Không Hồi Kết ( LL, Some, NTR, less..) - Chương 39
Sau hai ngày mê man trong phòng hậu phẫu,ông Hùng cựa quậy bàn tay và từ từ mở mắt.Thấy bà Linh đang ngồi gục đầu ngủ vì mệt bên giường cạnh ông, tay bà vẫn nắm lấy tay ông. Cái cử động nhỏ của bàn tay ông Hùng làm bà Linh cũng tỉnh giấc. Thấy chồng đã tỉnh lại, bà Linh rơi nước mắt vì vui mừng, bà phấn khởi nói :
– Anh..anh tỉnh lại rồi..em mừng quá…vậy là không sao rồi.
Ông Hùng nhìn vợ và cố nhớ lại những gì đã xảy ra, chiếc xe contener làm ông hoảng hốt phải bám chặt vào tay vợ. Ông lắp bắp :
– Anh..chưa chết sao?
– Không. Anh không chết được. Ông trời vẫn còn thương vợ chồng mình lắm. Anh phải sống để còn về với gia đình chứ.
Vậy là số ông Hùng vẫn may khi còn sống.Nhưng khi nghe bác sĩ nói bệnh tình của ông thì mọi người ai cũng bàng hoàng và đợm buồn khi biết rằng từ nay ông ko thể đi lại như người bình thường được nữa,chân ông đã bị liệt cho dù các bác sĩ đã cố gắng hết sức và ông sẽ phải ngồi xe lăn. Bác sĩ còn dặn thêm là vô tình phát hiện ông Hùng bị mắc thêm bệnh tim mạch và dặn mọi người cho ông ăn uống kiêng kị,đặc biết tránh để cho ông gặp những tình huống sốc. Do phải phẫu thuật nên ông Hùng vẫn phải nằm viện gần 1 tháng để điều trị vết thương ở chân và ở đầu.
Bà linh vứt bỏ hết mọi chuyện, lúc này bà chỉ tập trung vào viện để chăm sóc cho chồng. Thảo tạm thời phải ở nhà để chăm sóc Gia Bảo, còn mọi chuyện ở cty do một mình Long gánh vác. Thấy bà Linh vất vả như vậy, lại còn đang mang bầu, tuy bụng chưa to ra nhưng Long lo về sau một mình bà chửa thì làm sao có thể vừa trông Gia Bảo, vừa chăm sóc cho ông chồng đã bị liệt. Vì vậy Long nói chuyện với Thảo làm giấy tờ đón mẹ sang để mẹ giúp việc nhà và giúp trông cháu nội của bà. Bố Long mới mất được 5 năm và hiện ở nhà, mẹ Long sống với đứa con trai út. Bà Thúy, mẹ Long hơn bà Linh 2 tuổi, từ ngày chồng mất bà vẫn một mình, không đi bước nữa. Đứa con trai út ăn học đa số là dựa vào nguồn tiền tài trợ của Long gửi về, chứ bà Thúy cũng chỉ làm được đủ ăn cho hai mẹ con.
Long và Thảo vẫn chưa biết được chuyện Thảo chính là con ruột của bác Kiên. Ngày thứ ba khi bà Linh đang còn ở viện để chăm sóc ông Hùng thì Thảo ở nhà đang bế Gia Bảo dưới bếp, bỗng dưng ông Kiên lại gần đòi bế Gia Bảo một lúc.Ông Kiên tỏ ra vô cùng thích thú và yêu đứa bé trên tay. Ông nựng nó và bỗng nhiên ông thốt lên một câu làm Thảo ngạc nhiên :
– Cháu ngoại của ông xinh gái quá. Báu vật của ông.
– Hai anh rồi cũng sẽ lấy vợ và bác cũng sẽ có cháu nội thôi mà.
– Bác thích con gái Thảo à.
Ngậm ngừng vài giây rồi ông Kiên lấy hết can đảm nói ra sự thật cho Thảo biết :
– Con có muốn biết sự thật mà mẹ con đã dấu mọi người trong suốt hai mươi năm qua không?
– Sự thật gì hả bác Kiên? Thảo thấy tò mò muốn biết.
