[Kỷ niệm] Ems đã từng là của anh! - Chương 10
Tết nhất hơi buồn tí…
Sáng mùng 1 Tết, đường đông như trẩy hội! Người ta có đôi, có cặp đi chơi ngày nghỉ, ôm ấp, vuốt ve nhau, còn mình thì nằm ôm chăn ngủ 1 mình.
Trời hơi hửng nắng ấm khiến cho lòng người phơi phới, rạo rực….
Mở mắt dậy chả biết làm gì, ngó ra ngoài cửa thấy tấp nập quá lại thôi lên giường ôm chăn chơi game cho nhanh qua ngày.
Đang cầy hục mặt thì ẻm Ng lại nhắn tin:
– Êu! Đang làm gì đấy ông kia ơiiiiii!
– Đang chiến đấu…. Gì?????????????
– Nghỉ Tết mà buồn thế á, đi chơi đê!!!! – em nó gạ gẫm
– Thôi, lạnh bỏ mẹ ra! Ở nhà chơi game cho lành, đi có được cái mẹ gì đâu!
– Thật không được không!!!
Kệ, cắm đầu chơi, éo thèm quan tâm nữa. Toàn bị trêu đùa chứ chả đc cái mẹ gì thật haizzz. Bị đùa nhiều quá lãnh cảm luôn các bác ạ!
Gần tiếng sau… em Ng lại nhắn:
– Ê! Cơm chưa????
– Chưa! Chán chả buồn ăn, ngủ tiếp cho quên đói đây 🙁
– Biết ngay, cái loại lười này!!!! Nhà còn gì ko, đây mua qua nấu nhé! 🙂
– Đù, nay tốt thế, thôi khỏi cần nấu, ăn thịt người luôn cũng được =)))
– Mỡ đấy mà húp! Làm nồi lẩu nhậu đê, lâu lâu em không được nhậu, 😀 thèm thèm 😀 – em Ng gạ gẫm
– Mang mỡ qua húp cho =)))
– Tùy tâm 😉
Hơn 12h trưa…. * Kiiiiiinh koooong….!*
Em Ng khệ nệ xách túi lớn túi bé đứng chờ trước cửa. Được cái giữa trưa, trong ngõ không có ai, ngó nghiêng thấy vắng tanh, mở cửa rồi dắt xe cho ẻm vào nhà!
– Làm gì mà lâu thế ;;) Để người ta chờ dài hết cả cổ ….– mắt chớp chớp vươn cổ ra nhìn mình cười tủm tỉm
– Đang ấy dở hehe
– Điên, ấy gì mà ấy, lại đen tối à =))) – ẻm cười ngặt nghẽo…
Mình xách hộ em đống đồ vào nhà. Em nó chạy ra siêu thị vác về một đống đủ thể loại. Thịt bò, rau dưa, nấm,…. Ớ! Cái gì đây!
Rơi ra 1 hộp Durex…
– Mua cái này làm gì đấy hehee – mình cười cợt
– Điên, cái gì là cái gì?????
– Đấy cái hộp gì mà….
– Bóng bay của người ta, mua về chơi ko được à! Điên! Nhặt rau đê!
Em đẩy mớ rau cho mình nhặt, vừa lườm nguýt các kiểu. Rồi nói lảng sang chuyện khác, trong khi lòng mình thì khấp khởi…..
– Lâu lắm không được nhậu, ở phòng em có mỗi mình, làm thì ăn không hết nổi…
– Ờ ờ….
– Ờ cái gì mà ờ, này!!!! Lại đang tưởng tượng linh tinh à???? Cẩn thận em mách con kia đấy nhé!!!!!! – em cười giả lả
– Đâu, đang…. tập trung nhặt rau =))
Em ngoảy mông đứng dậy rửa đồ, nhìn cái mông tròn tròn, cái khe quần lót ẩn ẩn hiện hiện sau cái lớp quần legging mà thèm rỏ dãi. Đứng còn cố tỉnh lắc lắc mông haizzz
Quần thì bó, ép sát, lộ hết cả đường cong da thịt, mông thì mẩy, mu thì tròn, đùi thì to, chân thì dài… à mà thôi có dùng đến chân đâu, toàn gạt sang hai bên….
