Không Hồi Kết ( LL, Some, NTR, less..) - Chương 50
Hùng, một thanh niên khôi ngô tuấn tú, tuổi đời còn khá trẻ mới 21 bằng tuổi với Thảo, làm ở kho cho công ty của ông Hùng gần một năm nay. Vì công việc bốc vác và xếp hàng nên mấy tháng đầu lương lậu của Hùng khá bèo bọt. Bốn tháng nay Hùng được ông Dao xếp thêm công việc là đi chở hàng nên lương lậu cũng tăng thêm được một tí. Hùng tuy làm ở kho nhưng có cô người yêu khá xinh xắn mới 19 tuổi, ai cũng ghen tị với Hùng về việc anh có người yêu đẹp dù tiền không có nhiều. Hùng định sang năm sẽ làm đám cưới và anh cố gắng tiết kiệm để lúc cưới vợ thì có một khoản kha khá.
Rồi thế nào vào một ngày lão Dao rủ Hùng đi uống bia, như đọc được mong muốn của anh là kiếm thật nhiều tiền nên Hùng đã đồng ý vào việc cùng lão bòn rút hàng ở kho rồi mang đi bán tại một nơi mà lão Dao đã chỉ định. Các chuyến đầu tuy hơi sợ, nhưng sau đó là các khoản chia chác hậu hĩnh của lão Dao đưa cho nên làm Hùng thấy sướng mà mờ hết cả mắt.Làm vài chuyến thì Hùng cũng đã quen và anh thấy rằng công việc cũng khá đơn giản ko sợ ai biết vì xe hàng của anh đi chở là chỉ có lão Dao đến kiểm. Hàng ăn cắp sẽ được Hùng cho xuống dưới, rồi sẽ chất hàng đi chở lên trên để che mắt mọi người. Rao xong hàng thì Hùng chỉ việc chở số hàng ăn cắp đến một địa chỉ tin cậy rồi đi về cty. Mọi giá cả hay số tiền bao nhiêu là việc của lão Dao lo và lão sẽ đến lấy sau.
Trưa nay cũng có một chuyến hàng chở đi siêu thị và như yêu cầu của Dao, Hùng chất đầy hàng ăn cắp lên xe. Chuyến này nhiều gấp đôi các chuyến khác vì lão Dao lệnh là phải cố các chuyến tới làm nhiều hơn vì sợ hết thời cơ. Chất hết hàng lên xe xong thì Hùng kêu lão Dao :
– Chú ơi! Chú chở cho cháu một chuyến này nhé. Cháu phải về ngay bây giờ vì con gấu của cháu đang điện inh ỏi về ngay đưa cô ấy đi bệnh viện. Không biết là chuyện gì nữa, cháu lo quá. Thôi cháu về đây.
– Mẹ kiếp! Sao ko nói sớm thì để hoãn cho hôm khác cũng được. Bây giờ hàng chất mẹ lên xe rồi thì mới nói. Làm ăn đúng kiểu VN.
– Dạ tại con gấu của cháu bây giờ mới gọi thì cháu biết làm sao được. Đấy nó lại gọi tiếp rồi đây này. Không biết có làm sao không đây. Thôi cháu xin phép cháu phải về ngay đây. Nếu chú không chở thì bảo người khác hoặc chú dỡ hàng ra hộ cháu nhé.
– Địt mẹ! Làm khó tao quá. Bảo thằng khác để có mà ăn cứt cả lũ à. Mà hàng thì vẫn phải đi rao cho siêu thị mới chết chứ. Làm thế nào bây giờ nhỉ? Thôi tao đi một lúc vậy? Chuyến này nhiều, tao đi là tao ăn cả đấy nhé.
– Vâng, tùy chú. Cháu bây giờ đang lo con gấu ở nhà không biết có làm sao không đây này.
– Gấu gấu cái lồn. Suốt ngày gấu. Mở mồm ra là gấu. Thôi về mà liếm lồn cho gấu đi chứ bệnh tật đéo gì.
Không còn cách nào khác nên lão Dao phải đi thay Hùng mà không thể rao phó cho được một nhân viên nào khác vì trong xe bên dưới toàn là hàng nhậy cảm. Sau khi rao xong hàng cho siêu thị xong thì lão chở nốt số hàng ăn cắp đến một địa chỉ mà thằng Hùng vẫn chở đến. Con mụ béo phị tươi cười nhìn thấy Dao hôm nay lái xe thì bà trêu :
– Đệ tử hôm nay đi đâu mà để cho sếp phải chở hàng thế này.
