Kỹ sư hóa học - Chương 10
Lệ thuộc
Ê ẩm và nhục nhã, Hạnh ra về sau khi cô lại bị ép uống 1 cốc nước có pha thuốc nữa. Tên Dũng đã tính toán sẵn nên Lưu pha 1 lượng thuốc ít hơn rất nhiều.
Rời khỏi taxi, Hạnh chạy nhanh vào thang máy lên căn hộ của minh. Mới hơn 6h chiều, và mở cửa cho cô chính là chồng cô:
– EM làm sao mặt mày tái nhợt vậy? công ty họp hành căng thẳng quá sao?
– Sao anh về đột xuất vậy, Hạnh hỏi hơi có nét thảng thốt cố giấu.
Tưởng Hạnh bị cảm, Nguyên pha nước chanh cho vợ. Cô uống 1 hơi, vừa do khát vừa hy vọng chỗ thuốc kia nhạt bớt thật nhanh.
…
Đêm ấy, Lưu, sau đó là DŨng, đều gọi điện cho Hạnh. Bọn chúng chỉ đơn giản là muốn kiểm tra tác dụng của liều ma túy nhưng Hạnh không nghe máy. Tất nhiên rồi, Hạnh không dám nghe máy và cũng không cần nghe máy, đêm ấy Nguyên bất ngờ hoàn toàn về sự nồng nàn của vợ. Cảm giác ân hận, tội lỗi, cộng với tác dụng của liều thuốc, làm nên một Hạnh nồng nàn, mãnh liệt mà Nguyên chưa thấy bao giờ.
Sau 2 ngày ở nhà chỉ do chuyến công tác đột xuất và được thủ trưởng cho chút thời gian tranh thủ, Nguyên lại lên đơn vị. Hạnh không dám hé răng với chồng, dù rất rất muốn. CÔ chưa biết phải mở lời ra sao, cần chồng giúp can thiệp như thế nào. Tiễn anh trong nước mắt, Hạnh làm Nguyên thêm 1 lần cảm thấy ngác nhiên vì vợ.
———-
CUối tuần, Hạnh bắt buộc phải đến khi chúng gọi. Không hổ là 1 nhà dược học xuất sắc, cô đã tiêm trước cho mình 1 liều thuốc mà cô tự bào chế, và nó chắc chắn có tác dụng trung hòa độc tính kích dục của loại ma túy kia. Nếu mưới chỉ 2-3 lần bị ép sử dụng, thì thứ thuốc cá nhân, đặc ché này của Hạnh sẽ giải thoát được Hạnh khỏi tác dụng của ma tuy – chắc chắn nhuwvaayj. cô tự tin hơn một chút.
tiếp Hạnh chỉ có DŨng. hắn không nén được sự lịch lãm như lúc nhắn tin cho Hạnh tới bằng email. Hắn thong thả nói nhưng giọng nói đầy hăm dọa:
– Cô em định trái công lệnh của công ty sao?
– Tôi đã chấp nhận làm việc tạm thời cho các người, các người còn muốn làm nhục tôi – Hạnh nói, chỉ hơn tiếng thở khẽ một chút, trong giọng nói của cô có sự cầu khẩn.
– anh nhắc cho cô em nhớ: người như cô không dễ kiếm,và tổ chức đã chấm cô. tổ chức luôn trả hậu, chỉ yêu cầu cô tuyệt đối trung thành và có mặt bất kỳ lúc nào công ty CẦN, hắn nhấn mạnh.
– Nhưng tôi không muốn, tôi sẽ làm cho các người và sau đó xin buông tha cho tôi. cái các người cần là im lặng, tôi hứa sẽ im lặng.
Bốp!
1 cái tát của Dũng, mạnh đến nỗi suýt làm Hạnh ngửa hẳn trên sôfa.
– Mày dám………À à, cô em không phải là phía ra điều kiện, cô em biết rõ cty đã có những thứ gì của cô phải không?
Tiến sát đến Hạnh vẫn còn đang run lẩy bẩy, tên Dũng xoa má cô. Không dám kháng cự vì khiếp hãi, Hạnh bất động như khúc gỗ.
