KỶ NIỆM XƯA HOÀI NHỚ - Chương 7
CHƯƠNG 7
Mùa lũ tràn về làm cả vùng mênh mông trong biển nước, dòng sông như tấm vải lụa ngã vàng điểm tô lấm tấm xanh tím bởi những đám lục bình đang trổ bông lềnh bềnh trôi theo dòng nước .
Đời như Lục Bình trôi.
Câu ta thán nghe não nề và buồn bã như cuộc sống của những người nông dân quanh năm dãi dầu mưa nắng, cứ quanh đi ngoảnh lại cuốc đất trồng rau, làm thuê làm mướn mặc cho thế sự thăng trầm xoay đổi, chiều chiều ngồi rung đùi với mấy ông bạn xoay tua bầu ” Nước mắt quê hương” với mấy con khô rồi lăn kềnh ra ngủ là thấy thỏa mãn rồi.
Cái vùng này bao đời nay vẫn vậy, con cái học vài ba con chữ rồi nghỉ nhà phụ ba mẹ làm vườn, làm thuê kiếm sống. Con trai 18-19 là lo kiếm vợ cho nó, con gái có đứa 16-17 đã có chồng.
Dựng vợ,gã chồng cho con là xong bổn phận cha mẹ, gia đình nào khá giả thì cho con công đất, còn không có thì vợ chồng làm thuê làm mướn cho người ta kiếm sống.
Cứ trời sinh voi sinh cỏ.
Mà cũng trời thương sinh cỏ thiệt, đất đai mầu mỡ trồng gì cũng tốt, dưới sông thì đầy cá, trên bờ đầy rau. Con nít sinh ra bỏ lăn lóc mà đứa nào cũng khỏe cùi cụi,dầm mưa dầm nước cả ngày chẳng bao giờ sổ mũi cảm nắng.
Mùa nước nổi cũng là lúc cá tôm từ đầu nguồn Biển Hồ theo con nước di cư về hạ nguồn sinh sôi.
Người dân miền Tây nào cũng mê cái món Cá Linh mùa nước nổi, con cá dân dã rẻ tiền nhưng ngọt thịt mềm xương, canh chua hay kho me, bỏ vô miệng nút cái chóc là thịt nó rã tan trong miệng, thơm thơm ngọt béo.
Đang đói bụng mà thấy nồi canh chua cá Linh bông Điên Điển với dĩa nước mắm dằm ớt hiểm chim ỉa thì nước miếng nó tuôn trào liền.
Mấy cây bông điên điển mọc nhiều bên bờ sông trổ bông vàng rực theo mùa nước nổi, mấy đứa nhỏ thường bơi xuồng hái về bán cho kiếm thêm tiền chợ cho ba má.
– Chú có ăn bông điên điển hông, theo con bơi xuồng đi hái nè.
Đang đi kiểm tra lại bờ bao coi có chỗ nào sạt lở không thì tiếng con nhỏ nheo nhéo rủ.
– Uh cặp xuông vô chú đi với.
– Hơn tháng nay sao không thấy 2 cha con ra chỗ chú vậy.
Vừa cầm dầm khua nước vừa hỏi nó
– Ngoại con cắt lúa nên cả nhà con về phụ ngoại.
Hèn chi lâu rồi không thấy cha con nó qua đây giăng câu hay xin lá chuối về bán.
– Chú tưởng …hôm bữa trời mưa chú làm Dung sợ nên nghỉ chơi với chú luôn rồi.
Sau cái ngày mưa…hôm đó, cả 2 cha con nó không ghé nữa, mình cũng lo trong lòng, không biết có chuyện gì không. Lỡ mà Ba nó biết thì chết.Giờ biết cả nhà nó về ngoại cắt lúa thì thở phào.
Mình cố tình nhắc lại chuyện trời mưa để nó nhớ về chuyện cũ.
– Mưa lớn,Sét đánh kế bên con cũng sợ lắm.
Nó còn nhớ sét đánh, chắc nó cũng còn nhớ ….lưỡi mình đánh ..rồi.
– Dung mới 15 mà biết cắt lúa sao.
