Khao khát (LL, vs lệch tuổi) - Chương 6
Chương 6: Cùng cô Phượng “tiếp xúc”
Dũng cũng như những anh em khác đứng xêp hàng chờ nhận lương. Dù có cổ phần nhưng Dũng không tham gia trực tiếp vào công việc. Nó biết cty này phải dựa nhiều vào nó, chính xác là nhờ nó để có được sự hậu thuẫn của CA nhưng nó cũng không thể mặt dày mà lĩnh toàn bộ. Dũng chủ động bỏ lại một nửa số tiền lương. Anh em đều nhất định không để Dũng làm vậy nhưng ý Dũng đã quyết. Dũng đã nói, từ giờ chỉ lĩnh một nửa số tiền lương mà thôi, còn nửa kia, Dũng để lại cty để thêm vào trang trải chi phí mua sắm phương tiện, thiết bị. Anh Nam đứng nhìn không nói, không cản, không ý kiến, khẽ mỉm cười nhìn kết quả. Không phải Nam hám chút lợi này mà nghĩ Dũng tự có chủ trương nên không can thiệp, đối với Nam, Dũng ở cty thì cty sẽ thuận lợi hoạt động, nhưng không vì thế mà lợi dụng Dũng. Anh em vui vẻ nhận lượng, đây là khoản đầu tiên những con người này nhận được một cách chính đáng, nó rất đáng quý. Nhiều người cứ ngồi đếm mãi, vuốt thẳng những góc cong của đồng bạc, xếp ngay ngắn cùng chiều… Tuy khoản tiền không lớn nhưng ý nghĩa của nó vô cùng trọng đại. Đa số anh em từ trước đều ăn đen, khoản tiền nhỏ này tuy nhỏ mà không nhỏ chút nào. Anh Nam đứng một góc cũng thở dài….
– Đi với anh đến quán Blue.
– Thị sát à, sao cứ đến đó mãi thế?
Dũng biết thừa, chuyện này anh em trên dưới anh cũng biết nhưng Dũng cũng không quên chọc anh Nam một cái. Chẳng có tác dụng gì vì mặt anh Nam dày rồi, ai bảo nó mãi chỉ có chiêu này. Mỗi lần đến chỉ uống ly café, mua bao thuốc nhưng không vì là xếp mà quỵt tiền, mặc dù bên chú Hoàng cũng không thiết mấy xu này.
– À, hèm… có hôm em thấy cô Liên kia đi đứng có chút khó…. Khụ… hình như bị tai nạn… mà hôm bị tai nạn lại là hôm đi hóng gió với anh Nam.
Nam nóng mặt sải bước nhanh hơn, bỏ Dũng vội chạy theo sau.
– Anh Nam à, thằng Đức đó! Em muốn thu lãi chỗ nó, anh nghĩ có được không?
– Chú định làm gì? Đừng làm ẩu, phải tính toán kĩ càng
Nói vậy tức là Nam không phủ định việc này. Còn lại phải tính toán cẩn thận, làm việc có phương pháp, không thể cứ như trâu húc vào đống đất.
– Em tính thế này… Nhà nó không phải có dãy siêu thị sao? Ta dánh vào chỗ này
– Ừ, như thế nào? Đập bãi?
– Không, em tính chỉ khuấy cho đục nước lên là được, không cần động đao động kiếm
Nam cười, coi đó là trò chỉ con giận nhau, phá phách chút chuyện. nhưng anh Nam đã coi nhẹ Dũng rồi. Kế hoạch bao ngày tính toán của nó cộng với tư vấn của mấy thằng nhân viên bảo vệ ngồi rảnh thì sao bình thường được.