Nhặt rau xong đưa cho em, tay mình lướt qua bờ mông tròn lẳn của ẻm…
– Nàooooooooooooo! Nghịch linh tinh!!!!!!!!! – quay ra lườm….
– Lỡ tay ahihi…..
Mình lại lăng xăng nồi niêu xong chảo phụ giúp em nấu nướng.
Nhà lâu không có người phụ nữ lau rửa dọn dẹp, cứ thấy lành lạnh, giờ, em thay vị trí của vợ mình, tíu tít nấu nướng, hát hò, nói chuyện, cảm giác không khí vui vẻ hơn hẳn.
Em đẹp hơn hẳn khi ngắm nhìn từ đằng sau, lúc em đang lúi húi bận rộn. Người Ng thì không gầy, hơi béo, hơi mũm mĩm một tí, thuộc loại gọi là có da có thịt… Ôi, muốn ôm lấy em 1 cái.
Nghĩ là làm, rón rén đi ra đằng sau, vòng tay nhẹ nhàng ôm lấy em, dụi vào gáy em hôn đánh chụt cái rồi hít hà mùi tóc….
– Á á á…………….! – em ré lên cười khanh khách =)))
– Bỏ ra, để yên người ta nấu…..
– Không bỏ, trông đẹp quá muốn ôm một cái….
– Khiếp thế, thèm không chịu nổi nữa à…. – em quay ra cười cười
Lại hôn chụt cái vào má em! Tính đè ra mà hôn hít cho đã thèm….
– Thôi, bỏ ra để người ta nấu. Đói lắm rồi!!!
Làm nồi lẩu thì cũng nhanh thôi, trải chiếu sắp đồ là lên mâm. Hai đứa ngồi đối diện nhau, bỏ rượu ra uống. Tối qua làm trận lẩu rồi, nay lại làm phát nữa. Đúng là ngày nghỉ, không gì sướng bằng.
– Nào, zô, chúc mừng năm mới!!!
– Chúc mừng năm mớiiiiii!!!!!!
– Này… nhìn đi đâu đấy!!!! – em Ng ngồi khoanh chân, cái háng giơ ra ngay đối diện mặt mình, em làm bộ che tay vào háng, không cho mắt mình nhìn vào đấy, rồi cười khanh khách!!!
– Uống uống…. khàaaaaaa….!
Chén qua chén lại, sau làn khói lẩu nhìn mặt em tình tình, má hây hây đỏ, cũng có duyên phết.
Dăm ba chén, nói trên trời dưới biển, công việc thì gạt bỏ ra hết, bắt đầu phây phây, mình gợi chuyện
– Thế hồi trước bảo anh Duy nào đấy, đợt nào yêu anh Duy á??
– À, anh Duy á, quá khứ rồi.
– Kể đi kể đi…..
– Nó đểu! Nó bỏ em! Nhưng em lại không quên được nó… – mắt rơm rớm….
Em Ng quen với nó từ hồi học lớp 11 ở HY, thằng ku kia thì hồi đấy chả học hành gì, toàn lông bông đi chơi, đua xe các kiểu. Tóm lại là kiểu Racing Boy. Hư, ăn chơi, cá tính, máu mê… Kiểu đó nhiều em trẻ trâu thích. Xong nó tán em Ng. Em Ng hồi đấy cũng xinh… gần nhất lớp, cũng phải top 2, top 3 của lớp luôn ấy chứ.
Em kể, hồi đấy em ngoan lắm, chả biết gì, nhưng ngoan thì lại thích trai hư. Nhìn thấy nó phóng xe máy, cứ rạo rực muốn ngồi sau, muốn được… bung lụa. Rồi em hỏi qua bạn bè, xong để ý nó. Rồi chắc nó biết, nó lại chủ động tán em.
Ngày nào cũng trà sữa, rồi thỉnh thoảng lại quà, dần dần em đổ, vì em cũng đã hơi thích nó từ trước rồi. Hai đứa đi xem phim, cũng có nắm tay, nắm chân, hôn hít các kiểu, mấy lần nó đòi em đi quá giới hạn, nhưng em cứ gạt, rồi chối, bảo nó chờ em đủ 18, em sẽ cho nó sau. Nó cũng gật gật, nhưng ánh mắt nhìn em như háu đói… Lúc đó nghĩ lại, chắc nó thèm thịt em lắm rồi….