– Con 16 rồi nha chú.hôm nay là 16t 20 ngày rồi đó.
Giọng nó ra vẻ tự hào.
-Ủa, Sinh nhật Dung qua rồi hả.Chú không biết luôn, để hôm nào chú tặng quà nha.
– Tại má nói con qua 16t rồi, chứ có biết sinh nhật là gì đâu chú ơi.
Ở quê ngày đó thì có bao giờ sinh nhật gì đâu, cuộc sống khó khăn lo ăn hàng ngày còn mệt, chỉ có người ở chợ, ở thành thị có điều kiện mới tổ chức sinh nhật thôi.
Những bụi cây điên điển đầy bông mọc ven bờ sông nên rất dễ hái, ngồi trên xuồng với tay là hái được liền.
Nó đứng trên xuồng 2 tay thoăn thoắt ngắt từng chùm bỏ vào rổ.
Ngồi nhìn nó mình mới nhận ra hôm nay nó đã khác lạ, bộ đồ bộ màu hồng phấn làm nó ra dáng thiếu nữ hơn trước. còn bất ngờ hơn khi thấy nó đã mặc áo lót.
Mới hơn tháng không gặp mà nay nó trong khác nhiều, ngực đã vun cao và nở nang hơn trước , 2 tay nó lần theo từng nhánh điên điển làm chiếc xuồng lắc lư tròng trành, nhưng nó vẫn bình thản đong đưa theo theo nhịp lắc lư. bờ mông cong cong hôm nào nay đã phổng phao hơn, cái quần xilip nổi hằn 2 đường viền chạy xéo từ trên mông vào giữa háng.
– Sao chú không hái mà nhìn con dữ vậy.
Ánh mắt mình đã bị nó chiếu tướng.
– Chú đứng trên xuông không quen, sợ té xuống sông.
– Chú đứng 2 chân giang ra vầy nè.
Nó giang 2 chân làm thị phạm.
– Để chú bơi vô kia, nhiều dễ hái hơn.
Mình bơi thẳng tới đám điên điển sum xuê rậm rạp như đan kín mặt sông phía trước.
Đám điên điển hoang dại tươi tốt trổ bông vàng rực cả mặt sông như bức trang đồng quê yên bình xinh đẹp, chiếc xuồng len vào giữa như biến mất dưới những cành điên điển.
Mình đứng dậy nhưng loạng choạng, chiếc xuồng khẽ tròng trành như sắp lật úp.
– Chú đừng có lắc.
-Uh Uh.Uh.
Mình ôm choàng lấy nó như sợ, mùi bồ kết thoang thoảng từ mái tóc và mùi da thịt con gái thật gợi cảm, 2 vú nó ép sát vào ngực mình như nghe rõ từng nhip đập trong lồng ngực. Thằng nhỏ mình đã nao nao từ khi nhìn bờ mông nâng nẫn của nó, giờ thì bật tung cái quần cộc dựng đứng hiên ngang đâm thốc lên, ghim ngay háng con bé.
– Chú tưởng Dung giận không gặp chú nữa rồi.
Vén mấy sợi tóc xòa lòa bên tai và khẽ mân mê vành tai nó,mình thì thào.
Nó khẽ rùn mình khi ngón tay mình mân quanh vành tai, đôi mắt lãng nhìn nơi khác.
-Chú hông có được ăn hiếp con đó nha.ăn hiếp là con giận chú luôn đó.
– Uh chú sẽ không để ai ăn hiếp Dung hết.
Thật lòng mình cũng rung động không ít ,nó xinh xắn, ngây thơ, hồn nhiên nữa trẻ con nữa người lớn của cái tuổi 16, hoàn cảnh vất vả cơ cực khiến tim mình thấy xót xa thương cảm, nhưng bao nhiêu đó chưa đủ lớn để thành tình yêu.
Bản năng hay lấn át lý trí, thằng nhỏ luôn làm khổ thằng lớn.
Bây giờ thằng nhỏ nó đang trỗi dậy mạnh mẽ bởi cái nhu cầu hừng hực của tuổi đôi mươi thì làm sao mình kiểm soát được. thân hình chắc lẳng của nó trong tay như một mồi lửa thiêu đốt mình.
