Kỷ niệm một thời đã xa - Chương 14
Đang mải thả hổn theo mây gió với những ý nghĩa không được sáng sủa cho lắm thì tôi giật mình trở lại hiện thực vì tiếng bước chân đi xuống cầu thang vang lên cọt kẹt. Quay lại tính nở 1 nụ cười tươi nhất có thể cho em nó chết mê chết mệt nụ cười của mình, nhưng bờ môi chưa kịp hé mở thì đã bị ngậm chặt lại như ai lấy keo 502 đổ vào. Lạy hồn, không biết là con nhỏ này nó tính kích dục tôi hay là chúa muốn thử lòng tôi đây Trời? Khẽ nuốt nước miếng đánh ực, tôi vội quay mặt đi để những hình ảnh đó không làm tôi xúc động quá mất bình tĩnh mà mất luôn cả cái “trinh tiết” của mình. Tôi cũng chả biết là con nhỏ đó nó ngay thơ hay cố tình chơi xỏ tôi khi mà nó mặc 1 cái áo màu xanh dương mỏng tang, thấp thoáng cái áo ngực trắng và làn da trắng ngần của nhỏ ở bên trong, phần dưới thì nhỏ chơi nguyên cái quần đùi bằng vài jean ngắn cũn cỡn như muốn khoe ra cặp đùi trắng ngần, và đặc biệt là bờ mông được cái quần ôm gọn gàng lúc bước xuống cứ đánh qua đánh lại thật là gợi lên bao cảm xúc mãnh liệt từ….con trym, nhầm con tim.
– Anh ngồi đợi em lâu không? Chắc anh đói lắm đúng không? Ráng đợi xíu em nấu cơm nha!
Khẽ nuốt nước miếng đánh ực, tôi quay qua gật đầu với nhỏ rồi lặng lẽ nhìn nhỏ lúi húi vo gạo đặt nồi cơm. Ngắm tấm lưng trắng ngần của nhỏ đang ẩn hiện sau lớp áo mỏng, cái cạp quần thì hơi trễ xuống, như muốn khoe 1 phần của chiếc quẩn nhỏ màu xanh của bên trong tôi như chỉ muốn chạy tới ôm chầm nhỏ vào lòng cho thỏa mãn cái cảm xúc nóng trong người này. Sợ ngồi thêm 1 lúc nữa sẽ mất đi kiểm soát, tôi xô ghế đứng dậy đi ra cửa sau khi quay lại nhìn nhỏ lần cuối đầy tiếc nuối và nói với nhỏ:
– Anh ra ngoài chút cho thoáng nha em!
Con nhỏ không nói gì chỉ quay lại nhăn răng ra cười với tôi 1 cái rồi lại lúi húi quay xuống làm tiếp công việc của mình….
Bỏ ra ngoài gốc xoài ngồi, bỗng dưng tôi nhớ tới cô giáo yêu dấu của mình. “ Chắc cô giận mình lắm đây!” Khẽ nhủ thầm, tôi móc điện thoại ra bấm số của cô và đưa lên tai gọi. Từng tiếng “tút út út” dài trôi qua, tôi hồi hộp chờ cô nhấc máy. Lần 1, lần 2, lần 3 cô vẫn không nghe, “Lạy trời thương con cho cô nhấc máy!Hix” Khẽ nhủ thầm tôi bấm gọi lại lần nữa, hồi hộp chờ đợi xen lẫn với chán nản, đang tính quăng cái máy đi cho rảnh nợ thì tôi nghe tiếng lạch xạch từ đầu dây bên kia, vừa nhăn răng ra cười mãn nguyện tính hỏi “ Huyền hả!” nhưng chưa kịp thì tôi đã nghe 1 giọng lạnh lùng quát lên: “ Đừng có làm phiền nó nữa! Nó không nghe máy đâu! Để yên cho tao ngủ trưa!” sau đó là tiếng cúp máy cái “cụp”…
Sững sờ vì tiếng quát của ông thần hắc ám, tôi buông rơi điện thoại cái bịch. “Không lẽ cô giận mình vậy sao trời? Không lẽ cô không muốn gặp mình nữa sao? V.v.” hàng tá những câu hỏi cứ hiện ra trong đầu tôi. Một cảm giác như có ai đó đang cầm con tim mình và bóp chặt khiến tôi như ngẹt thở…
Còn đang thẫn thờ vì cú shock vừa rồi, tôi chợt nghe cái giọng eo éo nửa đàn ông, nửa đàn bà vang lên:
– Thằng kia mày ở đâu đến đây?
