KỶ NIỆM XƯA HOÀI NHỚ - Chương 4
CHƯƠNG 4
Những năm 1993-1994 ở quê mấy bà đẻ sồn sồn 3-4 đứa là ít, lo ăn còn không đủ còn đâu quan tâm để ý mấy đến chuyện con gái ăn mặc của con cái. Đứa em thì mặc đồ cũ của anh, chị. con gái thường mặc đồ cũ của mẹ. Hoàn cảnh nó cũng nghèo,ba má bương chải lao động để nó tự lớn tự lo.
Cái quần của má nó đã cũ lại rộng, nên khi thấm nước và nó đi nhanh thì như muốn trôi khỏi bờ mông trắng nõn.Mình bì bõm lọ mọ đi sau lưng nó, cái quần cộc màu xanh lá của anh bộ đội oai nghiêm giờ đội căng lên như có khúc cây chỏi vào. thằng nhỏ đã dựng đứng lên như cái cột cờ hùng dũng giữa doanh trại đơn vị trong ngày thứ 2 chào cờ.Đang tận hưởng tuyệt tác thì con bé ngồi ùm xuống.
-Ở đây nhiều nè chú.mò chút cả thau à.
Mình cũng ngồi luôn theo nó, như để giấu đi cái thằng nhỏ đang biểu tình.Cảm giác ham muốn đang rì rào len vào từng mạch máu mình,mình giả vờ quờ quạng trong nước nhưng cố tình chạm vào mông nó, bàn tay mình vuốt nhẹ từ dưới chân lên mông để thăm dò.cái quần vẫn còn lưng lửng trên mông nhưng 2 tay nó vẫn thoăn thoắt mò từng con hến bỏ vô thau
Chắc nó ham mò hến nên nó cũng không để ý mình làm gi. Vuốt nhẹ lên phần mông đang hở ra dưới lưng quần, làn da trơn láng, mềm mềm săn cứng thật êm tay, cái lưng thun quần nó như chỉ để hờ, bàn tay mình nhích nhẹ xuống đã trơn tuột vô trong quần nó.
– Chú!
Nó gọi nhỏ và kéo tay mình ra.
– uhh.uhh
Mình quay mặt đi chỗ khác như muốn chung xuống bùn làm con cá Chạch để trốn cho đỡ mắc cỡ.
– Để con bắt hến mà chú.
Cái giọng làm nũng và e thẹn làm mình cảm thấy nhẹ người, khuôn mặt nó cũng ửng hồng như đang mắc cỡ giống mình.
Kiểu này chắc phải đổi chiến thuật quá. những bài học quân sự trên thao trường thoáng qua trong tâm trí mình,như một chiến sỹ ra trận, đánh vỗ mặt không thắng thì chuyển sang đánh du kích, đánh vu hồi, đánh thọc sườn….đánh thọc đit.
Cái quần cộc bộ đội mặc lâu ngày nó rút lên tới háng, giờ thằng nhỏ vươn mình làm cái quần không còn đủ che chở cho nó nữa, mình móc luôn thằng nhỏ ra ngoài cái quần, với tay bỏ mấy con hến vào thau rồi ngồi bẹt xuống nước sau lưng nó.
Tay nó đang mò sát thằng nhỏ, mình ưỡn hông dí thằng nhỏ tới, tay nó mò mẫm trong nước, chợt nó giật mình khi bàn tay chộp ngay khúc gân cứng đơ bên dưới. Mình thì sững người vì cảm giác tê mê, nó cũng sững người lại. Dù chỉ 1/1000 giây nhưng cái cảm giác như điện giật cả 2. Nó vội buông tay và mò qua chỗ khác.
– Chú này. giọng nó trách móc.
– A.A chân chú bị vọp bẻ rồi Dung ơi.
Mình nằm vật ra kêu lên đau đớn.
– Chú có sao không, chắc không quen dầm nước lâu.
Nó cũng lo lắng.
– Chú bị vọp bẻ cứng 2 chân rồi, không đi nổi.
Nước tới ngực thì sao bị vọp bẻ, giờ mình đang bị vọp bẻ chân giửa thôi, nhưng con bé sao mà biết mấy chiến thuật mà các chỉ huy đã dày công đúc kết qua bao nhiêu năm chiến đấu, mình đang từng bước thay đổi chiến thuật để nắm lấy chiến thắng.
