Không Hồi Kết ( LL, Some, NTR, less..) - Chương 24.1
Bà Linh đi siêu thị gần 1 tiếng thì về đến nhà. Lúc mở cửa ra bà cho tay đánh nhẹ lên đầu vì quên mất 1 việc quan trọng là không qua hiệu thuốc. Lúc lái xe bà cứ theo con đường quen thuộc lái về nhà mà quên khuấy đi mất chuyện mua thuốc tránh thai. Trong nhà không còn viên nào, nhỡ may hôm nay hoặc mai thằng Long lại đè bà ra địt rồi bắn ầm ầm tinh trùng vào thì chết, mà mai và ngày kia là thứ 7, chủ nhật thì ko hiệu thuốc nào mở cửa.
Bà Linh cất đồ ăn vào trong tủ lạnh định bụng lại chạy ra ngoài đi mua thuốc. Trước khi đi bà ngó qua phòng xem ông Hùng và Gia Bảo thế nào thì trong phòng không có ai. Nghĩ rằng ông Hùng bế Gia Bảo lên phòng cho mẹ nó trông nên bà đi lên gác. Khi lên trên thì đúng lúc đó cánh cửa mở ra, ông Hùng đang tủm tỉm cười bước ra. Bất ngờ gặp bà Linh, như có tật giật mình,ông Hùng hơi hoảng không cười được nữa, ông chỉ ấp úng :
– Em đi chợ về rồi đấy à? Anh vừa bế Gia Bảo lên cho con Thảo trông để đi làm.
– Vâng. Anh có ăn gì không để em nấu qua ăn rồi ra cty?
– Thôi không cần đâu. Anh ra cty ăn cũng được. À mà em xuống nấu cho anh bát mì đi. Rượu vào nên bây giờ cũng đói, thèm ăn cái gì có nước. Ông Hùng cố gắng nghĩ ra cách để cho bà Linh đi xuống.
– Vâng, thế anh xuống trước đi. Em vào cho Gia Bảo xuống cùng để cho nó ăn cháo luôn.
– Thôi em xuống nấu luôn cho anh đi không kẻo muộn. Bây giờ mới nhớ ra là có cuộc hẹn hôm nay.Tí nữa cho Gia Bảo ăn cũng được.
– Vâng. Bà Linh không nghi ngờ gì và đi xuống lầu.
Trong khi đó ở trong phòng, Thảo vừa tắm qua loa xong và lấy miếng băng vệ sinh.Đi ra cô nhìn chiếc giường dính be bét máu đỏ. Thảo vừa cười vừa lột tấm ga trải giường ra, cô không ngờ mình dính đèn đỏ ngay sáng nay.Lúc ông Hùng cho tay vào ngoáy thì kinh nguyệt ọc ọc chảy ra khắp tay ông, tưởng ông sẽ khiếp và dừng lại nhưng cô không ngờ ông đang nứng cặc quá mà vẫn nhét cặc vào địt cô ầm ầm, khiến cái giường bây giờ loang lổ màu đỏ. Thảo không biết rằng hai người quá may mắn, nếu như chỉ kéo dài thêm 5 phút thôi thì có lẽ bà Linh đã bắt gặp được cảnh hai bố con ruột đang quan hệ tình dục.
Thảo đi xuống lầu tay bế Gia Bảo,đúng lúc đó ông Hùng chuẩn bị đi làm, 2 người liếc nhìn nhau cười đầy tình tứ mà bà Linh đang đứng lúi cúi rửa bát không hề biết gì. Thấy Thảo xuống, bà Linh hỏi :
– Hôm qua hai bố con mấy giờ về vậy?
– Đáng ra về sớm vì bố cứ đòi về. Nhưng con sợ về sớm quá sẽ làm mẹ và anh Long đang cao trào thì phải dừng lại nên con cố kéo bố ở lại đấy. Hôm qua chắc là đê mê lắm đúng không?
