Kim Linh nàng ther - Chương 7
Chap 8. Hoa Lục bình p1.
Tên cũ chap này mình tính đặt là Checker HungRau. Suy nghĩ, mình không muốn đã kích, tên thật đã thay đổi. Viết đem lại cảm xúc, sự thương cảm cô gái, chứ không phán xét công việc của ai.
Mong các bạn đọc cảm nhận cái tình dục, tuy dung tục mà đầy say mê trong câu từ.
————————————————————————
nhớ thời mới lên đất SG, chính Linh từng rơi nhiều nước mắt, nụ cười, lòng tin vào con người. Từ việc bị bác xe ôm chặt chém giá cả, đến bà chủ trọ ép giá, hên còn có thể quen biết chị Huệ, chị Linh.
Phòng trọ ba cô gái: Chị Ân- SV kỹ thuật, chị Huệ lúc nào mặt trơn da phấn, dặt biệt chị Huệ có hình xăm cánh bướm ở bờ vay phải.
Công việc của chị Huệ khiến Linh nhiều lần thắc mắc, chị đi từ 9h-22h đêm chị mới mò về phòng trọ. Có đêm thì hoen mi, có đêm như rất mệt trong người. Ở xóm trọ từ trước khi Linh đến ở ít nhiều lời đồn về chị Huệ.
Cúp điện lúc cả xóm trọ xúm nhau lại, cùng nhau bàn về cuộc sống, dự tính tương lai, luôn là ánh mặt đượm buồn từ chị Huệ.
Sáng ra, thì có khi có tiếng rụn rụn đầu đường biết chị Huệ được đón đi, người trong xóm bảo là bồ chị. Thực tế, sau này chính Linh mới biết đó là checker , dân ăn chơi sành sỏi.
Chị Huệ nhận show, đi PG, thậm chi đi tour đi về thì có qua cho cả Linh, chị Ân.
Hôm nay, chị Huệ mệt nằm run, Linh về kịp đi mua thuốc cho chị Huệ, Linh nấu cháo trứng gà, bỏ ít hành bưng ra cho chị Linh.
Miệng cứ lẩm bẩm: Tha cho em! Tha cho em!.
Linh kéo chăn cho chị, thấy ở nách phải có vết bầm, Linh tính tò mò, pha chút lém lĩnh, Linh kéo cao chăn ra, trời ơi. Bên nách phải, cả lưng chị có nhiều vết bầm, in sẫm màu.
Đt chị Huệ sáng lên, đó dòng tin nhắn của gã nicknem Hungrau.
Hungrau: em ổn chứ?
Em có đủ sức đi tour vào thứ 7 này không (Hôm đó, thứ 5).
Tiếp tục một tin nhắn đến: địa điểm cũ chờ xe, mật mã: XXXABXCD, ks:….X, số phòng:…., mật mã khách:.…
Do tò mò, Linh bật chát thay cho chị Huệ: Khách?!
Hungrau: mấy ông khách khen em tươi, ngon nhiệt tình, nhất màng bú liếm, cu mấy lão thích lắm…
Trời ơi, không lẽ lời đồn chị làm bướm đêm là thật sao? (Bướm đêm từ ““mật mã””đầu những năm 2000 dùng chỉ gái làng chơi, gái ngành).
Chiều tối chị Ân về, chị Ân thay Linh chăm sóc cho Chị Huệ.
Linh đi làm, Linh làm phụ bếp cho một quán cơm, đủ cho Linh trải qua 2 tuần không lo đói. Về cơm luôn dư dã, đồ ăn luôn đầy đủ.
1,2,3, ngày chị Huệ đã khoẻ vết hằn thưa bớt. Chị Huệ đã mỉm cười, nói nói rom rả như mọi khi.
tin tin tin…là đt của chị Huệ, chị có vẻ đăm chiêu. Chị vào phòng tắm, thay đồ, rồi đi ra, chị thay cái váy đỏ, có mùi nước hoa, đủ để lại lưu luyến trong lòng mọi người.
Linh theo sau chị, nấp sau cánh cửa phòng, Linh ngoáy đầu dòm ra. Ơ! là người đàn ông đó, bộ rau quai nón, vẻ bậm trợn, có đeo kính râm đen, chiếc mô tô ụn ụn ụn gây âm vang, xóm trọ, lại có hai ba người bàn ra vô.
Bóng chị Huệ, cùng gã đàn ông kia khuất dần.
1 tuần sau chị Huệ về, trên mặt niềm nở, nói nói cười cười, Linh pha nước chanh mời chị. Chị Ân đi làm đồ án không có ở phòng, hai chị em đang nói. Chị Huệ té nhào…
chị chị chị!!!!!!
tít tít…..
Giọng bác sĩ: Hạ đường huyết, nhớ nói chị cô về sau đừng lao lực quá, có vẻ rất mệt và kiệt sức.
Bác sĩ ngừng xíu nói tiếp: Cơ âm đạo có dấu hiệu co dãn quá sức, chú ý giùm, ai mà có sức làm ra thế được. Nếu trai gái cũng ý tứ.
Theo tôi ra ngoài làm hồ sơ cho chị cô- Giọng bác sĩ nói, Linh theo sau.
Huệ đã tỉnh nhưng vờ như không thấy gì, lát sau Linh vào trên tay cầm hồ sơ bệnh án, bìa vàng, cuốn lại cong cong, rồi dòm Huệ. Huệ vờ ngủ.
Chiều chị Ân có ghé thai ca cho Linh về.
Linh về chợp mắt lại nhớ lời Bác sĩ hỏi han:
-Có phải bé đó làm gái ngành không?
