Kỹ sư hóa học - Chương 11
cả tối hôm ây, cứ 1 lát lại có 1 email của Lưu. một loạt email duy nhất với nội dung: "ngày mai triệu tập. 5h30". Tên này điên thật rồi. dù là 1 nội dung sao phải mail đi lại nhiều lần – Hạnh chả buồn quan tâm nữa. Cô trả lời 1 số email quan trọng từ công ty, ăn cùng con gái và người giúp việc, sau 10 h Hạnh mới uể oải bước vào phòng tắm.
Cái quần lót thấm đẫm mồ hôi và cả dịch nhầy, Hạnh chợt thấy rất kỳ lạ. Cô không hiểu vì sao có thể mình đổi khác như vậy, cô chỉ nhớ cả ngày hôm nay bọn chúng gần như tra tấn cô và cô không hề nhớ là bản thân có chút nứng tình nào cả. tất cả chỉ là sợ hãi và ghe tởm, tại sao dịch ra nhiều vậy? hay nội tiết của cô có vấn đề xấu?? Thôi mặc kệ, hơi đâu mà nghĩ quá nhiều. Cô chỉ cần lsao thoát ngay dc bọn chúng, hoặc chí ít là chúng chỉ ràng buộc cô làm việc cho chúng có thời hạn ngắn là đủ rồi. Cởi hết quần áo, Hạnh để luồng nước ấm áp mơn man cơ thể mình và ngả người trong bồn tắm.
Bất chợt Hạnh lại đưa tay xuống âm hộ. Không hẳn là bất chợt, mà một cơn kích thích phía trong âm đạo không biết do đâu chợt đến. Hạnh xoa ngoài mu, càng xoa cơn nứng càng kéo tới. Tay trấi Hạnh xoa bầu ngực mình, mặt ngơ ngác có phần khó hiểu. Tay phải cô xoa, day mạnh dần âm hộ, cơn nứng càng kéo đến. Cô ngỡ ngàng với thân thể của mình, Với 1 loạt biến cố kinh hãi vừa qua dồn dập, sao mình có thể hứng tình bất chợt như thế??? Hạnh đưa ngón tay vào cửa mình. Cô đứng lên bước khỏi bồn tắm, người vẫn bám bọt của sữa tắm trơn nhẫy. Cô ngồi trên thành bồn tắm, xoa mu lồn và đưa dần 1, rồi 2 ngón tay vào cửa mình. Hạnh không dám đưa tay vào sâu, cô hầu như chưa từng thực sự thủ dâm!
Hạnh thở dốc, run lẩy bẩy. Cô vội vàng thọc sâu ngón tay vào âm đạo, cô rên kh khẽ, trí óc chỉ loáng thoáng hình ảnh người chồng thân yêu giờ đang ở rất xa. Hình ảnh Nguyên rất rõ rệt, sau đó cứ mờ dần, mờ theo cơn nứng lồn không thể kiểm soát của Hạnh. Nước dâm ướt nhoẹt hai ngón tay Hạnh. Cô thọc 2 ngón tay nhanh dần, nhanh nữa, mân mê khắp các điểm nhạy cảm của âm đạo và 2 đầu vú săn cứng. Hạnh gần như hét lên trong im lặng. miệng cô há hốc, mắt dại đi. nước dâm chảy ra như k thể nào ngăn được, cô gần như kiệt sức ngồi sụp xuống bên cạnh bồn tắm.
Khi cơn nứng được thỏa mãn và vơi đi đôi chút, Hạnh tắm qua loa rồi cứ thế quấn khăn tắm, đi chân trần về phòng ngủ và nằm vật trên đệm. Cả đêm hôm ấy, các cơn kích thích thỉnh thoảng lại âm ỉ, Hạnh hầu như không thể yên giấc mặc dù bình thường cô ngủ luôn ngon giấc.
Sáng hôm sau Hạnh dậy muộn. CHoàngdaayj, đồng hồ đã 8h45. Mặc vội chiếc juyp, trang điểm và chải tóc qua loa, Hạnh không còn kịp xuống tầng hầm chung cư lấy xe. Cô bắt vội chiếc taxi màu vàng cũ kỹ xuất hiện trước mặt và vội vã đến công ty. CUộc họp hội đồng quản trị mở rộng đang chờ cô.
Buổi họp diễn ra chóng vánh. chỉ là các tuyên bố ngắn của CEO và chủ tịch HĐQT. Hạnh bước về phòng PGĐ của cô, bật máy tính. 30 mấy email của Lưu. Hạnh không cần xem, cô mạnh tay xóa hết. Thẫn thờ, cô ngửa người ra ghế thì điện thoại rung lên.