– Vợ nó đau đẻ gọi về đưa đi cấp cứu. Dm làm với ăn. Thôi bà cho người ra bốc nhanh nhanh để tôi còn phải về cty đây.
Bà béo gọi người nhà ra xe bốc hàng vào, đang bốc được gần một nửa thì bỗng dưng có mấy ông tây mặc thường phục xuất hiện, họ chìa thẻ ra nói bằng tiếng đức :
– Tất cả đứng im. Chúng tôi là công an đây. Chúng tôi được lệnh bắt khẩn cấp các người vì hành vi ăn cắp tài sản.
Lão Dao đánh hơi thấy nguy to nên quay người chạy luôn. Vừa chạy qua chiếc ô tô hàng thì đã có một người đứng sau xe xuất hiện chặn lại và với nghệp vụ của cảnh sát,rất nhanh chóng lão Dao đã bị còng tay số 8 đưa lên xe mang về đồn. Lão Dao mồm méo sệch nhìn qua kính thì thấy bà béo đang kêu gào và cũng bị đưa lên một chiếc xe khác.
Trong văn phòng làm việc dành cho những nhân viên sổ sách, hai người khác đã đi ăn trưa, chỉ còn lại mình Dũng và Huyền. Huyền chức cao nhất trong văn phòng nên cô được ưu tiên có một phòng nhỏ làm việc riêng bên trong với đầy đủ tiện nghi. Huyền đang ngồi trên đùi Dũng, hai người hôn nhau tình tứ, cái hôn kiểu chờ đợi, cái hôn kiểu lén lút nên bao giờ cũng mang lại cảm giác đê mê, thèm khát. Bàn tay của Dũng trượt từ bầu vú của Huyền đi xuống dưới chui vào trong váy để miết cái vùng tam giác mềm mại ẩm ướt.
Dũng 28 tuổi, không đẹp trai, cũng chẳng có điểm gì gọi là ưa nhìn, thế cho nên đã gần đầu ba rồi mà đến giờ anh vẫn chưa có nổi một mảnh tình vắt vai. Ưu điểm duy nhất mà ai trong công ty cũng quý Dũng là anh rất hiền lành và thật thà. Vì đã gần đầu ba rồi mà vẫn là trai tân, chưa biết mùi đàn bà là gì nên Dũng đã bị Huyền đánh gục bởi vẻ đẹp quyến rũ của cô. Những cái hôn, những cái sờ soạng vào thân thể nảy nở của Huyền làm cho Dũng hồn bay phách tán, đêm về lúc nào anh cũng nhớ đến cô. Phải nói một gã trai tân như Dũng như trúng phải bùa mê tình yêu mà Huyền đã tung ra. Tại sao Dũng không đẹp trai nhưng Huyền lại âm thầm tấn công anh? Đơn giản là Dũng đóng vai trò rất quan trọng trong việc làm giá bán ra, và giá nhập vào, mà muốn ăn chênh lệch giá thì phải đi qua Dũng. Vì mê Huyền nên Dũng đã nhắm mắt làm ngơ, anh đã đồng ý cấu kết với cô để giúp cô thu về một lượng lớn tiền ăn chênh lệch. Nhưng Huyền đến với Dũng chỉ là lợi dụng thôi, còn Dũng thì lại si mê cô thật lòng, bởi bản tính của anh là thật thà, kể cả là trong chuyện tình cảm anh cũng không thể dấu lòng.
– Em có yêu anh không Huyền? Dũng ngước mắt lên hỏi.
Huyền cảm động trước tình cảm của Dũng,cô biết anh yêu cô thật lòng chứ không phải đến với cô để lợi dụng hay để giải tỏa nhục dục như lão Dao và thằng Long. Là phận gái đã một lần đò, nên khi được một người đàn ông hiền lành tốt bụng như Dũng tỏ tình thì cô cũng rung động lắm chứ. Huyền không trả lời mà chỉ gật đầu cho câu hỏi của Dũng.
– Nếu vậy anh muốn chúng mình cùng dừng lại việc này và đi đến một nơi thật xa để sống, nơi mà chỉ có hai chúng ta thôi và anh muốn em mãi là vợ của anh.