Bác sĩ có giải thích vì với cơ âm đạo co dãn như thế, dịch tiết ra quá nhiều, sức bình thường nếu tự xử thì cũng không đến mức đó. Chỉ có thể trong mấy ngày liền quan hệ vượt sức, mới dẫn đến kiệt sức sinh ra hạ đường huyết.
Linh thấy thương chị, lo cho Chị. Xuất viện 1 tuần, chị Huệ trả tiền phòng cho hai tháng để ở trên nốc tủ phòng. Chị đi đổi số không ai gọi được.
Linh đi làm, đi ngang con hẻm vắng, hôm nay đoạn đường có thêm hai tên nghiện, ngáp ngắn dài, dù hơi sợ Linh cũng đủ dũng khí bước qua.
Hai tên côn đồ nham nhở cười, vuốt râu nhẹ, bẻn lẻn theo sau. Đến khi Linh cảm nhận có ng theo sau, thì… bọn chúng kéo áo, bóp hông, bóp đít Linh.
Buông tôi ra, tui la lên bây giờ!
Chốc sau, ….chát chát hự hự …đòn đá của người áo đen. Áo khoác đen có hình con hổ chọt mắt…
Một tên rút dao ra….Linh la lên ối, coi chừng. Gã áo đen cứu nàng đã đỡ được tung cước hạ gục gã cầm dao, tên kia cầm đá tính lao vào bị đá giò lái ngã ngang. Hai tên đau điến, bỏ đi, bỏ lại cái liếc đầy hờn trách.
Gã quay lại, Linh thấy hình bóng quen thuộc, gã mỉm cười giới thiệu mình tên Hùng, mọi ng hay gọi là Râu.
Linh lúc đầu có sự e dè, Hùng rau cũng cảm nhận thấ, dần dần cả hai trở nên thân. Hôm phòng trọ Linh bị trộm lấy hết đồ. Nợ chủ trọ 1 tháng, qua tháng hai lại mất, thành hai tháng chủ trọ thương cũng sợ chiêu trò không dám cho nợ tiếp tháng nào tiền trọ. Chính Hùng đứng ra trả, hứa chọn khu khác sang trọng hơn nhưng Linh từ chối.
cũng 2 tuần kể từ khi, nhận thêm ân huệ từ Hùng, Linh e dè sang nợ ân tình. chị Ân sang năm ba tách ra, ở riêng cùng khu với bạn học. Còn Linh một mình, đang không biết ở cùng ai, Hùng ngỏ ý dẫn nàng đi ăn, rồi dạo phố. Kể khu trọ mới tiện thoáng, gã cho nàng ở miễn phí 3 tháng, thậm chí 6 tháng nếu nàng đồng ý giúp gã vài việc nhẹ thôi. Đó là làm mẫu ảnh cho tay thợ nhiếp ảnh tên Huy, bộ sưu tập có 6 phần : áo dài, áo tắm (bikini), giày cao gót, áo sơ mi trắng, bộ nội y, bãi biển.
Linh do dự, sẵn còn nợ ân tình, Linh đồng ý sau khi Hùng ra sức thuyết phục. 1 Tuần sau, đến hẹn, Hùng qua rước Linh đi đến chỗ chung cư tay nhiếp ảnh tên Huy. Bộ ảnh áo dài trắng cũng hoàn thành xong, Huy cất giọng : em cởi nội y di em, chỉ bận áo dài thôi.
Nhìn dáng vẻ ngây ngô của Linh, Huy cười em lần đầu hả, em cứ cởi ra đi còn áo dài mà.Yên tâm anh chụp cho tạp chí lớn, nên em khỏi lo nhen. Huy giơ bằng có mọc đỏ, có chứng nhận mạ vàng, có bộ sưu tập trước. Có 1,2 tấm áo dài không nội y bên trong. Linh gần thuyết phục. Nàng đồng ý.
sau cùng, buổi chụp hình xong, Huy cười, còn 1 bộ áodai theo kiểu styel (phong cách) em chịu, thì em nhận 500.000. Nhìn Huy cười, lòng Linh lo, làm gì ? chụp gì nữa ?
Huy cho Linh xem, bức hình mình chụp, à là tạt nước ướt người. Má ơi, thế thì lộ hết nhũ hoa (núm vú), bờ mông, chòm lông mu rồi.
Một dáng, hai dáng, ba dáng rồi xong 5 hình. Linh có vẻ run rẩy, lúc này Hungrau xuất hiện khoác cho nàng cái khăn.Nàng đi lau khô.
Ở ngoài này, cuộc nói chuyện hai gã đàn ông.
Huy : Dáng được, con hàng tốt. Anh tính sao?
Hungrau : Ăn thịt trước hay là BOSS yêu cầu do họ quyết chứ
Huy: Hheeh..chụp ảnh dáng ngon, e còn hứng, khó chịu vãi ra
Hungrau nhéo mắt tinh ranh : cất vô, đồ cung nha, anh trước đã.
Huy : oke …anh trai,
Hung rau : chú sẽ có cả xương mà. heheh
Huy : liếm mép thiệt.
..Hùng dẫn nàng đi ăn, lúc Linh đi vắng, cho ít chất bột trắng vào trong ly. là gì nhỉ? Vừa ăn xong Linh chóng mặt, Hung đỡ nhẹ nhàng lay nàng, nàng ngất Hùng dìu đi, bắn thẳng KS quen, 1 phòng. Vào trong.
Hùng từ từ ăn con mồi, nhìn Linh, Hùng trắc lưỡi ngon quá. Đêm nay chắc em xong rồi, bất ngờ đt reo. Alo! Đơn hàng sao rồi?
Ờ ờ em sắp có…Lẹ đi.
Moẹ nó, vuột mẹ cơ hội. Bỏ lại nàng trong nhà nghỉ thì kỳ quá. Chở nàng về, con cu Hùng tức tối.