– ALo, Tôi Hạnh nghe.
– CÔ em ngủ ngon không? có lệnh triệu tập cô em. như cũ, 5h30 sau giờ làm việc của cô tại công ty. – đầukia là giọng lành lạnh của tên DŨng.
– tôi đã. Hạnh cộc lốc.
– Cô em có vẻ muốn chống lệnh?? Cô có nghĩ đến hậu quả không??
– Tôi sẽ đến…. nhưng xin các người.
– Vậy trân trọng hẹn cô em 5h45. haha. hắn cười, cái cười chẳng ăn nhập gì với câu chuyện, và cúp máy. "Đồ điên"
"Reng…….reng….". lần này là tiéng chuông điện thoại nội bộ. Tổng giám đốc gọi cô.
Cầm tập tài liệu nhỏ, Hạnh bước sang phòng TGĐ ở cuối hành lang tầng 3. Chợt điện thoại lại reo. Vẫn tên DŨng. "đồ chết tiệt".
– ALo. Các người không để tôi yên vậy?
– Cô em ….chujttttttttttttt.
sau cái hôn còn vô lý hơn cả điệu cười, hắn lại cúp máy. Hạnh bấm nút tắt rung của điện thoại, và nửa phút sau cô đã ngồi đối diện với TGĐ.
– Cô Hạnh này, TGĐ gọing thân tình, gần đây chuyện cty rất tốt, tôi chỉ trao đổi riêng về vấn đề dự án thôi. Cô đã lập đủ hồ sơ nhân sự chưa? các nhân tài mới có gì nổi bật không?
– Dạ, em vẫn tiến hành, mọi việc vẫn trọng dự tính anh ạ.
– Ừ, tôi trao đổi vậy thôi, chứ đã khiển tướng là tin dùng, chuyện này không lớn đối với năng lực của cô mà. Tôi chỉ lo cô bận quá thôi.
– Dạ, em đảm đương được ạ.
– Tốt rồi Hạnh. mà cô Hạnh này, sao dạo gần đây sắc mặt cô không ổn lắm? có phải sk có chút vấn đề không cô?
TGĐ đã 62 tuổi. Ông rất thân tình với toàn bộ nhân viên, và với Hạnh càng như vậy. Với ông, cô không chỉ là 1 phó tướng, mà như 1 sư trưởng, chỉ huy 1 sư đoàn quan trọng của tập đoàn quân do ông chèo lái vậy. Vốn xuất thân từ quân đội, ông luôn ví von như thế.
– Dạ cám ơn anh, em hơi thiếu ngủ 2 hôm nay chứ không sao ạ. Hạnh hơi ấp úng.
– Cô ngồi 1 lát rồi hãy về phòng. tôi thấy mặt cô tái nhượt đi. Uống nước đi,..khoan..để tôi ..cô cứ ngồi yên đó. chỗ anh em thân tình cô đừng khách sao – vừa nói, TGĐ vừa đưa ly nước.
Hạnh lí nhí cảm ơn và uống 1 hơi. TGĐ lắc đầu vẻ ái ngại cho sk của cô.
Sao thế này, lại một cơn nứng bất ngờ nhưng rất nhanh, kéo đến. Hạnh tái mét sắc mặt, còn ông TGĐ ngạc nhiên nhìn cô.
– Có sao không Hạnh? Tôi gọi xe đưa cô đến bệnh viện ngay nhé?
– Không…không…em không..Hạnh ép hai đùi vào nhau thật chặt, giọng lí nhí. Cô chưa hiểu cơ thể mình tại sao có phản ứng đó, nhưng cô hiểu đó là gì. SỰ việc tối hôm qua lại tái diễn.
– Em choáng chút, em đỡ rồi ạ. e xin phép về phòng nghỉ 1 lát.
– Ừ. TGĐ nói với theo – chiều nên nghỉ đi Hạnh.
– Dạ.
Hạnh bước về phòng, nhưng hai chân cô như ríu lại. Cô cảm thấy rõ âm hộ mình giật nảy lên, từng cơn, từng cơn. Hạnh khép chặt hai đùi lại, ôm chặt tập tài liệu và gần như lê về phòng, sập cửa.