– không phải cty ta còn thiết xe sao? Bắt nó nôn ra, là tình nguyện tài trợ cho cty một chiếc xe
Anh Nam bắt đầu hứng thú hỏi chi tiết. Mắt Nam rất nhanh sáng ra, sủa sang lại kết hoạch của Dũng đôi chút rồi suy nghĩ định ngày hành động. Hai người phải dừng câu chuyện vì cô Phượng bước tới. Không vì cái hôm mập mờ đó mà hai người khó nhìn nhau, Dũng chăm ngắm những đường nét công tròn của cô hơn. Phượng đôi khi phát hiện ra nhưng không khó chịu hay ngượng ngùng gì, Dũng còn có cảm giác cô còn ưỡn lên khoe ra nữa, không biết có phải không. Nhưng hai người tuyệt nhiên không nhắc lại chuyện cũ. Hôm nay Phượng trông rất trẻ trung, áo sơ my ngắn tay mà xanh nhạt, váy trắng gần tới gối lộ cặp chân rất… dài và khỏe mạnh, cặp đùi trắng như nõn cần thấp thoáng ẩn hiện theo từng cử động tung bay của tà váy làm Dũng mê mẩn. Phượng mặc kệ ánh mắt Dũng mà tự nhiên ngồi xuống
– Ồ chào cô, chú đâu?
– Chú về bên kia lo thủ tục sang lại
Phượng tới không làm Nam chú ý gì, mắt Nam đa phần như vô ý mà liếc nhanh về một hướng, cứ làm như ở đây ai cũng không biết gì.
– Khụ, cô và Dũng ngồi chơi, cháu có việc đi trước.
Khỏi cần nhìn đi đâu hết, Dũng biết thừa là Liên chỉ 1 phút sẽ đi ra. Nhìn anh Nam như bận bịu đi khuất Dũng không khỏi bật cười với vẻ trẻ con này. Cứ dấu dấu diếm diếm, mà còn vụng về quá nữa. Phượng cũng nở nụ cười liếc nhìn về phía Liên.
– Bao giờ chú về hả cô
– Đầu tuần sau
Giọng cô thánh thót, cao này êm dịu, Dũng nghe mà lòng có chút dục dịch. Cô ngồi gác chân Dũng không khỏi liếc nhìn cặp đùi trắng hồng, non mỡn kia. Ánh mắt Dũng làm Phương không được tự nhiên. Cô đứng lên đề nghị đi dạo chút. Hai người nhàn nhã đi loanh quanh rồi tới khu công viên nhỏ. Hai người ít nói, chủ yếu Phượng muốn đi lại chút, ngồi mãi cũng chán. Đôi chân không mục đích tiêu phí mất 15 phút thì phát hiện gần tới nhà của cô. Do dự chút cô mời Dũng vào. Cánh cửa vừa đóng Phượng có chút hồi hộp, tuy không có gì nhưng cô có cảm giác như mình đang vụng trộm gì đó. Dũng ngồi xuống, Phượng nhanh chóng mở điều hòa
– Uống gì, cậu nhóc?
– Ở đây làm gì có nhóc nào? Chàng trai trẻ muốn uống ca cao
Phượng nở nụ cười nhanh chóng đi vào
– Lát ở lại ăn tối với cô nhé
– Cảm ơn cô, chắc hẹn cô dịp khác cháu mời cô. Hôm nay cháu phải về ăn với mẹ không mẹ buồn
– Ngồi chơi nhé, mở ti vi ra mà xem, cô đi tắm
Dũng rất động tâm vì câu nói này của cô. Nói vậy có phải ý là cô đi tắm, cháu có muốn nhìn trộm không à? Cảm xúc của Dũng tăng lên khi liên tưởng đến hôm nó phun mạnh từng dòng tinh nóng rực vào tay cô. Ngồi chờ cô tắm mà người nó thấp thỏm không yên. Đi xem trộm thì nó chưa có gan. Lúc sau Phượng xuất hiện với bộ váy… ngắm, che chưa được nửa đùi, cặp đùi tươi mát làm mắt Dũng rực lửa. Tiếc rằng phía trên bị che lại, có lẽ vì lộ liễu quá nên cô đã khoác tạm chiếc áo ngoài. Phượng ngồi đối diện làm Dũng không được tự nhiên như trước, vì mắt nó cứ bị cái đùi trắng nõn của Phượng hút lại. Dũng phát hiện ra cô cũng không mặc đồ lót. Cái váy của cô cũng không phải loại kín đáo gì, hơi trong, cái áo khoác để lộ điểm đen khi cô ngồi xuống. Phượng kéo vội tà áo khoác xuống, ngượng ngùng nói:
– Tại cô quen ở nhà thường mặc thoải mái, cô vô ý quá, để cô vào mặc thêm
– Thôi, không cần đâu, cô cháu mình có xa lạ gì?