– Nhưng anh có tha thứ cho chuyện em với lão Dao và thằng Long không?Huyền đã rớm lệ khi nghe Dũng nói vậy.
– Anh đến với em khi mọi chuyện đã như thế rồi và anh đã chấp nhận tất cả để được có em. Chuyện em với thằng Long cũng chỉ là em bị bắt buộc phải làm theo lão Dao thôi. Anh sẽ tha thứ và sẽ quên đi hết. Nếu em đồng ý thì chúng ta phải đi khỏi nơi này thật nhanh, không là không kịp đâu.
– Vâng. Khi nào chúng ta đi? Huyền đã đồng ý đi cùng Dũng vì cô thấy chỉ có Dũng là yêu cô thật lòng và cô bây giờ cũng chỉ tin được mỗi anh.
– Ngay ngày mai em ạ?
– Sao gấp thế anh?
– Vì anh ngửi thấy mùi không ổn rồi. Ở lại thêm ngày nào là anh lo lắm. Em hãy vứt hết mọi thứ đi và chỉ mang theo quần áo thôi. Chúng ta sẽ làm lại hết với một cuộc sống mới ở một nơi thật xa mà không ai biết.
– Vâng. Thế để sáng mai khi lão Dao đi làm thì em ở nhà chuẩn bị rồi anh đến đón em nhé.
– Uh được rồi. Thôi bây giờ anh đi có việc và chuẩn bị mọi thứ cho hành trình của ngày mai.
– Vâng.
Dũng và Huyền quyến luyến hôn nhau như không muốn dời nhau ra, đối với Huyền ngay lúc này cô đã thấy được trái tim của Dũng như thế nào, cô đã yêu anh và cô khóc……. vì đã lừa dối anh.
Thảo ngồi trên ghế salon, trên bàn là chai sampanh ko cồn, có vẻ như cô đang chuẩn bị đón những tin mừng. Khi cánh cửa phòng mở ra và một người phụ nữ xinh đẹp bẽn lẽn bước vào, Thảo tuy bụng bầu nhưng vẫn đứng dậy tươi cười dang hai cánh ôm lấy người phụ nữ rồi dắt cô ngồi xuống ghế.
– Lão Dao đã bị tóm gọn rồi? Thảo cười nói với người phụ nữ bí ẩn.
– Vậy à? Đáng đời thằng khốn nạn. Cái loại dùng thân xác phụ nữ để kiếm chác thì chết cũng không thương.
– Hihi…mấy năm hai người sống cùng nhau chị không có chút động lòng à?
– Lão ấy có coi mình ra cái gì đâu mà động lòng.
– Thế thì đáng ra chị phải vui chứ? Nhưng sao mặt chị lại buồn vậy? Thảo vừa nhìn Huyền hỏi vừa cầm chai sâm panh rót vào hai ly rồi đưa cho cô.
Huyền không trả lời mà quay sang cùng cụng ly với Thảo, hai người nhấp môi xong rồi nhìn nhau. Huyền bắt đầu hỏi :
– Thế em định xử lý thằng Hùng và anh Dũng thế nào?
– Theo chị em nên xử hai người ra sao? Em đang lăn tăn nên muốn xem ý kiến của chị như thế nào? Thảo rất khôn khi muốn nghe ý kiến của Huyền trước. Còn thực ra như nào thì trong đầu cô đã có sẵn hết rồi.
– Thằng Hùng hôm nay may thật. Thế nào mà hôm nay nó lại thoát được cơ chứ.Không hiểu sao lão Dao hôm nay lại là người đi chở hàng. Chắc thằng ranh con chốn mất tiêu rồi.
– Chuyện đấy chị khỏi lo đi. Có chốn bằng trời em cũng tóm gọn để còn trả lại tiền cho công ty.Anh Dũng mới làm em khó xử vì anh ấy lại từ chối không nhận một đồng nào từ ông Dao. Em ko hiểu việc này lắm. Chẳng nhẽ trên đời này vẫn có người còn chê tiền hay sao. Hay tại vì…..