– Vậy chú lên nghỉ đi, con bắt 1 mình.
Thôi rồi, nói như nó thì các chiến thuật của mình phá sản ah, không ngờ con nhỏ này cũng có chiêu trị độc.
– Vọp bẻ chú đâu có đi nổi, Dung bóp mạnh 2 bên chân dùm chú , chút chú hết ah.
– Bóp đâu chú. con bé nhiệt tình hỏi.
Mình cầm 2 tay nó, để lên đùi mình.
-Dung bóp đây nè.
2 bàn tay nó bóp nhẹ nhẹ cảm giác thật êm ái. Mình cầm thằng nhỏ chờ bàn tay nó bóp gần háng,mình cạ lên tay nó, tay nó vẫn bóp bóp dù mình cạ thằng nhỏ lên tay nó, nó không rụt tay lại. Chiến thuật này có vẻ đúng hướng, mình tiến thêm 1 bước.
– Dung mỏi tay không.
– Hông chú.
– Bóp thêm chỗ này cho chú chút đi.
Mình lấy bàn tay nó để lên thằng nhỏ mình.
Nó đơ người 1 giây, bàn tay vẫn nằm trên thằng nhỏ không rút lại.
– Chi vậy chú.
Thà kê khẩu K59 vô đầu mình còn đỡ sốc hơn câu nó hỏi.
– Giúp chú đi rồi chú cho tiền xài.
Cuộc đời đôi khi đối xử khốn nạn với nhau, Chú bộ đội oai hùng lại dùng chiêu dơ bẩn để đạt mục đích bẩn thỉu, nhưng thà sòng phẳng rõ ràng còn hơn ăn quịt.
Bàn tay nó đã chủ động cầm vào thằng nhỏ, nhưng tay mình vẫn để hờ lên tay nó, dù sao nó cũng còn bé, chưa biết chút gì, cái tuổi 15 cầm phải có sự hướng dẫn chỉ dạy. Mình bóp nhẹ vao tay nó, nó khẽ bóp thằng nhỏ mình. Mình nằm ngửa người, nhìn khuôn mặt lòa xòa những sợi tóc mai đang ửng ửng dưới nắng chiều, chắc gì trong thế gian này mấy ai có giây phút như minh.
– Dung làm vầy đi.
Mình cầm tay nó sục sục như hướng dẫn, cửa ải bóp ku làm quen đã qua, giờ không còn gì phải lo.
-Vầy hả chú.
-Ư Ư…
Mình phải bật rên khi bàn tay nhỏ bé của nó bóp nhẹ thằng nhỏ, sốc 1 đường từ đầu khấc xuống tới hòn dái. Mình lòn tay xuống dưới háng nó úp lên cái đũng quần xoa nhẹ. Bàn tay đang sục đều đều của nó bỗng siết mạnh.
– Đừng chú.
Nói cựa mình uốn éo nài nỉ.
– Không sao đâu mà.
Mình cũng chỉ biết trấn an nó.sau vài cái uốn éo nó cũng ngồi im.
– Chú hông được nói với ai nha, hông là con không gặp chú nữa đâu.
– Chú thề, chú mà nói cho ma da bắt chú khi chú tắm sông đi. tin chưa nè.
Nó thằng nào mà không thề lúc này chứ. mình thề thật trang nghiêm.
– Tạm tin chú. giọng nó vẻ an tâm.
– Nhột mà chú. nó cong người khi 3 ngón tay mình như gãi vào giữa háng.
Chắc nó chưa cảm nhận lần nào cái nhột này lần nào.
– Để chú làm hết nhột nha.
Nó còn chưa hiểu gì, thì mình đã thọt tay vô quần nó.Dưới làn nước mình không thấy gì, nhưng qua cảm nhận từ ngón tay mình biết em bé nó rất đẹp, 2 mép thịt tuổi 15 mà vun căn, những sợi lông mới nhú như những búp măng đang đâm chồi vươn lên trên vùng mu căn đầy, ngón tay giữa day day cái hạt đậu còn non nớt mới nhú,dù ngâm mình trong nước, nhưng cái khe nó trơn trơn mướt mát khi ngón tay mình vuốt ve.
– Chú làm con sợ.
