Ký Ức - Chương 18
SỰ QUẪY ĐẠP CUỐI CÙNG
KẾ HOẠCH OFFLINE
Em tôi lại ngoan như mèo trong cái nhóm triển khai đầy căng thẳng, việc xóa đi làm lại hay lùi 1 vài bước tiến thêm 3 bước làm cho em tôi và đồng nghiệp rất vất vả. Chỉ một chút sai lầm của tôi thôi cũng khiến cho cả nhóm phải chậm tiến độ vài ngày là bình thường.
Từng giọt mồ hôi của cả nhóm, loay hoay không ngừng nghỉ. Thậm chí cả trong bữa ăn trưa cũng không thoát được những tranh cãi về kỹ thuật và công nghệ. Em dần dần khiến tôi phải cân nhắc từng bước, từng bước.
Dẫu vậy, trong sự căng thẳng về công việc, tôi vẫn không quên một điều, dẫu có làm gì, thành công hay thất bại, trên hết vẫn làm cho chính chúng tôi trưởng thành lên rất nhiều. Vì vậy nên cả nhóm càng làm càng hăng say và thật lạ, 2 đôi chăm nhau như thể không có gì phải ngượng ngùng. Giúp nhau từng ly từng tý, trách nhiệm với công việc không phải nghĩ, xen vào đó là những câu chuyện hóm hỉnh, vui đùa khiến cho ngày tháng trôi đi thật nhẹ nhàng.
Một hôm, khi cả nhóm đang hăng say công việc, chợt xếp tôi đến bên cạnh và động viên, nói vài ba câu chỉ đạo chung chung, rồi ghé tai tôi nói nhỏ .
– Cuối giờ lên phòng chú nhé.
– Vâng, có việc gì vậy chú ?
Không trả lời, chỉ cười, xếp bước đi chậm rãi về phòng.
Y hẹn, cuối giờ tôi vào phòng xếp. Xếp hay có thói quen về muộn, không biết có để ý và làm việc gì, nhưng cũng phải tầm 18h30 xếp mới đóng cửa. Vì hay làm ca nên tôi biết rõ.
– Chào chú.
– Cháu ngồi xuống đi.
– Vâng.
– X này, chú thấy công việc cháu làm rất vất vả, cả nhóm cũng thế… Cháu làm cái giấy đề nghị bồi dưỡng, chú duyệt cho. Mấy anh em có động lực, có sức mà làm.
– Vâng, chú bồi dưỡng cho anh em thì cháu nhận thôi. Cám ơn chú, cháu về nhé. Mai cháu trình giấy ạ.
– Ừ cháu về.
Ra khỏi phòng, tôi không quên khép cửa như thường lệ, mỗi khi chiều về…
Sáng hôm sau, đưa giấy đề nghị lên phòng GD, đằng trước chữ ký của GD là một con số làm tôi cũng bất ngờ. Đề nghị phòng kế toán duyệt chi …
– Sao chú cho bọn cháu nhiều thế này ?
– Đáp lại tôi chỉ là nụ cười … Xuống phòng tài vụ nhận tiền nhé.
– Vâng.
Cầm một cục tiền chẳng biết từ đâu ra, mà có biết thì cũng chỉ thế thôi, biết chỉ mà biết, tôi lẳng lặng về phòng và suy nghĩ… tiêu cái chỗ tiền này như nào nhỉ ? Cũng bằng 6 tháng lương của tôi chứ có ít đâu … Mà đây không phải là thu nhập, nó chỉ là mưa móc, tùy hứng, vậy nên tôi quyết định …
Continue …
Hi all,
Em bận quá, làm các bác đợi lâu. Nhưng sẽ cố gắng hết sức để post hết … Em đang chuẩn bị viết về cái đoạn nhạy cảm của giai đoạn này, nặng lời có thể gọi là giai đoạn khốn nạn của cái thằng tôi, vớ vẩn hết sức. Vì thế nên tôi đang băn khoăn không biết có nên post hay không nữa … Híc, đoạn này gọi là xưng tội đây . Các Bro đóng vai CHA ĐẠO nhé ?