Dũng được lợi, cầu còn không được mà. Phượng lưỡng lự nhưng không đứng lên
– Để cháu quá ngồi cùng cô
Dũng nhanh nhẹn chuyển chỗ, như vậy sẽ làm cô không phải đề phòng mắt nó sẽ xuyên tuốt vào trong.
– Hì hì, ở nhà, mẹ cháu ngược lại với cô, từ trên xuống dưới kín như bưng.
Phượng thì khác. Nhà không có ai, cõ mỗi chồng, người cô có chỗ nào chồng chưa nhìn, cởi truồng cũng được.
– Nhà cháu khác, mẹ cháu mặc như cô sao được.
– Khác gì đâu
– Cháu nghĩ xem, với con mắt hư đốn của cháu mà nhìn thấy… của mẹ cháu thì sẽ thế nào?
– Thấy gì hả cô?
Không khí chợt tĩnh lặng. Phượng không trả lời, tay với lấy cốc nước tu một ngụm. Dũng cũng thấy lời nói của mình hình như không ổn. Hai người ngồi gần nhau, Phượng mới tắm xong, làn hương tươi mát, quyến rũ thổi tới làm Dũng xao xuyến. Thằng nhỏ đội một đống lên làm Dũng hõi xấu hổ. Hai người im lặng lúc lâu. Phượng như đang chìm vào suy nghĩ, Dũng liếc sang thấy mặt cô hơi đỏ:
– Cháu nghĩ như vậy… sẽ thấy gì?
Dũng không nghĩ mình lại to gan vậy. Nó chườm về phía cô, một câu nói kèm theo một làn hơi nóng bỏng thổi vào tai Phượng:
– Nói… gọi là gì hả cô ?
– Nó là gì ?
– Bướm !
– Ui
Phượng cốc vào đầu Dũng, cô đứng lên đi về phía tivi. Mở nhạc lên, cô kéo rèm xuống, căn phòng trở nên âm u tĩnh lặng. Không khí tranh tối tranh sáng hay làm người ta có những ý nghĩ đen tối. Phượng như phát sáng cả một góc nhà
– nhảy với cô một bản nhé
Tiếng nhạc cất lên, Dũng vào cô xoay người theo đường cong nhẹ nhàng của tiếng nhạc. Cái này Dũng biết 1 tí nhưng không giỏi, cô thì rất rành. Cô cười khúc khích
– Nhóc con mới lớn mà đã bậy bạ rồi
Chợt cô dừng lại buông Dũng ra. Dưới con mắt khó hiểu của Dũng, Phượng cởi áo khoác ra. Thân hình cô gần như hiện ra trước mắt Dũng. Dũng không nhịn nổi trước sắc đẹp của cô mà phải than lên :
– Cô đẹp quá… Cháu mê cô quá
Không có sự ngượng ngùng ở đây, Phường cười khúc khích trước lời tán dương của chàng trai trẻ. Hai người lại sóng vai nương theo tiếng nhạc mà đi tới. Cô ưỡn cao ngực lên khi ánh mắt Dũng cứ chăm chăm vào đó. Lớp vái mỏng, đã vậy còn trễ ngực nữa. Dũng tha hồ bổ mắt. Toàn bộ mô hình cặp vú của cô lộ dưới mắt Dũng. To, ngang với mẹ, trắng và đỏ, không thâm. Của mẹ thâm hơn. Bờ vai nhỏ nhắn thanh thoát, xương quai xanh xinh sắn, khuôn ngực trắng như sứ, láng bóng, mịn màng. Cứ miên man thưởng lãm, ngẩng lên thi thấy ánh mắt híp lại với nụ cười trên khuôn mặt cô :
– Thấy sao mà cứ nhìn chăm chăm vậy ?
