Kỷ Niệm Xưa Mới Quen Vợ - Phần 26
Cứ thế Mèo đứng cạnh tao thủ thỉ kể hết mọi chuyện xảy ra từ ngày đầu năm tới giờ. Nghe Mèo tâm sự bỗng nhiên tao thấy nhẹ lòng. Nhưng rồi lại chợt thổn thức khi Mèo tâm sự với tao.
– Anh chính là mối tình đầu của em.
Tao quay sang hỏi.
– Nhưng anh và em đã yêu nhau được một ngày nào đâu???
– Anh không yêu em, nhưng em thì khác. Hiiii.
Tao trêu Mèo.
– Vậy mà anh không biết. Tiếc thật. Ha ha.
Mèo trêu lại.
– Anh có biết. Mà giờ vẫn kịp đó Chou. Hiiii.
Tao và Mèo đang đứng trêu nhau thì chú già làng (phó tổng X) tới quán, còn tao lại có điện thoại.
– Thôi em đi vào cùng chú X đi. Lát nói chuyện tiếp. Anh nghe điện chút.
– Dạ. Hiiii.
Tao móc điện thoại ra nghe. Đầu số buồi gì lạ hoắc thế này, tao đứng ngẫm nghĩ một lúc mà không nhớ nổi đây là đầu số của cái tỉnh con cặc nào luôn, nên đành phải bấm nút nghe.
– Alô.
… Bạn đang đọc truyện Chuyện của tao với vợ tại nguồn: http://truyencogiaothao.info/truyen//chuyen-cua-tao-voi-vo/
– Alô alô.
… Bạn đang đọc truyện Chuyện của tao với vợ tại nguồn: http://truyencogiaothao.info/truyen//chuyen-cua-tao-voi-vo/
– Alô alô alô.
… Bạn đang đọc truyện Chuyện của tao với vợ tại nguồn: http://truyencogiaothao.info/truyen//chuyen-cua-tao-voi-vo/
– Alô, Chou đây, alô.
… Bạn đang đọc truyện Chuyện của tao với vợ tại nguồn: http://truyencogiaothao.info/truyen//chuyen-cua-tao-voi-vo/
Thêm chục giây nữa im lặng thì tao nghe tiếng “tút” dài và rồi ngắt hẳn. Tao nghĩ bụng chắc ai nhầm máy, rồi đi vào trong nhà hàng ngồi xuống bên cạnh bé Mèo. Mèo hỏi tao.
– Ờ, em tưởng anh nghe điện mà.
– Nhầm số em ạ.
– Vâng.
Tao trêu Mèo.
– Lâu lắm không gặp. Em nhiều cái mới, nay uống thật lòng với anh??? Are you ok?
– Ok anh lun. Em lúc nào cũng thật lòng với anh hết luôn. Chỉ có anh là chưa thật lòng với em bao giờ. Hihi.
– Ok, hôm nay.
Tao vừa uống xong chén rượu đầu tiên và đang bắt tay mọi người thì Mèo nhắc tao:
– Hình như điện thoại anh rung.
– Ừ nhỉ.
Tao vừa móc ra xem số thì màn hình báo miss call. “Đéo biết là đã rung lâu chưa nữa” tao nghĩ trong đầu. Thấy tao bần thần, bé Mèo hỏi tao:
– Ai gọi anh đó.
– Anh cũng không rõ. Từ nãy tới giờ gọi anh 2 lần mà chẳng nói gì.
– Hay là do ngồi trong này ồn ào nên anh không nghe thấy rõ.
– Không, nãy ở ngoài kia im ắng… cũng thế.
Nghĩ ngợi một lúc rồi tao sởn hết da gà. Lẽ nào… nàng gọi cho tao. Tao bèn bấm nút gọi lại nhưng mà không kết nối được. Lẽ nào… lẽ nào…
… Bạn đang đọc truyện Chuyện của tao với vợ tại nguồn: http://truyencogiaothao.info/truyen//chuyen-cua-tao-voi-vo/
Tàn tiệc cả tao và Mèo đều đã chuếnh choáng hơi men vì nay uống nhiều. Qua chuyện Mèo kể thì giờ Mèo đã không còn cô đơn. Mèo ra ở riêng, và sắp tới đây Mèo sẽ ở chung cùng với bạn trai là người Hongkong của Mèo. Chung cư là của bố mẹ Mèo mua, còn bạn trai Mèo sang đây theo dạng chuyên gia một hãng máy móc trong ngành may mặc, và nó phụ trách thị trường Việt Nam, còn Mèo chính là phiên dịch cho nó. Nghe Mèo tâm sự, làm tao thỉnh thoảng suy nghĩ bậy bạ một mình: “Vậy là tới đây em Mèo sẽ bị toét háng bởi cái chim tây mất rồi, ở riêng với nhau chắc sẽ địt suốt ngày. So sad…”. Xong rồi tao lại tủm tỉm một mình. “Dcm, cái háng ấy, suýt nữa thì thuộc về mình…”. Tội lỗi thật. Có tml nào cảm thấy tiếc không?