Thảo nói lấp lửng rồi quay sang nhìn Huyền. Huyền cúi đầu không nói gì vì cô biết Dũng làm chẳng qua là vì cô mà thôi. Bây giờ Huyền mới khó xử vì Dũng đã không vì tiền nhưng lại vì cô mà mang lên tội lỗi cùng cấu kết với lão Dao và Long trong việc làm ăn mờ ám. Huyền thấy mình có lỗi với anh nên quay sang nước mắt ngắn nước mắt dài cầu xin Thảo :
– Em bảo chị làm cái gì chị cũng đã làm. Vậy chị chỉ xin em một điều được không Thảo?
– Có phải là chị muốn xin tha tội cho anh Dũng phải không? Thảo nói luôn ra như đã đoán được bên trong nỗi lòng của chị Huyền.
Huyền cúi đầu như thừa nhận điều đó. Thảo cầm lấy tay chị Huyền cười nói như trấn tĩnh chị :
– Chị yên tâm. Nếu như chị yêu anh ấy thật lòng thì em sẽ tha cho anh ấy. Nhưng anh ấy có yêu chị không đã?
– Có. Anh ấy vừa nãy còn rủ chị mai chốn đi nơi khác để sống cùng nhau đấy.
Thảo mỉm cười đưa tay vuốt mái tóc chị Huyền, cô nói :
– Chị em công nhận xinh đẹp và có sức cuốn hút đàn ông ghê thật. Ông Long nhà em máu gái không nói làm gì, nhưng đến cái ông Dũng tồ còn phải si mê thì phải nói là chị rất xinh đẹp đấy.
– Hihi…Xinh sao bằng em được.Nhìn em kìa! Bụng bầu mà vẫn sexy thế cớ chứ.Lại thêm bộ ngực căng phồng thế này thì ông nào chẳng xin chết.
Huyền nói xong tinh nghịch đưa tay lên bóp một bên vú của Thảo như là kiểm trả hàng thật hay là hàng giả. Thảo cũng không vừa, cô cũng đưa tay sang bóp lại vú Huyền.
– Vú chị cũng to đâu kém gì. Em nhìn còn mê huống chi đàn ông.
– Mẹ cái bọn đàn ông. Ra đường chỉ thích nhìn vú phụ nữ.
Hai chị em cùng cười rồi lại cầm ly lên cụng. Vừa uống Huyền vừa nói :
– Em nói rồi đấy nha. Phải tha cho ông Dũng của chị đấy.
– Được rồi. Em nói là làm mà.
Thảo nhìn tình tứ với Huyền, hai người đang ngồi sát cạnh nhau, bất chợt Thảo đưa tay vuốt má Huyền. Hai người phụ nữ nhìn nhau, lần này cái nhìn có vẻ hơi khác mà Huyền đang cảm nhận được từ phía Thảo. Miệng Thảo chầm chậm ghé sát lại gần miệng Huyền, cô không phản ứng và hai cái môi chạm vào nhau. Thảo hôn nhẹ lên môi Huyền xong thì nhả ra, cô nhìn Huyền vài giây xem phản ứng của chị thế nào rồi như thấy chị đồng ý nên 1bàn tay thì vừa vuốt ve cánh tay của chị,cái miệng lại dính chặt lên đôi môi đỏ mọng kia. Huyền thấy mùi thơm từ cơ thể Thảo tỏa ra, thấy cái môi Thảo thực sự mềm mại và ngọt ngào nên chị đã hé miệng đón nhận để lưỡi Thảo lùa sang. Hai người phụ nữ lập tức dính chặt lấy nhau, họ không hôn ngấu nghiến như khi hôn với đàn ông, nhưng cũng không kém gì là thèm khát hay kích thích. Lập tức cả bàn tay của Thảo và bàn tay của Huyền đều đưa lên ngực nhau vuốt ve, xoa nắn.
– Ưm…dạo này em không có hứng làm tình. Thế mà nhìn chị lại có hứng. Chị có thích không? Thảo thầm thì
– Chị không biết. Nhưng cũng thích lắm. Đây là lần đầu tiên chị hôn một người phụ nữ đấy.
– Vậy à.
Thảo và Huyền lại dính vào nhau, có vẻ Huyền vì thấy mới lạ nên cô cũng bị kích thích. Huyền chủ động cho tay luồn hẳn từ cổ xuống ngực Thảo để bóp, đầu chị thì chồm hẳn sang phía Thảo để chủ động hôn. Thảo sướng khi được tay chị Huyền nắn bóp ngực mình, cô đưa tay ra sau bóp một bên mông của chị.
