Khoái Lạc Ở Nơi Đâu - Phần 3
Đó là tháng thứ bảy kể từ ngày nó bắt đầu nhập học, em và nó đã là người yêu của nhau, tay nắm tay đi qua hầu như hết các cung đường, tình yêu nó vẫn còn trong sáng lắm, chỉ là cái nắm tay trong công viên, cái hôn nhẹ nhàng, những cái ôm sau xe đạp, những lúc thầm lặng bên nhau, những lúc học bài cùng nhau ở phòng trọ của hai đứa, cuộc sống cứ thế trôi qua cho hết năm đầu, tình cảm của hai đứa cũng đã mặn mà hơn nhiều. Nó cũng chắt cóp mua được chiếc xe Wave, tất nhiên là được hỗ trợ phần nhiều từ cha mẹ.
Với ngoại hình cũng khá bắt mắt, khuôn mặt xinh xắn em đi làm thêm ở chuỗi nhà hàng tiệc cưới Nam Bộ trên đường Âu Cơ, em làm chủ yếu là ban đêm, thỉnh thoảng cũng có tiệc cưới vào buổi trưa, nhưng chỉ khi nào chạy ca cho người khác hoặc được người khác nhờ thay thôi. Thời gian ấy, nó hay ghé qua phòng trọ của em, lúc thì để chở em đi làm, đi học, lúc thì chở em về sau ca làm buổi tối hoặc đi học về. Thời gian qua lại nhiều nó thân thiết hơn với các chị ở cùng phòng với em.
Thật là thiếu sót nếu không giới thiệu vào câu chuyện 3 người ở cùng phòng với em, chị Uyên và chị Ngọc học Đại học CN Thực Phẩm ở Lê Trọng Tấn và chị Liên học Cao Đẳng ở trường Cao Đẳng CNTT Tp.HCM nằm trên đường Trịnh Đình Thảo. Trong đó chị Liên và Lan là người cùng quê, được mẹ của Lan gửi gắm để hướng dẫn khi Lan mới lên Sài Gòn đi học. Chị Uyên và Ngọc thì học cùng buổi sáng vơi Lan, chị Liên học buổi chiều nhưng làm bán thời gian cho một công ty gia công bằng tay hình như về hộp giấy vào buổi sáng, mỗi người đều có việc làm thêm riêng và hầu như chỉ gặp nhau vào buổi tối, riêng chị Uyên thì làm tiếp thị bia nên thường là người trở về nhà trễ nhất, có khi là nửa đêm. Chị Liên và Lan ở trên gác và chị Uyên và Ngọc ở dưới và tất cả đều ngủ bằng chiếu chứ không có chiếc giường nào, mà cũng đúng, căn phòng bé tí mà nhét cả cái giường nữa thì chẳng biết để ở đâu ?
Sáng nay, 30/4 các chị dự tính sẽ nấu ăn tại phòng trọ vì ai cũng được nghỉ, nó thì chẳng quan tâm đến vấn đề đó, Lan gọi nó sang chơi và muốn cho nó một bất ngờ nên cũng chẳng nói với nó về việc này. Sáng nay nó dậy khá sớm, chuẩn bị đồ đạc tinh tươm và chạy sang phòng trọ em, đến nơi mới hơn 6h, khu trọ vẫn còn im ỉm, không có sự ồn ào nào len lỏi vào, ấy là khu phòng trọ trong hẻm này thôi nhớ, chứ bên ngoài được thì đã ồn ào tiếng xe và tiếng người rồi.
Nó xuống xe, đi đến và mở cửa bước vào, cửa chẳng khóa, bình thường mọi ngày giờ này chỉ có em ở nhà đợi nó chạy qua đèo đi học thôi, từ ngày nó mua được chiếc xe máy, xe của em gần như bỏ trong xó, đi đâu em cũng nũng nịu bắt nó chở đi, còn nó thì cứ như thằng dở người, vừa mệt, vừa tốn xăng không những chẳng giận mà còn sướng nữa mới chết. Em chỉ cần ôm siết nó sau yên xe, đưa cặp tuyết lê đè lên lưng nó là nó đã đủ năng lượng chạy như điên ngoài đường cả ngày, thậm chí cơ mặt đã cười rồi còn hạ xuống không được, báo hại tối ngủ mồm mỏi như mất rồi.
