Khát Vọng Đời Trai - Chương 7
— N…g…a…o
—- B…ị…c…h
– Tiếng kêu vang vọng cả một mảng rừng . Khiến cho chim chóc bay toán loạn , thú nhỏ chạy nhao nhao tìm chỗ chú ẩn .
– Long thở phù nhẹ nhõm vì cuối cùng cũng đã hạ được ác thú Phong Lang thủ lĩnh . Một ác thú hung bạo so với cấp độ của Long .
– Phải mất khá nhiều thời gian ác thú mới rơi vào tình trạng kiệt sức , chờ đợi đúng thời điểm Long phóng một kích toàn lực vào ngay chán của ác thú khiến nó chỉ kịp rống lên rồi gục ngã .
– Cấp độ cảnh giới của Long đã được nâng lên thêm một cấp là Lực Hoàng cấp 10 , nhưng chuyện khiến cho Long vui mừng nhất chính là cậu đã lĩnh hội được Hỏa Lực Thuẫn .
* Hỏa Lực Thuẫn – lấy hỏa lực tạo thành một tấm thuẫn ( lá chắn ) , có khả năng chống đỡ trước mọi trạng thái một cách vững chắc .
– Sau khi thu thập những gì có thể dùng được cho việc chế luyện , như là da và thú đơn ( tinh hoa tu luyện của ác thú ) từ những cái xác của bầy Phong Lang .
* Long quay về Thiên thành . Mang số da và thú đơn tới Hồn Việt thương hội đổi lấy vài món cần dùng .
– Khi đi tới một đầu một con phố vắng người qua lại , Long thấy năm tên mặc y phục đặc chưng của những kẻ hạ nhân , chúng đang bao vây tấn công một cô gái khoảng 15 tuổi mặc y phục mầu trắng có nét mặt lạnh lùng nhưng lại khiến người nam nhân nào nhìn cũng chạch lòng mà nhung nhớ .
– Cô gái mặc dù bị bao vây nhưng vẫn có thể ung dung đánh trả , với cảnh giới Lực Hoàng cấp 5 . Cô gái khiến mấy tên lâu kia mặc dù đông nhưng đa phần toàn chỉ là Lực Sĩ cấp thấp bị đánh tơi tả .
– Sau khi đánh ngã mấy tên lâu la đó cô gái lạnh lùng nói :
— Hư … Đường Minh . Đường gia nhà ngươi chỉ có thể nuôi dưỡng mấy tên ăn hại này thôi à .
– Một thiếu niên mặc y phục màu thiên thanh , hắn khoảng 15 tuổi mặt mũi khôi ngô anh tuấn cũng là một Lực Hoàng cấp 5 , nãy giờ hắn đứng một chỗ nhìn cô gái và đám hạ nhân của mình đánh nhau . Với ánh mắt có vài phần dâm đãng của hắn , khiến Long liền có ác cảm với hắn .
– Tên thiếu niên mặc y phục màu thiên thanh có tên là Đường Minh liền nói với bọn thuộc hạ bằng giọng bực tức :
— Hừ … một lũ ăn hại . Mau chánh ra .
– Câu nói của hắn để cho bọn lâu la kia lùi lại sau lưng hắn .
-Còn Đường Minh bước tới mấy bước đối diện với cô gái , rồi hắn nói với giọng điệu nho nhã :
— Băng Tâm , cô nặng lời rồi , bọn chúng sao dám làm tổn thương cô được . Với lại ai dám động đến cô ta nhất định sẽ băm vằn kẻ đó ngay . Chỉ có ta mới có thể được phép chạm vào một mỹ nhân như cô .
– Thì ra cô gái có gương mặt lạnh giá kia lại có tên là Băng Tâm , một cái tên nghe thôi cũng đủ để cảm thấy Lạnh lẽo .
– Cô gái có tên Băng Tâm , nghe Đường Minh nói thế , nhưng sắc mặt cô vẫn không thay đổi , giọng nói vẫn chứa đầy sự vô cảm :
— Chuyện của ta không cần ngươi phải lo .
