Kỷ Niệm Tuổi Trẻ Phần 2 - Phần 21
Thời gian tiếp dó tôi thật sự rất bận vì cũng sắp thi rồi, thêm công ty gặp chút rắc rối về lô hàng bị hải quan giữ lại nên tranh thủ chạy khắp nơi tìm hiểu vấn đề. Thời gian này tôi không có sang ăn cơm và dạy kèm Di nữa.
Sau khi chạy chọt đủ đường cũng giải quyết ổn thỏa thì mới nhẹ cả người không là đền bù hợp đồng là chết rồi, không ngờ đối thủ lại chơi một vố nặng như vậy, đây cũng xem như một bài học thực tiễn giúp cho tôi.
Lê bước chân mệt mỏi về nhà, căn nhà này hơn hai tuần rồi chưa về. Đi vào bếp lấy chai nước đi ra uống rồi nằm ngã ra ghế nhắm mắt nghỉ. Đang ngã lưng để nghỉ thì có tiếng chuông reo tôi mở mắt ra rồi lết thân ra ở cửa.
Mở cửa ra thấy cô Liên đang đứng trước cổng với cái váy ngủ bằng lụa màu hồng nhạt bay phất phơ trong gió.
– Có chuyện gì không mà giờ này cô bấm chuông nhà con vây?
– Cô ngủ không được nên ra ngoài hít thở thấy nhà cháu sáng đèn biết cháu đã về nên bấm chuông thử ấy mà. Bộ định cho cô đứng ngoài này cho cảm lạnh ah.
Tôi mời cô vào nhà rồi khép cửa lại đi vào cùng cô, vào đến nơi tôi lấy chai nước ra đưa cho cô uống còn tôi nằm ngã ra ghế tiếp.
– Dạo này con bận việc gì mà mà đi tối ngày cô không gặp con vậy.
– Công ty có chút chuyện nên giải quyết thôi, giờ xong xuôi rồi.
– Cô thấy con xanh xao lắm luôn, để mai cô mua đồ về tẩm bổ cho lấy lại sức. Con thế này sao mà có sức chơi hai mẹ con cô chứ.
– Cô yên tâm, nghỉ ngơi mấy ngày thì chơi bao nhiêu chả được. Cô nứng lắm rồi chứ gì.
– Ugm, mấy ngày nay không gặp con người cô bứt rứt khó tả lắm, giờ cô cũng đang nứng này nhưng con mệt rồi thì bữa khác.
Nói một hồi cô cũng tạm biệt mà về nhà, tôi đóng cửa xong lên phòng nằm ngủ một giấc đến sáng hôm sau mới dậy.
Trưa đó qua nhà ăn cơm, đúng như cô nói cô làm một bữa cơm thịnh soạn đãi tôi để bù lại dưỡng chất. Chú có việc ở lại công ty luôn nên giờ chỉ còn tôi với hai mẹ con cô với tôi ăn cơm mà thôi.
Di hôm nay thấy tôi qua ăn cơm nên rất vui, em cứ hỏi tôi mãi vì sao không qua dạy cho em. không biết dạy chữ hay dạy bằng cách cầm cặc đút vô lồn em nữa. Em bắt mùi quen rồi nên chịu không nổi đây mà, cứ từ từ đi em thời gian còn dài mà.
Cơm nước xong cả ba ngồi xem tivi, em có đt bạn gọi nên xin phép đi chơi, em đi còn lại mình tôi với cô ở nhà.
Cô Liên dịch chuyển sang cạnh chỗ tôi tay vuốt thân hình tôi từ trên xuống dưới, tôi hiểu ý đứng dậy cởi quần ra cho con căc gân guốc thoát ra ngoài.
Cô Liên lấy tay vuốt ve cho nó dựng đứng lên rồi cho vào cái miệng nhỏ nhắn của mình, cặc tôi nằm trọn trong đó.