Nó bước vào nhà mà chẳng thấy ai, xe cộ thì còn để nguyên đầy nhà, nó đang thắc mắc về mấy chiếc xe thì chợt cửa phòng tắm mở ra… một cái khăn lò ra khỏi phòng tắm, rồi cả một thân hình đi ra khỏi phòng tắm…
Đôi đồi núi tròn lẳn, không xệ, tròn, khá to và trắng muốt, hai núm không lớn lắm và sáng màu hơn hẳn với vòng tròn tối màu phía bên dưới, cặp eo thon trắng phau được điểm một điểm nhấn là chiếc rún xẫm màu hơn. Chùm lông ở ngã ba được tỉa tót rất đẹp, cứ như một mũi tên đang chỉa từ bụng xuống phía dưới tâm điểm kia, thần kinh của nó đình trệ, mắt nó mở căng nhưng không chớp được, ngoài đặc điểm nhận dạng là chùm lông kia thì các thứ khác nó đều không quen thuộc, nhưng chùm lông của em,trí óc nó lập tức lên chế độ tua lại khi nó thay quần cho em chùm lông này không giống như vậy, hoàn toàn không giống, vậy ai đây ?, trống ngực nó gõ thùm thùm…
Nó vẫn cứ đứng như trời trồng ấy, chân được chuyển sang vật liệu xi măng, không thậm chí còn cứng hơn ấy cứ, nó cứ ngó trân vào cái cơ thể tràn trề nhựa sống kia, cô gái thì vẫn lau khô tóc mà không biết mình đã chuyển nghề sang làm người mẫu khỏa thân rồi. Nhưng rồi chuyện gì đến nó cũng phải đến, nó nhẹ nhàng xoay lưng lại, tính nhẹ nhàng chuồn êm ra cửa và xem như không có chuyện gì. Nhưng hỡi ôi, trời nào có dung tha cho kẻ gian như nó, mặt nó vừa xoay ra cửa, còn chưa kịp nhấc chân thì đã nghe một tiếng nói lạnh lùng.
– Đứng lại.
Tiếng nói nhỏ nhưng dứt khoát, bén nhọn, làm cho lông tay, lông chân cũng như tóc mai nó dựng ngược cả lên. Nó xoay lại rồi lắp bắp.
– E…m. e…e…m không biết là chị ở nhà n…ên….
– Vào không gọi cửa, xông vào vậy mà bảo là không biết ?
Chị Uyên đã quấn tấm khăn lớn dùng lau đầu lúc nãy quanh người, cái khăn to ấy che quá được cặp đùi, gần tiếp giáp với đầu gối của chị. Nó cứng họng biết nói làm sao đây.
– Nói mau, đến lúc nào ? Thấy được gì rồi
Giọng chị càng về cuối thì lại càng đanh thép hơn
– E…m..m..m e..m
– Em út gì ? Nói mau, khi nào ?
– E…m mới bước vào thôi chị ạ… chưa thấy gì cả.
– Xạo, mới lớn mà xạo rồi, rõ ràng chị thấy bóng của cậu quay lại rồi đưa lưng vào trong vậy chưa quay cậu nhìn vào đâu ?
– Em…e…m
– Vẫn còn muốn chối ? Nói mau ?
Nó bực mình, lỡ thôi mà có phải cố tình đâu ?
– Em thấy hết trơn rồi, từ trên xuống dưới, rồi đấy thì sao ?
Nó hằn học với chị. Rồi bỗng nhiên, tim nó quặn thắt lại, chị Uyên sững sờ nhìn nó rồi hai hàng nước mắt chảy ra, cứ từng giọt thay nhau tiếp đất như vận động viên nhảy dù khỏi máy bay mà quên đeo dù vậy, tiếp đất rất chi an toàn.