– Tên Đường Minh vẫn mồm mép :
— Ta là thiếu chủ của Thiên thành này , nếu cô nguyện ý theo ta thì muốn gì ta cũng chiều theo ý cô .
– Băng Tâm đưa ánh mắt sắc lạnh nhìn tên Đường Minh nói giọng rứt khoát :
— Vậy ngươi và người của ngươi cút đi cho ta .
– Đường Minh thấy Băng Tâm thẳng thắn cự tuyệt hắn như vậy khiến hắn tức giận không nói câu nào liền động thủ .
—- Truy Tâm Tiễn .
— V…è…o
– Nhanh như cắt Đường Minh bất ngờ phóng ra một đạo lực tiễn màu xanh lục về phía Băng Tâm .
– Băng Tâm tuy không đề phòng song cô vẫn kịp lùi lại , và rút kiếm đáp trả .
—- Kiếm Phi Khinh Thiên .
— K…e…n…g
– Phi tiễn của Đường Minh liền bị bật ngược lại .
– Nhưng tên Đường Minh có tốc độ khá nhanh hắn phóng người tới , đưa tay chụp lại phi tiễn rồi tiếp tục tấn công .
—- Truy Hồn Tiễn .
– Lần này tộc độ phóng ra phi tiễn xem ra nhanh hơn và mạnh hơn lần trước . Khiến cho Băng Tâm chỉ còn biết lùi lại mấy bước , đưa ngang kiếm để cẩn phi tiễn của Đường Minh .
– Thấy cơ hội để ra đòn quyết định , Đường Minh không chần chừ phóng tiếp một đạo tiễn thứ hai trong tay ra .
— V…è…o .
– Mắt hấy đạo tiễn thứ haicủa tên Đường Minh đang sắp chúng mình , nhưng Băng Tâm không kịp trở tay vì nó quá nhanh .
– Băng Tâm nghĩ rằng hôm nay khó mà giữ mình trước tên lang sói Đường Minh này . Vì cô biết phi tiễn của hắn có tẩm độc , một loại độc chỉ có Đường gia mới có thuốc giải . Nếu chúng phải phi tiễn nỳ thì chỉ có con đường chết , nếu không thì sẽ phải làm nô lệ cho hắn suốt đời .
– Băng Tâm đang thiết nghĩ chúng phi tiễn này cô sẽ trọn con đường chết chứ không bao giờ làm nô lệ cho tên Đường Minh kia .
— Phập .
– Bả vai của Băng Tâm xuất hiện một tiễn ghim vào khá sâu . Rồi cô nghe được giọng cười dâm đãng của têm Đường Minh .
— Hê hê hê .
– Cười song hắn nói :
— Cô đã chúng độc của ta thì nhiều nhất …
– Hắn nói tới đây thì Băng Tâm cắt lời hắn , cô nói :
— Chỉ có thể sống được vài phút đồng hồ chứ gì .
– Nói song Băng Tâm bắt đầu cảm thấy cơ thể dần mất đi sự sống một cách không kiểm soát , đồng thời sức lực của cô cũng dần tiêu tán nhanh chóng . Cô cảm thấy mình không còn sức để nâng đỡ cơ thể nữa , cơ thể cô bỗng muốn đổ ngã xuống đất .
– Thế nhưng đúng lúc đó một bàn tay khỏe mạnh đặt vào vị trí eo thon để đỡ lấy cơ thể cô . Giúp cô không bị ngã khụy .
– Người đó không ai khác chính là Long . Cậu nhìn cô gái có tên là Băng Tâm đó đang yếu ớt trong vòng tay của mình , rồi cất lời hỏi han :
— Cô không sao chứ ? .
– Băng Tâm thấy có người khác giới chạm vào cơ thể , mặc dù là không muốn nhưng cô không thể làm gì hơn
– Băng Tâm giọng miễn cưỡng nói :
— Cảm ơn công tử đã ra tay giúp đỡ !
– Rồi Băng Tâm cảm nhận thấy Long như một người thường . Cô lại nói :
– Công tử người nên kệ tôi mau đi đi nếu không hắn sẽ hại cả công tử .
