Kỷ niệm một thời đã xa - Chương 5
CHƯƠNG V: THÀNH CÔNG HƠN MONG ĐỢI
Tắm rửa sạch sẽ xong, thấy người tỉnh táo hẳn ra. Bất chợt nhớ đến cô giáo yêu dấu, tôi chạy lại cái điện thoại bàn và bấm số của cô. Từng giây phút trôi qua, gọi lần 1, lần 2, lần 3 vẫn không thấy ai bắt máy. Thất vọng tràn trề, tự nhủ chắc cô say quá nên không biết có tin nhắn đến. Bỏ vào phòng nằm nghe nhạc cho đỡ buồn. Mà cũng lạ, mọi hôm mình hay ngồi coi film sex chán chê rồi tự sướng với hình bóng cô chủ nhiệm, sao hôm nay nghĩ đến mình thấy không có hứng nhỉ? Bây giờ trong trí óc của mình, cô chủ nhiệm dường như đã phai mờ, mà thay vào đó mình chỉ thấy hình bóng của cô Huyền thôi. Chết mẹ, không lẽ cảm cô thật sao ta? Không được, cô hơn mình nhiều tuổi quá… Mà kệ nó, có hơn nhiêu tuổi không cần biết cứ tán cho đỡ buồn cái đã…Cứ nằm trằn trọc với những suy nghĩ mông lung như vậy, tôi thiếp đi lúc nào không hay.
Sáng hôm sau, dù là sáng chủ nhật nhưng tôi vẫn ráng lết dậy thật sớm để bắt mẹ đưa đi mua điện thoại. Nhưng xui rủi thế nào, mama đã đi đâu với tía già từ lúc sáng sớm.Đi ngang qua phòng bà chị, thấy vẫn im re, vậy là đủ biết tối qua đi chơi với anh yêu về muộn cỡ nào.
Gọi 1 ly café đem qua nhà, tôi mở máy tính lên chơi game linh tinh nhưng kg có hứng, mắt thì cứ liếc nhìn đồng hồ, bụng thì cứ thấp thỏm đợi mẹ về. Hồi lâu không thấy đâu, tôi sốt ruột quá mới điện vào số của baba:
– Alo, ba hả ba? Ba mẹ đi đâu từ sớm vậy?
– Uhm, dậy rồi hả con? Ba mẹ đang lấy đồ dưới Gia Kiệm. Có gì không con?
– Dạ con dậy lâu rồi! Không thấy ba mẹ đâu nên con điện hỏi. Ủa vậy mấy h ba mẹ về?
– Chắc tầm trưa đó con. Mà sao hôm nay mày có hiếu vậy? Tự nhiên gọi điện hỏi thăm ba mẹ?Chắc lại hỏi tiền chứ gì? Thằng quỷ sứ mọc cánh thiên thần, ba để tiền cho mày ngoài phòng khách đó.Vậy thôi nha!
Nói xong ổng cúp máy cái rụp, nghĩ mà tức anh ách, làm như mình bất hiếu lắm không bằng? Nghĩ cho cùng mình đâu phải cái loại đó đâu, chí ít cũng phải để người ta cảm ơn cái đã chứ! Chán bố già!
Ra phòng khách thấy 1 xấp khoảng 5-6 tờ 100k, tôi lụm bỏ bóp, rồi vào phòng ngồi chờ. Mẹ cái đồng hồ bữa nay hư hay sao vậy Trời, đợi sốt hết cả ruột mà mới hơn 9h, hix chưa hôm nào thấy thời gian như hôm nay. Chán đời tôi leo lên giường nằm rồi thiếp đi lúc nào không hay. Bất chợt tôi thấy hình bóng của cô đang lay tôi dậy, tôi từ từ mở mắt ra, thấy cô nhoẻn miệng cười, hỏi tôi:
– Giờ này còn ngủ hả Thanh? Dậy đi, Huyền qua chơi với Thanh nè!
– Ủa cô qua hồi nào vậy cô? Sao cô biết nhà em?
– Uhm, Huyền mới qua, thì hôm qua Thanh mới nói Thanh là con trai tiệm M.Q còn gì? Sao thấy Huyền qua không vui phải không? Vậy thôi Huyền về nha!
– Ấy từ từ cô, thấy cô em vui lắm chứ!Mà sao cô cứ xưng tên với em vậy? Em ngượng lắm.
– Thanh xưng như vậy làm Huyền ngượng mới đúng đó.