Bà Linh thấy Thảo nói vậy, bà mặt đỏ tía tai vì xấu hổ.Ai đời con gái lại dàn cảnh sắp xếp cho mẹ quan hệ với chính chồng của mình bao giờ cơ chứ. Cái lúc đang đê mê thì chẳng suy nghĩ gì,bây giờ trở về với thực tại khi Thảo bô bô ra như vậy thì bà lại thấy ngại. Bà Linh cũng cố tỏ ra vui vẻ, bà trả lời :
– Ôi zời, chồng cô có chịu để yên cho tôi ngủ đâu. Mệt đến chết mà nó cứ đòi nữa.
– Hihi..Thảo nào về thấy ngủ như chết. Chắc cũng phải 3 cái chứ ít.
– Đang ê ẩm hết cả người đây này. Cái giống ăn cái gì mà khỏe dữ vậy.
– Chồng con mà lị. Từ nay mẹ sướng nhé, có 1 con trâu to khỏe phục vụ rồi còn gì.
– Thôi không nói chuyện đó nữa. Đặt Gia Bảo xuống để bà cho ăn cháo nào.
– Vâng. Ăn xong hay mẹ con mình cùng Gia Bảo đi chơi tí nhỉ. Hôm nay thứ 6 cuối tuần cũng đông vui lắm.
– Uh, thế cũng được.
Sau một đêm hoan lạc đáng nhớ thì tất cả lại trở về cuộc sống bình thường. Buổi tối phòng nào thì người nấy ngủ, vợ ai thì người đó ôm, vì tất cả đều có mặt ở nhà nên không ai có thể lén lút ăn vụng được nữa. Tối thứ 7 Tú gọi điện cho Long và Thảo hẹn gặp gấp vì muốn nói chuyện quan trọng. Thảo không đi vì đang có kinh nên có gặp cũng chẳng giải quyết được gì, và cái quan trọng là Thảo muốn ở nhà bởi vì tối nay có Hưng đến ăn cơm với gia đình.
Long phi ra quán bia nơi hẹn gặp Tú, nó không biết là thằng Tú có việc quan trong gì mà alo hớt hải như vậy. Vừa vào quán đã thấy Tú ngồi đó chờ sẵn. Tú thấy Long đi một mình, nó hơi buồn vì không thấy Thảo. Tú hỏi :
– Thảo không đi hả ông?
– Uh, Thảo đang đèn đỏ,cô ấy mệt mỏi đau bụng cả ngày hôm nay nên không muốn đi.Có chuyện gì vậy ông?
– Muốn gặp Thảo lần cuối mà không được gặp rồi.
– Sao? Có chuyện gì mà lần cuối với lần đầu vậy?
– Tôi hôm nay vừa đặt vé mai bay về VN gấp.
– Sao lại về gấp vậy? Ông đang bảo vệ luận văn cơ mà. Long ngạc nhiên
– Uh, nhưng tôi phải hoãn rồi. Mẹ tôi ốm nặng lắm, có khi không qua khỏi được. Nhà gọi điện cho tôi bảo về ngay, nếu muộn sợ không kịp. Mặt Tú buồn rầu rơi lệ khi nói ra.
– Trời! Có chuyện đó à? Không chữa được hay sao vậy?
– Cũng chưa biết được. Tùy thuộc vào có may mắn hay không. Nhưng mai tôi phải về rồi.
– Uh, về đi nhỡ may có chuyện không hay thì không ân hận. Thế luận văn tính sao?
– Tôi bây giờ không quan tâm cái đó lắm. Tôi đã nói chuyện với thầy giáo rồi. Vấn đề là Visa của tôi sắp hết hạn, nếu tôi về mà không sang ngay thì về sau cũng khó xin visa sang được lắm. Hết hạn học bổng rồi mà.
– Uh, khó nhỉ.
– Nhưng ông Giáo bảo ông sẽ đánh một giấy mời để tôi xin visa tạm thời sang nếu như tôi muốn.
– Thế thì tốt quá rồi. Thôi ông cứ về đi đã, trước mặt về xem bà ở nhà thế nào.
– Uh, tôi cũng nghĩ vậy. Chẳng biết bao giờ tôi mới sang đây nên muốn gặp cả Thảo nữa mà cô ấy lại không đến.