Công việc mà Hạnh bị ép làm trong ngày hôm đó vẫn hoàn toàn nằm trong chuyên môn. Hạnh tiếp tục chuẩn độ cho 1 loạt các dung dịch hóa học mà cô vốn rất quen thuộc. Toàn loại xịn, được ghi các nhãn hiệu nổi tiếng của Mỹ, ĐỨc. những cái tên Merk, Alphachem…lướt đi trong đầu cô nhưng vô hồn.
có chừng 2 mươi mấy hóa chất cần cô kiểm tra và chuẩn độ, Hạnh đã quen với việc này nên làm rất nhanh. phòng thí nghiệm kín đáo dưới tầng hầm của căn nhà và chỉ có ánh đèn, nên thời gian trôi rất mau. đang với tay lấy chiếc bình axit, Hạnh chợt thấy có người áp sát sau lưng cô. Tên DŨng đã ôm chặt lấy cô từ phía sau.
DŨng áp sát vào cô từ phía sau lưng, tay hắn ôm cứng lấy Hạnh, kéo cô lùi ra phía sau. chới vói vì rời xa mặt bàn, cô không thể để chiếc bình đầy axit sunphurric đậm đặc xuống. DŨng vòng tay xoa ngực, lần tay qua lớp áo thí nghiệm, lần qua lớp áo rồi vào sát nịt vú cô, xoa manh. Hạnh không dám giãy dụa vì chiếc bình ãxit trên tay, cô chỉ ú ớ:
– thả,…buông tôi ra…
Dũng không nói gì thêm. hắn chỉ quát đủ nghe "IM mồm", câu quát thừa thãi trong 1 căn hầm kín của 1 biệt thự biệt lập như thế này.
Do không có tác dụng của thuốc, nên Hạnh không hề có cơn hứng xuất hiện, cô cố gắng tiến lại chiếc bàn để đặt chai axit xuống rồi định bụng sẽ kháng cự. Tuy không hiểu ý Hạnh, nhưng tay tên Dũng bắt đầu làm việc phải làm. hắn xoa bóp, vò nát 2 bầu vú Hạnh sau khi kéo tuột chiếc áo ngực xuống ngang bụng Hạnh. Hạnh lawvs lư, oằn người giãy dụa nhưng không thoát đc 2 tay như gọng kìm của hắn.
Vần vò bầu ngực Hạnh cảm thấy vô tác dụng, tên Dũng đổi chiến thuật. một tay hắn vòng hết ngực cô, kìm thật chặt còn tay kia hẵn vân vê đầu vú của Hạnh. một cảm giác như điện giật chạy dọc từ đầu vú xuống bụng, làm Hạnh nảy người, tuy nhiên nó chỉ thoáng qua. Biết ro phải chống cự sự hãm hiếp, Hạnh vẫn rất kiên cường. cô cố gắng kéo tên Dũng lại phía bàn, nhưng vô vọng. theo phản xạ, Hạnh thoáng ý nghĩ đổ cốc a xit lại phía sau, sau đó muốn ra sao thì ra, nhưng ý định của cô không thực hiện được nữa…
Bất lực, tên DŨng huýt sao một tiếng rất kêu. Lưu từ đâu đã xuát hiện. Chúng bắt đầu thực hiện kế hoạch 2 của chúng. đúng. chúng đnag làm theo những gì đã định, chứ không hề định đè ngửa Hạnh ra mà địt lúc này.
Lưu ghìm cánh tay phải của Hạnh, nhanh chóng tước lọ aixt – thứ vũ khí nguy hiểm- khỏi tay cô và đặt xuống mặt bàn. Hắn thế chỗ tên Dũng ôm chặt lấy cô, áp sát hạ bộ vào mông Hạnh. tên Dũng vòng ra phía trước mặt Hạnh, hắn tát cô mấy cái nảy lửa:
– Im mồm, nếu cô em không muốn bị nặng tay.
hai tên kéo Hạnh đến sát chiếc bàn thí nghiệm hóa. chúng túm tóc, ghìm đầu cô xuống làm cả nửa thân trên của Hạnh áp sát lên bàn. Lưu lập tức lần tay ra trước bụng cô, tháo thắt lưng và kéo quần dài cô đang mặc xuống sát mắt cá chân. Hạnh cố gẵng vô ích – 2 chân cô đã bị Lưu chèn chân mình vào và khóa chặt. XOẠC CCCCCCCCCCC! LƯU như không thể chờ thêm, hắn xẽ toạcchieechc quần lót mỏng của Hạnh.