Cơn giật âm hộ càng mạnh hơn, Hạnh ngồi ngửa trên ghế phó GĐ, cô không điều khiển nổi mình nữa. Hạnh lại đưa tay xuống dưới…
QUần lót cô đã ướt đẫm. Hạnh xoa tay, xoa mạnh nữa, nhưng dù phòng biệt lập, cô cũng chỉ dám xoa ngoài quần lót. Một cảm giác sợ hãi của sự lộ liễu khiến cơn nứng như kìm được lại.
Ngày làm viecje cũng nhanh chóng trôi qua. Các chồng tài liệu, báo cáo, rồi các báo cáo chuyên môn…cũng chiếm hết thời gian của 1 PGĐ như Hạnh.
—
Hạnh quyêtds định đến chỗ Lưu và Dũng sớm hơn một chút. Cô chỉ kịp nghĩ "thúc đẩy nhanh việc của bọn chúng, có lẽ bọn chúng sẽ sớm buông tha cô". Lúc này, Hạnh chỉ nghĩ được có thế.
Lưu là người bước ra mở cửa. không thấy mặt tên DŨng đâu. Hạnh cũng không hỏi. Hắn có phải chỗ thân tình như đồng nghiệp đâu. Cô còn mong một tai nạn hay cái chết bất chợt đến làm cả 2 tên vĩnh viễn biến mất, như vậy cô mới được yên. Một ý nghĩ điên dại lóe lên trong đầu Hạnh..
– Các người cần gì ở tôi hôm nay? Tôi có thể thúc đẩy công việc của các người nhanh hơn, tôi mệt mỏi lắm rồi, Hạnh nói 1 hơi.
Lưu tiến lại gần Hạnh. cô lùi lại, đầy cảnh giác.
– Hôm nay chúng ta chỉ gút lại cam kết của cô giáo với cty thôi, công việc chính còn dài mà , cô giáo vội gì.
Cái từ "cô giáo" tên Lưu thốt ra sao đầy giả tạo và kinh tởm. "đồ khốn.." Hạnh thầm nghĩ.
– TÔi đã chẳng cam kết, thậm chí xin làm xong để các người nhanh buông tha cho tôi sao?
– Ngày rộng tháng dài, cty còn phát triển mà, và cô còn đóng góp lâu dài.
– Không đời nào!
– Thôi, việc chính hôm nay là gút lại các thỏa thuận một lần nữa cô giáo ạ. Lưu nhấn mạnh.
– Tôi xin các người đấy, hãy buông tha cho tôi. Hạnh chỉ còn biết hạ giọng. Cô hiểu rõ gay gắt là vô ích.
– khoan thai đi lại phía bộ sofa, Lưu chỉ tay ra hiệu cho Hạnh ngồi và
( lát viết tiếp)
Ra hiệu cho Hạnh ngồi, Lưu nói ngắn gọn:
– tổ chức cần cô, với tư cách 1 chuyên gia bào chế có kinh nghiệm. Chúng tôi không có nhiều thời gian để tìm người khác, vì vậy cô chỉ còn cách hợp tác, cô giáo của em ạ.
HẠNH dướn người trên ghế định phản đổi nhưng LƯu tiếp lời ngay:
– tổ chức không dùng các thủ đoạn manh động ngay từ ban đầu, cô phải hiểu điều đó. TUy nhiên, cô còn gia đình, danh dự, cả cha mẹ đang tự hào về cô, tổ chức có thể chà đạp lên tất cả mà không hề cần 1 nhát dao hay viên đạn. Cô có lẽ cũng không phải không rõ điều đó chứ?
ĐOẠN diễn văn đầy màu đen của LƯU đã đánh gục HẠNH gần như hoàn toàn. Cô bật ngửa ra ghế, run lâyd bẩy và bất ngò ôm mặt khóc rưng rức.
– tôi xin em, xin..các người. Có thể buông tha cho tôi …mà…mà..cô nấc lên.
– tổ chức đã nói qua lời tôi, chúng tôi không còn thời gian nữa. Cô chỉ còn con đừing hợp tác thôi.
HẠNH bất chợt, như 1 cố gắng cuối cùng, quỳ sụp xuống ôm lấy đầu gối của LƯU :
– LƯu, cô mong e còn chút lương tâm, hay thương xót cũng đc…hức….hức
Lưu cười nhạt:
– cô giáo của em ạ,cô tửing tôi sinh ra đã gia nhập tổ chức này sao!!! Không những cô, mà không ai có thể xuống khi đã cưỡi hổ, cô hiểu không?