– Cút, ra ngoài, mau.
Nó không nhìn chị nữa, nó lủi thủi đi ra ngoài, đứng bên ngoài suy nghĩ mông lung, rồi lại chợt nghĩ về hình ảnh nó vừa thấy, suy nghĩ để như sợ hình ảnh đó sẽ phai đi trong mắt nó vậy, nhưng rồi nó cũng lắc mạnh đầu để bỏ đi ý nghĩ đó. Nó không muốn có lỗi với chị, với em.
Rồi em và hai chị Liên, Ngọc cũng đi chợ về với một mớ lỉnh kỉnh trên tay, nó ngạc nhiên nhìn em, em nhí nhảnh như cô bé hãy còn teen à mà vẫn còn teen đấy chứ 19 tuổi, thật đẹp cho lứa tuổi này. Em than thở với nó và xòe đôi bàn tay đỏ tấy vì xách đủ thứ nặng trịch. Nó cầm bàn tay em, tay nó vẫn còn run nhẹ vì chuyện lúc nãy, nó hỏi :
– Sao không nói với anh qua sớm để anh đi theo xách phụ, bữa sau kiếm cái giỏ lớn lớn mua xong bỏ hết vào đó xách sẽ không bị đau tay.
Nó cầm tay em, hôn lên các vết đỏ trong lòng bàn tay, đau xót nhìn vào mắt em, em thì chỉ cười tươi đáp trả nó.
– Không sao mà, tí nữa sẽ hết thôi,
Chợt nó nghe tiếng chị Ngọc,
– Thôi tao gớm hai đứa bay quá chừng đi, con kia đi vào mà làm đồ kìa, còn đứng đấy mà tư tình à ?
Em cười híp mắt chạy vào trong nhà, nó vẫn còn ngại, chưa dám vác mặt vào trong nhà, nó sợ lại thấy ánh mắt của chị Uyên. Nhưng rồi hình như ghét của nào trời trao của nấy đấy, chị Uyên xuất hiện ngay cửa và nhìn nó rồi nói.
– Đứng xớ rớ đấy hoài, vào chặt thịt rồi băm thịt cho chị này,
– Dạ,
Nó lí nhí đáp trả lời chị rồi đi theo vào trong nhà, mặt nó cúi gầm xuống đất không dám nhìn lên, chính cái sai lầm đó mà nó mắc tiếp thêm một cái va chạm nữa, bỗng dưng nó đập mạnh vô tấm lưng chị Uyên, sẵn đà đang đi tới, thằng nhỏ vẫn còn cộm trong quần được dịp ịn lên mông chị ấy, nó như muốn chẻ cái khe ra mà chui vào, gớm thật, cu chứ có phải dao đâu mà tả nghe khiếp thật. Nó thấy chị rùng mình, rồi chị quay lại nói với nó.
– Này, bỏ cái mặt đưa đám ấy đi nha, chuyện này lộ ra thì em liệu hồn.
– Dạ..d..ạ…
Nó lắp bắp trả lời chị, rồi lại tiếp tục đi vào, chị Uyên coi như chuyện vừa xảy như không có. Được gỡ bỏ rào chắn, nó nhẹ nhõm hơn, lăng xăng vào chặt thịt và băm thịt, một ít để nướng và một ít thì để làm gì đó mà nó cũng chẳng biết. Thỉnh thoảng nó cứ nhìn trộm sang chị Uyên đang ngồi dưới cái gờ của bàn để bếp ga, mà sao không nhìn cho được, chị Uyên đang ngồi chồm hổm trên nền nhà, cúi đầu lặt rau và gọt củ quả, thỉnh thoảng nói chuyện với mấy chị đằng sau nhưng không có nhìn lên, cái áo thun chị mới thay đã góp phần phô trương bộ ngực tròn lẳn mà nó đã được dịp chứng kiến lúc nãy, ánh mắt nó cứ xoáy sâu vào khe của cặp ngực của chị, nó nuốt nước miếng khan ừng ực.