Lưu lần tay vào giữa háng Hạnh, hắn không mân mê cửa mình Hạnh mà chọc thẳng ngón tay trỏ, nhẹ nhàng nhưng dứt khoát, vào cửa mình còn chặt và khô hạn của cô/
– Á â.ấ.á
Hạnh keu lên đau đớn. Mặc kệ, Lưu vẫn thụt ngón tay vao ra cửa mình của Hạnh. cô rên â, chống cự dữ dội bằng cách xoay người, lắc mông nhuwngd đều vô hiệu.
Bất chợt, Hạnh thấy nhói lên bên mông phải của mình.
Lưu đã thay đổi chiến thuật. lần này hắn tieem một liều thuốc vào Hạnh.
"lại….rồi.."
Hạnh thoáng nghĩ trong bất lực. hai tên vẫn đè cô úp xuống mặt bàn, tên Dũng lại k ngừng nhào nắn vú Hạnh.
Kỳ lạ, chỉ sau ít phút, cảm giác hưng phấn mà Hạnh đoán đã k xảy ra. Tên Lưu vẫn kìm giữ 2 chân cô, trần truồng, hạ thể chổng về phía hắn. Một cảm giác tê dại xâm chiếm từng bắp thịt của Hạnh. Phải. tên Lưu chỉ đơn giản là tiêm thhuoocs tê cho Hạnh. Hắn muốn làm gì đây??? bao câu hỏi chạy nhanh trong đầu cô, cả phần hạ bộ khô, rát, nay đã mất hoàn toàn xúc giác. Hạnh gần như lịm đi.
Cũng may, nếu không bị đè xuống mặt bàn mà quay được đầu lại phía sau, chắc chắn không phải Hạnh mà đàn ông cũng phải thất kinh. Tên Lưu tay cầm chiếc panh kẹp sáng loáng bằng inox, khô và lạnh ngắt vì đã rửa qua cồn, trên tay. Ở mũi chiếc panh là 1 vật nhỏ, rất nhỏ. Vật này gồm 2 bộ phận nối liền nhau. Phần chính của nó là 1 chiếc máy rung siêu nhỏ, khử trùng, và nối với nó là 1 bản vi mạch điện tử bé xíu, mỏng tanh, nhìn có thể xuyên qua được như băng dính vậy.
tên Luuwu chuẩn bị cho ca tiểu phẫu của hắn. hai ngón tay hắn banh rộng cửa mình khô hạn nhưng đã hoàn toàn mất cảm giác do thuốc tê của Hạnh. hắn sử dụng con dao mổ nhỏ xíu, chuyên nghiệp, tác phần mô ngay dưới hột le của Hạnh ra, dứt khoát, lạnh lùng như một nhà phẫu thuật chuyên nghiệp…..
Cái tên Lưu (mà thực ra là tên DŨng), đang cấy vào âm hộ của Hạnh, là một chiếc máy rung nhỏ xíu. ban đầu nó do tập đoàn ma túy bên Colombia đặt sản xuất, nhằm một vài mục đích hạn chế. Sau này, khi kỹ thuật trở nên phổ biến hơn, các vi mạch điện tử đắt tiền trc kia nay đã rẻ đi đáng kể, thì loại thiết bị bé xíu này được sản xuất dễ dàng hơn rất nhiều. ngoài bộ phận chính là 1 động cơ rung rất bé, nó còn được nối với 1 vi mạch mà chức năng của vi mạch này là 1 bộ tạo nguồn điện 1 chiều 3 V bé xíu, được cấy an toàn sau lớp da. Mạch này tạo nguồn điện bằng cách lợi dụng sự vận chuyển của máu và sự rung của các lớp cơ khi cơ thể vận động. Nguồn pin tái tạo đó tuy nhỏ, nhưng đủ cung cấp cho bộ rung bé xíu nay đã được cấy vào phía dưới hột le của Hạnh.