– Con bình tĩnh nhé. Bác sẽ nói cho con biết. Con đã lớn rồi và cũng đã đến lúc cần phải biết sự thật này.
– Bác nói luôn đi. Bác làm con sốt ruột quá.
– Thảo à! Bác chính là…cha ruột của con đấy con biết không? Và cha mới chính là ông ngoại thực sự của Gia Bảo.
Thảo lặng người khi nghe ông Kiên nói mình mới là con ruột của ông. Nhưng cô vẫn chưa tin và phải hỏi lại :
– Cái gì cơ bác? Sao lại có chuyện đó được.
– Con ko tin cũng đúng thôi. Con để ta kể cho con nghe cái chuyện hơn hai mươi năm trước và xin con cũng đừng oán trách mẹ con. Bà là người nhân hậu và chỉ vì mong muốn có một đứa con nên bà mới phải làm như vậy. Lỗi cũng bắt đầu là từ bố khi bố đề nghị chuyện này.
Ông Kiên chậm rãi ngồi xuống ghế rồi bắt đầu kể cho Thảo nghe cái chuyện của hơn hai mươi năm trước khi ông đề nghị giúp đỡ đứa em dâu có thai vì em trai mình không có khả năng. Thảo choáng và hơi sốc khi nghe ông Kiên kể. Không choáng làm sao được khi hai mươi năm nay cô vẫn gọi ông Hùng là bố, bây giờ tự nhiên lại bảo không phải và ông Kiên lại tự nhận mình là bố của cô.
– Ước nguyện của bố là được một lần nghe con gọi ta là bố thôi Thảo ạ.
Hai hàng nước mắt của Thảo bỗng dưng rơi xuống má, đúng là cô không thể ngờ được đó là sự thật.Tình phụ tử nổi lên, Thảo lắp bắp gọi ông Kiên rồi lao đến ôm lấy ông :
– Bố!
Ông Kiên cảm động không kìm được nước mắt, ông sung sướng vậy là hơn hai mươi năm nay ông chờ đợi cái giây phút này đã thành hiện thực. Ông ôm chặt Thảo trong vòng tay và hai bố con ôm nhau một lúc thì Thảo nói :
– Bố Hùng của con đã biết chuyện này chưa ạ?
– Bố con biết rồi. Ông mới biết trước lúc tai nạn xảy ra. Haizz..thật là buồn làm sao, ta cũng là anh trai, đâu có muốn em trai mình bị như vậy đâu.
Thảo chợt tỉnh, cô vùng ra khỏi vòng tay ông Kiên rồi nói :
– Có phải bố Hùng con biết và bị sốc rồi mới lái xe trong trạng thái không minh mẫn đúng không?
Ông Kiên mặt buồn rầu không trả lời, ông chỉ im lặng như là thừa nhận như vậy.Thảo chạy ra khoác vội cái áo rồi nói:
– Bố trông Gia Bảo cho con một lúc nhé. Con chạy ra đây chút.
– Con đi đâu?
– Con phải vào viện ngay.
Thảo lái xe phóng nhanh đến bệnh viện, cô đỗ xe xong rồi chạy như ma đuổi vào bên trong. Thảo mở cửa ra thấy bố mẹ đang tay trong tay rất tình cảm. Cô chạy vào ôm lấy Hùng khóc nức nở như một đứa trẻ lên ba :
– Bố ơi..con mãi là con gái yêu của bố. Chỉ mình bố mà thôi.
Bà Linh cũng rơm rớm nước mắt khi thấy tình cảnh như vậy,bất ngờ bà thấy Hà đang sách túi đồ đứng ở cửa. Bà Linh đứng dậy cho hai bố con tâm sự rồi bà kéo Hà ra ngoài nói chuyện. Bên trong ông Hùng đưa cánh tay lên vuốt ve mái tóc Thảo, mắt ông cũng đỏ hoe vì cảm động. Thảo nhìn ông nói tiếp :
– Cho dù thế nào đi nữa con vẫn là con của bố..và con vẫn là người tình của bố. Bố mau khỏi về với mẹ và con nhé.