Ánh mắt nó thoáng hoang mang rơm rớm. Mình cũng cảm thấy chùng lại, đôi mắt với hàng mi dài như đang phát khóc, có lẽ đây là lần đầu tiên nơi kín đáo và nhạy cảm của nó để bàn tay thằng con trai mò vô.
– Chú làm Dung đau hả?
-Hông.Má nói hông cho con trai đụng vô đó.
Nó bậm môi lắc đầu, nhìn nó lúc đó rất dễ thương và thật tình, làm sao nỡ hành hạ nó cho đành.
– Dung sục cho chú ra nha.
Mình thì thào vô tai nó.
– Ra cái gì chú.
Nó cũng chẳng hiểu mình nói ra là cái danh từ, tính từ hay động từ gì nữa nên hỏi lại.
– Dung sục thật nhanh chú sẽ ra.
Thôi đành nói mẹ nó ra cho rồi, đang nứng gần chết thời gian đâu giải nghĩa và phân tích.
Bàn tay nhỏ nhắn của nó đã tăng tốc, ngón tay mình bên dưới e bé nó cũng xoa quanh cái hạt đậu nhỏ nhanh theo, Mặt nước dập dền gợn sóng tung tăng thi 2 bàn tay đang đẩy nhanh nhịp tình.
Mình thấy nó bậm môi, 2 chân như khép chặc tay mình, ngón tay giữa mình miết nhanh hơn bỗng bị 2 chân nó kẹp cứng lại.
– Chú…Chú, nó lập bập cuốn quít.
– Ư Ư Ư…
Mình cũng gầm gừ trong cổ, nó giật mình buông tay khi thấy mình gồng người lên, như khi ra chiến trường bị viên AK có găng thẳng vào tim.
-Sục chút nũa đi Dung. giọng mình thì thào khẩn cầu.
– Dạ .
Nó khe khẽ sục nhẹ, khúc gân vẫn giật từng nhịp trong tay nó, dòng tinh trùng trắng đục nổi lều bều trên mặt nước.
– Có sao không chú, sao nó giật giật giống cá lóc bị đập đầu vậy.
Nói hỏi 1 cách ngây thơ, còn mình thì đang ngây ngất hồn phách.Khẽ kéo nó vô lòng và hôn lên khuôn mặt ửng hồng của nó.
– Cám ơn Dung.chú sướng lắm.
Con sông đang dần chuyển nước lớn. phía xa xa những người mò hến cũng tục đục đi về. Bên này bờ sông, mình và nó cũng bì bõm lê bước mệt mõi rã rời.
Cái chòi lá làm nơi ở của mình chỉ dựng bằng vách lá lợp tole. trong là 2 cái giường cá nhân, để mình và thằng đội ngủ, trên đầu giường là cái rương cá nhân bằng gỗ đựng những đồ có giá trị.
-Dung theo chú vô nhà, chú cho cái nầy.
-Đồ con ướt nhem hà.
-Đâu có sao. Mình kéo nó vào nhà.
Lục đục mở cái rương, lấy 50 ngàn. lúc đó người ta đi làm mướn 1 ngày cũng có 20 ngàn một ngày, nên 50 ngàn cũng lớn.
-Chú cho Dung nè, để dành thích gì mua.
– Sao chú cho nhiều vậy. nó mừng rỡ
– uh Dung cầm đi, mà không được nói ai biết chuyện hồi nãy nha.
Mình cũng sợ, có ai biết thì mất mặt, nó còn con nít mà.
-Chú này, Chú cũng thề không nói ai rồi nha.nó mắc cỡ khi mình nhắc lại chuyện hồi nãy.
Mình đứng trước mặt nó, nhìn nó mắc cỡ e thẹn nhìn xuống đất.Tuy mới 15 như nó cũng cao gần tới càm mình.
– Chú hôn cái rồi về nha. Mình nói nhỏ.
– Chú kỳ quá ah.
Nhưng nó không tránh khi mình ôm nó vào lòng và hôn lên môi nó, đôi môi con gái trinh nguyên ngọt ngào e ấp, nó chỉ biết hé môi mặc cho mình sục sạo cái lưỡi vào trong và nút lấy bờ môi nó.
– Dung về đi để ở nhà lo lắng.
Mình buông vòng tay để nó ra về.
Tắm rửa xong ăn tô cơm, lên giường nằm ngủ lòng lâng lâng dạt dào cảm xúc.