Bộ vi mạch này so với nguyên bản còn hơi dày hơn một chút. Không phải do nó là hàng nhái hàng rởm, mà do bọn DŨng-Lưu đã đặt hàng thêm: chúng muốn cấy vào đó một sim 4G.
(còn tiếp)
Thật ra, Lưu dù là sinh viên, nhưng là sv Dược chứ đâu phải Y khoa. hắn bất quá chỉ là có kinh nghiệm mổ gà mổ vịt phụ cha mẹ ở nhà. tất cả các động tác phẫu thuật này, hắn đều xem qua video do tổ chức của hắn cung cấp, nhưng cũng rất sơ sài (bọn ma túy đâu cần coi trọng mạng người!). Thế nhưng, với bàn tay khéo léo bấm sinh của Lưu, chiếc máy rung nhỏ xíu vẫn đc đặt đúng chỗ: nó đc cấy vào cách gốc âm vật của Hạnh chỉ 3 milimet (mm). chỉ chiếc vi mạch kèm theo là hơi khó đối với Lưu. Hắn đành dán dưới lớp da nằm giữa mu rậm rạp của Hạnh.
1 giờ trôi qua. Tuy tê dại nửa thân dưới vì thuốc tê, nhưng do vẫn tỉnh táo nên Hạnh phần nào hơi yên tâm một chút vì 2 tên này không hề hãm hiếp cô như cô đã tưởng.
Cô được DŨng thả ra, không nói không rằng bọn chúng đi ra phòng ngoài bỏ lại mình cô trong phòng kín khép hờ. Hạnh vội vã mặc lại quàn áo. chiếc quần lót do đã bị Lưu xé nát, cô vo tròn trong tay định sẽ ném vào 1 thùng rác nào đó trên đường về.
Hạnh bước qua cửa, len lén nhìn 2 tên ác tặc đang ngồi chễm trệ trên sooffa, hút thuốc. Cô không nói câu nào, hướng ánh mắt kinh tởm về phía chúng và xach túi bước ra cửa, lặng im.
– Cô em không định chào tạm biệt à? giọng tên Dũng.
– QUân khốn nạn! Hạnh khinh bỉ.
hai tên chỉ cưởi mỉm. Hạnh bước ra khỏi khu đô thị vắng vẻ. Lên tãxi, cô vẫn không khỏi run rẩy và hơi có phần ngơ ngác.
đã 6h chiều. đường phố chặt cứng người, kẻ đi làm tan sở về, người đi đón vợ, con. học sinh lượn lờ xe đạp như diều hâu trước mũi ô tô, xe máy. hạnh thẫn thờ không nhìn đường. "làm sao thoát khỏi chúng đây! a Nguyên ơi" cô thì thầm.
Bỗng Hạnh thấy điện thoại rung nhè nhẹ. Cô chẳng buồn mở ra xem. "lát về xem sau vậy, chắc cty có người tìm mình". Hạnh an tâm. chợt cô thấy cảm giác khó chịu ở âm hộ, một cơn núng, chính xác là 1 cơn nứng rất nhẹ. Hạnh ngả người ra ghế xe, lim dim. "mày sao vậy Hạnh? cô chợt nghĩ.". Không lẽ cô thèm cảm giác khi bị hiếp. Không! không đời nào! cuộc đời Hạnh từ trước tới giờ, chỉ có chồng con và công việc, thậm chí cv còn chiếm đa số tgian của cô. Hạnh biết rõ mình chỉ là người phụ nữ trung bình và thậm chí có phần cổ hủ trong tình dục. Bỏ qua ý nghĩ miên man, cô lim dim đôi mắt lại, mệt mỏi.
Còn một số cơn hứng thonags qua trên đường về, nhưng có lẽ Hạnh không chú ý. cô gần như ngủ quên trên chiếc taxi đang nhích như rùa bò trong dòng người hồn loạn.