Quay lại nhìn thằng nhóc, thật sự nó không có điểm gì để tôi lọt vào mắt. Nhìn cái tướng nó thiếu điều tôi tộng cho nó 1 quả đấm là nó quay đơ ra sùi bọp mép lên chết quá! Bắt gặp ánh mắt tóe lửa của tôi, thằng nhóc có vẻ run quay về phía phòng của nó cầu cứu. Trong phòng là 2 cái đầu đang thập thò nhìn ra chiến sự bên ngoài xem coi ra sao? Mà nghĩ cho cùng tôi cũng không thể giải thích được cái lũ này có họ hàng gì với nhau không nữa? Thằng nào thằng nấy gầy đét như cây củi mục, cái ổng khuyển chắc bằng cỡ cái bắp tay của tôi vậy mà bày đặt cởi trần mặc quần tà lỏn nữa chứ. Thằng nào cũng bày đặt nhuộm đầu xanh đỏ ra vẻ ta đây là dân sống giang hồ bụi trần, mà ác nhất là cái thằng nhóc đang đứng trước mặt tôi, tôi không biết nó có họ hàng gì với thím Hà không mà cái giọng thì nhão nhoét, điệu bộ thì nửa giả ta là giang hồ, nữa giả ta đây thùy mị như con gái làm tôi phát lợm, mà nhất là khi nhìn vào cặp đùi của nó, tôi thiếu điều muốn trào máu mũi: “Trọn đời bên em” – đùi trái, “ Giang hồ là tao” – đùi phải. Nhìn hai hàng chữ xăm trên đùi của nó, tôi không biết là nó dùng cái đó để dọa người hay là nó mua vui cho người khác nữa…
– Tao đến đây chơi, có gì không nhóc? – Tôi cất cái giọng lạnh te lên hỏi nó.
– Mày đến đây mày xin phép tao chưa, thằng chó? Có biết tao là … hự.
Chưa kịp nói hết câu thằng nhỏ đã ăn nguyên 1 cái đạp, ngã lăn quay ra đám lá xoài khô. Hai thằng nhóc đang trong phòng thấy bạn mình bị đánh, chạy vội ra đỡ thằng nhóc dậy, mồm xuýt xoa:
– Đại ca có sao không đại ca? Đù mẹ mày có biết mày vừa đánh ai không? – Một thằng quay lại nhìn tôi hậm hực hỏi.
– Tao vừa đánh một con chó sủa càn, còn tụi mày nữa, khôn hồn ngậm miệng lại.
– Mày, mày, mày ngon lắm. Có ngon cho tao biết lớp mày đi con, ngày mai mày chết mẹ mày với tao. – Thằng nhóc bê đê lúc nãy vừa lồm cồm ngồi dậy vừa đe tôi.
– 10A2. – Nói xong, tôi cúi xuống nhặt cái điện thoại rồi quay lưng lại đi thẳng 1 mạch vào phòng con nhỏ.
Vừa vào đến cửa phòng, tôi đã thấy con nhỏ đang đứng đó với đôi mắt đỏ hoe. Khẽ đặt tay lên vai nhỏ, tôi nhoẻn miệng cười với nhỏ ý như: “mấy thằng chó con đó không làm gì được anh đâu!” Rồi vào trong kéo ghế ngồi.
Lúc này tôi bắt đầu nghe tiếng xì xầm của nguyên 1 lũ lóc nhóc trai gái đang đứng trước phòng chỉ chỏ như thể tôi là sinh vật ngoài hành tinh mới lạc vào dãy phòng tụi nó. Điên máu tôi quá:
– Nhìn cái gì? Hay là muốn như nó?
Lục tục nguyên 1 lũ kéo nhau đi về phòng, kèm theo là 1 đống những câu chửi bậy mà nhiều câu tôi còn chưa dùng bào giờ. Kệ mịa tụi nó, tôi quay qua con nhỏ kéo tay ngồi xuống cạnh tôi, tôi hỏi:
– Sao em khóc vậy?
– Đồ quỷ, người ta lo cho anh thôi mà! – Vừa nói con chỏ vừa đưa 2 cái nắm đấm be bé xinh xinh đấm vào ngực tôi thùm thụp – Hồi nãy em tưởng 3 thằng nó đánh anh rồi chứ?
Khẽ mỉm cười, tôi khẽ đưa tay quệt hai dòng nước mắt trên khuôn mặt baby của nhỏ, tôi an ủi:
– Không sao đâu em! Không ai ăn hiếp được anh đâu! Mà 3 thằng nhóc đó ở đâu vậy?
– Tụi nó học lớp 10b hay sao á. Nhờ có ai chống lưng nên tụi nó tự xưng là anh đại của cái phòng trọ này đó.
Chết sặc vì câu trả lời của con nhỏ, tôi ngồi ngả đầu ra sau cười như sặc nước. “ Cỡ như Sumo hồi nãy còn chết nói gì ba thằng nhóc đó em?” Tôi quay lại nhìn nhỏ an ủi.
– Thì tại em lo cho anh thôi chứ bộ!
Nói xong nhỏ xô tôi 1 cái rồi chạy lại tiếp tục nấu cơm, 1 làn hương của món thịt chiên khẽ bay qua mũi tôi làm tôi khẽ nuốt nước miếng đánh ực sau khi tôi nhìn lại cái thân hình của nhỏ….