Lúc này ông Hùng đang đau đớn và mệt mỏi bởi chấn thương nên ông cũng ko nghĩ nhiều về việc đó. Ông vẫn nghĩ rằng mình sẽ bình phục hoàn toàn sau một thời gian ngắn, nhưng ông đâu có biết rằng mọi người chưa cho ông biết về việc ông sẽ phải ngồi trên xe lăn.
Linh và Hà ra ghế bên ngoài hành lang nói chuyện, cầm cốc cà phê vừa mua từ máy tự động đưa cho Linh, Hà nói :
– Đúng là buồn quá. Nhìn ông Hùng mà tao không cầm được nước mắt. Bây giờ ông ấy thế nào rồi hả mày?
– Bây giờ cũng ổn rồi, chờ vết thương hồi phục thôi. Nhưng bác sĩ bảo về sau đi lại sẽ khó, chắc phải ngồi xe lăn. Nếu kiên trì tập luyện thì có thể chống gậy đi khập khiễng.
– Haizz…không ngờ lại ra nông nỗi này. Chẳng biết nói thế nào để an ủi ông ấy và mày.
– Buồn lắm, nhưng biết làm sao bây giờ.
– Uh rồi thời gian trôi chắc cũng sẽ quen thôi. À mà hôm nào đi phá cái thai đây? Tao sợ phá xong mất sức lắm, chắc phải nằm liệt giường mấy hôm đấy. Bây giờ mày còn phải trông ông Hùng thì làm làm sao được.
– Thôi cứ để mấy hôm nữa xem thế nào đã. Cái thai chắc mới được 2 tuần thôi mà. Vẫn chưa muộn lắm. Bây giờ tao chỉ quan tâm đến ổng thôi, còn những chuyện khác tao mặc kệ.
– Uh, tùy mày đấy. Thôi mình vào trong đi.
Việc ông Hùng không may bị tai nạn nằm viện đâm ra lại tạo cho mọi người trong gia đình được đoàn kết hơn, yêu thương nhau hơn. Bây giờ tất cả ai cũng lo lắng và quan tâm đến ông, kể cả thằng Long cũng vậy. Trước nó cũng không ưa gì ông bố vợ của nó mấy,thì bây giờ nó cũng dẹp cái tính ích kỷ nhỏ nhen đi và bằng lòng vui vẻ để bà Linh hàng ngày, hàng đêm ở bên cạnh chăm sóc cho ông.
Ông Hùng nằm viện được gần 1 tuần, cũng bắt đầu vui vẻ chấp nhận mọi chuyện, nhưng ngày hôm qua ông lại u buồn mang tâm trạng chán nản khi biết mình sẽ phải ngồi xe lăn, như vậy cũng gần như là tàn phế rồi. Hôm nay ông suy nghĩ rất nhiều về bệnh tình của mình, về bà Linh, về Thảo, về cty…và ông quyết định chắc sẽ nghỉ hưu ở nhà và giao cty cho vợ chồng Long quản lý. Ông đau lòng vì không có người nối dõi cơ nghiệp của mình, Thảo vừa là con gái, lại cũng không phải là con ruột của ông. Thằng Long thì từ trước ông cũng ko ưa nó rồi, nghĩ đến toàn bộ cơ nghiệp rơi vào tay thằng con rể mà tim ông nhói đau. Nhưng ông cũng chẳng còn cách nào khác, cũng chẳng có đứa con nào để giao cho chúng quản lý nên đành nhắm mắt giao cty cho thằng Long, còn hơn là giải thể.