– Nói rồi cô nhìn Đường Minh bằng ánh mắt sắc nhọn .
– Long cười hiền một cái rồi nói với Băng Tâm :
— Cô đừng lo , hắn không làm gì nổi tôi đâu .
– Còn Đường Minh hắn lại đang nhìn Long bằng ánh mắt hình viên đạn . Hắn ghen tức khi Long một tay ôm người con gái mà hắn them muốn bấy lâu nay .
– Đường Minh lớn tiếng chửi rủa Long , đồng thời phóng đi một đạo phi tiễn :
— Tên thối tha chết cha chết mẹ kia . Ngươi phải chết cho ta…a…z
—- Truy Tâm Tiễn .
— V…è…o .
– Vẫn như khi nãy , một đạo tiễn xanh lục được phóng đi từ tay hắn . Chỉ có điều lần này đích đến lại là Long và tộc độ có phần nhanh hơn trước .
– Đạo tiễn đi khá nhanh , khiến Long có chút bất ngờ . Nhưng chỉ là một chút thôi , vì cậu vẫn kịp ra chiêu để cản .
—- Phá Thiên Nhất Kích .
– Một kích phóng ra đối đầu với phi tiễn của Đường Minh .
— Keng … eng
— Cạch … ạch … ch .
– Phi tiễn của Đường Minh bị đánh rơi xuống đất .
– Đường Minh không thể ngờ rằng thiếu niên nhìn thì như người bình thường , thế mà lại có thể xuất một kích cản phi tiễn của hắn dễ dàng như vậy .
– Băng Tâm cũng nhìn Long bằng ánh mắt khó hiểu .
– Cả Băng Tâm và Đường Minh đều thiết nghĩ trong bụng rằng có lẽ Long là một Lực Vương . Cho nên bọn chúng không nhìn ra cảnh giới của cậu .
– Đường Minh nghiến răng ken két . Song vẫn âm thầm chuẩn bị phóng ra tuyệt chiêu .
—- Liên Hoàn Ngũ Tiễn .
— Vèo … vèo … vèo … vèo …vèo .
– Đường Mình hai tay liên tục phóng ra năm phi tiễn về phía Long và Băng Tâm . Tộc độ phi tiễn lại nhanh hơn trước gấp bội .
– Thế nhưng Long chỉ cười mỉa một cái rồi thu thương vào nhẫn hành trang .
– Long khẽ hô :
—- Hỏa Lực Quyết . Hỏa Thuẫn .
– Lần này thì cả một đám người của tên Đường Minh đều phải kinh hãi khi thấy cánh tay của Long hỏa khí phát ra cuồn cuộn , rồi trong tích tắc hỏa khí trên tay Long tạo thành một chiếc thuẫn lửa .
— Đinh … đinh … đinh .
– Năm phi tiễn của tên Đường Minh vừa chạm tới hỏa thuẫn thì bị cản lại toàn bộ .
– Một tên lâu la buột miệng hét lớn :
— Không thể tin nổi tên này có lẽ là một Lực Vương , mau chạy thôi thiếu chủ .
– Còn tên Đường Minh đang thầm kinh hãi , chỉ biết đần mặt ra mà nhìn Long .
– Long cũng không phải chỉ biết chống đỡ . Năm phi tiễn vừa rơi xuống đất , cậu liền giải trừ hỏa thuẫn . Từ từ đặt Băng Tâm ngồi xuống , Long nhẹ nhàng để cô dựa lưng vào tường . Sau đó Long quay sang nhìn tên Đường Minh ánh mắt cậu có đôi phần tức giận .
– Long liền xuất thương nơi tay . Khí chất của Long rất hiên ngang nói :
– Muốn chạy đâu có dễ dàng như thế .
—- Hỏa Lực Quyết – Phá Thiên Nhất Kích .
— Phừng … Phăng .
— Uỳnh … U…ỳ…n…h .
– Một tiếng nổ phát ra khi kích lực của Long chạm tới chỗ đứng của bọn Đường Minh . Khiến đất đá văng tứ tung bụi bay mù mịt .