– Ưm…ưm…phê quá chị ơi…
– Chị cũng thế…
Huyền đưa lưỡi ra để Thảo mút, bóp chán ngực thì tay chị đưa xuống dưới luồn vào chiếc váy của Thảo để miết cái mu lồn. Bị chạm đúng vào chỗ nhạy cảm, Thảo ưỡn mu lên, tay kéo đầu Huyền xuống để tiếp tục mút lưỡi chị. Cả hai đang cao trào như sắp chuẩn bị cho màn làm tình đáng nhớ thì có tiếng gõ cửa cộc cộc. Cả hai vội buông nhau ra rồi nhìn nhau vừa cười vừa chỉnh lại váy áo.
– Ai đến vậy em? Huyền hỏi
– Chị ra mở đi rồi sẽ biết là ai thôi. Sẽ có chút bất ngờ cho chị đấy.
Huyền không khỏi tò mò nên lập tức đứng dậy đi ra cửa. Thảo nhìn đôi mông của chị lúc lắc mà tự động thè lưỡi ra liếm quanh miệng như thèm khát đôi mông đó lắm. Khi cánh cửa mở ra thì Huyền bất ngờ không nói được câu nào khi nhìn thấy người đàn ông đứng trước mặt mình.
– Ơ em! Sao em lại ở đây?
– Anh cũng đến đây làm gì? Huyền cũng tỏ ra ngạc nhiên không kém khi nhìn thấy Dũng.
Hai người đưa mắt về phía Thảo thì chỉ thấy Thảo đang ngồi cười rồi cầm ly sâm panh lên uống.
– Đến rồi thì vào đi anh Dũng. Thảo nói.
– Thế này là thế nào hả em? Dũng đang ngạc nhiên và ngồi xuống bên cạnh Huyền.
– Có gì đâu. Chị Huyền làm cho em. Chị đóng giả trả vờ đồng ý tham gia.
– Thế còn anh Dũng như nào hả em? Huyền cũng thắc mắc không kém.
– Hihi..anh Dũng cũng làm cho em. Em xin lỗi vì bí mật nên không thể cho hai người biết được.
Cả Huyền và Dũng đều đưa mắt nhìn nhau rồi chợt hiểu ra. Hai người không ngờ là mình đều là trinh sát mật cùng theo dõi nhau và cùng làm cho một chủ. Dũng có vẻ vẫn chưa hiểu ý đồ của Thảo nên quay sang hỏi :
– Nếu như anh và Huyền cùng là người của em thì tại sao lại phải bí mật theo dõi nhau vậy? Cái này anh ko hiểu lắm.
– Hihi…Lòng người khó đoán nên em phải làm vậy cho chắc ăn. Với lại chị Huyền cùng nhà với ông Dao nên làm sao em tin tưởng ngay được. Em xin lỗi phải nói câu này, nhỡ may chị Huyền chơi hai mang thì em sẽ mất cả người trung thành như anh.
– Nhưng đã biết ý đồ của ông Dao và Long như vậy rồi thì tại sao em không dập tắt ngay từ đầu? Mà lại để kéo dài tận mấy tháng liền? Em có biết như vậy là mất mát nhiều lắm không?
Thảo mỉm cười đặt ly sâm panh xuống, cô từ từ nói :
– Anh nghĩ em sẽ mất ư?Ngược lại thì có.Không những không mất gì mà em con được rất nhiều là đằng khác.
– Anh không hiểu lắm. Rõ ràng là Long và ông Dao cùng thằng Hùng đã lấy của em rất nhiều rồi đó.
– Long lấy được bao nhiêu chỉ là ăn phần chênh lệch giá thôi. Nhưng mà cái phần đó thì đằng nào cũng phải trả lại cho công ty. Còn việc kho bị mất nhiều hàng thì coi như phần đó em bỏ ra như là chi phí thôi.
– Chi phí cái gì?
– Sắp tới em nghỉ đẻ và rất cần những người tin tưởng như anh và chị Huyền chèo lái công ty. Bỏ ra vài đồng để biết được cái tâm của nhân viên mình như thế nào thì như vậy có đáng không? Rõ ràng là đáng đồng tiền bát gạo lắm chứ. Ko mất tiền thì làm sao em biết được anh và chị Huyền tuyệt vời như thế nào phải không? Và vấn đề quan trọng là em mất vài đồng nhưng lại biết được con người mà sống với mình trong cùng một ngôi nhà như thế nào. Em không ngờ là nó quá khốn nạn như vậy.