Hôm nay thứ 7 buổi chiều Long phải vào viện trông ông Hùng vì bà Linh về nhà tắm rửa thay đồ đến nhà Hà ăn bữa cơm chia tay, mai hai mẹ con Hà sang Thụy Điển bắt đầu cho cuộc sống mới.Thảo thì bế Gia Bảo đi ra sân bay tiễn ông Kiên về Mỹ. Ông Kiên quyến luyến nhìn hai mẹ con mà ko muốn dời đi chút nào. Mấy hôm nay ông hạnh phúc được sống bên đứa con gái và hàng ngày được chơi với đứa cháu ngoại. Ông Kiên nói vài câu để bước vào trong :
– Bố về bên Mỹ nhưng luôn nhớ đến con và Gia Bảo. Bất cứ khi nào có khó khăn gì thì con cứ gọi cho bố nhé. Việc cty bây giờ là do vợ chồng con quản lý đấy. Con cố gắng giữ và phát triển, đó là cơ nghiệp hai mấy năm của bố Hùng con vất vả dựng lên đó. Đừng để nó lụi tàn, đau lòng lắm. Nếu cty gặp khó khăn hay con cần tiền để phát triển thêm thì bố sẽ giúp nếu con muốn.
– Vâng con hiểu rồi bố ạ. Vợ chồng con sẽ cố gắng.
– Bố có lời khuyên thế này và con nên bàn với bố Hùng của con xem được không nhé.
– Vâng bố cứ nói đi.
– Con nên từng bước chuyển đổi thành cty cổ phần đi. Như vậy sẽ thu hút vốn cổ đông và phát triển mạnh lên. Nếu chuyển thành cty cô phần, bố sẽ chuyển cho con thêm 1 khoản tiền lớn để đầu tư và góp vốn. Như vậy cổ phần của con đảm bảo là trên 60 % và con có nhiều quyền để điều hành. Cơ nghiệp của nhà ta bố chỉ muốn nó nằm trong tay con thôi. Giao cho người khác bố và kể cả bố Hùng của con chắc cũng không an tâm đâu.
– Nhưng khó nói với anh Long lắm ạ. Là vợ chồng anh ấy lại bảo không tin tưởng nhau.
– Bố biết điều đó. Nhưng bắt buộc phải làm thế con ạ. Hãy để cho Long nắm giữ ít quyền và nhượng cho nó nắm một ít cổ phần, khoảng từ 10-20%. Nhưng đây là kế hoạch thôi, chưa thể làm ngay trong một sớm một chiều được, con bàn với bố Hùng con xem sao nhé.
– Vâng.
– Thôi hai mẹ con về đi, bố vào trong đây.
– Con chào bố. Chúc bố may mắn thượng lộ bình an.
Bà Linh ở nhà chuẩn bị mọi thứ để đến nhà Hà ăn cơm chia tay.Tuy bà mặc cái váy xanh trông sang trọng kín đáo, nhưng vốn người đẹp nên bà mặc thứ gì cũng vẫn đẹp.Cái áo vest mỏng cài cúc đã che đi được phần nào bộ ngực, không để hở như mọi hôm. Nhưng ngực bà to, chúng căng lên làm vẫn lộ một phần lồi lõm ở phía trên. Thấy vẫn còn sớm, bà Linh tạt qua viện một chút rồi mới đến nhà Hà.
Mở cửa vào phòng thấy ông Hùng đang ngủ, còn Long ngồi một góc đọc báo, bà Linh bước vào nói nhỏ :
– Ông Hùng ngủ lâu chưa anh?
Có một điều trong cách xưng hô của bà Linh với Long bây giờ là bà gọi nó là anh, nhưng thay từ " bố con " bằng ông Hùng. Long bỏ tờ báo ra, nó nhìn bà Linh bằng con mắt thèm thuồng của kẻ đang bị bỏ đói. Tuần nay nhà có chuyện buồn, hết chuyện loạn luân,chuyện cái thai thì lại sang chuyện ông Hùng bị tai nạn nên cả nhà chẳng ai còn hứng thú đến cái việc cơ bản là làm tình. Bây giờ nhìn thấy cặp đùi, cặp mông nẩy nở trong chiếc váy ngắn của bà Linh mà Long thấy chim mình đang ngóc dậy ngay được.
– Ông mới chợp mắt thôi. Ông mệt và đau nên thiếp đi lúc nào cũng chẳng hay. Long trả lời khẽ và kéo tay bà Linh ngồi lên đùi mình.
– Kìa! Ai vào thấy bây giờ. Bà Linh ngại khi Long ôm mình.
