ đưa qua thì chưa chắc đã hay, keke.
1/ Đưa qua cho Tám để Tám nó lo cho con, con nó bị bệnh. Tám cũng như ông, chưa chắc đã nghèo bằng ông, nhưng trẻ khỏe hơn ông, mắc gì ông phải thương ? Ông thương là thương thằng nhỏ, vì ba nó không có tiền.
2/ Nếu ông nhận rồi qua đưa cho Tám :
– Ông nhận dối đoàn thiện nguyện, ông không thích điều đó.
– Ông tin đoàn thiện nguyện sẽ chiều ý ông.
Đó là điều mong mỏi cuối cùng của tác giả đối với cuộc sống ngày càng khó tin này. Không như ba cái vụ lùm xùm hàng cứu trợ, đọc title đã không muốn xem, sợ không làm chủ được cảm xúc. Híc.
Mà không thấy ai bình cái đoạn TÌNH YÊU VÀ CUỘC SỐNG cả. Văn hay như thế quả là tuyệt cú mèo. Nam nữ đến với nhau, tui dám cá là 50% vì SEX. Vậy mà trong cái tản văn này là đoạn đời NO SEX. Hai ông bà đó mà viết ký ức thì thế nào ta
HN đang sốt CÁNH ĐỒNG BẤT TẬN, tuần sau có mem nữ nào máu xem cùng không ? Cùng tác giả đó
@ những ai thích vợ đẹp (trong đó có cả tui ) :
Đẹp ở đây có nhiều khía cạnh, nhưng đã đẹp ắt có nhiều đàn ông theo đuổi, kể cả là đã có chồng
Không bàn đến chuyện đẹp người nhưng … vả lại nếu thế thì có giữ cũng chẳng được ! Nên hổng dám bàn
Em chỉ nghiệm : Những em mà tôi chọn trong cái tổ nghiên cứu và triển khai, có người đẹp, người TB, nhưng chung nhất là chuyên môn tốt (chuyên môn ngành hẹp của em à nha … ). Có lần nào đó trong KÝ ỨC, em nói là em rất ấn tượng với những người phụ nữ có đôi bàn tay đẹp. Tất cả những em đó đều tay đẹp.
Và sau này, nói thế nào được nhỉ ? Những em đó bây giờ, quản trị gia đình rất tốt. Ví như bài thơ hài hước sau đây :
Làm về con khóc, lợn kêu
Cơm sôi, lửa tắt … chồng đòi tòm tem
Bây giờ con nín, lợn im
Cơm vừa chín tới … tòm tem thì tòm !
@yeutidep :
– Bác hỏi em có ren di truyền không ? Nói có cũng được, mà không cũng được. Vì em dốt văn lắm. Ký ức là lần đầu tiên em viết, viết như kể vậy thôi. Gọi là hồi ký tình dục, tình yêu tuổi mới lớn cũng được. Em dốt văn đến cỡ thầy giáo dạy văn phải vớt mói đủ điểm thi ĐH cơ mà, nói không ai tin .
– Cám ơn bác đã hỏi thăm, em hai nhóc rồi … 10 điểm.
@maicongtien : Em vừa hạ cánh tối nay. Hẹn bác dịp khác nhé, vỉa hè xì phố tuyệt. Tưng tửng, em cũng duyệt lại được mấy bài ghi ta, mấy bài trong ký ức
Mà bác giờ mới còm lần đầu ư ? Trinh hả ?
Trong topic của em, nhiều người còn trinh thế ?
Thanks all và đề nghị các bác tiếp tục chờ đợi thêm vài ba ngày.
VỪA MỚI XONG VIỆC, TƯỞNG SỚM HẦU CÁC BÁC 1 CHAP. MAI KIA VẬY. CÁC BRO THÔNG CẢM NHÉ.
Vụ đố vui, lần này thì quá dễ, mặc dù nhìn có vẻ khó …
Lần một, tôi có post nhưng hơi kín đáo chút. Gợi ý lần 1 là có bro đoán được ngay.
