Ký Ức - Chương 27
SỰ QUẪY ĐẠP CUỐI CÙNG
SAY ĐẮM
– Hương ơi, em đẹp quá.
– Anh là khéo nịnh lắm.
– Anh nói thật mà. Cho anh hôn ngực em nhé ?
– Em sợ …
Mặc kệ em tôi nói gì thì nói, tôi đỡ em nằm xuống. tôi hôn nồng nàn lên cặp vú trắng ngần và săn chắc của em. Rất lâu, nụ hôn tham lam của tôi được đặt lên khắp nơi trên bộ ngực của em. Hai bàn tay xoa bóp vú em nhẹ nhàng, tình tứ như sợ làm hỏng mất bầu vú của em. Chỉ có nụ hôn là không kìm nén được, hai đầu nhũ hoa hồng hào của em, tôi bú liên hồi. Và cảm nhận riêng tôi khi đó là cơ thể em gần như mời mọc, hoàn toàn phó mặc cho tôi…
Cho đến khi không thể chịu đựng hơn được nữa, người tôi cứ dần dần tuột xuống phần dưới của cơ thể em, nụ hôn cứ trượt dài, xuống mãi, xuống mãi …
Cho đến khi em tôi không chịu được sự dạn dĩ của tôi, nhỏm người dậy và nhìn tôi ở phía dưới …
– Anh …
Tôi ngước lên nhìn em trong say đắm, còn em tôi thì đang ngạc nhiên trong sung sướng ..
– Anh đừng làm thế …
– Anh muốn được hôn em …
– Đừng anh…
Em tôi rên rỉ, hai tay kéo người tôi lên trong sự phản kháng của tôi, tham lam thêm một chút nữa thì tôi cũng đành đầu hàng trước sự quyết liệt của em. Trườn lên trên người em, hai cơ thể gần như trần truồng ép chặt vào nhau …
– Anh yêu em.
Tôi thì thào vào tai em. Người tôi ép chặt vào người em, nhẹ nhàng tôi cử động.
– Anh không chịu được nữa Hương ơi.
– Anh …
Những cử động của tôi cứ tăng dần trong sự im lặng đồng tình của em, vòng tay em cứ xiết chặt tôi dần, hơi thở do tôi đè nén ngày càng hổn hển. hai cơ thể gần như đã hoàn hảo xếp hình với nhau và những cử động bản năng không che dấu. Bốn mắt nhìn nhau đồng lõa …
Chỉ ngoại trừ cặp quần lót của hai người …
Tham lam không thể dừng, tôi vòng tay xuống dưới. Bướm em đã căng phồng mời mọc, bóp nhẹ nhàng bên ngoài cùng lúc với nụ hôn kiểu Pháp. Em tôi không hề phản kháng. Một lúc lâu sau đó thì cơn hứng không thể kìm chế, tôi luồn tay vào trong. Hương giật mình và đưa tay xuống dưới cản. Hay bàn tay khác giới găng nhau từng cm một. Em không thể khỏe hơn tôi, và bàn tay tôi đã úp trọn trên vườn địa đàng của em. Bao nhiêu xúc giác tôi dồn hết cả vào bàn tay.
Rất khó tả cảm giác của tôi khi đó, bướm em vun cao, mềm, ấm. long mượt mà, tay em cứ úp lên tay tôi một cách cảnh giác, nhưng cử động của tôi thì vẫn nhẹ nhàng, nhẹ nhàng, lấn từng bước, từng bước … Cho đến khi ngón tay giữa của tôi áp nhẹ nhàng vào lạch đào nguyên, lách nhẹ lách nhẹ thì tay em buông hẳn, chỉ còn áp nhẹ lên tay tôi, hơi thở thổn thức. Ướt mèm …
Chỉ ngoài thôi, X ơi. Cấm mày làm em chảy máu đấy nhé. Tôi nghiến răng đè nén cảm xúc. Đôi môi lại đi tìm gò bồng đảo, bàn tay xoa nhẹ và đều trên vườn địa đàng. Chỉ biết em tôi mềm oặt và nóng bỏng.
Lòng tham vô đáy, tôi gần như mất hết kiểm soát. Khi thấy em tôi gần như dâng hiến, tôi tham lam tính tụt quần lót em ra …
– Cho anh hôn nhé Hương.
Hỏi trong khi vẫn hành động, em tôi hiểu rằng tôi muốn hôn ở phần nhạy cảm nhất. Quặp cứng hai đùi …
– Đừng anh…
– Cho anh hôn đi Hương. Tôi nài nỉ.
– Không !
