Khoái cảm (LL) - Chương 13
Chương 13 : Phi vụ cứu nợ và trả ơn 1
Hôn nay hắn còn nhát như hôm trước nữa thì cắt mẹ đi. Bóng tối không che được ánh sáng phát ra từ cơ thể nóng bỏng của dì. Hắn dễ dàng tìm được dì đang đứng cách hắn không xa. Nay sau khi dì vào, việc đầu tiên là hỏi hắn chuẩn bị ngủ chưa, việc thứ 2 vụt tới tắt cái đèn bàn của hắn. Bàn tay hắn kiên định chậm rãi tiến về phía trước, nơi đó là trái tim của dì. Vẫn là sự mềm mại, ấm nóng nhưng… còn cách một lớp vải. Hắn vừa bóp một cái là cái thân thể mềm mại như không xương của dì đã ập lọt vào lòng hắn rồi. Một trận hôn dữ dội, mật đường văng tung tóe lập tức diễn ra
Cách lớp vải mỏng dính, đôi tay hắn vẫn dính lấy vú của dì mà « thưởng thức ». Dì tựa một vai vào hắn nên bên trái tim dì vẫn không hề bị cản trở.
« ực » tiếng hắn nuốt nước miếng
– Sao dì… không cởi váy ra ?
– Cởi làm gì nữa…
Giọng dì ngọt lịm, xương hắn mềm nhũn cả ra. Hắn nhận thấy bàn tay dì đang với tự cởi ba cái cúc phía trên áo váy, thé thôi rồi dì lại buông tay xuống. Bàn tay hắn dừng lại một chút, không phải hắn muốn buông tha cho con thỏ tội nghiệp này mà hắn cầm vạc áo vạch ra, mở cái khuôn ngực của dì ra. Bàn tay đầy trai của hắn úp nhẹ lên bầu vú mịn màng mềm ơi là mềm, y như người đẹp vào quái thú ý.
– ực. vú của dì to thật đấy, mềm ơi là mềm
– ừ.. hừ
Đột nhiên hắn cúi đầu há miệng cạp ngay vú của dì.
– ư…….. hư hư hư
Dì nấc lên.
Chỉ một lát thôi là hai vú của dì đã ướt nhoét nước miếng của hắn rồi. Cứ một bên nằm trong mồm hắn thì bên kia lại méo mó đi trong bàn tay trai sạm. Nó to như quả bóng bay vậy, to hơn mẹ, to hơn cô Hoa, cô hơn tất cả cô gái mà hắn từng gặp. Nhưng nó không vô cảm, không căng mặt ngoài rỗng phía trong như quả bóng bay, không vô cảm như thế, không lạnh giá như vậy. Ngoài hơi ấm « con người » còn có hương sữa từ sâu trong bản năng của hắn, còn có hương vị nhục cảm, còn nữa… bóp rất đã tay
– ư……. Hư. Hư.. hơ… – hạnh ngửa người há miệng rên hừ hừ
Mặc dù đang say mê trên đôi vú của dì nhưng thằng em bên dưới vẫn rất cảnh giác, nó lập tức phát hiện ra có một bàn tay thi thoảng cứ như giả vờ đụng quệt vào nó. Và Dũng đã thể hiện một sự sảng khoái như một chàng trai thực thụ. Lập tức một tay bỏ bên vú của dì ra mà đưa xuống nhanh như cắt mà kéo quần đùi xuống, đạp nó bẹp hẳn xuống nền nhà mới thôi. Lần này bàn tay đã quệt vào cái trần truồng của hắn, nó bị cái mỏ của con chim hung dữ mổ trúng hôt hoảng bỏ chạy.
Bản lãnh đàn ông đã được khẳng định qua hành động dẫn đường chỉ lối, bàn tay mềm mại của dì nằm yên trong tay hắn, hơi hốt hoảng khi đối mặt với con chim hung ác kia. Nhưng chỉ trong chốc lát nó nhận ra con chim kia mặc dù tướng tá tuy có hung dữ nhưng thiện lương và dễ gần lắm.