– Em chơi quả này thì đến ông Putin cũng phải phục em sát đất về điệp viên chìm. Không biết trong công ty còn có những người nào em cài cắm nữa không? Dũng cười nói
– Hihi..cái đấy thì bí mật. Biết được chồng mình có lòng tham như vậy thì làm sao em có thể yên tâm ngồi nhà mà giao cả cơ nghiệp của bố em cho ông ấy được mà không có tai mắt cho mình.
– Thế em định xử lý Long thế nào? Huyền từ nãy chỉ tủm tỉm sung sướng ngồi nắm chặt tay Dũng.
– Hừ…em cũng chưa biết được. Tức lắm chứ.Chỉ muốn đá cho một phát bay ra khỏi cuộc đời em ngay lập tức. Nhưng mà ông ấy lại là cha của 3 đứa con.Chẳng nhẽ sắp tới hai đứa trẻ sinh ra đã không có bố à? Tội nghiệp chúng nó lắm. Với lại em nghĩ Long nhà em nhất thời bị lòng tham lấn át mất lý trí thôi, chứ thực ra con người của ảnh cũng không đến nỗi tồi đâu.
– Uh, nếu em tha thứ được thì tha thứ. Cho nó một cơ hội làm lại. Cái này chị không dám tham gia, tùy em xử lí. Nhưng mong em nhẹ tay thôi. Làm thế nào cho nó sợ đến nỗi mà ra đường thấy gái đẹp cũng phải thờ ơ.
Huyền nói xong biết mình nhỡ mồm vì cô động đến cái mà Dũng ko muốn nói đến. Huyền quay sang Dũng nhìn cười cười như biết lỗi. Dũng ghen lên nói :
– Cái tội nói dối anh chưa tha cho đâu.
– Anh cũng nói dối em còn gì. Dám âm thầm điều tra người ta.
Huyền nũng nịu xong liền dướn người hôn Dũng thật lâu. Thảo thấy vậy mỉm cười liền đứng nói :
– Thôi hai người cứ ở đây mà hỏi tội nhau nhé. Em đi giải quyết nốt vụ hai ông kia. Phòng này em thuê trọn gói cho hai người đến hết chủ nhật rồi đấy. Mai hai người không phải đi làm đâu. Cứ ở đây nghỉ ngơi nhé. Các dịch vụ xông hơi, mát xa, bơi, ăn uống cho mấy ngày em đã trả tiền hết rồi đấy. Cần thứ gì anh chị chỉ việc gọi cho nhân viên thôi.
Cả Huyền và Dũng đều nhìn nhau sung sướng, ánh mắt hai người đều cùng nhìn về phía chiếc giường ngủ trông rất sang trọng. Như hiểu ý, Thảo lặng lẽ đi ra ngoài, trước khi đóng cửa lại để cho hai người được riêng tư., cô đưa bàn tay lên làm một nụ hôn gió tình tứ với chị Huyền.
Thảo vừa đi vừa nhớ lại cái ngày Huyền mới được Long bổ nhiệm vào làm và đuổi bà Hậu đi.
– Thảo! Dũng hớt hải chạy đến gọi
– Gì vậy anh Dũng?
– Em lại đây đã. Anh bảo này. Việc quan trọng lắm.
– Việc gì vậy anh?
– Không hiểu sao ông Long nhà em lại đi thay bà Hậu bằng cái con lẳng lơ kia cơ chứ.
– Em biết. Nhưng Long là người quyết định, em không nói được.
– Nhưng em biết chúng nó định làm gì không? Chúng nó định phá nát cái cty của ba em đó.
Thảo thấy có vấn đề nghiêm trọng thật sự rồi, cô nhìn Dũng như người tin tưởng cuối cùng mà cô có thể trông đợi. Cô hỏi:
– Anh nói rõ cho em xem nào!
– Hầy…Chúng nó rủ anh tham gia và sẽ chia chác cho anh nếu anh đồng ý làm cho chúng. Nếu anh không tham gia thì Long nhà em sẽ cho anh nghỉ việc.
– Cái gì? Có việc đấy thật ư.
– Uh.Anh làm đây cho bố em gần 5 năm rồi.Bao nhiêu sự tin tưởng ông dành cho anh nên anh rất trân trọng. Mà con người của anh em cũng biết rồi đấy. Anh không thích làm cái việc bẩn thỉu này chút nào.
