Không Hồi Kết ( LL, Some, NTR, less..) - Chương 46
Bà Linh hớt hải chạy vội ra nơi có tiếng kêu gào. Vào đến phòng bà Thúy bà Linh chưa hiểu chuyện gì xảy ra nhưng cảnh tượng đập vào mắt bà là cả ba người nọ đang không có một mảnh vải trên người.
– Có chuyện gì mà chị kêu vậy?Bà Linh hỏi ngay khi thấy bà Thúy mặt mũi tái mét, nước mắt ngắn nước mắt dài.
– Ông..ông…Hùng…bà Thúy chỉ lắp bắp được có vậy.
– Ông Hùng làm sao?
Bà Linh nhìn về phía giường thấy chồng mình đang nằm trần truồng mồm há hốc, mắt trợn ngược, bà sợ quá chạy đến bên ông lay ông dậy nhưng ông Hùng vẫn nằm bất động.
– Bố..bố…chết rồi..mẹ ạ! Long đứng đằng sau lắp bắp vài từ cho bà Linh biết.
Bình thường trông hùng hổ và liều lĩnh như vậy, nhưng trong hoàn cảnh này thì Long thấy sợ khủng khiếp, tinh thần nó cũng bị dao động mạnh, mặt không còn hột máu, chim cò lúc trước còn hùng dũng oai phong là thế, mà bây giờ có lẽ sợ quá mà nó rụt lại to bằng đúng ngón tay cái.
– Sao? Cái gì cơ? Ông Hùng ơi…ông Hùng….Bà Linh vẫn chưa tin lời Long nói, bà vẫn cố gọi chồng dậy.
Gọi mãi ông Hùng không dậy, bà Linh khóc nức nở và đã tin là ông đã chết. Chẳng cần hỏi nguyên nhân bà nhìn bãi chiến trường thì bà cũng hiểu ba người vừa làm cái gì và nguyên nhân tại sao chồng bà đã ra đi vĩnh viễn. Trong cơn đau lòng bà Linh hết nhìn bà Thúy lẫn thằng Long, bà thấy căm tức và ghê tởm hai người, họ quá đồi bại….bà gục xuống bên xác ông Hùng khóc ròng rã.
Lễ viếng ông Hùng có mặt đông đủ bạn bè gia đình đến đưa ông về cõi vĩnh hằng.Vì là vấn đề tế nhị và cũng là danh dự của gia đình nên bà Linh phải khai chính bà đã quan hệ với chồng đêm hôm đó và ông bị thượng mã phong trong khi quan hệ tình dục. Đúng là số trời khi ông Hùng chết ở căn nhà đó, căn nhà hoan lạc và chết cũng bởi trong khi hoan lạc.
Trong lễ tang ngày hôm đó có cả Thành, anh đứng từ xa với vẻ mặt đau buồn khi nhìn thấy mẹ con bà Linh khóc thương tiếc cho ông Hùng. Thành lặng lẽ đến gần an ủi bà Linh và Thảo, anh dìu hai người phụ nữ đứng dậy bên cạnh chiếc quan tài.
Bà Thúy cũng đau buồn lắm vì dù sao lỗi cũng một phần do bà gây nên. Mặc chiếc váy đen, bà cũng rơm rớm nước mắt tỏ ra tiếc thương cho ông. Long đứng bên cạnh mẹ, nó là người đàn ông duy nhất trong nhà nên phải lo liệu mọi thứ,nó tỏ ra bình tĩnh sự việc.Biết mẹ mình đang hối hận và thấy có lỗi trong chuyện này nên Long ôm eo bà động viên, tay nó bóp bóp phần thịt của cái eo bà Thúy như muốn nói mẹ bình tĩnh, ko phải lỗi tại mẹ đâu. Thấy đằng sau mình không có ai, Long lại dở trò thú tính ra, nó đưa tay từ phần eo của bà Thúy xuống phần mông xoa xoa cặp mông căng tròn được che đậy bởi cái váy mỏng.Bà Thúy đang khóc quay sang nhìn Long vì bà không hiểu sao lúc này nó còn có thể hứng thú xoa với bóp mông được cơ chứ.
Mấy ngày hôm nay gia đình bà Linh trở nên u ám buồn bã, không ai nói với ai câu nào mà mỗi người cứ nhốt mình trong phòng chẳng buồn làm cái gì, thậm trí là ăn uống. Lúc sống thì con người ta thấy tình cảm bình thường, nhưng khi chết rồi thì mới thấy hụt hẫng, nhớ thương, buồn bã.
