Kỷ niệm sẽ mãi là kỷ niệm, lâu lâu lôi ra nhớ để không quên - Chương 7
Phần tiếp:
Những ngày hè năm đó với tôi rất dài, nó có cả những hoài niệm về Thủy, những kỷ niệm xưa và cả những câu chuyện mới đến. Tôi cũng trưởng thành hơn, có kinh nghiệm hơn trong tình yêu, tình dục và nhiều chuyện khác nữa. Giữa lúc tâm trạng không vui lắm vì chuyện tình cảm, những ngày đầu hè về tôi thường say mềm trong những trận rượu, trận bia cùng hội bạn, những đêm đi hát karaoke tay vịn với các em sinh viên cũng vừa về tranh thủ làm thêm. Thoáng cái đã 2 tuần trôi qua. Tôi cũng không còn nhớ nhiều đến Thủy nữa, hay đúng ra là tôi đã cố quên cô ấy ra trong tâm trí mình…
Khi thằng Sơn bạn tôi rủ tôi đi biển cùng nó tôi đồng ý ngay, một phần muốn đi cho thoải mãi, cũng lâu rồi tôi không ra biển. Sơn và Thùy Linh bạn gái đi cùng, cùng đi còn có 2 cặp vợ chồng nhà Toàn – Nguyệt và vợ chồng nhà Thanh – Hồng đi cùng, chúng tôi đi 2 xe.
Đi cùng xe tôi và Sơn, Linh còn có Mai bạn của Linh cũng làm bên ngân hàng. Trên đường đi, Sơn – Linh vừa giới thiệu, vừa như gán gép chúng tôi, Mai cũng ưa nhìn, dáng người nhỏ nhắn, tôn lên vẻ đẹp nhẹ nhàng của người con gái, Mai và Linh cao gần bằng nhau chỉ khoảng 1m60.
Thằng Sơn chốt lại câu: hôm nay đều có cặp có đôi hết rồi, Mai chăm sóc thằng bạn a giúp a nhé! Linh cũng quay lại bảo: a H nhớ chăm sóc bạn e cẩn thận đấy nhé! Mai đỏ mặt quay đi. Những câu chuyện cũng giúp quãng đường đi ngắn lại, chúng tôi đến biển vào chiều tối. Cả đoàn thống nhất nghỉ ngơi đi ăn tối rồi mai mới tắm biển sớm sau. Cả đoàn lấy phòng, 2 cặp vợ chồng thì lấy phòng riêng, thắng Sơn tếu quay lại hỏi tôi: tao với Linh một phòng, phòng còn lại mày và Mai nhé!
Tôi quay sang Mai thì thấy Mai đỏ mặt, Linh lên tiếng: thôi, em và Mai một phòng, 2 a 1 phòng, rồi nháy mắt với Sơn. Chúng tôi lên phòng, thằng Sơn bảo: mày tự nhiên lên đi, tao và Linh rủ Mai và mày đi cùng là để cho 2 người cũng đỡ buồn mà. Mai làm cùng chỗ Linh, tính cũng vui vẻ thôi, mày đừng ngại, t biết mày thất tình nên mới rủ mày đi; tôi nói: t không ngại, chỉ lo con gái người ta ngại thôi. Sơn nói: kệ mày đấy, tối t và Linh 1 phòng, mày sang bên kia hay phòng khác kệ mày nhé!
Chúng tôi đi ăn tối rồi ra ngồi uống nước gần bờ biển, rồi các đôi tự lảnh đi các nơi khác nhau, Sơn – Linh cũng rời đi, còn để lại tôi và Mai ngồi lại; chúng tôi ngồi lại một lúc tôi rủ Mai đi dạo bờ biển, Mai gật đầu đồng ý. Chúng tôi đi dọc bờ biển, tôi và Mai nói chuyện lúc đầu còn xã giao, nói đủ thứ chuyện tếu mà cả hai biết, dần dần tôi và Mai thoải mãi hơn; khi thấy cũng xa khu nghỉ dưỡng, tới những rặng phi lao, thấp thoáng phía bên trong là bóng các đôi đang tâm sự thì tôi bảo Mai quay ngược lại, chúng tôi lại nói chuyện và đi về khách sạn, cũng đã gần 10giờ, về đến phòng Mai, Mai vào phòng; tôi về phòng tôi thì thấy đóng cửa, tôi biết thằng Sơn đã làm đúng lời nó nói, nó và Linh đang trong phòng.