Dũng trợn mắt, tí nữa thì phụt ra. Bàn tay của dì mát rượi à. Tê tái đến tận đỉnh ngọn tóc
– A. đau
trong giây phút đó tí nữa hắn cắn đứt mấy vú dì nữa. Dì biết làm quá, chỉ cử động chút xíu mà phê quá. Nấm lấy cái nòng súng dì liên tục lên đạn, cứ như thế nào lát nữa súng bóp cò chắc bung nòng mất
Bàn tay rảnh rỗi kia bắt đầu ngó nghiêng lung tung. Phủ lên bờ mông dì, kiểm tra lại tính đàn hồi, độ đàn hồi, tính phì nhiêu chán rồi hắn kéo váy dì lên. Vừa kéo vừa nghe ngóng, có động là rút ngay. Kéo mãi lên tận eo hắn mới yên tâm mà đưa tay xuống, trần trụi trực tiếp mà sờ vào mông của dì. Vừa xoa vừa bóp, hắn nhả vú dì ra. Hai người thở như đứt hơi tới nơi. Hắn thì do ấy ấy lâu nên ngộp, còn dì là do hắn hành hạ nãy giờ nên mới thế.
– Mông dì cũng to nữa dì ơi
– ừ..
– Vừa to vừa tròn, thích thế
– ừ… đừng nói nữa
Hắn còn định hỏi nữa thì dì đã với lấy mồm hắn mà bịt kín lại bằng cái hôn dài và ướt rồi. Người hắn cứng cả lên trước trận sục như vũ bão của dì. Chim cò căng phồng lên. Hắn sắp bắn đến nơi rồi
– hừ.hừ.hừ.hừ.
Trong giây phút chuẩn bị bóp cò. Dũng đã buông tha cho bờ mông dì mà xộc xuống lồn dì, hai ngón tay như một đòn hiểm mà đâm vào lồn dì ngọt xớt
– Ư.
Dì trân mình, hắn rùng mình. 10 giây sao, dì đẩy bật hắn ra chạy mất. Dũng ngồi bệt xuống thở ồ ồ, hồi lâu mới khoan khoái thỏa mãn mà bật cái đèn bàn lên. Dì đã biến mất, nhưng hai cái ngón tay ướt của hắn vẫn còn đây như một sự mình chứng,
Buổi sáng hôm sau, chỉ có mỗi bữa sáng còn bốc khói ra thì dì đã mất tăm rồi. Dì không đi làm, vì dì vừa gọi hắn mà, chắc là trốn trong phòng rồi. Dũng cười đen tối, con bướm kia chắc bị hắn dọa rồi. Cái cảm xúc đi vào trong lồn dì tối qua đã cái tay ghê. Bốn bề bó sát, không biết nếu đưa con chim nhỏ rúc vào đó thì không biết tư vị nó thế nào nữa, còn cái bờ mông chắc nịch, căng tròn của dì nữa, từ phía sau đẩy tới nó… sướng lắm đây.
….
Dũng là Lan thân thiết hơn do cái tính trong sáng của cô mà phần quan trọng trong việc cô không ngại tiếp xúc với hắn là vì hắn chẳng thèm chú ý đến cô tức là chẳng tán tỉnh lấy lòng cô. Đôi với 1 cô gái vốn là tâm điểm chú ý, điều này rất quan trọng, sự quan tâm ân cần cô có nhiều rồi, cô thấy phản cảm trước những thái độ xum xoe nịnh nọt của đám đực này. Những ngày có thể tặng quà cô luôn phải tìm cách trốn chạy có khi còn xin nghỉ học nữa.
– Mình thấy Lan lúc nào cũng không được vui?
– Nhà mình nhiều việc để lo lắm, không như bạn
– ừ, cũng phải. Có thể nói cho mình biết không? Có khi mình lại giúp được gì đó
– Thôi, đừng để ý, kệ mình
Một hôm đang giờ học hắn xin ra ngoài cho tỉnh ngủ, tiện thể hít vài khói. Chỗ nào ngon nhất, tất nhiên là phòng VS của giáo viên rồi, danh chính ngôn thuận mà hút. Vào 1 buồng nhỏ Dũng nhẹ nhàng đóng cửa lấy thuốc định châm.