… Bạn đang đọc truyện Chuyện của tao với vợ tại nguồn: http://truyencogiaothao.info/truyen//chuyen-cua-tao-voi-vo/
Trưởng bản ăn chị đẹp nhiều nên giờ chắc là thấy ngán hay sao nên nay không đòi tách tao để đi cùng chị đẹp nữa. Vậy nên chị đẹp đưa phó tổng X đi về. Còn Mèo lên đi cùng xe với tao và anh trưởng bản. Đưa cho trưởng bản cái chìa khóa xe tao nói:
– Anh lấy xe hộ em cái. Em hơi phê phê.
– Rồi, tí ông ra hàng ghế sau mà ngồi chăm sóc bé Mèo. Khó chịu thì cứ mạnh dạn mà nôn vào tường. Ông tướng con ạ.
– Anh hiểu em thế. He he.
– Cố lên. Liệu làm được không?
Trưởng bản vỗ vai rồi khích tướng tao. Tao mở cửa sau để cho bé Mèo leo lên rồi tao cũng lên ngồi cạnh bé Mèo. Và giờ tao mới để ý, bé Mèo cũng thơm, đúng thật là thơm chẳng kém gì nàng. Làm tao bắt đầu thấy tiếc. Chắc là do rượu. Tao hỏi Mèo.
– Em mệt không?
– Em cũng bình thường thôi ạ. Anh uống nhiều thế, ổn không.
– Anh không sao.
– Em nhớ lần đầu tiên em gặp anh, là em phải đưa anh về. Anh nhớ không?
– Anh không nhớ lắm. Nhưng mà anh nhớ hôm đó anh nắm tay em. Ha ha. Và sau hôm đó anh bị chị Lin giận hơn 1 tuần. Làm anh thắc mắc không biết là đã làm gì em chưa?
– Hiiii. Làm gì em giết.
– Ui nay anh đang muốn chết đây này. He he.
– Rồi. Lát cho anh chết luôn. Hiiii.
Lại một đêm nữa tao ngồi cạnh Mèo khi đã chuếnh choáng hơi men. Tao ngồi im lặng nhìn qua kính xe sang hai bên đường, Hà Nội bình yên và đẹp thế này, “người đi đi ngoài phố…”, làm cho lòng tao thổn thức vô cùng.
Đi qua hàng hoa, thấy người ta dọn để mang hàng về, tao nói trưởng bản đợi tao vài phút rồi chạy xuống mua một bó hoa hồng siêu to khổng lồ và ôm lên xe. Trưởng bản hỏi tao:
– Mày mua làm gì thế Chou?
– Thế anh nghĩ em mua để làm gì? Tặng anh à?
– Đầu óc của mày bệnh hoạn, ai mà biết được.
Bé Mèo cười khúc khích xong rồi hỏi tao.
– Anh mua làm gì nhiều thế?
– Anh mua về ngắt lấy cánh để thả vào trong toilet thi thoảng wc cho nó lãng mạn thôi em. Ha ha.
Bé Mèo quay sang cấu vào tay tao. Còn anh trưởng bản buông đúng một câu “Thằng điên”. Nghe vậy, tao nắm lấy tay bé Mèo đang cấu rồi reply anh trưởng bản.
– Điên điên thế thôi vậy mà có người yêu đơn phương em dòng dã hơn một năm rời đấy anh. Còn anh, có ai đơn phương anh như thế chưa?
– Đứa nào yêu mày chắc nó cũng điên.
– Đây anh. Ngồi cạnh em đây. Ha ha.
Bé Mèo dùng tay còn lại cấu tiếp lên cổ tay tao rồi dí sát miệng vào cạnh má tao tình tứ. Chắc tại do say.
– Người ta trêu thôi. Đừng có tưởng bở. Hiiii.
– Đùa, anh tặng em đấy?
– Sao lại tặng em?
– Hoa ế. Giải cứu giúp người ta thôi.
– Dỗi không thèm nhận.
– Đùa thôi. Hoa đẹp thì anh tặng thôi. Đêm nay là ế nhưng mai mang ra lại thành hoa mới đấy em.
– Ưm. Nhưng mà phải có lý do gì đó chứ anh?
– Lý do là lý do gì?
– Ừm thì ví dụ sinh nhật, 20 tháng 10, mồng 8 tháng 3, tỏ tình, vân vân…
– Ô thế thì nay quá rõ ràng rồi. Nay không sinh nhật, cũng chẳng 20 tháng 10 hay là mồng 8 tháng 3.
– Vậy là tỏ tình phải không?
– Không, mà là vân vân.
– Hiiiii.
– Đùa thế, tẹo nữa xuống xe anh nói. Ở đây có anh trưởng bản nói ra nó chẳng thiêng liêng tẹo nào. He he. Anh nhề.
Trưởng bản đang vần vô lăng cũng phá lên cười.
– Ha ha. Ờ thôi mày dắt bé Mèo cút đi cả đêm luôn đi cũng được.
Dcm, trưởng bản nói câu nghe thì “phũ phàng” nhưng mà nghĩ kỹ thì nó lại là “ngôn tình” vãi cả cặc luôn. Đang tán tỉnh nhau, lại có người xui đi địt, thì còn gì hơn.