Ký Ức - Chương 14
ĐỤNG HÀNG.
Thấm thoắt cũng đã 2 tuần trôi qua kể từ cái ngày tôi đến nhà em vào tối T7, tuần này lại đến tiếp, tôi thầm nghĩ. Gặp nhau trên CQ như thế là chưa đủ, vì còn phải riêng tư một chút, thăm dò xem thái độ của em như thế nào với mình. Cái đó mới là quan trọng nhất, ngoài ra còn thái độ của người thân em ấy nữa. Dù sao, mình cũng là người cùng CQ, nếu không thuận lợi thì cũng còn để dành đường mà rút…
Lại nghĩ, em tôi nhớ dai kinh khủng, mình cũng phải để ý một chút. Ngẫm nghĩ lần trước đến chơi, mưa gió ầm ĩ, có mỗi mình mình là khách (của cả hai chị em), hâm nhất. Bố em câu trước còn nói giọng có vẻ chán khi chào khách của 2 cô con gái “Mưa gió này mà cũng đi chơi à …” thì cuối cùng khi tôi chào về lại còn nhắc nhở “Về nhanh, thay đồ khô kẻo cảm lạnh …”. Quan tâm con thế bố ? Mà sao lại đổi hướng nhanh thế nhờ …
Vụ em tôi xuống nhà pha nước hơi lâu, chắc là bố mẹ cũng hỏi về tôi cũng nên … Ví như :
– Thằng hâm nào đấy hả con ?
– Anh X cùng CQ con ý mà . Hôm nọ chở con về khuya đấy, bố nhớ không ?
– Sao mưa gió này mà nó cũng mò đến, CQ có việc gì à ?
– Dạ không, chẳng qua anh ấy lỡ hẹn hôm nay đến chơi rồi thôi.
Rồi chị của em cũng lò dò lên bắt chuyện, chả ai ép. Rồi lặn mất tăm khi thôi phê thuốc, không khéo lại xuống nhà ton hót :
– Ối mẹ ơi, lên mà xem cái thằng hâm nó say thuốc lào kìa …
Ông bố lại có bạn thuốc lào, nên khoái mình cũng nên. Mấy thằng đến tán con gái ông mà dám hút, lại còn say, còn phê .
Nghĩ vui vui thế, nhưng kế hoạch T7 này lại đến nhà em, ngồi cây si thêm một thời gian xem xem tình hình như nào, rồi tính tiếp. Khi có vẻ ổn ổn, rủ đi chơi là ngon rồi. (Nói như ngôn ngữ AE MyTruyen nhà mình, cỡ này phải 3-4 nốt )
Lại nghĩ, hơ hơ, tôi lơ em, nhưng những thằng đàn ông trong và ngoài CQ chúng nó đâu có chịu lơ. Từ khi tôi hay gặp em, tôi đã bắt đầu nhận thấy những ánh mắt và hành động khác lạ của một số thằng cùng CQ nhưng khác đơn vị. Giờ ăn trưa hay cuối buổi chiều chơi thể thao, chúng nó đều tìm cách gây chuyện với tôi, từ chuyện rất vớ vẩn cho đến chuyện cãi nhau thẳng tưng. Nhưng tôi vẫn để ngoài tai.
Continue …
Đến nhà em, không sớm, cũng không muộn, và cũng không hẹn trước. Cổng mở toang toác. Sân nhà em đầy xe. Choáng. Vẫn theo trình tự cũ, em dẫn tôi chào bố mẹ em xong rồi bước vào phòng khách. Chia làm hai tốp, tốp của chị em ít người hơn, chỉ 4 người, 2 nam 2 nữ. Hình như chốt hạ rồi nên nói chuyện có vẻ chiều sâu …
Tốp của em tôi, vừa đông vừa ồn ào.
– A, chào chú. T7 cũng mò mẫm gớm nhỉ. Xếp gì mà chu đáo thế, thăm nhân viên cả tối thế ? Một giọng có vẻ châm chọc cất lên, hình như cũng có tí ti rượu hay sao.
– Vâng, chào các anh. T7 buồn đi chơi tý cho vui. Các anh đến chơi lâu chưa ?
Quét qua một vòng, tôi nhận ra có 3-4 gương mặt cùng CQ, khác đơn vị, mà lại toàn những gương mặt hay gây xích mích với tôi trong CQ. Hình như chúng nó đang tán hội đồng cho một gương mặt nào đó trong hội. Chỉ một lát thôi, mình sẽ nhận ra, tôi thầm nghĩ.
– Chú nghe nói có người yêu rồi mà ? Giọng có vẻ châm chọc lộ rõ trong ngữ điệu.
– Vâng, em nhiều người yêu lắm. Đã thế, bố mày lại chơi kiểu củ chuối.
Em tôi kéo ghế ngồi đối diện với tôi, 2 ghế chầu rìa ngoài cùng, tụi kia ngồi ghế trong, ngoảnh ra thi nhau chọc tôi với giọng cay cú và muốn đuổi tôi về. Chỉ duy nhất một trường hợp, thi thoảng nói với em tôi một vài câu rời rạc, chẳng ăn nhập gì với không khí chung cả. Chính hắn, tôi thầm nghĩ.