– Làm gì có ai vào bây giờ. Thèm quá rồi. Tuần nay nhịn đói, chẳng ai chịu cho chim ăn gì cả.
– Ông Hùng đang đau đớn nằm liệt giường kia kìa thì ai còn hứng thú nghĩ đến chim với chả cò nữa.
– Hihi..tại em mặc bộ đồ này trông hấp dẫn quá nên chim cò nó ngổng lên. Tối nay anh mà không phải đi ăn với mấy đối tác thì anh cũng đi cùng em đến nhà Hà.
– Tối nay anh cũng đi à?
– Uh, anh mời mấy đối tác đi ăn. Chốc Thảo và Gia Bảo qua đây trông. Em liệu về sớm thay Thảo nhé vì Gia Bảo không ở đây lâu được.
– Vậy à. Em sẽ về sớm thôi.
Bàn tay Long bắt đầu trườn từ bụng lên trên ngực bà Linh trong lớp áo để mân mê cái bầu ngực mềm mại. Mắt bà Linh nhìn về phía giường ông Hùng đang nằm nói :
– Làm gì đấy? Ông Hùng thấy bây giờ.
– Ông ngủ rồi không nhìn thấy đâu.
Nói xong Long kéo đầu bà Linh xuống để hôn, bà Linh cũng chiều Long nên đáp lại, hai cái môi vội vã quấn lấy nhau. Long lên cơn nứng cặc, nó bóp mạnh hai bầu vú bà Linh, miệng nó chui vào trong miệng kéo lưỡi bà ra để mút.
– Phê quá..cả tuần không được hôn..bây giờ hôn thích thế. Long nói
– Thôi đủ rồi, buông em ra để em đi nào. Ai vào lại nhìn thấy bây giờ. Đi trông người bệnh ai lại tình tứ hôn nhau trong phòng người bệnh bao giờ.
– Hehe..cũng thú vị ra phết. Bây giờ còn sớm mà, mình tranh thủ làm một cái đi em. Anh nứng lắm rồi.
– Không được! Ai lại làm ở đây.
– Có ai bảo làm ở đây đâu. Mình vào trong kia đi em. Long chỉ cho bà Linh cái phòng rửa mặt và vệ sinh.
– Thôi em ngại lắm.
– Ngại gì! Em không chiều anh thì anh cũng không cho em đi đâu hết. Anh cứ ôm như thế này đấy.
Thấy Long năn nỉ quá, bà Linh đành tặc lưỡi chiều nó một cái vậy. Bà nói nhỏ :
– Anh vào trước đi. Để em khóa cửa lại nhỡ may ai vào.
– Đừng có lừa anh đấy nhé.
Bà Linh cười lườm Long rồi đứng lên nhẹ nhàng ra khóa cửa lại. Đứng nhìn ông Hùng đang ngủ say, bà yên tâm bước vào trong phòng nhỏ bên trong nơi Long đang đứng đợi sẵn ở đó. Cái kiểu lén lút tranh thủ cũng làm bà Linh dần dần thấy hứng tình trở lại. Khi vừa đóng cửa, quay mặt lại thì hai người lập tức ôm chặt lấy nhau, ngay lập tức vang lên những tiếng sộp soạp nơi cửa miệng do hai người hôn ngấu nghiến.
– Ưm..ưm..từ từ thôi nào anh…làm như chết đói ý…ưm…
– Thèm lắm rồi…
Long lại vồ lấy bà Linh vừa nút lưỡi vừa cởi hết hàng cúc của chiếc áo vest ra. Hai bầu ngực đã hiện ra bởi chiếc áo ren mỏng hai dây bên trong không thể che hết được.Long dí bà Linh vào tường, nó tham làm bóp vú này, mút vú kia và khi bàn tay của nó đưa xuống háng bà Linh thì nó cười thích thú khi thấy cái lồn đã ướt.
– Tưởng không có hứng mà lại ướt nhẹp thế này hả em?
– Thôi ấy nhanh đi anh, em cũng không hứng lắm đâu. Nhanh em còn phải đến nhà Hà nữa chứ.
– Điêu! Không hứng mà lại ướt.
