Nội dung truyện
Nghe Vân Y oán trách lại thấy đôi mắt đỏ hoe của nàng linh hồn tôi như được cứu rỗi. Giây phút này tôi nhận ra nàng là tia sáng duy nhất có thể soi sáng thế giới u ám của tôi. Lúc này cơ thể không ngừng truyền đến cảm giác mát mẻ sảng khoái tôi mới nhận ra mình không còn mảnh vải nào trên người. Có lẽ quần áo tôi đã ướt sũng mồ hôi nên Vân Y phải cởi ra. Nhìn dáng người thon thả của nàng đi vào phòng tắm tôi chợt nhận ra cảm giác ghen tuông tức giận trong lòng mình từ lúc nào đã hoàn toàn bay biến đâu mất.
Tôi nhìn ra cửa sổ nhận ra trời đã tối từ lúc nào. Nhìn cái đồng hồ nhỏ trên bàn học tôi nhận ra mình đã chìm sâu vào mê man kéo dài hơn năm tiếng đồng hồ. Bây giờ đã hơn mười một giờ đêm. Tôi nhìn ra cửa phòng ngủ còn nguyên cái ổ khóa móc bên trong, chợt thấy khó hiểu. Vân Y đã vào phòng tôi như thế nào ?
Khi Vân Y một lần nữa từ nhà tắm quay trở lại tôi giật thót sững sờ nhìn lên nàng. Vân Y không mặc quần áo, nàng chỉ quấn quanh người một chiếc khăn tắm còn ẩm ướt. Đến bên giường nàng nhìn xuống tôi hai gò má hây hây ửng hồng nhẹ nhàng cởi bỏ chiếc khăn tắm. Hai mắt tôi căng cứng hết mức. Dù đã được nhìn thấy còn vuốt ve ngực Vân Y nhưng khoảnh khắc nàng hoàn toàn phơi bày trọn vẹn thân thể trước mắt tôi vẫn choáng ngợp không thở nổi.
Thân thể thiếu nữ của Vân Y trong mắt tôi như phóng lớn vô hạn chiếm trọn tầm mắt. Tôi không còn nhìn thấy gì khác trong căn phòng này ngoài sự thanh xuân rực rỡ đến lóa mắt của nàng. Từ hai bầu vú non tơ mềm mại tuyệt đẹp, một chiếc bụng phẳng lì không chút tì vết, một cặp đùi thon dài trắng nõn hoàn mỹ rồi đến vùng tam giác mủm mỉm phơn phớt hồng hào trơn nhẵn mê người…