Vòng tay mình siết chặc, lưỡi mình chậm chậm rà lên bờ môi nó, lần này môi nó đã hé mở khi lưỡi mình chạm vào môi nó, 4 làn môi hòa làm 1, lưỡi nó cũng đáp trã lưỡi mình. Chiếc xuỗng khẽ lắc lư khi 2 tay mình xoa lên mông nó và kéo ghì háng nó ép sát vào thằng nhỏ mình.
– Ngồi xuống đi Dung.
Mình dìu nó ngồi xuống sạp xuồng. mà môi vẫn không rời môi nó.
( Chiếc xuồng nào cũng có 2 sạp ở hay đầu, sạp đóng cao ngang be xuồng, để người ngồi bơi được dễ dàng và có tư thế thoải mái.)
Nó ngồi trên sạp chân để thõng, 2 tay chống ra sau. Mình thì ngồi xỗm xuống vừa hôn môi nó vừa lòn tay vô cổ áo xoa lên vú.
Những nụ hôn dài ngây ngất như men say đã thừa thời gian cho mình mở hết hàng nút trên áo nó, cái áo lót màu trắng không đủ che chở được cặp vú căn căn vun tròn e ấp.
Mình đẩy e nằm ngửa ra sạp xuồng, môi mình ngậm đầu vú e nút nhẹ.
Đầu vú sen hồng nhỏ xíu đã săn cứng lại, mới chỉ hơn tháng mà ngực nó đã to thêm thấy rõ, chỏm cau nhu nhú ngày trước giờ đã căn phồng nhô cao. làn da mịn màn nóng ấm của bộ ngực nó đang được mình xoa nhẹ.
Nó nằm ngửa trên sạp 2 chân thõng xuống làm cái tam giác giữa háng nó thêm nhô nhô, 2 tay mình để lên đùi nó đẩy 1 đường thẳng chà lên mu đi dần lên ngực se se 2 cái núm xinh xinh.
Từ trên ngực vuốt ngược xuống bụng nó.
– Ơi Chú.
Nó giật mình khi 2 tay mình tuột luôn cái quần dài trên người nó.2 tay nó chụp cái quần xilip giữ lại.
-Cho chú hôn chút đi.chú nhớ lắm.
Mình năn nỉ.
-Giữa ban ngày ngoài này không được đâu chú.
Nó thì thào.
– Ở đây kín lắm, không có ai biết đâu.không sao đâu.
Mình trấn an nó, mà mình cũng cố tình bơi vào chỗ um tùm này để kín đáo rồi.
bàn tay nó lơi dần khi mình vừa hôn lên vùng tam giác nó vừa kéo nhẹ quần xilip nó xuống.
Bờ mu vun đầy với đám lông tơ lún phún mọc khắp đều trên cái tam giác, những sợi lông bun búp hôm nào nay đã phún dài như đám mạ non xanh mượt,cái khe hồng hồng ươn ướt hé mở giữa 2 múi thịt trắng mọng, hạt đậu bé nhỏ nay đã nhô ra như khoe mình đã trưởng thành.
Lưỡi mình quét nhẹ lên đám mạ non, rồi đong đưa giao lưu cùng hạt đậu nhỏ.
2 chân nó đã ghì xuống để mông ưỡn lên khi cái lưỡi mình lau chùi 2 mép thị bên ngoài, 2 miếng thịt nhỏ be bên trong cũng bị lưỡi mình quét ngang quét dọc.Chút sữa trắng đục đã tiết ra cái khe.
Máu trong người mình như hừng hực rồi, tuột cái quần cộc xuống chân, mình đứng lên áp sát thằng nhỏ giữa 2 chân nó.
– Đừng mà chú, con sợ lắm.
Giọng nó hoảng loạn 2 tay che kín bên dưới khi thấy thằng nhỏ hùng dũng của mình chỉa ngay háng nó.
– Cho chú chút đi Dung.mình năn nỉ.
-Chú có thương Dung không mà chú làm vậy!!!