– Trong đám bụi những đạo ánh sáng vàng xanh đỏ quen thuộc với Long lần lượt bay ra khỏi đám bụi rồi hòa tan với cơ thể của cậu .
— Vèo … vèo … vèo .
— Bụp … bụp …bụp .
– Thế nhưng một phi tiễn lại bất ngờ phóng về phía Long .
— P…h…ậ…p .
– Rồi thanh âm khoái trí của tên Đường Minh vang lên một cách sảng khoái :
— Ha ha ha . Ta cho ngươi hay cho dù là Lực Sư , nếu chúng phải phi tiễn của ta mà không có thuốc giải cũng phải lìa đời mà thôi .
– Sự việc sảy ra quá nhanh , tới nỗi Băng Tâm mặc dù muốn cảnh báo cho Long nhưng không kịp cất lời .
– Thế nhưng không ai ngờ được rằng , Long đã dùng tay bắt gọn được phi tiễn đó .
– Khi tên Đường Minh bước ra từ đám bụi , còn đang vênh váo đắc ý thì Long bất ngờ phóng phi tiễn trong tay về phía hắn .
— Vèo .
— Phập .
– Tên Đường Minh bị chúng phi tiễn của chính mình liền hốt hoảng vội lấy ra tay một bình sứ nhỏ , hoa văn rất đẹp mắt . Có vẻ như đó là đan dược để giải độc trên phi tiễn của hắn .
– Long không để cho Đường Minh kịp lấy đan dược trong bình ra . Nháy mắt một cái cậu đã áp sát hắn , rồi đưa tay chụp lấy bình sứ trên tay Đường Minh , trước ánh mắt ngỡ ngàng của hắn .
– Tên Đường Minh vội vàng nói không thành câu:
— Ngươi … ngươi … ngươi …
– Long chợn mắt nhìn hắn rồi nói :
— Ngươi ngươi ngươi cái gì .
– Tên Đường Minh tức lắm nhưng không dám thể hiện ra mặt . Hắn xuống giọng nói :
— Ngươi cho ta sin lại cái bình đó được không ?
– Long cũng đoán là hắn sẽ nói vậy nên mỉm cười nói :
— Cũng được nhưng ngươi nói ta nghe cái bình này đựng thứ gì bên trong .
– Tên Đường Minh lại lắp bắp :
— Trong đó là … là …
– Ngưng một nhịp , không biết hắn nghĩ gì trong đầu , Đường Minh lại nói :
— Trong đó là thuốc giải độc trên phi tiễn . Ngươi chỉ cần cho ta một viên … . Còn lại ngươi muốn thì cứ giữ lấy .
– Lúc này Băng Tâm tuy yếu ớt , nhưng vẫn cố gắng nói :
— Công tử ta chỉ cần thuốc giải là được rồi , tha cho hắn đi .
– Nghe Băng Tâm nói thế Long liền lấy ra một viên đan màu đen trong bình sứ , rồi ném cho Đường Minh .
– Sau khi nhận được viên đan dược Đường Minh cho vào miệng nuốt ngay . Rồi hắn quay người bỏ đi .
– Băng Tâm bị chúng độc lâu hơn nền cần có thời gian hồi phục lâu hơn tên Đường Minh kia . Cho nên sau khi nuốt viên giải độc , phải một lúc sau cô mới giải chừ hết chất độc trong người .
– Thấy mình đã hồi phục trở lại . Băng Tâm hai tay để ngang bụng , cúi đầu một cái rồi nói :
— Cảm ơn công tử đã cứu giúp . Mong rằng ngày sau có gặp lại .
– Long cười hiền mà nói :
— Không có gì . Chỉ là tiện tay qua đường thôi , cô không cần phải coi trọng .
– Băng Tâm nhìn Long một lát rồi nói :
— Vậy sin tạm biệt công tử ở đây .
– Nói song Băng Tâm sử dụng bộ phát của cô , phi người đi mất dạng . Còn Long cũng lấy đồ của mình rồi rời khỏi con phố vắng vẻ ấy .