P/s : Tuần này tôi khá là bận, vậy nên các Bro đừng sốt ruột, chuyện còn dài mà … Hy vọng chap cuối sẽ là đêm 24/12/2010. Đêm Noel lãng mạn cuối cùng giữa tôi và em cách đây hơn 15 năm …
SỰ QUẪY ĐẠP CUỐI CÙNG
OFFLINE
Công việc của nhóm, thực ra trong thâm tâm tôi vẫn nghĩ, cái gì người ta làm được, ắt mình cũng có cơ hội làm được nếu điều kiện kỹ thuật như nhau. Bản tính dân kỹ thuật nên tôi không hề e ngại không làm được, chỉ sợ người khác không cùng ý với mình mà thôi. “Nói đến đoạn này, thực ra sự phối hợp mới là quan trọng !”. Vậy nên em và tôi cùng đôi kia quá là hợp ý tâm đầu . Nhất là trong những việc khó khăn, cả 4 người cùng xây dựng … Tuy khó khăn và vất vả nhưng tinh thần thì rất thoải mái, thích thì thôi rồi !
Kiểu như …
– Rồi, rồi … em cúi thấp xuống tý nữa … đúng, đúng … Đưa tay đây …Thế mới làm được. Và có như thế, anh mới nhìn được … híc, bộ ngực của em =)) ……….
– Trời ạ, làm việc đi anh, suốt ngày …
– Thì anh vẫn làm việc đấy thôi. nhưng mà con mắt anh nó bị làm sao ấy.
– …
Đôi kia cũng thi thoảng rỉ rả nói chuyện, chả biết cậu kia có T7 CN gì với em nó không mà thấy chuyện có vẻ xa xa xôi xôi. Híc, thầm nghĩ không khéo mình lại thành ông mối mát tay, Ặc. Những ánh mắt, nụ cười dành riêng cho nhau của hai đứa hình như cũng làm em tôi ảnh hưởng. Dẫu biết tính em rất kiêu kỳ, ít khi để cho ai đó biết được suy nghĩ thật, nhưng cũng có lúc, em tôi không thể giấu nổi những ánh mắt hay hành động quan tâm đến riêng tôi. Những lúc đó, quả thật là lòng tôi rất sung sướng…
Cuối giờ tôi bảo cả nhóm lên phòng và nói chuyện .
– Tình hình là giám đốc thấy anh em mình vất vả, nên có bồi dưỡng cho nhóm mình một số tiền, anh vừa làm thủ tục nhận về đây rồi. Tổng là … Anh muốn xin ý kiến mọi người xem nên xử lý thế nào …
– Tùy anh thôi ạ. Em Hạnh nhẹ nhàng.
– Đúng đấy, anh quyết như nào thì chúng em nghe thế. Cậu kia cũng hưởng ứng theo em Hạnh. (Gúm, chiều em thế, bữa sao về nó cưỡi cho đấy, tôi thầm nghĩ và cười bí hiểm. Ai mà hiểu )
– Em nghĩ, anh làm thế nào thì tùy anh, nhưng phải để liên hoan nhóm mới được. Em tôi đề xuất … Cười xinh thì thôi rồi.
Ái chà chà, cũng mạnh dạn nhỉ, hay là lại thích đi biển như hôm nọ rồi đây. Được lắm, cũng có ý giống mình .
– Thôi thế này nhé, anh quyết thế này. Số đó chia 2. Một phần chia 4, mỗi người 1 ít, gọi là CQ bồi dưỡng. Phần còn lại chúng mình làm quỹ ăn chơi. Chơi thì đã đành, nhưng ăn thì theo anh, chúng ta tự tổ chức ăn uống tại nhà cho vui. Bữa thì nhà anh, hôm thì nhà các em. OK ?
– Nhất trí. Cả hội cười vui vẻ.
– Bắt đầu từ CN tuần này nhé. Nhà Hương được không ?
– Vâng, em xin đăng cai. Nhưng mà các anh phải đến sớm mà giúp em nhé.
– OK, em là chủ nhà, sai gì bọn anh cũng nghe. Tôi hóm hỉnh.
– Được rồi, nhớ nhé. Em là hay sai lắm. Đừng có mà chối nghe chưa …
– Vâng, bà chủ. Cứ chào trước cho nó quen dần, đỡ ngượng . Tôi cười váng cả phòng.