– Thì cũng có sướng.
– Bây giờ em mút cho anh đi. Tuần nay nó nhớ cái miệng của em lắm đấy.
Bà Linh không trả lời, từ từ kéo khóa quần của Long ra rồi tụt xuống. Long dựa Lưng vào tường, mắt nhắm, mồm hít hà, tay xoa đầu bà Linh khi được bà ngồi xuống nhiệt tình mút cặc.
Ông Hùng đã mở mắt ngay khi cái cánh cửa nhà vs được đóng lại. Ông chưa ngủ, vừa nãy ông trả vờ ngủ vì không muốn nói chuyện với thằng Long. Rồi khi vợ ông đến, thấy hay người ôm hôn nhau nên ông càng ngại, ông vẫn nhắm mắt để hai người tưởng mình ngủ rồi. Bây giờ thì tai ông vểnh lên cố nghe những âm thanh bên trong cái phòng nhỏ kia. Hai người không dám rên to, nhưng ông vẫn nghe thấy được tiếng rên a..a..a.. của vợ mình và những tiếng bạch bạch. Ông Hùng đoán chắc bà Linh đang chổng mông để thằng Long địt từ phía sau thì tiếng bạch bạch mới vang to như vậy. Sau một hồi rên nhỏ, có lẽ lúc này cả hai đều sướng quá nên không còn giữ ý tứ như ban đầu nữa, họ rên to hơn trong cái hoan lạc lén lút :
– Ah..ah..ưm…đã quá..sướng cái lồn quá..anh ơi…mạnh nữa đi.
– Mạnh ông Hùng nghe thấy bây giờ.
– Ông ấy ngủ rồi…không nghe thấy gì đâu…mạnh đi anh…
Thấy bà Linh quay đầu lại nhìn như muốn mạnh nữa,Long cũng không giữ kẽ,nó ôm hai bên hông bà bắt đầu nhấp mạnh hơn. Mỗi lần con cặc đi ra là Long thấy cặc nó dính chất màu trắng đục bám lên đấy, nó biết bà Linh đang sướng lắm nên dâm thủy ra nhiều như vậy. Hai tay Long banh hai bờ mông bà Linh rộng ra để nó được nhìn thấy rõ con cặc ra vào cái lồn, rồi nó nhấp điên cuồng làm thân hình bà linh rung bần bật.
– Ư..ư..ư…nữa..nữa…sướng…nữa đi..đừng dừng lại…ah..ah…
Long đút hai ngón tay vào miệng bà Linh và ngay lập tức cái lưỡi của bà thè ra liếm ngon lành, nó nhìn thấy hình ảnh của bà lúc này trông dâm đãng vô cùng, mà bà càng dâm thì nó lại càng thấy kích thích.
– AAAAAAAAAAAA…..anh ra mất….AAAAAAAA….
Long dí chặt vào mông bà Linh ấn vào để con cặc bắn hết tinh trùng vào sâu bên trong. Cả tuần chưa được cái nào nên hôm nay nó bắn mãi mới hết. Bà Linh cứ thấy mỗi lần cặc Long ở trong giật giật là lại một đợt tinh khí bắn vào. Mỉm cười quay lại nhìn Long bà nói :
– Chậm thêm 1 phút nữa là em cũng được ra không. Nhanh thế..đang lúc sướng nhất.
– Hihi..tại em bảo em không có hứng, đang vội để đi nên anh cố nhanh, không kìm.
– Nhớ cái mặt đấy! Bà Linh lườm yêu thằng Long rồi lấy giấy vệ sinh bịt bướm lại để tinh trùng khỏi trào ra. Khi ngồi xuống bồn cầu thì cửa lồn của bà ọc ra, cứ thế bao nhiêu tinh trùng trào ra hết.
Bà Linh nhìn Long đang kéo quần lên nói :
– Khiếp! Hôm nay ra nhiều thế. Ọc ra một đống này.
– Hehe..nhịn cả tuần mà. Em chưa ra thì tối nay anh đền cho nhé. Tối anh đi ăn xong anh sẽ qua đây.