– Tại ông không nói rõ nên cô ấy tưởng gặp để chịch. Mà đang đèn đỏ thì chịch cái gì mà đi. Thôi để mai tôi bảo cô ấy ra sân bay tiễn ông nhé.
– Thôi không cần đâu ông. Ra sân bay xa lắm, đi đường lại mệt mỏi tội cô ấy ra.
– Tùy ông thôi. Thôi tôi chúc mẹ ông mạnh khỏe nhé. Nếu cần tôi giúp đỡ gì về tài chính thì cứ alo sang nhé. Bạn bè có gì giúp nhau là chuyện bình thường mà. Ông đừng ngại chuyện đó.
– Ok, tôi cám ơn ông trước. Cám ơn ông rất nhiều về chuyện giữa tôi và Thảo.Chắc suốt đời này tôi không thể quên được đâu. Chắc biết về rồi thì có cơ hội sang được nữa không?
– Trước mắt ông cứ về lo chăm sóc cho mẹ đi đã. Khi nào bà khỏe hẳn rồi thì tìm cách sang đây làm nốt cái tốt nghiệp. Không có ông là tôi cũng mệt ra đấy. Làm sao mà đủ sức chiều được cả hai người đây.
– Hehe..ông may mắn vãi ra. Có hai người đẹp bên cạnh. Mọi người cầu mong chỉ có một mà không được, ông lại có cả hai. Thế bà Linh chắc tuyệt vời lắm chứ?
– Trên cả tuyệt vời luôn. Nói thật bây giờ tôi mê bà còn hơn mê vợ cơ. Nhưng sợ Thảo buồn nên tôi vẫn phải cố gắng chiều cả hai. Phụ nữ hay hờn dỗi lắm, thấy chồng cứ quan tâm người khác là ghen ngay.
– Ai chẳng thế đâu riêng gì Thảo. Thôi ông cố gắng đừng để ai buồn.
– Uh, tôi biết rồi. Thôi mai ông lên đường may mắn nhé.Cho tôi gửi lời hỏi thăm đến mọi người trong nhà. Về nhớ giữ liên lạc đấy, có gì cứ nhắn qua cho vợ chồng tôi biết nhé.
– Ok. Ông nói với Thảo hộ tôi là mai tôi phải bay gấp nên không gặp nhau được nhé.
Trong khi Long đi gặp Tú thì ở nhà mọi người ăn cơm tiếp đón Hưng đến chơi. Thảo cố tình ăn mặc đẹp để hút hồn Hưng. Nhưng với Hưng có lẽ anh chỉ có quan tâm đến công việc, còn Thảo xinh đẹp như thế nào thì anh chẳng mấy chú ý đến điều đó. Hưng là một tay kinh doanh mới nổi bên praha cộng hòa séc.Là một người cũng có đầu óc nên Hưng nhận thấy bây giờ đang là thời điểm hái ra tiền nếu đi đúng hướng. Hưng sang Đức mấy lần và đã thăm dò thị trường bên này thì anh nhận thấy hàng hóa bên này khá rẻ so với bên séc.Hầu hết nhiều mặt hàng bên séc đang bán được nhập khẩu từ đức nhưng giá thành lại khá cao,cho nên Hưng nảy ra ý định sang Đức tìm nguồn hàng đánh về séc bán sỉ lại cho các kho đổ buôn. Tình cờ gặp ông Hùng, Hưng thấy đây là cơ hội rất tốt để hợp tác làm ăn cho nên mục tiêu chính trước mắt đối với Hưng là ông Hùng chứ ko phải Thảo. Hưng biết thừa Thảo hay nhìn mình nhưng anh không muốn điều đó. Chuyện làm ăn chưa đi đến đâu thì Hưng ko muốn mấy cái chuyện linh tinh làm ảnh hưởng đến sự nghiệp của mình,do vậy Thảo càng để ý đến mình thì Hưng lại càng tỏ ra hờ hững.