Dũng xấu hổ cúi đầu cười trừ lại với tiếng khúc khích của cô. Ánh mắt Dũng lại bị cái chòm đen của cô hấp dẫn. Cái váy này của cô độc quá, cứ nhìn chỗ nào là xuyên chỗ ấy. Phượng không cản, không che. Hai người cứ nhẹ nhàng đưa đẩy trong tiếng nhạc nhẹ nhàng.
– Thấy gì ở dưới đó vậy ? Nhà cô không có kiến đâu
Nếu là người khác ở đây, ví dụ như anh Nam chẳng hạn, thì đã chửi Dũng ngu rồi. Chẳng qua ở đây chỉ có mỗi Dũng với cái cười cấu hổ, lấy cái tay ở eo cô gãi gãi đầu. biểu hiện của nó làm Phượng thấy thú vị. Chăng qua câu tiếp theo làm mọi tiếng trao đổi giữa hai người nhỏ đi nhiều :
– Bướm cô nhiều lông quá
Ánh mắt Phượng thật quyến rũ. Cô cũng rất kiên nhẫn với chàng trai mới lớn này.
– Lần nào thấy cô, hình như cháu đều nhìn vào thì phải, có lẽ không ổn lắm đâu.
Tai hai người chỉ có tiếng thở phì phò của đối phương, tiếng nhạc như đã bị cách ly. Không biết ai là người cố ý mà bước nhạy chậm chạm của hai người hướng dần về phía căn phòng, nơi mà lần trước hai người đã có những điểm mập mờ. Trong đó sẽ la nối tiếp của sự lỡ làng đó chăng. Thật khó từ nào tả tâm trạng cả hai hiện giờ. Phượng có ham muốn với chàng trai mới lớn này, liên tục để lộ những điểm có thể lôi tâm hồn người đàn ông vào mà quan sát biểu hiện của Dũng, cô thấy thật thú vị. Dũng hiện giờ đúng là chỉ muốn đè cô xuống ngay thôi.
– Cô ơi, cô đẹp lắm.
– Ừ, ai không biết chứ
– Không, mỗi cháu biết thôi.
Tay Dũng không đặt ở eo nữa mà vòng qua lưng kéo cô dần vào.
– Cô mặc váy mỏng, lại không có đồ lót cháu mới thấy, họ sao thấy. như vú cô đây này, to mà trắng lắm nhìn chỉ muốn bóp mạnh tới. Còn phía dưới…
Bước chân hai người đã dừng lại. Ai đó đã dừng lại, họ đã đến nơi. Dũng dừng lời, ôm nhẹ lấy cô. Phượng cũng theo đà ngả tới, nhẹ nhàng, mềm mại như không sương. Vẻ ngây ngô như trẻ vỡ lòng biến mất, Dũng như biến thành người khác. Những bước chân ban này hướng vào đây là của Dũng. Phượng giờ nào coi Dũng còn ngây ngô nửa. Thật nhẹ nhàng, Dũng xoa lên tâm lưng nhỏ nhắn. Dũng muốn cho cô Phượng một ấn tượng mạnh mẽ và… gì gì nữa. Nói nhỏ bên tai cô :
– Phía dưới cô thật nhiều lông. Che hết rồi
– Có biết nó che gì không, và cái thứ bi che đó để làm gì không ? Trả lời đúng cô có thưởng
– À, nó…
– Trẻ con giờ nhanh lớn quá, nứt mắt ra đã học đòi dê xồm rồi.