Lần này, tôi không post nhưng vẫn đố. Nghe có vẻ trừu tượng, nhưng thực ra … tại các bác không đọc kỹ đề ra thôi
Em xin gợi ý nhé :
Ở lần 1 : Em post rất kín đáo, đó chỉ là sự xấu hổ cho riêng em.
Ở lần 2 : Em không post, nhưng không phải mình em xấu hổ …
RỘN RÀNG.
Công việc đã bắt đầu đi vào hồi khẩn trương. Sản phẩm ra lò được thị trường đón nhận nồng nhiệt, qua đó, thu nhập của đơn vị tôi tăng lên đáng kể, kéo theo cả một dây chuyền trong nhà máy hoạt động hết công suất để đáp ứng nhu cầu nguyên liệu của đơn vị tôi. Và bắt đầu chiến dịch tăng ca bất tử …
Nhưng hay nhất là những sản phẩm mà nhóm tôi đang làm. Vì khó nhất, mất nhiều thời gian nhất, nhưng bù lại, lại là đẹp nhất và đương nhiên cũng là HOT nhất. Dẫu biết vậy nhưng vì công nghệ thiết bị chưa đổi mới được hết, vậy nên số lượng lại còn hạn chế. Đã vậy lại càng thêm HOT. Y hệt như món mầm đá, khách hàng cứ chờ từng đợt sản phẩm của nhóm tôi và em.
Tuyển thêm vài em nữa vào nhóm, thay đổi giờ giấc sản xuất, đưa vào tình trạng hoạt động 3 ca liên tục . Tôi nhắc cả nhóm :
– Các em về báo với gia đình làm tăng ca nhé. Chế độ hưởng theo hai lần, cả lương sản phẩm lẫn lương hành chính.
– Vâng.
Những ca sáng, ca chiều và nhất là ca 3, mấy anh em làm không ngưng nghỉ. Xen lẫn công việc là mối quan hệ giữa tôi và em dần khăng khít. Không dấu diếm những khát khao, mong muốn được gần gũi em hơn, và trong suy nghĩ, tôi cố gắng tìm cách offline với riêng em, để nghiến ngấu em trong vòng tay tham lam. Và tôi cũng lờ mờ nhận thấy, em cũng khát khao tôi không kém.
Nhớ như in lần đón em đi biển, nhà em chỉ còn lại mình em vào ban ngày, cả nhà em đi làm hết, tôi lựa cơ hội thì thầm với riêng em vào một buổi làm ca sáng.
– Chiều nay anh đến nhà em chơi nhé ?
– Anh đến làm gì ? Anh không đi làm à ?
– Anh nhớ em quá … Tôi nói mà mặt đỏ tía tai.
– Anh lo mà làm đi.
Nói rồi em tôi quay đi, không thèm quan tâm đến tôi ngẩn ngơ mặt chín đỏ. Là vì tôi thừa biết, đến gặp em vào cái giờ đó, chỉ mình tôi và em … ắt phải là như tôi mong muốn. Là hai người sẽ lại quấn vào nhau ngay trong nhà em … Sẽ ra sao và em sẽ đối xử với tôi như thế nào ???
Nghĩ là làm, tan ca 2 vào lúc 14h. Chờ cho em về nhà đủ thời gian make up, tôi lò dò đến nhà em.
– Hương ơi.
Chỉ gọi một tiếng đủ dùng, chó nhà em cất vài ba tiếng sủa đã thấy Hương bước ra cổng.
– Anh vẫn đến à ?
– Vậy sao ? Anh nói là anh nhớ em mà.
– Thôi, anh vào đi.
Dắt xe vào nhanh, tôi vẫn còn kịp thấy Hương cài chốt cổng. Y như khi tôi còn ở ngoài. Rót nước mời tôi rồi em xuống nhà.
– Anh chờ em một tý.