Đồng thời với việc nhìn lén xấu xa ấy, thằng em của nó đã trỗi dậy trong quần con, độn lên một cục, thằng em được che chắn bởi vách của hộc đựng bình gas, nó còn không dám quay lưng lại khi được hỏi một chuyện gì đó từ mấy bà chị phía sau nữa.
Bỗng dưng, nó liếc xuống và thấy chị Uyên đang nhìn chằm chằm vào thằng em của nó, chị không nhìn lên, không nhìn chỗ nào khác mà lại nhìn thằng em của nó. Nó căng thẳng đến cực độ, thằng em đang thực sự căng cứng, nó mang đến cảm giác đau thốn cho thằng anh, nó cố chuyển động thật tự nhiên và giấu dần thằng em vào trong hộc bình gas, nhưng sau đó nó mới biết đó là sai lầm của nó, chính vì cái hộc đó chỉ cao đúng bằng khoảng cách từ đất đến thằng em, nên khi đẩy sát vào thì thằng em lại bị cọ lên trần hộc đựng bình gas.
Đang sẵn tư tưởng từ việc nhìn lén ngực của chị Uyên cộng thêm thấy chị nhìn lén thằng em mình, điểm cao trào được đẩy lên rất mạnh khi hình ảnh lúc nãy ùa trở về trí não nó, giờ còn bị ma sát mạnh thế này, và rồi cái gì đến cũng phải đến, người đó cứng đờ lại, gồng cứng từ chân lên đến đầu, hai tay nó mười ngón bấu chặt và trần bê tông, người nó rung lên, tần suất từ nhẹ cho đến mạnh, thằng em phía dưới, đang đi đến đỉnh điểm, thời gian chết người nhất chính là lúc cảm giác lên đỉnh điểm, không kìm nén được nữa, người nó tự gập lại rất nhanh rồi lại đứng thẳng lại, nào thì buồng bơm, buồng đốt gì đều làm tốt ráo công việc mà nó phải làm, hàng loạt đợt bắn tinh trùng được khai hỏa bởi thằng em của nó, nó phải dùng tư tưởng của mình, gồng cứng lại để không gập người hẩy hẩy như khi đàn ông xuất tinh. Nó rung lên bần bật, rất may là phía sau nó, mọi người vẫn chăm chú làm việc của mình, chỉ mở miệng nói chuyện với nhau thôi.
Tuy vậy, việc đó không thể nào qua mắt được bà chị đang chăm chú nhìn lén bên dưới, chị Uyên đang nhặt rau, chuẩn bị liếc mắt sang nhìn vào cậu em của Long, chợt chị thấy người Long đang rung lên, chiếc quần của Long tố cáo nó rõ nhất, nó rung bần bật, rồi chị thấy nó gập người lại, chị chợt hiểu ra chuyện gì đang xảy ra với Long, hai đùi chị chợt kẹp chặt lại, từ sâu thẳm trong cơ thể chị, một cảm giác ùa đến rất nhanh, chỉ tích tắc trong 3 giây đồng hồ, cùng lúc với Long đang rung lên và hẩy nhẹ mỗi lần kia, chị lại như bị cái gì đâm vào háng mình mặc dù đã kẹp chặt. Chị lấy răng kẹp môi mình để không phát ra tiếng, cảm giác ùa về nhanh kinh khủng, chiếc quần thun màu cam của bị đã ướt một mảng bằng hai đầu ngón và vẫn còn tiếp tục loang ra, hai đùi chị kẹp thật chặt với nhau, hai tay chị nắm lại để cố ngăn cảm xúc, và đỉnh điểm của đợt ùa về này là chị lại nhìn sang bên cậu em của Long, lúc này Long đã xuất đến đợt cuối cùng rồi, mùi tinh trùng bắt đầu loang ra, chị Uyên là người ngồi gần nhất, ngay khi mũi chị cảm nhận được mùi tinh trùng, cơ thể chị căng cứng lại, bên dưới háng, dòng nước xả lũ túa ra như mưa, cái quần cam của chị đã ướt đẫm cả một vùng háng, chị rung lên bần bật như người lên kinh phong, nhưng nhờ vào chị đã dùng hai tay kẹp chặt đùi mình nên không rung quá dữ dội ra bên ngoài.