HẠNH vẫn khóc nức nở, nhưtội nghiệp cô, LƯU bất chợt có động tác thật tình người, hắn vuóit mái tóc HẠNH :
– vả lại, ngoài khoản thù lao hậu như đã quyết ban đầu, cô còn được hưởng nhiều đặc quyền nữa…hắn bỏ lửng câu nói và đi lại phía chiếc tủ kê 1 độc bình màu vàng nhạt. Lưu bật 1 công tắc màu cam nằm lẫn giữa màu vàng của chiếc độc bình và vân gỗ, cười bí hiểm.
– như em đã nói, hợp tác với tổ chức, cô được hường cả quyền lợi về vật chất lẫn sự chăm sóc tinh thần. Đây là thù lao cho nửa tháng đầu tiên của cô như đã hứa, 25 ngàn đô la. Phần còn lại ở sau cánh tủ kia và cô có thể nhận nó sau khi ra về.
HẮn mỉm cưởi:
– còn sự chƯM sóc về tinh thần, rất đặc biệt, cô sẽ nhận thấy ngay sau đây.
HẮN ngồi lại trên ghế, ôm lấy đầu và xoa lên tóc HẠNH. CÔ bỗng cảm thấy cơn nứng lan dần từ điểm nhạy cảm, chạy dọc lan suóit từ âm hộ đến hai bờ mông lên sống lưng. Hạnh run rẩy, chưa kịp hiểu điều gì thì giọng lưu lại vang lên:
– hôm qua, chúng tôi đã cấy 1 bộ rung nhỏ xíu vào âm đạo của cô. NÓ đc kết nối theo công nghệ 7G rất đặc biệt và bây giờ chắc cô đã hết thắc mắc về những cơn nứng tối qua và sáng nay rồi chứ?
– em…emm.. các người làm vậy để làm gì? BUông tha cho tôi điiii.
– để kiểm soát cô hoàn toàn. KẾ hoạch của tổ chức, là cho cô những thù lao hấp dẫn tương xứng với đóng góp, đồng thời kiểm soát hoàn toàn thân thể cũng như tâm hồn của cô.
HẠNH đang còn ngơ ngác thì một cơn kích thíc dữ dội tấn công hạ thể cô không thương tiếc. Cái cơn bứt rứt hôm qua, k thể so sanhs nổi cảm giác lúc này của HẠNH. Lồn HẠNH giật lên từng hồi, cơn co giật như trúng phong, nứic dâm từ âm đạo không rỉ ra nữa mà gần trào ra. CƠN co giật lan tỏa nhanh chóng và lan sang hậu môn, làm lỗ đít HẠNH co thắt liên tục, rần rật. CÔ ú ớ và hoàn toàn mất đi sự kiểm soát. CƠ thể Hạnh không thể chống cự noỉi nữa. Lý trí cô vẫn hằn rõ hình ảnh NGUYÊN, ng ck thân yêu của cô, nhưng miệng cô ú ớ. CỐ gắng kẹp hai đùi lại, nhưng cơn giật càng vì thế trở nên mạnh mẽ hơn, cô ngứic cặp mắt lờ đờ nhìn Lưu, miệng há hốc:
– các người…..em…tôi…làm sao thế này…..
Khuôn mặt, cái cườu mỉm của Lưu mờ ảo lướt qua thị giác của cô.
HẠNH vồ lấy hai đùi LƯU, cô cnàg cố cưỡng thì cơn nứng càng mạnh. Lưu cuoài nhạt:hắn đã bật điều khiển tùe xa ở mức cao nhất, một ng phụ nữ tuy trong sạch nhueng ít kinh nghiệm tình trường như hạnh sao có thể chống cự nổi.
(CÒN tiếp)
– tôi…em…..ơ ơ ơ…
CÀng kẹp chân lại cô càng k điều khiển để làm chủ cơn nứng, Hạnh liền dạng chân ra theo bản năng. NGay lập tức, cô cảm thấy nứic như xối ra,âm đạo trống rỗng, vẫn giật giật.
– cô giáo của em muốn gì nào?
KHÔNG đợi HẠNH trả lời, LƯu nhanh nhẹn cởi thắt lưng quần, tuột toàn bộ quần dài lẫn quần lót của hắn xuống mắt cá chân, túm tóc HẠNH úp dúi mặt cô vào hạ bộ hắn.
Hạnh mê đi, dù vậy bản năng con cái lại trỗu dậy. Cô vẫn hiểu rõ, đúng ra cơ thể đàn bà của cô hiểu, rằng đây là vật mà cô cần duy nhất trong lúc này. Cô ôm chặt đùi của LƯU, ngấu nghiến…