– Thôi không cần nữa đâu. Anh cứ về nhà đi.
– Rồi xem đứa nào cứ..á..á..mạnh nữa đi..sướng lồn quá…hehe…
Bà Linh lườm Long rồi cười xấu hổ đứng kéo váy lên đi ra ngoài. Ông Hùng bên ngoài nghe thấy tiếng cửa mở ra vội vàng nhắm mắt lại, 2 tay ông để trong chăn áp vào phần hạ bộ.Tuy cơ thể đau nhừ và mệt mỏi, nhưng những âm thanh dâm dục vang lên, và tưởng tượng cảnh vợ mình đang chổng mông thì cặc ông cũng ngỏng lên cứng ngắc. Vì ngại sợ ai biết được mình đang bệnh nằm liệt giường mà chim cò lại cửng lên thế này nên hai tay ông ở trong chăn phải ấn nó xuống khỏi ngỏng lên để không ai biết được.Ông đoán bà Linh đứng nhìn ông một lúc rồi bà mở cửa đi ra. Thằng Long sau đó cũng ra ngoài, còn lại một mình, ông lại suy tư. Vợ ông vẫn còn hừng hực thế kia, ông bây giờ lại ngồi xe lăn thì làm sao chiều bà được. Có lẽ..có lẽ..ông Hùng đau lòng khi nghĩ đến cảnh không những phải giao cả cty cho thằng Long, mà có khi còn phải giao cả vợ mình cho nó quản lý. Đau lắm nhưng biết lam sao được khi thân mình tàn phế như thế này, và cuối cùng hàng nước mắt tủi thân lại rơi ra và an ủi rằng…còn hơn rao cho người ngoài.
Linh đến nhà Hà, thấy vợ chồng Thành Hoa cũng ở đó. Bà bắt đầu hơi xấu hổ khi thấy Hoa vợ Thành. Nếu cô ấy mà biết hai người đã quan hệ cả đêm thì có mà mặt mo, có khi lại nổi cơn ghen lên xé xác bà. Thành và Linh có vẻ vẫn hơi ngại sau cái đêm đó, tuy Thành vẫn đều đặn nhắn tin hỏi thăm và quan tâm nhưng Linh tuyệt nhiên không trả lời sau cái lần bị Long bắt gặp và cấm đoán. Cứ mỗi lần có tin nhắn của Thành là Linh lại xóa ngay. Linh không trả lời lại nhưng ko hiểu sao bà vẫn thấy thích khi nhận được tin nhắn hỏi thăm của anh. Nhìn bụng Hoa Linh hỏi thăm và biết cô ấy hai tháng nữa sẽ đẻ. Khi mọi người vẫn đang còn ăn uống, mới 8h30 nhưng Linh đứng dậy xin phép về trước để thay Thảo trông ông Hùng. Lần này Hà không ép Linh ở lại lâu hơn, cô thông cảm vì Linh có việc, hai người ôm nhau khóc vì từ nay phải xa nhau. Vậy là tiễn biệt một nhân vật cũng đã xuất hiện từ đầu câu chuyện, cám ơn Hà và mong 1 ngày nào đó được thấy cô trở lại.
Linh mở cửa phòng ngó vào thấy Gia Bảo đang ngủ trong nôi, còn Thảo ngồi bên giường đang…sóc..lọ..cho ông Hùng. Nhìn thấy mẹ, Thảo cười bỏ chim ông Hùng ra và nói :
– May quá mẹ về rồi. Thôi mẹ chăm bố nhé để con cho Gia Bảo về ngủ. Bố hư quá, tưởng bệnh thế mà chim cò cứ ngỏng lên rồi bảo con sóc.
Bà Linh lúc này không còn giận và để ý đến cái chuyện loạn luân của ông Hùng và Thảo nữa.Có lẽ bà đã chấp nhận vì lúc này bà cũng thương ông đang bệnh và muốn chiều ông.
– Mẹ về rồi, thôi để mẹ làm bố sướng nhé. Con phải đưa Gia Bảo về đây. Thảo nói với ông Hùng rồi hôn lên má ông.