Thảo thì chẳng trách ai trong chuyện này cả vì cô biết cái nhà này vốn dĩ đã quan hệ với nhau bừa bãi rồi thì trách làm sao được. Nhưng cô cũng buồn chán và cũng chẳng có gì để nói nên cả ngày chỉ ở trong phòng với Gia Bảo. Với cô việc ông Hùng chết như là một sự mất mát lớn mà không thể trong một vài ngày có thể quên đi được.
Người đau khổ dằn vặt nhất có lẽ là bà Linh, bà hối hận những việc đã làm trong quá khứ của mình để ông Hùng đau khổ,rồi tai nạn, rồi phải quan hệ với người phụ nữ khác. Lỗi lớn nhất có lẽ là ở bà chứ không phải là bà Thúy hay thằng Long. Nhưng sau sự việc xảy ra, bà Linh chẳng oán giận gì ai cả, bà chỉ thấy không muốn nói chuyện với bà Thúy và thằng Long trong thời gian này. Ba hôm sau ngày ông Hùng mất,bà Linh chỉ muốn được ở một mình trong phòng nên bà không cho thằng Long ngủ cùng. Cả ngày bà Linh chỉ nằm trên giường nên cơ thể bà cũng tỏ ra đau nhức mệt mỏi.Nửa đêm tỉnh dậy đi đái,bà Linh chợt nghe thấy tiếng rên thoang thoảng phát ra từ phòng bà Thúy. Đi đến gần cửa phòng bà Linh ghé tai vào nghe thì tiếng giường kêu rầm rầm, tiếng bạch bạch của hai cơ thể va vào nhau, và những tiếng rên rỉ dâm dục của bà Thúy lẫn của Long. Từ hôm ông Hùng chết vì quan hệ tình dục với hai người nên bà Linh thấy sợ sợ khi nghĩ đến sex, bây giờ trong khi ông Hùng mới mất được ba ngày, nhà vẫn còn đầy mùi hương khói mà mẹ con thằng Long vẫn hồn nhiên và hứng thú loạn luân với nhau, bà Linh thấy thực sự ghê tởm. Bà Linh bắt đầu thấy sợ thằng Long, thấy ghê tởm nó vì ai nó cũng đè ra địt được, rồi còn bầy trò dâm loạn tình dục tập thể 3-4 người.
Bà Thúy thì rất áy náy trong cái chết của ông Hùng,mà hai mẹ con bà Linh từ hôm đó cũng không nói chuyện với mình thì đâm ra bà càng khó xử. Cũng may trong nhà còn có thằng Long, nó là con trai của bà nên không bao giờ nó bỏ rơi mẹ mình. Có lẽ bà Thúy tuy là mẹ Long nhưng bà vẫn chỉ là con rối để Long thỏa mãn thú tính trong người. Bà Thúy xuất thân là cô gái nông thôn nên đôi khi bản tính của bà vẫn là một người phụ nữ cam chịu, lắng nghe người đàn ông trong nhà. Bây giờ bà chỉ biết Long bảo gì thì bà làm theo. Trong lúc cả nhà đang u ám, bà cũng không muốn vui vẻ cái chuyện ái ân nhưng khổ nỗi thằng Long cứ vật bà ra, và cứ lần nào nó đưa lưỡi hay đút cặc vào là lồn bà lại lênh láng nước mới khổ.
Trong gia đình bà Linh sau cái chết của ông Hùng thì người tỏ ra bình thản và không mấy đau buồn chính là Long. Việc ông Hùng mất đi có lẽ lại là cơ hội cho nó để nắm giữ tất cả mọi thứ. Long đang ngồi ở bàn làm việc, nó mỉm cười suy tính mọi thứ. Lúc ông Hùng còn sống, tuy là bị liệt chân ở nhà nhưng ông vẫn còn hiện diện nên Long dù sao vẫn phải sợ và nghe ông. Tên công ty và nhà cửa đất đai đứng tên ông nên làm sao nó có thể lộng hành thái quá được.Bây giờ ông Hùng không tồn tại nữa,tất cả tài sản của ông đều thuộc về Thảo và bà Linh, mà nó lại là chồng của Thảo và là bố của đứa bé trong bụng bà Linh thì đương nhiên cũng là của nó rồi. Sắp tới Thảo sẽ nghỉ ở nhà khi cái bụng bầu to ra thì việc điều hành công ty nghiễm nhiên là do nó đảm nhiệm mà không cần phải xin ý kiến ai. Nhưng có một điều làm Long băn khoăn là đứng tên công ty và nhà cửa vẫn là Thảo và bà Linh thì nó cũng chỉ là bù nhìn trong mắt mọi người. Phải làm cách nào để Thảo đồng ý cho tất cả tài sản đứng tên chung hai vợ chồng thì lúc đấy nó mới an tâm là của nó. Chứ nếu Thảo ko
đồng ý thì việc nó cầy gây dựng cho công ty kiếm ra được tiền thì tiền vẫn thuộc về công ty, mà công ty lại không phải là của nó….chẳng may nếu vợ chồng li dị thì hóa ra nó sẽ mất tất cả, ra đường chỉ vài xu trong túi thôi ư!