Nó hay đưa em đi học về, bình thường em đi xe đạp với bạn, nhưng từ ngày nhận lời yêu nó, toàn nó đón. Em nhớ những lúc ngồi sau , gió vèo vèo tạt qua mặt, em ôm sát nó, cảm nhận da thịt của nó, cảm nhận sự… yêng hùng của nó mà em cũng thèm, nhưng không dám.
Nó hát hay lắm…
Đầu năm lớp 12, sinh nhật em, tròn 17…
Nó tổ chức riêng trong quán karaoke. Có mỗi hai đứa, nó rải hoa hồng, rồi nến, rồi bánh trái tim… Lúc đó tim em như tan chảy. Cảm xúc đầu đời mãnh liệt lắm anh hiểu không!!!!!!
Nó hát tặng em, em chỉ nhớ, hát hay lắm…
Xong nó tiến lại ôm em, hôn… Em cũng không nhớ hai đứa đứng hôn nhau bao lâu, nhưng nó đẩy em xuống ghế, rồi đè em ra, tay sỗ sàng luồn vào áo bóp ngực. Em bắt đầu hoảng hốt, em sợ…
Nó hùng hục, mất kiểm soát. Em sợ, em hét ầm lên, nhưng nó lại bịt mồm em lại, bảo đừng hét nữa, không ai nghe thấy đâu. Nhạc lúc đó bật to lắm… Nó còn dọa hét mọi người thấy là biết hết đấy! Em sợ!!!
Nó kéo áo em lên, sỗ sàng hôn, cắn ngực em, rồi tụt quần ra sờ soạng lung tung vào chỗ con gái thầm kín nhất của em! Lúc đó đầu óc em rỗng tuếch! Sợ mà không dám hét, mà kể cả hét cũng chẳng ai nghe thấy! Rồi nó sỗ sàng, hùng hục nhét cái của nợ ấy vào. Em đau như xé, em giãy dụa, đạp nó ra, nó lại lao vào giữ chặt em, rồi lại đâm. Cảm giác cái của nợ ấy nó đi vào trong người, nó xé toang người em ra làm em đau đớn, tủi hổ. Em khóc, em cấu véo, đạp loạn xạ.
Chẳng hiểu sao lúc đó cảm thấy mình khỏe thật, đạp bắn nó ra góc phòng luôn. Vội vàng kéo quần, vứt lại cả áo khoác đồng phục lúc đi học về, vơ lấy cặp sách che trước ngực chạy thẳng về nhà, vừa chạy vừa khóc….
Hôm sau, nó qua trường! Em tránh, không gặp mặt nó!
Chiều về, nó chặn xe đạp bọn em lại, rồi gọi một mình em ra nói chuyện. Nó trả áo, rồi xin lỗi, rồi bảo anh hối hận này kia… rồi đưa quà cho em mà hôm qua em chưa kịp nhận, sau đó nó quay đầu đi về.
Về nhà bóc quà ra, là một lọ nước hoa. Em ôm lọ nước hoa nằm khóc.
Nó nhắn tin xin lỗi, hỏi có thích quà nó tặng không. Em không trả lời….
Lúc đó, em cảm thấy yêu nó lắm, nhưng nó không lao vào em như con hổ đói như vậy, có lẽ sẽ còn yêu lâu dài, nhưng… nó lại hiếp dâm em.
Một tháng tránh mặt, không gặp nó, em chỉ tập trung vào học… Sau lại thấy nó đèo con khác… Em khóc,.. thế là hết!
– Đó, nó lấy mất đời con gái của em như thế. Nên em sợ… Em cũng chẳng yêu ai nữa… – mắt em hơi ngấn nước, lại uống, miệng cười đắng chát
Một giọt nước mắt lăn xuống từ khóe mắt… Mình với tay gạt đi cho em, rồi cho vào miệng nếm…
– Mặn nhể!
– Điên à! – em phì cười
– Tập trung ăn đê, em mua nhiều lắm đấy, không chén hết liệu hồn!
– Ờ ờ…