Long đang xuất gần đến đợt cuối cùng, nó chợt nhìn xuống xem chị Uyên có thấy hành động của nó không ? Và nó đã chứng kiến thêm một hành động nữa, cậu em đang xuất của nó như bị động kinh, chuẩn bị kết thúc đợt phóng thì lại tiếp tục lên cơn co rút, tinh trùng của nó tiếp tục được hút ra khỏi bìu tinh và bắn thêm vài đợt nữa, cho đến khi nó có cảm giác nhói đau ở phía trong do co bóp không ăn khớp giữa các cơ và lệnh từ thần kinh trung ương trả về. Nó vẫn nhìn chăm chăm vào những cái rung của chị, vẫn đang xuất thêm trong khi cơn đau nhói đi qua, tư tưởng của nó còn bị khủng bố hơn nữa, khi bên cạnh chân của chị, chảy ra một dòng nước màu trắng, nhẹ nhàng chảy vòng theo bàn chân chị, tim nó đập hết công suất, nó như choáng váng với hình ảnh đó.
Và rồi, sau cơn rùng mình như bạo động ấy, chợt chị nhìn lên, bắt gặp ánh mắt của nó đang nhìn xuống, chị lại nhìn xuống thấy dòng nước đang chảy len theo bàn chân mình. Chị vụt đứng dậy đi vào toilet. Để lại nó đứng ngoài với một ổ tinh trùng đang lúc nhúc trong chiếc quần con kia. May phước cho nó, nó mặc quần đen tối màu, tuy đã thấm ra ngoài nhưng không dễ dàng thấy vết ướt. Chợt nó nghe tiếng em bên cạnh tai, xoay sang nó thấy em đang nhìn nó…
Nó điếng người, hồn vía như xuất khỏi xác bay lên mây, em đã thấy những hành động vừa rồi của nó rồi chăng ? Tâm can nó nổi lên một nỗi niềm và một viễn cảnh về tương lai đen tối, khi em hận nó và bỏ nó ra đi.
Nó xoay sang em, cười một nụ cười công nghiệp đạt chuẩn ISO rồi nói
– Nhìn gì đó ? Mặt anh dính nhọ à ?
Em nhìn nhìn nó rồi tỏ ra vẻ quan tâm hỏi
– Anh sao thế ? Anh bị ốm hả ? Em thấy anh đứng băm thịt sao mà run bần bật như sốt rét vậy ?
Nó thở phào một cái thật lớn trong lòng, hóa ra là vậy.
– Ơ sao là sao ? Anh đang băm thịt mà, không rung bần bật thì để cho em rung hả ? hì hì
Em nhéo nó một cái rồi ôm một đống rau cải đi đến chạn rửa bát, em tung tăng vẫn nở nụ cười tươi trên môi, nó nhìn em ái ngại và quay lại với thực tại bản thân mình, nó thấy như vậy là quá không ổn, mùi tinh trùng đang lan dần ra không gian, khổ nỗi toilet chỉ có một cái, mà chị Uyên đang ở trong đó rồi, bỗng chị Uyên gọi.
– Liên ơi, tao nhờ tí, mày lấy cho tao cái quần thun ngắn đi.
– Làm gì mà thay quần con quỷ, ỉa trong quần rồi hả ?
Cả phòng cười rộ lên.
– Ỉa vào mặt mày, cái bồn cầu ướt nhem, tao ngồi lên ướt hết cái quần rồi nè.