– Thôi cô đừng chọc em nữa mà, em ngại lắm…
Dậy…Dậy nhóc…dậy, bất chợt cảm thấy như ai đang lay mình, tôi ú ớ:
– Cô…hả cô…, Cô qua hồi nào vậy?…
– Dậy đi mày, mớ cái gì đó. – Sau đó là 1 cái tát đau điếng. Tôi giật mình mở mắt ra thì thấy ngộp bởi có cái gì mềm mềm chặn ngang mũi, định thần nhìn kỹ lại thấy mình đang ôm bà chị, và cái mặt thì đang rúc ngay 2 cái khiên phòng thủ của bả! Chết cha, hèn chi hồi nãy bị ăn tát. Hix, tôi lúng túng nói:
– Chuyện gì vậy chị? Hồi nãy ngủ em không biết gì? Em xin lỗi nha!
– Lỗi phải gì? Chắc đang nằm mơ ôm gái phải không? Cái mặt mày tao nhìn là tao biết mà.
– Tầm xàm không! – Tôi vừa hậm hực vừa bỏ vào nhà tắm rửa mặt, liếc ngang qua đồng hồ thấy đã hơn 11h, không biết ông bà già về chưa nữa.
Rửa mặt xong thấy tỉnh táo hơn, tôi ra mở tủ lạnh lấy lon nước tu 1 hơi, nghĩ lại cái cảm giác hồi nãy rúc vào ngực bà chị tự nhiên thấy khoai khoái. Ngực bả tuy không to nhưng được cái tròn căng, hồi nãy chắc bả mới ngủ dậy nên cũng chẳng thèm mặc áo ngực, thế là tôi được hưởng trọn. Nhớ lại cái cảm giác êm ái thêm cái mùi hương con gái thoang thoảng làm tôi bất chợt lên cơn, ngày mai mới thứ hai mà thằng nhỏ đã chào cờ ngày hôm nay rồi! Hix. Đang nghĩ vơ vẩn chợt nhớ lại cái giấc mơ lúc nãy, lại thầm rủa bà chị, đang chuẩn bị được ôm người đẹp thì bị bả phá, đã thế ông phá lại cho bõ tức.
Ngồi cau có với những suy nghĩ như vậy 1 hồi thì tôi thấy tiếng xe máy dừng trước cổng. Á à, vậy là ông bà già về rồi! Tôi vội vàng chạy ra mở cổng, đúng là ổng bả về, thế là 3 chân bốn cẳng phụ xách đồ vào nhà cho nhanh để lôi mẹ đi. Vô đến nhà tôi còn nghe ông ba tôi nói vọng vào:
– Hôm nay mày ngựa vậy con? Chắc chiều nay bão cấp 12 vì mày quá con à!
Mặc kệ tía thích nói gì thì nói, con mặc kệ – Nghĩ thầm như vậy tôi xách túi đồ vàotrong cất rồi chạy vội lên phòng thay quần áo. Xuống đến nơi thì tôi thấy mama đang ngồi uống nước.
– Mẹ đi với con nha!
– Tiên sư bố nhà anh, không cho tôi nghỉ chút à?
– Thôi lỡ rồi đi với con chút đi mẹ. Lát về nghỉ luôn.
– Hai mẹ con định đi đâu đó? – Tiếng ông già cất lên làm tôi điếng hồn.
– À em dẫn nó đi mua thêm mấy bộ đồ. Đồ của con cũng cũ rồi.
– Uhm, chở mẹ đi cẩn thận nha con.
Như được mở đường cho hưu chạy, tôi bay vội xuống nhà dắt cái xe ra, đề máy đợi mama ra. Chạy đi 3, 4 nơi tôi mới tìm đc một con N70 mới cóng, mừng hết sức! Mua thêm cái sim xong tôi định phóng thẳng về nhà để bắt đầu thực tác chiến thì nghe cái giọng chua lè vang lên:
– Mày không đi mua đồ để về ổng thịt cả mày lẫn tao à? Làm gì mà nóng dữ vậy?
– Dạ, ấy chết con quên mất.
Hix, phải đi shoping nữa Trời, tôi tức tối rồ ga phóng thẳng xe ra shop gần đó, vào lựa đại 2 bộ với 1 tốc độ mà tên lửa Tomahok có lẽ cũng không đuổi kịp, tôi lôi mama ra xe và phóng thẳng về nhà mặc kệ má mì đang cằn nhằn vì chưa kịp mua sắm cho má mì.
Về đến nhà, dựng xe xong, tôi bay thẳng lên phòng mình mặc cho má mì ơi ới bên dưới. Vô đến phòng, kg kịp cởi cả cái vớ tôi bay thằng lên giường khởi động mày, add ngay số của cô yêu dấu vào danh bạ. Xong mở cái SMS ra, tôi bấm lia lịa:“ Cô yêu dấu, có biết em là ai không?” Bấm nút sent, sau vài giây tôi thấy máy báo “ Gởi thành công”, tôi thở phào nhẹ nhõm. Vậy là khởi đầu thấy có vẻ tốt rồi.