Phượng run lên khi bàn tay của Dũng đã trượt xuống dưới, mắc cạn trên bờ mông vênh cao. Từ xưa, được cô dâu hiền với bờ mông này là phúc con cháu đầy đàn, thực tế hình như không được đúng lắm. Nhưng có điều thực đúng chuẩn, là phúc của chồng. Đôi mắt Phượng đã mê ly. Một bàn tay luồn ra trước, len vào khe hở giữa hai cơ thể mà phủ lên bóp lấy. Phượng không kìm đậu mà thở hắt ra, bộ ngực ưỡn về trước. Ờ nhà cũng có một kho báu nhưng khổ nỗi nhìn không được ăn không được, để không bị nghẹn chết, cô Phượng là đối tượng phun hỏa thịch hợp nhất. 1 bên vú bị bóp siết mà méo mà bẹp, lực tay của Dũng khá mạnh, Dũng muốn hưởng hết những mềm mại nơi đây, nói cũng chưa tỉnh táo và giàu kinh nghiệm mà biết cô có đau hay không. Nhưng nhìn Phượng cứ hít một hơi khi Dũng bóp siết vào thì nó biết cô đang đang hưởng thụ.
– Ư…
Phương run rẩy cả người, toàn thân xúc động. CÔ có cảm giác như lần đầu được người con trai sờ vào nơi ấy, cả phần hông cô như tê cứng mất cảm giác, chỗ kia tê như điện trích. Người cô mềm nhũn dựa vào Dũng, chỉ cần nó buông tay là cô sẽ khụy xuống. –
– Á…
Chiêu này nó đã áp dụng với mẹ. Hai ngón tay dùng sức đâm mạnh vào.
– Đau cô
Thấy cô nhăn mày, Dũng biết không ổn. Phượng nói
– Cô đứng thế này, chả đau à
Dũng à lên trong lòng, ra thế. Xoay người Dũng cùng cô đổ xuống giường, tay mò xuống dưới. Phượng phối hợp rất tốt dạng to ra
– ư…
Ngoài tiếng rên rỉ ra là tiếng nhóp nhép nhiều nước. Dũng không quan tâm tới tầng ngăn cách mỏng manh, đưa tay bóp ngay cặp vú khiên khích nó. Phượng ngân lên những tiếng rên rỉ khiến không khí sôi sục khi đứa trẻ lớn tham lam ngậm mút lấy, hay tay cô ấn đầu Dũng xuống khiến nó nghẹn vì kích thước của cô. Cứ như vậy không biết bao lâu, chợt Phượng mở bừng mắt khi phát hiện ra ngón tay bị rút ra, một đầu cái gì nóng rực đang trích vào cô. Phượng nín thở dang rộng cặp đùi mát rượi như mở rộng đôi bàn tay chờ đón người con trai vào lòng mình.
– To thế, chậm thôi. Ư….
Từng chút một, Dũng tiến kiên định ấn vào. Thấy Dũng dừng lại, cô ôm lấy nó thở hổn hển như việc chịu đựng Dũng tiến vào là hết sức mình vậy.
– Cô thích không?
– Sướng lắm, hì hì
Nụ cười, ánh mắt của cô thật dâm đãng. Dũng có cảm giác mình yêu cô mất rồi, mặc dù nó chưa biết yêu là cái thứ gì. Dũng rút ra đẩy vào chậm rãi. Âm hộ cô thật bó khít, nhớ lại thì nó phải ngang với mẹ. Đây đúng là mẫu người có thể thay thế mẹ, là đối tượng phát dục thích hợp của Dũng. Thật trơn ướt, không có chút cản trở nào, nhưng khi Dũng cố ấn tới nữa thì thấy tưc tức phàn đầu, nó nhận ra như phần này chưa ai tới, còn rất tươi mới. Mỗi lần Dũng cố đi vào, cô nhăm mày mà ôm chắc lấy nó. Hai người thực hiện giao hòa những động tác nhẹ nhàng mà như cố hết sức, tiếng thở cũng trở lên tốn lực hơn. Dũng chống tay lên cặp vú của cô bóp lấy, nó không thương tiếc bóp mạnh lấy, cô ưỡn cái lỗ nhiều nước ngửa lên như chào đón nó mạnh mẽ trinh phạt, hông cô cứ hẩy lên theo nhịp xuống của DŨng là biết cô còn chưa thấy đủ. Lựa thế DŨng hít sâu đâm mạnh xuống:
– Á.