Chị Liên đi lấy quần rồi đưa vào nhà tắm cho chị Uyên, nó cứ vờ như không để ý đến nhưng thực ra thì mọi thứ đều không qua khỏi mắt nó. Chị Uyên thay quần xong, đi ra, liếc nhìn nó khi lướt qua rồi chị lấy khăn lau vết nước còn trên sàn nhà. Ngay lập tức nó đi vào trong toilet, không dám xoay mình để đi, nó lướt nhanh nhất có thể, cánh cửa nhà tắm vừa đóng lại, nó nhanh như cắt lột cái quần dài ra, cái quần con màu sô cô la của nó thấm đẫm tinh trùng, ướt nhoe nhoét. Nó lột cả quần con ra dự tính rửa ráy cho sạch sẽ, cu nó bây giờ cứ như là con trinh trùng khổng lồ chết giữa đám chất độc màu trắng sữa vậy.
Khi cúi xuống múc nước, chưa kịp xối lên mình, mắt nó lướt qua cái chậu nằm trong góc nhà tắm, cái quần màu cam ướt sũng vẫn còn nằm đó, kèm theo cái quần là cái quần lót màu trắng sữa được cởi kèm và dính chung với cái quần đùi màu cam. Đầu nó như choáng váng, những hình ảnh ban nãy của chị lại ùa về, cậu em lại tỉnh giấc trong khi mình mẩy vẫn còn bị chất độc bao vây. Nó nhìn trân trân vào cái thau một lúc, rồi như rất khó để quyết định, nó thò tay cầm cái quần màu cam và cả cái quần lót màu sữa lên, mắt nó vẫn cứ nhìn trân trân vào đó. Tay nó từ từ đưa cái đáy quần lót lên mũi, nó hít thật mạnh, ai không biết chắc tưởng nó đang dùng mũi để hút thứ gì đó, bàn tay trái của nó đã nắm lấy cậu em lúc này đã đội nón mũ sẵn sàng xung trận rồi.
Tay trái của nó vẫn sóc càng ngày càng nhanh, mũi của nó bây giờ đã quen với cái mùi ngai ngái và hơi tanh nhẹ kia, giờ cái mùi đó lại là trợ lực tinh thần cho cậu em của nó, cứng như thỏi thép, cương lên hết cỡ, hùng dũng nằm dưới bàn tay đang trượt của thằng anh, cảm giác ào ạt để với nó, lúc này cái quần lót đã dính sát vào mũi nó, đầu óc nó đang tưởng tượng về con chim của chị, nó tưởng tượng từ những hình ảnh cụ thể trong những bộ phim sex mà nó đã coi, ráp ghép với bộ lông hình mũi tên của chị, nó có một hình ảnh khá hoàn hảo để nhắm mắt tưởng tượng trong lúc này, nó tưởng tượng cậu em đang chạy ra vào trong cái lỗ sâu hun hút ấy mà la lên “ đã quá anh hai ơi, đẩy em sâu tí nữa, trong này có cái gì nhìn hay lắm”, bàn tay trái càng sục nhanh thêm và cảm giác sung sướng đang dần tiến lên đến đỉnh, tay nó vẫn sục, khi người nó trân cứng lại như khi đứng ngoài bếp gas tay phải nó như có động lực nào đó, đưa đáy chiếc quần lót vẫn còn dính trên chiếc quần đùi màu cam kia xuống trước đầu của cậu em sẵn sàng đón nhận những dòng tinh nóng bỏng mà cậu em sẽ phun ra, không có gì ngoài dự định, khi đầu và suy nghĩ của nó ù đi, cậu em phun ầm ầm những dòng tinh trùng nóng hổi lên đáy quần lót của bà chị Uyên, nó cảm thấy sướng, sướng nhất trong các lần thủ dâm trước đây, cảm giác đến mãnh liệt làm nó gục xuống, người nó vẫn còn tê rần rần, tay chân vẫn chưa lấy lại đủ cảm giác, đầu óc nó vẫn cứ ong ong, khi cậu em giật đợt cuối cùng cũng là lúc tiếng Lan vang lên.
– Anh ơi, anh bị sao hả ? Sao lâu vậy ?