Đầu tiên cô nh nhổ nước bọt lên đầu khất rồi bú mút sột soạt nó trước làm nó bóng bẩy lên, sau đó dùng lưỡi rà dọc theo thân cặc, rồi liếm hai hòn bi và cuối cùng cho vào miệng bú mút hết ngon lành. không biết cô học ở đâu mà chuyên nghiệp vãi ra, từ tốn từng chút một làm tôi thật sướng.
– Aaaaaaaaaaaaaaa…cháu sướng quá cô ơi…aaaaaaaaaaaa…ai dạy cô bú mà hay zậy.
– Cô xem trên phim rồi tự học đó, con sướng lắm ah vậy để cô bú tiếp cho.
Cô bắt đâu bú tiếp, cô co cặc tôi vô thật sâu trong miệng đến cả họng của mình, do mới tập bú đưa sâu quá làm mình bị hóc phải nhả cặc tôi ra mà thở, con cặc tôi bây giờ nhầy nhụa bởi nước bọt của cô.
Tôi đặt cô lên ghế ngồi dạng ai chân ra, kéo quần lót cô xuống,cô biết nên nâng mông lên để tôi kéo xuống. Tôi úp mặt vào mà liếm cái lồn ngon ư của cô, cô nhắm mắt lại hưởng thụ, hai tay xoa bóp dzú của mình, miệng rên lên.
– Ugmmmm…ugm…mạnh lên…ugmmm…bú nữa di Q ơi…đừng dừng lại…aaaaaaaaaa…sướng chết mất…aaaaaaaaaaaa…thoải mái quá…ahhhhhhhhhhhhhhhh.
Tôi vẫn thọc cái lưỡi vào sâu phía trong mà ngoáy, nước nhờn cô trào ra như suối, lâu lâu tôi dùng răng cắn nhẹ cái hột le mà day day làm cô phaỉ hét lên vì sướng. Sau đó dùng hai ngón tay mà thọc vô lồn cô thật mạnh, cô đang rên ư hử giờ đây phải gào thét lên.
– Aaaaaaaaaaaaaaaaa…đã quá….aaaaaaaaaaaaa…thọc mạnh lên…aaaaaaaaa…sâu nữa đi…aaaaaa…đúng rồi, chỗ đó…aaaaaaaaaaaaaaaaaa…sướng quá đi mất.
Tôi đang móc lồn cô thì đt vang lên mẹ kiếp giờ nào không gọi lại gọi vào lúc này chứ. Dừng lại lấy quần móc đt ra xem thì là của vợ gọi, không biết em gọi việc gì không nữa, tôi bắt máy mở loa ngoài lên.
– Anh nghe nè vợ, nhớ chồng hay sao mà gọi cho chồng zậy?
– Anh ở đâu vậy nãy giờ em bấm chuống mà anh không ra mở, em đang đứng trước cửa nhà anh này.
– Cái gì, em vào lúc nào sao không báo cho anh biết trước hả, có biết làm vậy anh lo lắm không hả.
– Em muốn cho anh bất ngờ mà, mà giờ anh ở đâu?
– Đứng đó chờ anh đi, anh đang ở bên hàng xóm chơi thôi.
Tôi tắt máy rồi đứng dậy mặc quần áo lại cho nghiêm chỉnh, cô cũng đứng dậy kéo quần lót lên trên mặt hiện lên vẻ tiếc nuối. Tôi hôn lên môi cô như an ủi hẹn lúc khác vậy.
– Cháu xin lỗi, hẹn cô lúc khác vậy, vợ cháu vào đọt xuất quá.
– Ugm, cô cũng tiếc lắm, mong chờ nữa giờ mà lại ngưng giữa chừng, lồn cô nứng quá trời nè.
Tạm biệt cô tôi đi về nhà thấy em đang đứng trước cổng, balo đang để dưới chân cạnh mấy thùng xốp to nhỏ. Thấy tôi em chạy đến ôm tôi rồi cọ cái đầu vô ngực tôi, em không nghĩ giờ đang ngoài đường sao trời.
– Buông ra đi, người khác nhìn kìa.
Em giờ nhận ra mình hơi quá đà nên buông tôi ra, tôi lắc đầu mà cười, em thì cũng ngượng đi vì hơi lố nơi công cộng. Đúng lúc đó cô Liên cũng đi sang chỗ tôi hỏi.