Thảo đi cái thì bà Linh ngồi bên giường vuốt tóc ông. Thấy ông gầy gò đi nên bà thấy thương. Tủm tỉm cười thấy cặc ông cứng đơ, bà trêu :
– Sao lại cứng thế này hả chồng? Có thích vợ sóc cho không?
Ông Hùng ngại không dám nói, ông chỉ đưa mắt của kẻ biết mình tàn phế nhìn bà rồi gật gật. Bà Linh cười nhẹ vuốt má ông rồi từ từ cầm cặc ông sóc. Ông Hùng bắt đầu thấy cái sướng lan tỏa chạy khắp người.Khi bà Linh sóc nhanh hơn thì đầu ông lại tưởng tượng cảnh thằng Long đang địt bà. Mồm ông lắp bắt trong cái sướng :
– Thằng..Long địt..em ..có sướng không?
Linh nhìn chồng, bà nghĩ chắc lúc chiều ông đã biết chuyện hai người quan hệ trong kia nên bà thành thật nói :
– Có..nó làm em sướng lắm. Chồng vẫn ghen à?
– Uh..nhưng..cũng thích. Vừa nãy nó địt em kiểu gì vậy?
– Nó địt kiểu chó. Em chổng mông lên cho nó địt từ đằng sau. Linh thấy ông Hùng bị nứng khi nghe cô nói thật.
– Nó địt có mạnh không?
– Có..mạnh lắm…lồn em như nát ra anh ạ.
– Em có sướng không?
– Có..sướng lắm anh ạ.
Vừa nói bà linh nhìn vào mắt ông, tay bà sóc nhanh hơn và khi cái câu sướng lắm anh ạ được thốt ra thì từ đầu khấc của con cặc phọt ra những dòng trắng đục, chúng bắn hết lên bụng, lên cổ ông và dính nhoe nhoét ra tay bà Linh.
Lau sạch mọi thứ xong thì Linh thấy ông Hùng nhắm mắt ngủ do đạt cực khoái. Linh đắp chăn cho ông rồi đi rửa tay. Bà cười thầm khi nghĩ đến ông, bà không ngờ ông đang bệnh nằm liệt giường như vậy mà vẫn còn nghĩ đến sex được. Lúc chiều do chưa được ra, lại vừa phải sóc lọ và khẩu dâm với ông Hùng nên Linh cũng thấy nứng lồn lắm. 9h30 thấy Long xuất hiện trong bộ quần âu áo sơ mi trắng, nhìn nó hôm nay ra dáng là sếp quá, bà Linh thì thầm vào tai nó ngay :
– Em nhìn thấy trước cổng bệnh viện có cái nhà nghỉ đấy.
– Để làm gì? Anh về nhà ngủ cơ mà. Long cố tình không hiểu ý bà.
– Hihi..thì anh về nhà ngủ. Nhưng mình ra đấy thuê tạm 1 tiếng đi, em muốn nằm nghỉ một chút quá.
– Nằm nghỉ hay là nằm vọc chim mút hả? long bóc mẽ
– Hihi..biết rồi còn hỏi. Nào đi nhanh đi không ông Hùng dậy bây giờ.
Không kịp mở cửa phòng khi đi lên gác nhận phòng, Long áp chặt bà Linh vào tường rồi ngồi xuống liếm lồn bà ngay ngoài cửa. Sướng quá Linh cũng mặc kệ, cũng chẳng biết sợ, còn ưỡn lồn ra để Long liếm. Sau đó 2 người nhanh chóng vào trong đóng cửa lại và vồ lấy nhau trong cái thèm muốn mãnh liệt. Long lại lần nữa đánh thức cái bản năng giống cái trong con người bà Linh, bà lại quằn quại đê mê trong những cái dập tưởng như bất tận của nó. Cặc nó đâm đến đâu là người bà như nổi da gà vì sướng. Những âm thanh dâm dục lại vang lên, những tiếng rên rỉ chỉ có được nghe khi làm tình, những câu nói dâm đãng của những người đang sướng vì địt cứ thế tuôn ra…..biết bao giờ cái đam mê này mới dừng lại được đây!!!!