KỶ NIỆM XƯA HOÀI NHỚ - Chương 3
CHƯƠNG 3
Đối với người nông dân, con sông không chỉ bồi đắp phù sa cho đất ruộng phì nhiêu mầu mỡ,mà còn là nguồn sống cho họ hàng ngày. Chỉ cần vài tay câu giăng, cái lợp, ống trúm hay cây cần câu với bịch trứng kiến là có thể kiếm mớ cá sống qua ngày. Những bãi sình ven bờ sau những con nước ròng là nơi cư ngụ của những vạt Hến hay chem chép.
Đàn ông thì giăng câu, đặt lợp, còn phụ nữ và trẻ nhỏ thì chờ nước ròng mò hến, chem chép. Mỗi người mò hến thường kéo theo cái thau, một đầu dây cột vô miệng tha, một đầu dây quấn quanh bụng, để cái thau nó không bị trôi đi, khi mò thì ngồi xuống, để mực nước đến ngang ngực, 2 tay lần mò dưới bùn, lượm tùng con hến bỏ vô thau, có người thì lấy rổ đãi bùn rồi chao cho sạch bùn, lựa hến ra.
Những nơi có nhiều hến thường đông người đến mò và dành chỗ trước. Khu vực mình quản lý là đất quân sự nên dân không được tới vì vậy rất nhiều cá tôm, hến, chem chép.Chỉ có người quen thân Mình mới phá lệ cho vô thôi, được vô chỗ mình thì vô mánh, mò chút là cả thau mà toàn hến bự bán nhiều tiền hơn.
Trước Mình cũng hay phụ Con bé Dung mò hến, chẳng nghĩ gì, mò bao nhiêu cũng bỏ vô thau cho nó, coi như giải khuây đỡ buồn. Từ sau cái ngày lợi dụng mò tôm để xã stress Mình mới để ý tới con Bé. Gần 15 tuổi nhưng nó đã phổng phao, vóc dáng cao tráo, mái tóc dài cột đuôi gà kiểu con gái quê nhìn dịu dàng, bộ ngực đang dậy thì nhô hẳn lên như trái chanh sau lớp vải nhăn nheo cũ nhàu, bờ mông bắt đầu vễnh cong cong đong đưa sau mỗi bước chân.
– Chú ơi cho con mò hến chút nha Chú.
– Uh. Đang phù mỏ thổi lửa nấu cơm chiều Mình nghe tiếng nó.
– Chú ra mò hến với con đi.
– Chú đang nấu cơm, chút chú ra.
Mấy câu chuyện ma da chuyên rút chân người ta trong nước mình hay kể chắc làm nó sợ khi nhìn khúc sông vắng vẻ không bóng người.
Nồi cơm vừa chính mình cũng nhào ra bãi sông, nơi con bé đang trầm người trong nước mò hến.
– Chú cho tiền mua đồ, Dung mua chưa.
Mình cũng ngồi thụt xuống, 2 tay mò mẫm trong lớp sình hỏi nó.
– Con để dành chưa mua.
Sau lần mò tôm và chọc vô giữa háng nó tìm cảm giác, mình đã cho nó chút đỉnh như lời đã hứa, hơn 10 ngày nó mới lại ra đây.
-Dung thích gì thì mua, chú sẽ cho thêm mà.
Mình đong đưa dụ ngọt con bé.
– Con để dành tết mua đồ mới.
– Dung xài đi, tết chú li xi cho mua đồ tết.
-Chú hứa nha. giọng nó mừng rỡ.
– Uh, chú hứa mà.tết chú lì xì mua 2 bộ đồ mới nè.
Ở cái vùng sâu hẻo lánh này, nhà nào cũng còn nhiều khó khăn, con thì đông nên tết đến có đồ mới là ước mơ của tụi nhóc. Gia đình mình ở phố chợ buôn bán nên tiền bạc cũng dư dả. Bà già tuần nào mình về cũng nhét cả xấp vào túi.Nhìn con bé hớn hở khi nghe mình nói cảm thấy buồn cho số phận người.
– Qua kia đi chú, ở đây ít hến.
Con bé đứng lên tiến về phía trước, bộ đồ bà ba sũng nước dáng sát vô người, cái quần satanh màu đen trễ xuống bờ mông, khoe ra mảng da thịt trắng nõn, chắc nó mặc ké bộ đồ cũ của má nó nên hơi rộng, con bé chỉ lo ào ào đi tới không để ý gì tới cái quần ngày càng tuột xuống lộ hẳn phần mông.
Ôi trời nó không có mặc quần lót.