Tiếng gõ cửa làm mất mạch suy nghĩ của Long, nhưng sau đó thấy nụ cười của chị Huyền với chiếc răng khểnh làm Long hết phiền lòng. Chị Huyền là người huế, 32 tuổi mới đi làm, ngày hôm nay là ngày đầu tiên của chị. Thực ra Long nhận chị Huyền vào làm là nể mặt ông Dao ở trong cty. Ông Dao hơn bốn mươi tuổi cũng làm trong công ty được mấy năm rồi,ông người nghệ an và trong công ty chẳng mấy ai ưa ông cho lắm. Người có lẽ ghét ông nhất là Thảo. Mấy lần Thảo nói ông Dao chỉ được cái dẻo mỏ, nịnh bợ, chứ chẳng được cái việc gì. Nhưng với Long thì ông Dao lại làm rất được việc cho nó. Vì nó mới ngồi cái ghế giám đốc nên nó cần người như ông làm thám thính tất cả mọi người trong công ty xem ai bàn tán hay chống đối gì nó không để còn biết loại bỏ ngay lập tức. Từ đó Long và ông Dao trở nên thân thiết và hay đi nhậu với nhau để bàn chuyện công ty. Ông Dao có vẻ là người mưu mẹo nên đã bầy rất nhiều kế cho Long trong thời gian vừa qua và Long thấy rất ưng ý vì công việc cũng tốt hẳn lên. Ông Dao mấy lần đã nói muốn cho Huyền về công ty để thay thế bà Hậu kế toán kiêm thủ quỹ. Long đã suy nghĩ rất nhiều về việc này nhưng cái khó là bà Hậu làm cho ông Hùng từ ngày lập nghiệp nên làm sao nó có thể gạt bỏ bà ngay được khi ông Hùng vẫn còn sống lù lù ra thế kia. Long biết bà Hậu không ưa gì nó, và thêm báo cáo của ông Dao là bà Hậu sở hữu nhà riêng với nhiều tài sản có giá trị khác thì tiền bà kiếm được ở đâu? Mấy hôm nay vì chuyện buồn của ông Hùng nên Thảo nghỉ ở nhà, tiện thể Long đã gạt bà Hậu ra, chuyển bà làm công việc khác, nhưng bà Hậu tự ái xin nghỉ hẳn.
Huyền cũng biết về kế toán, chị đã li dị chồng ở VN và mới cặp bồ với ông Dao được hai năm nay.Ông Dao thì vẫn có vợ con đàng hoàng ở nhà, nhưng bên này ông cũng cần một người phụ nữ bên mình lắm chứ. Long nghe mọi người trong cty bàn tán là chị Huyền trước lén lút với một ông chủ chỗ chị làm và ông Dao điên tiết bắt chị nghỉ làm chỗ đó.Mọi người ai cũng khen chị Huyền giọng Huế nghe ngọt ngào, đặc biệt nụ cười duyên của chiếc răng khểnh, nhưng đối với Long thì nó chẳng nhìn ai thấy duyên cả, nó chỉ thấy mỗi cái dâm dâm, vì bây giờ nó cứ nhìn thấy phụ nữ là chỉ nghĩ đến họ ở trên giường.
– Giám đốc làm gì mà suy tư vậy? Giám đốc không đi ăn trưa à? Chị Huyền cười nói đi đến bên bàn Long đặt một đống giấy tờ lên đó.
Nghe hai từ Giám đốc là Long đã muốn chấm cho chị điểm 10 rồi, nó khoái lắm vì từ nay đúng là nó đã trở thành giám đốc thật rồi. Nụ cười tươi roi rói của chị Huyền làm Long cũng thấy siêu lòng, mắt nó lướt nhanh cặp vú trắng nõn nà của chị đang đung đưa khi chị cúi đặt giấy tờ lên bàn. "haha..cũng biết cởi 1 cúc để khoe vú…cũng to đấy chứ ", Long nhủ thầm trong đầu.
– Nhiều việc qua nên chẳng buồn ăn uống chị Huyền ạ. Em đang đau mỏi hết người đây này.