– Vợ con đây hả Q, sao mà đẹp thế chứ
– Dạ, đây là Vân vợ con. Còn đây là cô Liên hàng xóm với anh, anh kể với em rồi đó cô nấu cơm cho anh ăn đó.
– Dạ con là Vân vợ anh Q, cám ơn cô chăm sóc anh ấy suốt thời gian qua.
Vân cúi đầu cảm ơn cô Liên.
– Không có gì đâu con, cô nấu cơm cho nó xem như trả công việc Q dạy con gái cô học vậy mà. Thôi hai đứa vào nhà đi nghỉ ngơi cho khỏe, cô cũng về mà đi làm đây.
Chúng tôi chào tạm biệt cô rồi mang hành lí vào nhà, đến phòng khách để đồ xuống tôi vào lấy chai nước lọc mang ra cho em uống giải khát, mùa này SG nóng như lửa đốt
Cho em ngồi nghỉ ngơi uống nước, tôi mang balo áo quần lên phòng xong đi xuống mở mấy thùng xốp đó ra. Trong đó chả có gì ngoài cá, mực tươi, nước ớt, nước mắm với mấy chai mắm nêm và mấy hủ mắm tôm. Cái này là mẹ chuẩn bị chứ không ai vào đây được, tôi lôi ra mang vào tủ lạnh cất rồi đi ra chỗ em ngồi.
– Em không học sao mà vào thắm anh đó.
– Em học hết rồi chờ ngày thi nữa thôi nên vào thăm anh. Em nghe ba mẹ nói vừa rồi công ty xảy ra chuyện anh với chị Như chạy khắp nơi giải quyết, em xót lắm cơ nên nghỉ học là em bay vào liền.
– Cũng ổn thỏa rồi, đối thủ cạnh tranh chơi nhau ấy mà. Mà ba mẹ thật là đã bảo đừng cho em biết rồi mà cũng nói là sao.
– Sao không cho em biết chứ em là vợ anh mà. Giận anh luôn đó, người ta lo mà mất ăn mất ngủ giờ anh còn đổ lỗi.
– Thôi đừng giận mà, anh sợ cho em biết làm em lo thôi nên không cho em biết mà.
Tôi ra sức an ủi em ngay không là em khóc thật thì ối khổ cho tôi phải dỗ dành nữa, ai chứ nước mắt của em là hiệu nghiệm nhất đối với tôi. Nhìn thấy nước mắt của em là tô chịu không nỗi,dù có giận em đến đâu, em sai cỡ nào đi nữa thì khi em chảy nước mắt thì tôi phải xuống nước mà dỗ dành, an ủi em mà thôi.
Tôi cái gì không sợ nhưng sợ nước mắt cả em.
Ngồi một lát tôi đưa em lên phòng, em thay quần áo bằng một bộ đồ mặc ở nhà rồi leo lên giường ôm tôi mà ngủ. Hai đứa ngủ hơn hơn 15h thì dậy rửa mặc thay quần áo rồi đến công ty chơi, chiều ba chị em chạy về nhà chú tôi ăn cơm.
Chúng tôi ăn cơm xong ra ngoài phòng khách ngồi, chú pha một bình trà mới thơm ngon rồi đặt xuống bắt đâu trò chuyện và ăn tráng miệng, em lấy một miếng bưởi đưa vào miệng tôi. Chú tôi là người lên tiếng đầu tiên hỏi thăm.
– Rứa hai đứa tính răng rồi, khi mô sinh em bé đây.
– Chưa đâu chú, tụi con đang kế hoạch còn trẻ mà, tụi con còn phải học nữa mà.
– Thì sinh ra giao cho ba mẹ nuôi còn hai đứa học thì học có sao đâu. – Thím tôi giờ mới lên tiếng.
– Thôi thím ơi, học xong rồi sinh luôn chứ không cực vợ con lắm.
Ngồi nói chuyện cuả hai vợ chồng tôi xong thì chuyển sang chuyện công ty.