– Yes.
Ngồi chờ em một lúc lâu trong tâm trí hồi hộp, làm thế nào bây giờ cho thỏa nỗi khát khao. Khi tình yêu đã chín, khi cảm giác mong muốn được hòa nhập với em khiến cho giấc ngủ của tôi gián đoạn bởi những con mơ nóng bỏng. Và ngay bây giờ, tôi vẫn đang ước ao nóng bỏng, ngay tại đây, khi em và tôi còn ngại ngùng …
Bước lên nhà là em trong bộ đồ khác, bộ đồ em vẫn thường mặc ở nhà.
– Em dở tay giặt mấy bộ đồ thì anh đến. Em xuống làm nốt. Anh uống nước đi.
– Anh uống rồi. Tôi trả lời trong ánh mắt thèm muốn.
– Anh, anh định cho mấy người làm cái mẫu anh em mình đang làm ?
– Anh định cho khoảng 10-12 người gì đó. Em chuẩn bị đào tạo cho họ nhé.
– Vâng.
– Mà anh không muốn nói chuyện công việc ở đây .
– Vậy nói chuyện gì ? Em tôi nhìn tôi có vẻ trách móc.
– Bố mẹ và chị em mấy giờ thì về ?
– Anh hỏi làm gì ?
– Anh muốn …
Vừa nói, tôi vừa đứng dậy và đi về phía ghế salon em đang ngồi. Hai tay đặt lên bờ vai mềm và định ôm em, hôn ngay tại phòng khách.
– Anh làm gì thế ?
– Cho anh hôn cái .
– Không…
– Hương …
Vòng tay tham lam của tôi không để ý đến những lời nói của em, vẫn tìm cách kéo em tôi vào đam mê.
– Anh, bỏ em ra.
– Anh nhớ em quá.
– Gặp nhau cả ngày trên CQ còn chưa chán hay sao mà nhớ với nhung ?
– CQ là CQ, là công việc. Còn anh nhớ em, anh nhớ nụ hôn của em, thân hình của em, Hương ạ. Em có nhớ anh không ?
– Không thèm …
Là em nói thế, tin em bây giờ có mà ngố à, tôi thầm nghĩ. Ngồi hẳn xuống bên cạnh em, choàng tay qua bờ vai, tôi ôm quyết liệt. Em ngước nhìn tôi như muốn nói … Cái anh này.
Sau một nụ hôn dài, em dứt ra.
– Anh, sao lại ở đây ?
– Anh nhớ em quá.
– Lỡ có ai vào thì sao hả anh ?
– Anh không biết.
– Bố mẹ về thì chết em.
– Cổng khóa chưa em ?
– Chưa.
– Em ra khóa cổng đi.
Tần ngần đứng dậy ra khóa cổng, em đồng lõa với tôi. Nhìn theo dáng em bước ra cổng, trong tôi trào dâng cảm xúc, sướng tê người.
Em vừa bước vào tôi vội đứng dậy và ôm em, hôn em nghiến ngấu như thể sợ thời gian trôi đi mất. Đáp lại tôi là những nụ hôn nóng bỏng.
– Mình vào phòng đi em.
Lặng lẽ không nói nhưng dẫn tôi đi. Phòng của em ngăn nắp gọn gàng, thoảng hương mùi thiếu nữ. Ôm em và dìu em nằm xuống giường trong bộ đồ ngủ đầy quyến rũ, nụ hôn nồng nàn…
– Đừng anh …
.
.
.
– Đừng anh …
.
.
.
– Em xin anh …
.
.
.
Em tôi van xin, nhưng cơ thể của em thì không nói như thế. Tôi biết rõ là như vậy, và biết rằng em tôi còn trắng trong, biết rằng tôi là người đàn ông đầu tiên đánh thức cái bản năng đàn bà của em, và thẳm sâu trong ý thức, tôi không dám đi xa hơn giới hạn cuối cùng…
Continue …