– Làm vừa thôi giám đốc trẻ ơi! Làm cũng phải biết nghỉ chứ. Có cố nữa thì việc vẫn đầy ra thôi. Chị Huyền nói trong khi chị biết thừa là con mắt của Long đã dán vào ngực mình.
– Chú Dao đâu rồi hả chị? Long vẫn gọi ông Dao là chú, nhưng Huyền là chị.
– Thấy ông ấy bảo đi ra ngoài có việc chứ chị cũng chẳng biết ông đi đâu.
– Vậy à? Thế chị ăn gì chưa?
– Chị chưa. Chị làm nốt việc đã rồi mới ăn.
– Ngày đầu tiên đi làm đã chăm chỉ như con ong rồi. Cố gắng lên chị nhé.Làm tốt lương của chị sau này sẽ rất cao đấy.
Huyền nghe Long nói vậy sướng cười híp cả mắt vào, trong lúc hứng khởi chị tỏ ra nịnh nọt nó :
– Chị sẽ cố gắng hết khả năng của mình thôi. Phải làm tốt để ông Dao nhà chị còn nở mày nở mặt chứ. Thôi em đi ăn đi, tí về làm tiếp cũng được mà.
– Em đang đau hết bên vai và cổ, chẳng muốn đi đâu cả.
– Vậy à? Thế để chị bóp vai cho nếu như em không ngại. Chắc sẽ thoải mái hơn đấy.
– Được vậy thì tốt quá. Em chỉ ngại mỗi chú Dao thôi.
– Không ai nói ra thì ông ấy biết làm sao được. Huyền nói nháy mắt với Long như đầy ẩn ý.
Trong khi chị Huyền đứng đằng sau bóp vai,Long cảm nhận được mùi thơm nước hoa từ cơ thể chị, cảm nhận được bàn tay mềm mại của chị chạm vào da nó, và..và cảm nhận được chị đứng hơi sát vào người nó. Biết chị đã cắm sừng lên đầu ông Dao rồi nên Long đoán bà này chắc cũng dâm chứ chẳng vừa.Mọi hành động của chị từ nãy đến giờ Long thấy có gì đó rất là lẳng lơ. Muốn biết rõ thì phải thử, Long mạnh dạn đưa tay lên cầm lấy tay chị….
Huyền cười tủm khi thấy Long cầm tay mình, biết ku cậu đã thích mình rồi nên chị rụt tay lại nói :
– Giám đốc làm gì thế? Ai vào nhìn thấy bây giờ.
– Hehe..em xin lỗi. Tại mùi thơm của cơ thể chị cứ bay vào mũi làm em mất bình tĩnh.
– Có vợ rồi mà vẫn dễ rung động vậy sao? Huyền vừa nói vừa đi ra cửa để ra ngoài.
Tiếc rẻ khi bị tuột mất con mồi ngon nghẻ,Long đưa ánh mắt thèm thuồng chiếu vào bộ mông của chị Huyền đang lúc lắc vì cái váy skirt bó chật. Thấy chị chẳng tỏ vẻ gì là giận dỗi khi mình cầm tay, kinh nghiệm gái gú đã cho Long biết là đối tượng này chén được. Long nói giọng khàn đục gọi chị khi chị đi ra đến cửa :
– Chị Huyền!
Huyền quay lại nhìn Long mỉm cười, chị hỏi :
– Có việc gì không hả giám đốc?
Long nhìn chị, nhìn cặp vú căng ra trong chiếc áo sơ mi, nó lấy hết can đảm để nói, mà đối với nó được thì được không được thì thôi, mình là giám đốc cơ mà.
– Em…muốn…chị…ngay bây giờ!
Huyền trôn chân tại chỗ, chưa bao giờ chị gặp ai lại tán gái liều như thằng Long, chưa có ai lại nói thẳng tưng ra câu đó như vậy. Bình thường câu đó có vẻ được coi là lỗ mãng với chị em phụ nữ, nhưng đôi khi lại có lực hút mãnh liệt với chị em. Huyền lúc đầu hơi bỡ ngỡ về đề nghị của Long, nhưng sau chị cũng bị ấn tượng bởi vẻ liều lĩnh đầy chất đàn ông của nó. " Không biết con trai Hà Nội cái khoản ấy thế nào nhỉ? Phi công có khác gì mấy ông tuổi băm không nhỉ?" Huyền suy nghĩ nhanh trong đầu trong khi mắt vẫn nhìn thẳng vào mắt Long.