– Trước mắt em muốn nhập hàng mì tôm và gạo từ công ty của anh. Hưng nói
– Mỗi tháng chú có nhập được 1 xe contener không? Ông Hùng hỏi
– Nếu hàng chất lượng và giá cả ok thì sau 3 tháng có khi 1 tháng em tiêu thụ phải 2 xe ấy chứ. Gạo bên em đang có nhiều hãng đánh sang lắm, anh cứ cho cái giá để cạnh tranh đi thì em diệt hết. Còn mì tôm mới có 1 hãng thôi, chắc không khó để em chen vào thị trường.
– Tốt quá. Giá cả ban đầu thì anh sẽ cho chú giá đẹp để cạnh tranh.
– Gạo với mì tôm chỉ là hàng ban đầu thôi anh.Sắp tới anh nên sang bên em mấy hôm thăm quan thị trường. Anh sẽ thấy rằng còn có rất nhiều mặt hàng để đánh từ Đức sang. Ví dụ như bánh kẹo, đồ gia dụng, đồ mĩ phẩm…
– Cái này hôm họ chú đã nói và anh cũng đã suy nghĩ. Nếu làm được thì hơi ổn đấy, thu nhập không phải là ít đâu.Làm việc với nhà máy bên này để nhập hàng không khó, cái khó là phải luồn lách, chứ nếu đóng thuế thì lãi cũng chẳng đáng là bao.
– Chuyện đấy không khó. Hưng nhìn ông Hùng cười như không có vấn đề gì to tát lắm.
– Có lẽ vẫn phải qua một cầu trung gian nữa. Làm thẳng chắc không được.
– Vâng, ăn ít đi một tí nhưng đảm bảo dài lâu anh ạ.
– Cái này chắc phải qua bọn thổ rồi. Anh cũng có quen vài đối tác là maphia thổ, để anh nói chuyện với chúng nó xem thế nào.Trước mắt chú về gửi mail cho anh tất cả những mặt hàng chú quan tâm và cái giá trong khả năng nhập được nhé.
– Vâng. Và anh cũng chuẩn bị sắp xếp sang bên em một chuyến nhé. Rất nhiều cơ hội làm ăn cho anh em ta đấy.
– Ok, chắc chắn rồi.
Mong chờ bao nhiêu thì lại thất vọng bấy nhiêu, Thảo thấy Hưng chẳng thèm để ý đến mình nên cô hơi bực. Ăn xong Thảo lên phòng luôn không ngồi chờ cho đến khi Hưng về. Thảo lầm bầm " suốt ngày công việc ", nghĩ đến công việc thì cô quyết định từ thứ 2 sẽ đi làm.
Hưng ra về đã có xe của Hùng con chờ sẵn bên ngoài. Hùng con hôm nay ngại không dám vào vì sau cái vụ giữa Mai và Thảo xích mích. Chuyện sẽ không có gì nhưng từ sau vụ đó Mai cạch luôn ông Hùng và muốn nó làm bồ chính thức. Hôm qua Mai nói còn muốn Hùng con chuyển về ở cùng như vợ chồng chính thức và nó đồng ý luôn. Lăn lộn nhiều, bây giờ Hùng con cũng muốn có một người phụ nữ của riêng mình để hàng đêm được ôm ấp. Trong khi đó Mai lại vừa trẻ vừa đẹp như vậy thì nó từ chối sao nổi. Nhưng Mai lại là bồ cũ của ông Hùng, lại từng đánh lộn với Thảo nên bây giờ Hùng con ngại đối diện với ông Hùng, ngại gặp Thảo nếu như họ biết chuyện đó.
Mai đồng ý làm bồ của Hùng con như để cố tình trêu tức ông Hùng. Cô vẫn chưa thể nuốt nổi cơn tức khi nhớ đến đứa con gái của ông xỉ nhục mình trước đám đông. Trước mắt là công khai cặp bồ với chính bạn của ông Hùng,sau đó là tìm cách trả thù Thảo sau.Cái chuyện Thảo dám đánh mình thì Mai không thể bỏ qua dễ dàng thế được! Một âm mưu trả thù đang được nhen nhóm trong đầu Mai.