– … … anh thư thư cho em vài hôm nữa được không?
– … … nhưng giờ… vâng vâng… em biết… như vậy gấp quá… em…
– … … anh! Đồ… tôi nói cho mấy người biết… tôi không phải loai đó… anh cứ thử xem…
– … … nhưng anh xem có thể thu xếp thư thư cho em vài hôm nữa được không?… 1 tháng… 1 tuần gấp quá… anh cố gắng tạo điều kiện cho em được không ạ…
– … … 150 triệu, sao mà nhiều thế?… các người tính giết người à? … được. 1 tuần, không thì bỏ luôn căn nhà. Thế nhé.
Giọng cô Hoa, đang định bật lửa hắn phải cố nín vì phòng VS nam và nữ sát nhau, cách nhau 1 bức tường cao nhưng không phải gắn chặt lên trần nên có thể nghe rõ mọi động tĩnh. Chẳng biết thằng ngu nào thiết kế cái này nữa hay do đàu nó nhiều muội quá không, đợi cô ra rồi châm nhưng câu chuyện gì đó sao mà như phim hành động vậy?
… Cô đã cố hết sức rồi, những nơi có thẻ vay đều vay rồi, chỉ còn 100 cuối cùng. Hết nơi rồi hết chỗ rồi. Người đã khuất đáng trách nhưng dù gì thì cũng qua rồi, chỉ khổ cho mẹ con cô. Nhà ngoại cô còn túng quẫn hơn cô, cô cũng là người gọi là có tài sả nhất rồi. Đứng ở cuối hành lang, ngẩng đầu nhìn những đám mây nhỏ lang thang trên bầu trời, cô thấy mình nhỏ bé quá. Hai hàng nước mắt yên lặng chảy xuống như dòng suối nhỏ mát lạnh muốn rửa đi nỗi niềm của cô.
Vây nợ à? Khổ thân cô quá. Dũng quyết định vì Lan là người bạn mà giúp đỡ cô một chút. Không biết nhiều không, nhiều thì phải mở mồm với dì vậy. Nhưng mà mơ mồm hỏi cô? Hay hỏi Lan? Mình giúp nhưng người ta chắc đã nhận. Dũng lặng lẽ lui khỏi chỗ núp, điếu thuốc cũng cất đi không châm.
“có rồi, mình cũng thông minh đó chứ?”
…
– Gì thế cháu?
– Dạ. Cháu muốn hỏi tin tức gì đó cần điều tra thì hỏi anh được chú nhỉ?
– Tính làm điệp viên à? Mà tin gì ?
– Tin về chủ vay nợ và con nợ ạ
– ừ… Nhưng không hỏi không được đâu. Có cò vạc hết đấy. Mà có hiểu không ?
– Cháu chi được
Ông này là chủ hiệu cầm đồ. Thực ra Dũng tìm ai đó có thể hỏi được tin tức nhưng không biết từ đâu, thấy lão này mặt cũng gớm nên thử thôi, ai ngờ người ta cũng là người có đường có lối. Ông ta rút điện thoại ra
– Mà người ở đâu ?
– Cháu không rõ nhưng hình như gần khu xx, không xa lắm. Đại khái nếu đi xe bus thì là xe số 8, nhưng qua trạm x
– Có biết chủ nợ hay con nợ không ?
– Có, biết con nợ
Ông quay lưng thao tác một lúc…
– 2 triệu ?
– Dạ được ạ
– Chắc không
Dũng gật đầu. Ông quay đi thao tác lúc nữa rồi kêu hắn ra bàn uống nước ngồi đợi
– Cháu là người ở đâu ?
– Dạ, cháu học trường này
Ông chủ cũng không hỏi gì nữa, hình như cái nghề này người ta kiêng hỏi nhiều thì phải. Chẳng bao lâu sau 1 xe exc hạ cánh ngoài cửa
– Anh Hà
– Đây đây vào đi
1 người đàn ông mặc áo da màu đen, đeo kính đen, để tí râu ở cằm bước vào, tay còn xách cái ca táp nữa. Hắn liếc Dũng cái rồi quay ra với ông chủ.