Huyền mỉm cười khóa cửa lại, cố vừa bước đến cái ghế salon vừa tự cởi mấy cái cúc áo ra..trong đầu tự nhủ " thanh niên hà nội chắc tuyệt lắm đây.."
Trong khi Long còn đang hưởng lạc thú ngay tại công ty thì bà Linh đang hớt hải chạy vào bệnh viện vì cô nhận được điện thoại của Thành cần cô giúp đỡ. Vào đến nơi thấy Hoa vợ Thành đang nằm một chỗ để chờ có quyết định phẫu thuật hay là không. Nghe như bác sĩ nói thì cơ thể Hoa quá yếu ko thể đẻ được. Phải phẫu thuật thì mới cứu được đứa bé, nhưng có điều lại gây rủi ro cho người mẹ. Các bác sĩ chỉ khẳng định được có 20% là cả hai mẹ con đều sống nếu như may mắn, còn lại là chỉ có một người : mẹ hoặc là con.
Thành thì quyết định cứu sống người mẹ, đối với nó Hoa mới là quan trọng, chứ con cái sau này thì mai sau vẫn có thể có thai được. Linh nhìn hai bố con cũng thấy thương, cô vào thăm Hoa xem sự thể thế nào.
– Chị Linh à! May quá chị đến rồi. Em bảo anh Thành gọi chị đến đấy. Giọng Hoa thều thào rất yếu.
– Uh, em sao rồi?
– Em thấy mệt và yếu lắm.
– Chị nghe Thành nói rồi. Thôi nếu đã vậy thì bỏ đứa bé đi em ạ.
– Không bỏ chị ơi. Em yếu lắm, em biết mà. Tháng nay đứa bé nó đạp dữ lắm, chắc nó muốn ra rồi. Phải cho nó sống để gặp bố nó chứ. Giết nó thì em cũng sống sao nổi.
– Em đừng có nghĩ linh tinh. Bất đắc dĩ thôi. Chắc đứa bé cũng không trách bố mẹ nó đâu.
– Không. Nó trách chứ. Nó có tội gì đâu. Nó còn bé lắm. Chưa được nhìn thấy ánh nắng mặt trời mà đã chết rồi thì tội lắm chị à. Em đã quyết định phẫu thuật để cứu đứa bé rồi. Vừa nãy em đã kí vào biên bản đồng ý phẫu thuật.
– Sao? Em kí rồi à?
– Vâng. Em xin lỗi đã không cho anh Thành biết. Chị Linh này! Chị hứa giúp em một điều được không?
– Uh, em nói đi, chị hứa.
– Lần trước anh Thành đã thú tội với em về việc anh ấy với chị rồi. Em đã tha thứ và cũng rất yêu anh. Nếu chẳng may em mất đi thì anh Thành ở đây chẳng có họ hàng thân thích gì cả, chỉ có mỗi gia đình chị là thân quen. Vậy chị giúp em trông nom hai đứa nhỏ được không? Anh Thành là đàn ông, lại một mình nuôi hai đứa nhỏ thì anh ấy làm sao được. Nghĩ đến mà em cũng thấy thương anh ấy quá.
Linh suy nghĩ về đề nghị của Hoa, đúng là Thành 1 mình không thể trông hai đứa nhỏ được. Đang phân vân chưa biết trả lời sao thì Hoa lại thều thào :
– Chị Linh! Chị hứa với em đi! Thỉnh thoảng chị qua nhà giúp em xem hai đứa nhỏ được không?
– Được rồi! Chị Hứa, chị sẽ giúp.
– Em cám ơn chị nhiều. Thôi em yên tâm rồi. Chị ra ngoài đi để bác sĩ vào.
Huyền xoa tóc Long trong khi nó vẫn đang cố ngoạm hai đầu ti, cô vừa cười vừa nói :
– Xuất xong rồi thì buông người ta ra nào để còn mặc quần áo chứ.
– Hehe..người chị thơm quá không nỡ buông.
– Giám đốc này dâm lắm nha. Buổi đầu đi làm bảo hướng dẫn công việc, thế mà cứ dậy người ta thổi kèn rồi.
– Hehe…Đã quá. Địt ngay tại cty phê thật đấy. Chị học việc rất nhanh và lại biết nghe lời.
– Thôi buông ra đi nào không có ai gõ cửa bây giờ.
Long tranh thủ hôn hít một lúc trên đôi môi đỏ thắm của Huyền, lúc chị đi ra, nó còn cố vỗ lên mông chị mấy cái làm chị quay lại lườm yêu nó :
– Ông Dao bảo là em còn trẻ nhưng giỏi lắm. Bây giờ thì chị đã tin là em giỏi thật.