Tôi đi ra ngoài nhà nghỉ, đi bộ trên cát ra bờ cát và ngồi xuống cát, tiếng sóng biển lẫn làn gió như đưa tiếng biển thổi vào tôi, tôi đứng trước biển, thả hồn vào không gian đó làm tôi thấy thoải mãi hơn nhiều. Tôi nhớ đến Thủy, nhớ đến lời hứa sẽ cùng nhau đi dọc theo bờ biển Việt Nam để hưởng tuần trăng mật của hai đứa, nhưng lời hứa đó chắc không thể nào thành hiện thực…m/
Những ngày hè năm đó với tôi rất dài, nó có cả những hoài niệm về Thủy, những kỷ niệm xưa và cả những câu chuyện mới đến. Tôi cũng trưởng thành hơn, có kinh nghiệm hơn trong tình yêu, tình dục và nhiều chuyện khác nữa. Giữa lúc tâm trạng không vui lắm vì chuyện tình cảm, những ngày đầu hè về tôi thường say mềm trong những trận rượu, trận bia cùng hội bạn, những đêm đi hát karaoke tay vịn với các em sinh viên cũng vừa về tranh thủ làm thêm. Thoáng cái đã 2 tuần trôi qua. Tôi cũng không còn nhớ nhiều đến Thủy nữa, hay đúng ra là tôi đã cố quên cô ấy ra trong tâm trí mình…
Khi thằng Sơn bạn tôi rủ tôi đi biển cùng nó tôi đồng ý ngay, một phần muốn đi cho thoải mãi, cũng lâu rồi tôi không ra biển. Sơn và Thùy Linh bạn gái đi cùng, cùng đi còn có 2 cặp vợ chồng nhà Toàn – Nguyệt và vợ chồng nhà Thanh – Hồng đi cùng, chúng tôi đi 2 xe.
Đi cùng xe tôi và Sơn, Linh còn có Mai bạn của Linh cũng làm bên ngân hàng. Trên đường đi, Sơn – Linh vừa giới thiệu, vừa như gán gép chúng tôi, Mai cũng ưa nhìn, dáng người nhỏ nhắn, tôn lên vẻ đẹp nhẹ nhàng của người con gái, Mai và Linh cao gần bằng nhau chỉ khoảng 1m60.
Thằng Sơn chốt lại câu: hôm nay đều có cặp có đôi hết rồi, Mai chăm sóc thằng bạn a giúp a nhé! Linh cũng quay lại bảo: a H nhớ chăm sóc bạn e cẩn thận đấy nhé! Mai đỏ mặt quay đi. Những câu chuyện cũng giúp quãng đường đi ngắn lại, chúng tôi đến biển vào chiều tối. Cả đoàn thống nhất nghỉ ngơi đi ăn tối rồi mai mới tắm biển sớm sau. Cả đoàn lấy phòng, 2 cặp vợ chồng thì lấy phòng riêng, thắng Sơn tếu quay lại hỏi tôi: tao với Linh một phòng, phòng còn lại mày và Mai nhé!
Tôi quay sang Mai thì thấy Mai đỏ mặt, Linh lên tiếng: thôi, em và Mai một phòng, 2 a 1 phòng, rồi nháy mắt với Sơn. Chúng tôi lên phòng, thằng Sơn bảo: mày tự nhiên lên đi, tao và Linh rủ Mai và mày đi cùng là để cho 2 người cũng đỡ buồn mà. Mai làm cùng chỗ Linh, tính cũng vui vẻ thôi, mày đừng ngại, t biết mày thất tình nên mới rủ mày đi; tôi nói: t không ngại, chỉ lo con gái người ta ngại thôi. Sơn nói: kệ mày đấy, tối t và Linh 1 phòng, mày sang bên kia hay phòng khác kệ mày nhé!
Chúng tôi đi ăn tối rồi ra ngồi uống nước gần bờ biển, rồi các đôi tự lảnh đi các nơi khác nhau, Sơn – Linh cũng rời đi, còn để lại tôi và Mai ngồi lại; chúng tôi ngồi lại một lúc tôi rủ Mai đi dạo bờ biển, Mai gật đầu đồng ý. Chúng tôi đi dọc bờ biển, tôi và Mai nói chuyện lúc đầu còn xã giao, nói đủ thứ chuyện tếu mà cả hai biết, dần dần tôi và Mai thoải mãi hơn; khi thấy cũng xa khu nghỉ dưỡng, tới những rặng phi lao, thấp thoáng phía bên trong là bóng các đôi đang tâm sự thì tôi bảo Mai quay ngược lại, chúng tôi lại nói chuyện và đi về khách sạn, cũng đã gần 10giờ, về đến phòng Mai, Mai vào phòng; tôi về phòng tôi thì thấy đóng cửa, tôi biết thằng Sơn đã làm đúng lời nó nói, nó và Linh đang trong phòng.
Tôi đi ra ngoài nhà nghỉ, đi bộ trên cát ra bờ cát và ngồi xuống cát, tiếng sóng biển lẫn làn gió như đưa tiếng biển thổi vào tôi, tôi đứng trước biển, thả hồn vào không gian đó làm tôi thấy thoải mãi hơn nhiều. Tôi nhớ đến Thủy, nhớ đến lời hứa sẽ cùng nhau đi dọc theo bờ biển Việt Nam để hưởng tuần trăng mật của hai đứa, nhưng lời hứa đó chắc không thể nào thành hiện thực…m/