– Là cậu nhỏ này
– ồ
Hắn giờ mới nhìn đến Dũng. Ngồi xuống ghế hắn dướn đầu tới
– Em là người cần tin tức ? Nãy Anh Hà có nói giá cả chưa ?
Dũng gật đầu
– Tiin tức đảm bảo chính xác tận ngọc tóc. Nhưng giá không thương lượng được, giá cứng rồi. Em không trong ngành nên anh nói thêm một chút, cái giá này là đủ mềm rồi.
– Vâng 2 tr nhưng phải kiêm dắt mối tận tay.
– Là sao ?
– Là em muốn tiếp xúc tận nơi. Anh phải dẫn em tới hẹn, để em làm việc với họ
– Được. Xong.
Hắn lục lọi rồi đưa giấy bút cho Dũng.
– Không. Làm việc trong ngày, xong việc anh với em công trừ là xong luôn. Không giấy tờ
Nhe cái răng hắn cười
– Anh thích chú rồi đấy. Được. Cọc 500 đi
Dũng sáng khoái móc 1 tờ đưa cho hắn. Giờ hắn mới hỏi han về đối tượng, ghi chép tường tận
– Được rồi. Giờ là… 2 rưỡi rồi. Trong ngày
– Sớm nhất là bao giờ ?
– ờ… cái này khó trả lời. Cái ngành này nó có nguyên tắc…
– Sớm nhất. kể cả 1 phút nữa cũng được. Anh ra giá đi nhưng phải trong khả năng em trả được.
Hắn cười xáu xa. Dũng bắt trước phim hình sự bổ xung
– Nhiều quá sợ anh không tiêu được
Hắn không cười nữa, cũng giả lớ lời Dũng nói mà đi vào nhà. Ông Hà cầm tờ báo đọc, không nhìn, không nghe, không hỏi.
– 3 triệu. Giờ anh bấm máy
– Được
.. … … …
Là 120 triệu. Dũng lấy số điện thoại rồi giao tiền. Hắn thì tươi như gái 16, nhìn mặt mà phát ghê. Cái gì mà nghề chứ, chăc mỗi 2 nghìn tiền điện thoại thì có. Ông chủ lật một trang báo khác cũng là lúc Dũng nhấc mông lên đi ra. Hắn rút 1 tờ đưa cho ông chủ, hàn huyên lúc nữa mới về. Có lẽ nay hắn đủ cơm nước rồi.
« không biết mình có bị hớ không nữa »
Dũng tìm một chỗ đếm tiền. Thiếu nhiều nhiều à. Gặp cô Hoa xin nghỉ trước. Cô đang ở trong văn phòng, mắt vẫn còn chút đỏ, cô hỏi chút rồi cho về ngay. Dũng cắn răng đi tìm dì. Dì đang ở phòng bố làm việc. Phòng này là phòng riêng của bố nhưng dì kêu người khiêng đồ ngồi cùng ông luôn.
– Gì thế ? Không đi học à ?
– Con xin nghỉ lên thăm dì
Hạnh hơi đỏ mặt lườm nó rồi cúi đầu làm tiếp không hỏi nữa. Việc chính trước, Dũng dựng balo móc 4 cục ra phơi trước mặt dì. Dưới con mắt ngạc nhiên của dì hắn đi vào luôn
– Con tích góp được 4 chục. Con còn thiếu 8 chục nữa
– Làm gì mà cần nhiều tiền thế ?
– Con không khai đâu nhưng con cam đoan là việc chính đáng, việc tốt.
– Lấy gì đảm bảo là việc chính đáng với việc tốt.
– Con thè, nếu sai sẽ tự cắt chim
Dì mấy cái thước cho nó cái vào đầu. Lườm nó thêm cái nữa.