Biết có nài nỉ thêm cũng bằng thừa, tôi quay lại tư thế cũ. Lần này thì tôi xoa vào phần nhạy cảm hơn, tập trung vào đầu ngón tay và phía ngoài. Em tôi uốn éo trong sung sướng, người thi thoảng như co ríu lại. Và tôi cũng chẳng hơn gì em, sướng đến cùng cực mà chẳng biết làm sao. Đành phải trườn lên người em một lần nữa, khi hai cơ thể đã vào khung, tôi nhìn em mê đắm và nhẹ nhàng, nhẹ nhàng cử động.
Những động tác trong tư thế basic, cổ truyền cộng với ánh mắt đam mê của cả hai, tôi bỏ hết cả những nghĩ suy xấu hổ trong người, đưa cơ thể em và tôi vào quy trình cổ đại. Chỉ một lúc sau, nhìn thật thẳm sâu vào đôi mắt em, tôi ép chặt nhất có thể người tôi vào em, ngực nén ngực, phần dưới cũng chẳng kém gì, tôi lạc vào cõi thiên thai.
Một lúc lâu sau, dường như xúc cảm của hai cơ thể đã dịu lại .
– Anh ghét em lắm.
– Em cũng ghét anh …
Ghét này, ghét này … Tôi ôm lấy má em và hôn nghiến ngấu, em đáp lại rộng mở và say đắm. Cả hai dường như không muốn dừng lại . Cho đến khi cơn mưa rào tạnh lúc nào không biết. Nhìn nhau ngượng nghịu …
– Mình về thôi anh. Hết mưa rồi .
– Uh, mình về.
– Em đói bụng rồi, anh đói chưa ?
– Anh cũng thế.
Với tay lấy chiếc áo ngực đang còn treo tòn ten trên vòm cây dại, nó đã chứng kiến cảnh yêu đương cuồng nhiệt của tôi và em, lần đâu tiên trong vụng dại và đắm say. Đưa cho em mặc … Từng động tác mặc áo lót của em khiến cho tôi đam mê và in hình trong mắt. Quay lưng lại, em nhờ tôi.
– Anh cài cho em … Giọng của em đáng yêu hơn bao giờ hết.
Ôm em từ phía đằng sau, vòng tay tham lam thò chéo vào bầu vú mềm mượt, tôi lại xoa bóp, dang hết tất cả các đầu ngón tay ra hết cỡ, tóm gần gọn đôi gò bồng đảo, cử động hai bàn tay nhịp nhàng và mê đắm . Ghé sát vào tai em, tôi thì thào.
– Anh chẳng muốn gài, chỉ muốn cởi thôi.
– Ghét anh lắm.
– Anh yêu em.
– Em ghét anh.
Vừa nói, em vừa quay đầu lại. Lần này thì em chủ động hôn tôi, cũng vẫn nụ hôn ngọt ngào và đắm say ấy, nhưng là từ em, từ đôi môi em nồng nhiệt trao tôi không còn e ngại, em nút lưỡi tôi nhiệt tình. Cảm xúc lại trào dâng khiến cho đôi bàn tay riết chặt …
– Đau em …
– Anh xin lỗi
– Anh bóp nhẹ thôi.
– Em làm anh sướng rồi này.
Rút một tay ra khỏi vú, tôi lần tìm tay em dúi vào cái của tôi, em giật mình và giãy ra dứt khoát.
– Kệ anh.
– Em ác lắm.
– Kệ anh. Mình về thôi anh. Trưa lắm rồi, đôi kia họ đợi.
– Uh.
Giúp em cài nút áo, hôn lên bờ vai tròn mê muội, tôi đỡ em đứng dậy. Vận hết nội công, dồn khí vào đan điền, tôi cố gắng đè nén cảm xúc. Chỉ giây lát sau vài nhịp thở, cậu nhỏ của tôi đã bình tĩnh lại. Tiếc nuối vẫn khôn nguôi, tôi lại cà khịa khi cả hai bước ra chỗ rộng rãi nhất và đẹp nhất.
– Em, mình đứng đây hôn lần nữa đi … Khung cảnh đẹp thế này.
– Anh tham ơi là tham.
Kéo em quay người lại, cả hai thi triển nụ hôn đứng ngay giữa lòng suối, ngay giữa ánh mặt trời còn le lói xuyên qua mây, gió nhẹ rì rào hàng thông. Khung cảnh vô cùng lãng mạn. Nụ hôn gần như trong vắt, không hề lẫn vào một chút nhục dục…
Continue …
SỰ QUẪY ĐẠP CUỐI CÙNG
SAY ĐẮM
Về đến nơi thì thấy đôi kia dường như đã hết chuyện, ngồi tránh mưa nắng ở gốc cây, chờ anh em tôi về.
– Khiếp, đi gì mà lâu thế hai người ?
Hương hình như đang ngượng nghịu, chưa tìm ra cách trả lời thích hợp, tôi đỡ lời.
– Úi, trên kia nhiều chỗ đẹp ơi là đẹp.