Ngồi chờ hoài khoảng 5’ sau tôi vẫn chưa thấy cô reply, 5’ mà như là 5 năm không bằng. Sốt hết cả ruột, tôi đang định gởi tiếp tin thứ hai thì thấy “ting!ting” mừng húm móc cái điện thoại ra đọc, thấy tin nhắn từ 18001090 giới thiệu dịch vụ, tôi nổi điên đang tính thử coi cái điện thoại với cái tường cái nào cứng hơn thì thấy máy rung “ting!ting!” tập 2. Nhắm mắt lại bấm nút mở, từ từ hé mắt ra, đúng là tin nhắn cô yêu rồi! Mừng quá tôi nhảy la hét rầm rầm. Đang hứng thì nghe tía già dưới nói vọng lên:
– Thanh ơi, trong sở thú đang thiếu khỉ đó con!
Tức tối vì bị mất hứng tôi tính đáp trả: “ Ở trỏng thiếu khỉ già chứ không thiếu khỉ trẻ đâu ba!” Nhưng nhớ lại mấy quả nổ đom đóm mắt nên tôi nuốt lại. Thôi bỏ đi, nằm xuống mở tin nhắn ra đọc: “ Thanh phải không? Cô biết mà! Tối qua em điện cô phải kg? Tối qua cô mệt quá nên ngủ quên luôn. Sáng dậy thấy cuộc gọi lỡ nhưng lu bu dọn dẹp nhà cửa nên chưa gọi lại cho em được! Em đang làm gì đó?” Vội vàng nhấn reply tôi nhắn lại: “ Dạ, sao cô biết là em hay vậy? em đang nằm không thôi! Cô có mệt không cô? Cô ơi, em nói cái này cô đừng giận em nha cô! Cô hứa thì em mới dám nói!”
Một lúc sau, tôi nhận được tin nhắn trả lời: “Biết chứ sao kg? Có mình em là có vinh dự được cô cho số thôi đó!hi!Cô hết mệt rồi! Chuyện gì mà ấp úng thế? Em làm gì có lỗi với cô phải không?”
“ Đâu có đâu cô, cô nghĩ oan cho em không à! Cô hứa đi thì em mới nói!”
“ Uhm, cô hứa! Chuyện gì nói cô nghe nào!”
“ Mà quả thực em thấy hình như em cũng có lỗi với cô thật cô ạ! Cô ơi, em nhớ cô quá à!” – Quả này gởi xong tin tôi mới thấy mình liều. Nhưng thôi, đây mới là quả quyết định. “ting!ting!”:
“ Cái thằng quỷ này! Đừng nói mày cảm cô nha! Nhớ cô hả? Mai lên trường gặp sẽ hết nhớ thôi!” – Hú hồn, thế là kg bị chửi, liều lĩnh bấm tiếp:
“ Hix! Không hiểu sao em nhớ cô thật đó cô! Cô có giận em cũng chịu. Tối qua em cứ nhớ về cô mà không ngủ được nè! Mà cô ơi, cô có nhớ tối hôm qua cô nói gì với em kg?” – Tiếp tục nghe con chim, ấy nhầm con tim chơi điệu Disco trong ngực, hồi hộp quá!
“ Thằng quỷ, mày làm cô ngượng chín mặt rồi nè! Tối hôm qua cô cũng kg nhớ rõ lắm. Hình như cô xưng tên với em thì phải? Thế có thích cô xưng tên không?”
“ Trời được vậy thì còn gì bằng nữa! Có nằm mơ em cũng không thấy nữa. Em chỉ sợ cô không đồng ý thôi vì như vậy kỳ quá!”
“ Vậy thì từ nay ở ngoài thì Huyền với Thanh sẽ xưng tên với nhau nhá! Còn trong trường thì cô trò đó, nghe không?”
“ Dạ! Em cảm ơn cô nhiều! ý nhầm, Thanh cảm ơn Huyền nhiều! Hihi!Quyết định vậy nha!”
Thấy đang trên đà thành công ngoài sức tưởng tượng, tôi mừng muốn phát điên, nhắn qua nhắn lại từ 2h chiều đến gần 7h tối, tôi tắm xong ngó đồng hồ, đánh liều nhắn 1 tin:
“ Huyền ơi, cũng còn sớm, đi café với Thanh nha!”. Hồi hộp, hồi hộp…hồi hộp…
“ Ok, đợi Huyền tắm xong tầm 30’ nữa ghé đón Huyền nha!”
Nhảy cẫng lên tính hét cho sướng thì nhớ lại quả shock của ông già tặng cho hồi trưa, em đành ngậm họng lại, chuẩn bị cho 1 buổi tối đầy niềm vui, không còn tụ tập nhậu nhẹt cùng bọn bạn đời, không còn lê la quán café ngồi 1 mình uống café ngắm cảnh, mà hôm nay sẽ là 1 đêm hoàn toàn mới: ĐI CHƠI CÙNG NGƯỜI ĐẸP!