Hắn, đầu têu trong các trò scandal (đánh nhau rồi ba chuyện vớ vẩn, thừa hơi …) trong cơ quan. Cả hội ngồi đó, đều thế cả. Tôi chưa khi nào để một chút chúng nó vào trong đầu, nghĩa là không quan tâm. Chỉ biết là giữa hai bên, quá ít điểm chung. Thế thôi.
Nhưng, chúng nó là chuyện phụ, em tôi mới là quan trọng. Và ai được em tôi tham gia câu chuyện , những câu chuyện mở khiến cho có thể nói mãi không hết chuyện mới là đáng để ý. Bằng không, nếu em tôi chán, việc chuyển chủ đề hay không thèm nói chuyện nữa là biết ngay.
– Hương cho anh mượn cái điếu. Tôi chuyển hướng.
– Anh đừng hút nữa. Hôi lắm.
– Chú X đừng hút nữa, kẻo lại say như hôm nọ.
Continue …
Úi cha cha, chị của em nói vọng sang. Nãy giờ vẫn quan tâm đến nhóm bên này cơ à ? Sao lúc nãy giờ không thấy nói gì, đến khi tôi mượn điếu thì lại chen vào hả ? Lại còn nhắc đến chuyện tôi say thuốc lào… Sặc, vậy là chị của em cũng nhớ dai như Hương rồi. Lướt qua một vòng, thấy hội kia ngỡ ngàng. Híc, thằng này đến đây bao giờ nhỉ, lại còn say thuốc lào …
– Say mới dễ nhớ chị ạ. Nhưng thôi, chị không cho thì em không xin nữa. Chứ Hương thì em còn xin đến sáng. Keke.
Tôi nói có vẻ tự tin, cũng là cho tụi kia một bài. Quyết nghĩ, hôm nay tiện thể đông người, mình thăm dò luôn. Một công đôi việc, với lại nếu mình không bày trò ra thì dễ bị cuốn theo cái nội dung của chúng nó. Điếc, tôi quyết định xen tý công việc, nhẹ nhàng thôi …
– Em thấy cái Hạnh như nào hả Hương ?
– Hạnh nào anh ? Hạnh ca 2 á ? Mà sao anh hỏi thế ?
– Là anh hỏi, ý em thấy nó có hợp với em không ?
– Không mấy khi em gặp, nhưng có vấn đề gì đâu ? Mà anh hỏi có ý gì ? Định tán nó hả ? Em tôi cười.
– Không, anh hỏi cho bạn anh thôi. Anh làm sao đủ cơ mà tán Hạnh.
– Á, tán hộ à ? Ốc mang được mình ốc chưa … ?
– Này, chọc anh vừa thôi. Em thấy Hạnh có được không ? Ý anh chỉ là về vấn đề đánh giá, nhận xét của những người phụ nữ với nhau thôi … Tôi nói giọng lộ rõ vẻ nghiêm túc và nài nỉ.
– Hạnh cũng được. Chị ấy kín đáo, chừng mực lắm.
– OK em, tuần sau, anh sẽ đưa Hạnh vào nhóm mình. Tôi lộ thông tin cho em biết.
– Mà bạn anh ? Ai vậy ?
– Em tò mò thế, bí mật, chia sẻ với em sau. Tôi lại giở trò lấp lửng.
– Nghe nói sắp tới phải làm tăng ca nhiều lắm hả chú X ?
Ối trời, lại chị em. Người yêu không lo, lo gì cho em và em gái hả chị ơi . Híc, tôi nghĩ thầm.
– Dạ, chúng em đang làm mấy cái sản phẩm mới. Việc hơi nhiều chị ơi.
– Nhiều việc nhưng có nhiều lương không ? Chứ chị thấy lương bên CQ em chán chết. Có dạo được được, giờ lại thấy giảm rồi.
– Vâng, thị trường ngày càng khó khăn chị ạ …
Chị ấy lại vô tư đụng đến nỗi xót xa của tôi khiến tôi tê tái. Nhưng không thể nghĩ gì chuyện ấy bây giờ được. Cũng chẳng phân tích được cho ai hiểu ở đây, nhất là cả hội kia, mà tôi biết có đứa đang dùng cái ảnh hưởng gâu gấu của mình, mua được những hàng HOT do tôi đang lăn lóc ra làm, mang ra thị trường bán kiếm lời. Thôi, thế cũng là được. Mình còn có ích cho họ.
– Em đảm bảo với chị, Hương không dám phàn nàn với em về lương trong vụ này đâu …
– Thế à ?
– Có phải làm thêm nhiều không anh ? Em tôi hỏi.
– Thường thôi em, cái đó tùy công việc và cả sự nhiệt tình của nhóm. Riêng anh thì em biết rồi còn gì …
.
.
.
@ All : Viết được một chap vất vả quá. Vừa mới công việc về, đang quá vất vả …