– Thế hả anh ?
– Trên kia thì không tắm được, vì nước cạn. Nhưng mà đẹp lắm.
– Mình ăn trưa đi anh. Tụi em đói lắm rồi.
– Sao hai người không ăn trước đi, đợi bọn anh làm gì. Đấy là Hương đòi về, chứ để cho anh á, chiều tối …
– Hứ, anh cũng kêu đói đấy thôi. Hương bảo.
– Đói là việc của đói nhé, về là chuyện khác.
– Thôi, mình ăn đi. Nghe gì anh X. Hương nói vẻ tự tin như thể …
Cả bọn giở đồ ăn nguội ra, bánh mỳ, giò, trứng luộc. Đồ uống thì có nước khoáng, coca và không quên, hai thằng cũng 1 chai quốc lủi. Híc, để hôm nay thử làm trò gia đình với hai em xem sao. Keke. Cắt đôi chai nước khoáng uống đã hết làm chén, tôi quay qua cậu kia.
– Anh em mình làm tý nhỉ.
– Khiếp hai anh này, gặp nhau khi nào cũng nhậu.
– Khà khà, rượu ngon, mồi ngon, bạn hiền. Không uống nó phí rượu đi à.
– Cấm có say đấy nhá.
– Có chừng ý thôi, bằng voi uống thuốc gió. Tôi cười .
Hai em cũng bày biện mâm đĩa như thật, hai thằng nhâm nhi và thi thoảng nhờ hai em phục vụ. Uống như hai thằng chồng.
– Đói bụng, ăn ngon quá hai em ạ.
– Vâng. Em đói run hết cả tay rồi này. Nước suối lạnh quá. Hạnh bảo.
– Chưa biết run tay vì cái gì. Tôi cười nghi hoặc và ánh mắt chừng như thăm dò.
– Đói thật đấy anh ạ. Hương đỡ lời.
– Em có run tay như Hạnh không ?
– Em sắp.
– Em nếu có run thì không phải vì đói mà là vì no.
Tôi ghé tai thì thầm. Mặt Hương đỏ lựng, phát vào vai tôi thùm thụp.
– Anh này, nói linh tinh.
– Hơ hơ, không phải thật sao.
– Không nói chuyện với anh nữa. Chỗ này đẹp chị Hạnh nhỉ ?
– Uh, đẹp thật.
– Hôm sau đi nữa nhé ? Tôi quay qua nhìn Hương.
– Vâng, lần sau đi nữa … Tiêu cho hết tiền đi. Quỹ còn nhiều lắm.
Nói đến quỹ, giám đốc ưu ái lại kêu tôi lên thưởng tiếp. Được bao nhiêu tôi giao cho Hương cả. Cũng nhiều nhiều. Nghĩ đến cái đoạn chị em kêu lương với thưởng thấp, tôi thăm dò.
– Này, chỗ đó còn nhiều không Hương ?
– Còn …
– Theo anh thì thế này nhé. Em chia hai rồi lại chia bốn giùm anh, giống như lần trước ý.
– Vâng, tùy mọi người.
– Em thấy thế cũng hợp lý, Hạnh nói.
– Vậy nhất trí thế nhé.
– OK.
Bữa ăn kéo dài cho đến khi ắnh nắng xiên khoai qua hàng thông. Ước chừng cũng phải đến 3-4h chiều. Cả hội ra về, kết thúc một buổi đi chơi lãng mạn và đối với riêng tôi, trên cả tuyệt vời. Cảm giác được sở hữu em, cảm giác được em ôm eo trên suốt chặng được về làm tôi lâng lâng. Về đến nhà em, giúp em thu dọn đồ đạc xong, tôi chào ra về. Mọi người trong nhà hỏi han đã thân tình. Tiễn tôi ra cổng, tôi thì thầm
– Anh càng ngày càng khó ngủ vì em đấy, Hương ạ.
– Anh cứ đùa em …
– Thật đấy. bây giờ sáng quá, không hôn được nhỉ ?
– Anh về đi ! Giọng em lên hơi cao, nhưng cũng đủ cảm tình trong đó.
– Vâng, anh về. Mai gặp lại nhé.
– Vâng, anh về nhé.
– À, chỗ của anh, em cứ giữ lấy nhé. Em gái anh đang đòi đi ăn kem đấy. Hôm nào anh em mình đi ăn kem nhé.
– Vâng, mà anh em nhà anh có vụ gì vậy ?
– Bí mật, hôm nào đi thì hỏi nó. Chỉ biết là anh phải chiêu đãi nó và nhờ em trả tiền, keke.
– Bí với chả mật. Thế hôm nào ?
– Thứ 7 tuần này nhé ? Được không ?
– Vâng.
– Thôi anh về đây, chào em.
– Em chào anh.
To be continue …