Thảo suy nghĩ một hồi lâu rồi ghé tai nói với Dũng điều gì đó. Dũng tỏ ra ngạc nhiên và thốt lên :
– Sao cơ?
– Rồi về sau anh sẽ rõ. Anh cứ chở vờ đồng ý hết đi. Hãy cố tỏ ra là mình đồng ý cùng phe phái với chúng. Chuyện này chỉ hai anh em mình biết thôi nhé. Tuyệt đối anh không được nói với ai đâu đấy.
– Uh, anh biết rồi.
Mấy ngày hôm sau Thảo bất ngờ gọi Huyền vào phòng riêng của mình để nói chuyện. Huyền vốn sợ Thảo nên khép lép bước vào.
– Có chuyện gì gọi chị hả em?
– Không có chuyện gì quan trọng đâu chị.Chỉ là em muốn thông báo cho chị biết là từ mai chị không phải đến đây làm nữa thôi.
Huyền ngạc nhiên nhưng cũng đoán ra được chuyện gì sắp xảy ra, chị ra vẻ đau khổ khóc lóc :
– Sao tự nhiên lại đuổi việc chị vậy? Chị có làm gì đâu?
Thảo đứng lên đi về phía chị Huyền, cô vứt đống sổ sách ra trước mặt chị rồi nói :
– Giấy tờ sổ sách mờ ám do tay chị vẽ ra. Tại sao từ ngày có chị mà giá bán ra các mặt hàng tự dưng giảm đồng loạt thế hả?
– Đấy là giám đốc lệnh là từ này giảm giá để kéo khách hàng.
– Thôi đi. Chị tưởng mấy người qua mắt được tôi à? Nói đến giám đốc thì ai là giám đốc hả? Long à?Hình như em nghe nói chị đang thậm thụt lén lút với chồng em đấy.
– Không..không hề có chuyện đấy đâu. Em đừng nghe mọi người mà đổ oan cho chị.
– Chị oan lắm á? Cho chị nghe cái này nhé.
Thảo bật vi tính lên và cho Huyền nghe 1 cuộc hội thoại ngắn mà cô âm thầm cài thiết bị nghe lén dưới gầm bàn làm việc của Long. Huyền nghe thấy đúng giọng nói của mình và Long đang tình tứ và còn bàn việc kê khai giá cả bán ra như thế nào. Không thể chối cãi được nữa, Huyền khóc lóc quỳ xuống xin Thảo tha thứ.
– Em sẽ cho chị một cơ hội để chuộc lại lỗi lầm. Nếu như chị làm tốt thì về sau chị sẽ có cuộc sống hạnh phúc hơn đấy.
– Em nói đi! Việc gì chị cũng sẽ làm nếu như em tha thứ cho chị.
– Trước khi em nói ra thì em hỏi chị điều này đã.
– Em cứ hỏi đi!
– Chị với lão Dao thế nào? Chị có dám từ bỏ cái loại đàn ông khốn nạn đấy không?
– Có. Chị với lão đấy sống cùng nhau là để dựa dẫm chứ cũng chẳng có tình cảm gì cả.
Thảo mỉm cười ghé vào tai Huyền thì thầm điều gì đó, Huyền gật đầu đồng ý và có vẻ còn ngại một điều gì đó nên chị hỏi lại :
– Nhưng sao em vẫn cho chị quan hệ với Long?
– Hihi…Đằng nào hai người chẳng quan hệ rồi nên quan hệ nữa cũng chẳng sao. Tất cả những ai bị lão Dao lôi kéo thì chị phải báo cáo cho em hết hiểu không.
– Ok chị sẽ làm như em dặn.
– À còn điều này nữa chị Huyền! Có phải Dũng cũng đã bị lôi kéo vào rồi đúng không?
– Uh, Dũng lúc đầu không đồng ý đâu. Phải mấy ngày sau mới đồng ý đấy.
– Tại sao vậy?
– Hihi..nói ra em đừng cười chị nhé. Chị phải dùng tấm thân này mê hoặc ông ấy. Không ngờ trai tân em ạ. Lao vào như con hổ đói luôn. Có điều Dũng bảo không nhận tiền chia chác.