– Được rồi. Dì tin tưởng, con mà làm gì vớ vấn thì dì cho 2 bố con tự ở nhà với nhau. Dì ở đây. Lát xuống phòng yyy đi dì gọi trước
– Dạ. Cảm ơn dì
– Mà tiết lộ một tí đi. Đầu tư cái gì ?
– Không dì ạ. – Dũng cảm khái nói thấm thía – Con làm người tốt
« Alo… lát có cậu thanh niên xuống đó. Cô giao cho cậu ta 100 tr chẵn nhé. – Dạ chị, dạ ghi chi vào khoản nào ạ ? – Chi vào khoản thiếu gia phá hoại »
Dũng gãi cái mũi.
– Đi đi
– Dạ
Dũng chạy tới cửa thì…
– Này… balo
– Dạ
Dũng định chạy vào thì bụng chợt có ý xấu lấy tay bấm khóa cửa. Dì xếp vào balo rồi tới đưa cho hắn.
– Tối tự ăn đi nhé
– Dạ
Trong bộ vec người dì lồi lõm chật mê. Đôi thỏ như muốn xộc nhảy bổ ra vậy. Vòng eo nhỏ đến kinh người, chân váy đến gần gối, cái mông kia nó vểnh quá, muốn vỗ một phát vào đó quá. Ôi. Như thế này nếu dì chống tay chổng mông lên thì như thế nào nhỉ ? Mắt bố tinh phết.
Dũng không nhịn được mà dướm môi muốn hôn dì, dì ưỡn cổ ra sau tránh nó làm bộ ngực của dì nó ưỡn lên càng thêm sung mãn ở lứa tuổi đẹp nhất này..
– Này… ở đây không được, về nhà
– Con khóa cửa rồi mà
Dì lườm hắn, đôi mắt đã như muốn chảy nước
– hừ… vớ vẩn là giỏi… vào đây
Dì tách ra quay đầu bước đi. Ôi cái bờ mông kia nó đảo làm hắn say mất thôi. Dì dẫn hắn vào căn phòng nhỏ phía hông. Nhỏ nhưng to hơn phòng hắn rồi. Trong này có đủ giường tủ ti vi, chắc là phòng bố hắn thường nghỉ lại khi không về nhà. Cửa sổ được phủ phông nên phòng không được sáng sủa lắm, cái không khí này lại càng tăng cái sự ám muội, làm tăng cái nhịp tim đang xốn xang của hắn.
Hắn bước vào đóng cửa nhìn dì. Dì đang đứng cuối giường nhìn hắn.
– Còn nhìn gì nữa, lại đây
Dũng thả balo xuống lo ton chạy tới như đứa trẻ muốn quà. Nụ hôn thật nồng nàn, hai đôi môi gặm nhấm nhau nước nôi tung tóe. Chợt cái lưỡi dì nó vợt vạch mà xông vào. Trong miệng mình có thêm cái lưỡi, Dũng không tả được cái xúc động muốn nuốt cả dì vào miệng mình nó như thế nào. Có lẽ đây là nụ hôn của người lớn ? Lâu thật lâu cho tới khi cả hai thiếu dưỡng khí mới hổn hển tách ra. Cái bàn tay của hắn đã ở trên ngực dì mà nắm bóp từ lúc nào rồi. Còn tay kia đã đỡ lấy bờ mông tròn xoe của dì mà dày vò từ lâu.
– Thôi về đi
Dì dịu dàng nói trong nhịp thở hồ hập
– Đằng nào… nữa đi dì
– Còn gì nữa trời, về đi cho dì làm việc, ai vào thì…
Dì dịu dàng thương lượng với nó. Dũng bỏ hai tay ra trong sự tiếc nuối… của dì, không về mà câm áo vec của dì muốn cởi ra.
– Thôi… đi về đi
Hắn đã về nhưng Hạnh chưa xong việc. Cô đóng cửa cho hắn rồi quay lại căn phòng nhỏ đó. Cô tốc ngược chân vay ra, phía dưới quần nhỏ của cô đã như ngâm trong nươc rổi. Hồi lâu trong căn phòng đó vẫn còn vang tiếng rên rỉ nhỏ xíu nhưng đầy khao khát