– Công ty dạo này sao rồi Như, đã tạm ổn lại chưa.
– Dạ, ổn thỏa rồi chú may giải quyết nhanh không là công ty mình bù lỗ lớn lắm.
– Ugm thời gian qua cực cho hai chị em con rồi. Chú giờ thì cũng rút thôi giao lại cho bọn trẻ tụi con mà nghỉ ngơi thôi.
– Chú còn khỏe mà con chưa đủ tầm để quản lí đâu còn nhiều chuyện phải nhờ chú ra mặt mà.
– Con tập dần đi, chú quản lí lâu rồi giờ nghỉ ngơi dưỡng già thôi. Có gì chú đằng sau giúp con mà.
Chú với chị Như trao đổi qua lại công viêc, tôi thì ngồi nghe rồi còn được em đút từng miếng trái cây vào miệng mà nhai nhóp nhép. Đang ăn thì chú gọi làm tôi giật mình bị hóc, em rót một ly trà đưa cho tôi uống tay thì vuốt ngực tôi.
– Con từ giờ chăm chỉ vào công ty học hỏi đi, sau này công ty giao cho con đó chứ đừng lông bông nữa, chơi thì chú không cấm nhưng cũng chịu khó kiếm kinh nghiệm quản lí đi.
– Từ từ đi mà chú, con mới năm nhất mà chưa có nhiều kinh nghiệm lắm sợ làm hư việc thôi. Với lại con cũng hay đi tiếp khách hàng bàn bạc công việc và kí hợp đồng với chị Như mà, giờ để con một thời gian nữa đi.
– Rứa cũng được nhưng nhớ quan sát cho kĩ vào đó. Lúc trước chú với ba con có học hành như tụi bay đâu mà làm còn đươc, kinh doanh giống như cuộc sống thường ngày phải chịu va đập thất bại rồi đứng dậy rút kinh nghiệm chứ gục luôn là chết. Thời nay xã hội là vậy luôn đào thải kẻ yếu, ai nắm bắt được xu thế thì thành công thôi.
– Dạ con biết rồi chú, con sẽ quan sát tỉ mĩ, không làm mọi người thất vọng đâu. Con sẽ chăm chỉ học hành rồi vào công ty làm học hỏi thêm kinh nghiệm.
– Vậy thì tốt, con gắng giúp chị con một tay chứ một mình nó giải quyết cũng khổ cực lắm.
Mấy chú cháu nói chuyện công ty hoài làm thím cũng phát bực rồi quát một cách nhẹ nhàng, tất cả đều hiểu nên chuyển đề tài sang chuyện chị Như rồi chuyện học của nhỏ Quỳnh.
Khi nghe đến chuyện tình cảm của mình chị Như giật thót mình vì không ngờ lại lôi vấn đề này ra nói. Hễ ai nói về vấn đề này chị luôn tránh đi nhưng hôm nay khó mà thoát rồi.
Thím tôi mà đã hỏi thì chỉ có cách mà khai báo thành khẩn mà khai báo để hưởng khoan hồng chứ ngoan cố chống đối thì chịu hình phạt nặng nề lắm.
Như chuyện của nhỏ Quỳnh học không đi mà đi chơi bị thím phát hiện được, hỏi thì nó chối cho đến khi thím đem bằng chứng ra thì nó hết đường cãi đành phải thú nhận vì mê mấy anh Hàn Xẻng mà bỏ học đi đón mấy ảnh ở sân bay mới ghê chứ. Sau đó nó bị cấm túc ở nhà suốt hai tháng trời, tịch thu máy tính, đt, cấm xem tivi, cắt hết tiền tiêu vặt luôn làm nó khốn đốn lên lần sau không dám nữa. Hết hai tháng chú xin cho thím mới tha và dừng lại con số hai tháng chứ không là sáu tháng lận. Thím hiền hiền vậy thôi chứ nóng lên dữ dằn lắm làm rắn tay luôn, ai xin cũng chịu hết.