SỰ QUẪY ĐẠP CUỐI CÙNG
OFFLINE
Y hẹn, sáng chủ nhật hai thằng qua đón Hạnh và chở xuống nhà Hương. Hai em cùng hai anh đi chợ nấu nướng rồi ăn trưa tại nhà của Hương. Có cả chị gái em và anh người yêu, có vẻ cũng đang đi vào hồi kết rồi nên anh chị có vẻ rất riêng tư và tình cảm. Lại lấy quyền anh chị ra ép mấy đứa em, hai anh chị cứ rủ rỉ trên nhà, mặc cho mấy đứa em loay hoay chuẩn bị. Được lắm.
4 anh em loay hoay chuẩn bị bữa ăn, 8 cái tay làm nhoằng cái là xong. Gà luộc, lòng mề nấu miến, tôm sông rửa sạch để nướng lá chanh, ốc bươu luộc. Toàn món quê, nhậu thì phải biết… Bố em thi thoảng đáo qua nhìn mấy đứa chuẩn bị mồi, khen lấy khen để “Mồi ngon đấy các cháu …” Hầy zà, tôi thầm nghĩ, bữa nay say ngoắc cần câu tại nhà em bữa cho vui. Cái gì xấu nên cho em và gia đình biết trước
Nói chuyện tửu lượng, tôi uống cũng không nhiều lắm, nhưng cũng đủ dùng. Nói theo ngôn ngữ anh Hai “Anh nhiêu, tôi nhiêu”, nhưng tuyệt nhiên tôi không để mất kiểm soát quá đáng và cũng ít khi out tại bàn. Trước khi say tầm 30p là không ai có thể ép tôi được nữa, vì tôi biết cái ngưỡng của mình. Khi quá ngưỡng, ngủ tại chỗ… Hôm nay ngủ tại nhà em một hôm
Nghĩ là làm, khi mâm bát đã dọn ra đầy đủ, mọi người đã bắt đầu cuộc vui. Trên mâm toàn đồ nhậu, híc … không biết em tôi khi đi chợ có định cho tôi uống thoải mái hay không nữa, chỉ biết khi vào mâm, em chủ động cầm chai và rót cho mọi người … Bắt đầu từ bố.
100% …
Rót tiếp …
– Bố, hôm nay bố uống với cả nhà cho vui, mấy khi có anh A (bạn chị) và các bạn con, mẹ đừng cấm bố nhé …
– Ừ, con gái bố hôm nay có vẻ nhỉ.
– Bố cho bạn con say một bữa … Em tôi nói kháy.
– Tụi con thanh niên, uống bốc … nhưng nhanh say lắm bác à.
– Say thì nằm, đừng có đi lung tung, nguy hiểm.
– Dạ … con nằm luôn nhà bố, khỏi nguy
– Chắc gì … Chị em cười ý nhị.
Bố chén, các con cũng một chén, chuyện vui như tết.
– Con uống rượu hay say lắm … Không biết sau này vợ có chịu được con hay không nữa … bác ạ.
– Vợ con là phải thông cảm ! Ông bắt đầu nổ .
– Uống vừa thôi, nhiều có hay ho gì … Mẹ em thủng thẳng.
– Mẹ cứ cho bố và các anh uống, một bữa … Hương lại lên tiếng.
Á à, cho tôi say đây. Đã thế, tôi cứ say, ngại gì … A, quay sang ông anh yêu bà chị em, tôi chủ động gợi chuyện .
– Anh chị làm riêng với em một chén .
– Chú đừng có mà cà khịa, chú uống không lại với anh đâu . Chị nói rồi cười, chắc là chị cũng thấy rượu nó hay rồi
– Anh mời chú … Anh A nói.
– Vâng, em mời anh.
100% …
– Anh chị bao giờ thì cho bọn em ăn cỗ đấy ?
– Chú yên tâm, không những cho các em ăn cỗ mà còn nhờ các em đến giúp nữa cơ. Chị em nói.
– Vâng, cái gì giúp được thì bọn em sẵn sàng. Hy vọng bữa sau cưới em, anh chị đến góp vui là được … =))
– Được thôi. Anh người yêu đỡ lời.
Continue …