– Vậy à. Thế thì lần sau em muốn chị phải âm thầm chia cho Dũng thật nhiều vào. Chị cứ lấy hết phần của chị chia cho ông ấy xem sao. Em không tin trên đời này có ai lại chê tiền cả.Tất cả việc làm của Dũng chị phải báo cáo cho em biết nhé.
– Ok chị sẽ báo cáo cho em. Thôi chị ra ngoài đây.
Quay trở lại thực tế,Thảo đi ra ngoài chỗ đậu xe của khách sạn,cô cười một mình vì biết được con người Dũng đúng là thật thà và không có lòng tham,đúng là người mà cô rất cần cho sau này và sẽ cân nhắc anh lên vị trí cao hơn.Còn Huyền thì Thảo đã thu phục được từ một người xấu thành một con người tốt,và chị còn tìm được một tình yêu đích thực cho mình. Đi ra đến xe đã thấy một cậu thanh niên trạc tuổi Thảo đứng đợi ở đó rồi. Thanh niên đó có vẻ nhăn nhó :
– Sao lâu thế cậu? Chờ nửa tiếng rồi đấy.
– Không thấy người ta bụng to à? Bụng này đi sao được nhanh? Cầm chìa khóa lái đi này.
– Mẹ xe đẹp thế này không biết có lái được không đây. Ở kho toàn lái xe tải là chính.
– Lái cho quen đi về sau nhỡ may phải lái máy bay thì làm sao?
Hùng quay sang Thảo cười nhăn nhở, hắn trêu lại :
– Uh, máy bay ngon như bà Huyền mà được lái thì cũng thích nhỉ. Ông Long công nhận sướng thật. Tôi mà là ông ấy thì chắc cũng thế.
– To mồm. Con Ly ở nhà chắc cắt chim.
– Hehe..thì cứ nói cho sướng mồm có mất gì đâu. Mà đi đâu đây?
– Ra đồn công an thăm lão Dao còn gì nữa.Chắc lão đang phủ nhận.Phải có cậu ra làm nhân chứng thì lão mới thú tội được.
– Uh. Hôm nay cười đéo nhặt được mồm luôn Thảo ạ. Lão ấy tham còn bảo tớ như này chứ :" chuyến này ko chia chác gì đâu nhé, chú ăn hết đấy ".
– Cho lão đáng đời.
– Thế định cho lão đi tù thật à?
– Đi tù thì ai trả nợ thay lão? Điên à! Tiền chứ có phải vỏ hến đâu mà vứt đi được.
– Thế định xử lý lão ấy như thế nào?
– Cho làm culi ở kho và về sau cậu phải quản lí lão đó cho tớ đấy.
– Hâm à! Tớ ít tuổi làm sao quản lý lão đấy được.
– Ít tuổi nhưng với cái chức vụ quản lý kho thì ai ở đó lớn hay bé cũng phải nghe lời cậu hết.
Hùng quay sang nhìn Thảo như không tin vào tai mình, nó sướng hỏi lại :
– Thật à?
– Uh..sướng không? Thảo dựa đầu vào ghế mỉm cười làm bộ ngực căng lên
Hùng cười tít mắt xoa tay vào cái bụng bầu rồi tăng ga phóng vọt trên đường.Thảo sợ quá ngồi thẳng lên kêu :
– Lái gì nhanh zữ vậy hả ông?
– Hehe..sướng quá ăn mừng tí thôi. Mà ngồi thẳng người lên, ngồi kiểu kia vú vê hở hết ra bố ai chịu được.
– Hihi..người ta bụng bầu đau lưng bố ạ. Mai kia con Ly bầu thì ông sẽ rõ. Chỉ được cái soi vếu chị em.
– Bà buôn dưa lê với con Ly nhà tôi ít thôi nhé. Éo hiểu bà khuyên nó cái gì mà tôi phát mệt lên đi được.
– Sao mệt?
– Ngày nào cũng 2-3 nháy sao không mệt. Hỏi gì ngu zữ vậy?
Thảo cười quay sang nhìn Hùng, vì cô bốc phét với cái Ly là ở cty chị Huyền thích thằng Hùng nên khuyên buổi đêm và sáng ra nên cố chiều Hùng và vắt cạn tinh lực nó đi để Hùng ra ngoài có muốn thì cũng hết đạn. Hai người trêu nhau một lúc thì cũng đã đến đồn công an nơi đang tạm giam lão Dao.
(còn nữa….)