Chị Như hết cách phải khai báo thành thật, hai người tình cảm vẫn ổn, tính toán sẽ ra mắt sớm thôi làm ai cũng mừng. Nhưng vui sớm quá thường hay hụt hẫng chị bảo anh ấy đi công tác nước ngoài 4 năm nữa mới về rồi bàn chuyện cưới xin làm cả nhà mém xỉu.
Anh này cũng tội quen chị trong một lần giúp chị sửa chiếc xe máy bạn chị rồi xin số chị làm quen luôn. Chị lúc đầu cũng bình thường thôi giấu gia cảnh của mình đi nhưng anh ấy vẫn cưa cẩm dai dẳng đã thành công chữa lành vết sẹo trong trái tim cả chị. Từ đó hai người là một cặp đến lúc ra nước ngoài công tác vẫn nghĩ chị là một nhân viên bình thường mà thôi
Trò chuyện thật lâu mới đó mà đã hơn 21h ba chị em tô đứng dậy chào chú thím rồi ra vê, chị Như về quận 7 còn tôi chở em đi dạo phố rồi mới về nhà ngủ.
Cả tuần trôi qua em sống với tôi thật vui vẻ, toàn bộ thời gian rảnh tôi dành cho em, tôi và hết chơi hết chỗ này đến chỗ khác, làm tình vô tội vạ.
Cả hai sống xa nhau nên khi gần nhau thì tình dục là điều không thể thiếu được, tôi đè em ra mà đụ bất kể nơi đâu trong căn nhà của tôi, từ bếp đến phòng khách, nhà tắm, phòng ngủ ngay cả cầu thang tôi cũng đụ em được. Mỗi lần đụ là một lần kích thích khác nhau, tôi địt em tơi bời khói lửa, em cầu xin tôi tha cho em nhưng tôi chỉ tha khi bắn hết mọi thứ vào lồn em mới chịu dừng. Căn nhà trước kia yên ắng biết bao nhiêu thì bây giờ trở nên ồn ào bấy nhiêu, nó không còn u tịch như thường ngày nữa mà thay vào đó là một căn nhà đầy rẫy những tiếng rên rĩ của em từ sáng sớm, trưa hè, chiều tối hay đêm khuya.
Cuộc tiệc nào cũng phải tàn, cuối cùng em cũng phải ra lại Huế để chuẩn bị thi học kì. Em thì chẳng chịu muốn ra tôi năn nỉ đủ cách em chịu nghe lời, không là lần sau không cho em vào nữa.
Đưa đồ xuống phòng khách rồi em bảo đụ em lần cuối em mới đi thế là lột quần áo em ra mà đụ cú chót cho em thỏa mãn rồi đưa em ra sân bay.
Tiễn em xong tôi quay xe về nhà chăm chỉ mà ôn tập cho kì thi cuối kì, vừa qua chuyện công ty với việc em vào đưa em đi chơi mà tôi hơi chỉnh mảng việc học cũng nhiều rồi, giờ tập trung mà học thôi.
Thời gian qua đúng là cuộc sống tôi hằng mong đợi, tuy nó ngắn ngủi nhưng đều là giây phút thần riên của hai vợ chồng tôi.
Ai mà sống cảnh chồng nam vợ bắc xa nhau cả ngàn cây số, suốt ngày trò chuyện qua điện thoại sẽ hiểu. Họ luôn khao khát được sống gần nhau, khoảng cách của yêu xa là một thứ gì đó rất mong manh, dễ vỡ. Một khi chúng ta vững lòng tin thì không sao cả nhưng một khi yếu mềm một cái thì mọi thứ trở nên phức tạp, rối ren len. Xa nhau tình cảm có thể phai mờ làm người ta khao khát một tình cảm rất mãnh liệt làm ta hay sa ngã, những cuộc tình vụng trộm cũng bắt đầu từ đây, càng lún càng sâu. Cho đến khi đỗ vỡ thì đỗ lỗi cho nhau vì quá thiếu tình cảm làm tan nát một gia đình, con cái thiếu đi tình thương của cha hoặc của mẹ vì đỗ vỡ gia đình. Và chính sự ích kỉ đó mà người đau khổ nhất không phải là cha mẹ mà là những đứa con thơ.