Phượng mở bừng mắt, chống tay lên ngực Dũng, nhăn mày, chu cái môi xinh xăn lên, đôi mắt hơn trách khiến người phải yêu thương.
– Nhẹ thôi, rách ra mất đó
Ánh mắt, nụ cười thật dâm đãng. Cô nói là Dũng cần làm nhẹ mà Dũng thấy ngược lại. Háng cô mở thật rộng, hông ưỡn lên lắc lắc, cái lỗ liên tục chảy ra những điều kiện thuận lợi. Dũng thấy mình không bình tĩnh nổi nữa. Chống tay lên vú cô bóp mạnh, siết nó méo dẹp đi. Những kích thích từ vú truyền lại khiến Phượng mê ly, không đau tí nào, mạnh hơn nữa cũng không sao. Mắt lim dim, miệng khẽ mở phun ra từng luồng hơi nóng rực. Dũng bắt đầu dập mạnh xuống, liên tục, mạnh mẽ.
– A!
“thật sướng, lồn mình căng quá”.
Căng! Thật khó tả, cứ tưởng tượng như miệng bạn phải há thật to mà vẫn bị vạch ra thêm, nó căng như vậy. Tuy nhiền, cái lỗ nhiều nước kia càng căng thì càng sướng, không lo, đó là thiên chức, là nghĩa vụ của người phụ nữ mà. Từ thời hiểu sự đời đến giờ, có bao giờ cái lỗ của cô bị căng lên như vậy đâu. Thấy biểu hiện của cô với DŨng như vậy, không phải cô là người lang loàn. Từ thời sống với chú Hoàng đến giờ, cô rất giữ mình, rất doan chính. Không hiểu sao cô lại có hứng thú với Dũng. Có thể do tuổi tác, cô không có đề phòng với Dũng, tâm lý nó còn đơn giản, không sợ bị vướng bận. Tóm lại, trăm điều lợi cho cô.
– Sướng quá cô ơi
– ừ, mạnh vào…ư… Á…
Không hiểu là nó đã hiểu chuyện chưa? Nếu chưa thì nó làm rành quá, mà nếu hiểu thì cũng không phải. Từ đầu đến giờ nó chỉ cố thỏa mãn cho cái cuội nguồn của giống loài thôi. Chưa biết hôn cô nữa, còn… chưa cả cởi váy cô ra, chỉ mới tốc lên, còn chưa tới rốn.
“So với chồng mình thì nó cũng khá đấy chứ”. Phượng không nhịn được mà liên hệ với người vẫn làm chủ cơ thể cô bao năm qua.
– ôi! Á… Á…
“sướng quá, nó địt mạnh quá”
Cái lỗ bót quá, Dũng không biết mình kiên trì được bao lâu. Tuổi nó còn trẻ, mới được ăn trái cấm, kiên trì nãy giờ coi như có thiên phú rồi.
– Hừ, ư… nhanh lên cháu, mạnh…
Lần đầu tiên trong đời Phượng được đón chào vị khách lạ vào người minh, cảm xúc cô kéo lên rất nhanh. Không chỉ mỗi đàn ông, câu “của lạ bằng tạ của quen”, câu này đúng cả với phụ nữ.
“sướng lồn quá, ôi… sướng quá… cho nó địt là đúng mà… cháu ơi, địt đi, lồn cô đói quá”.
– Cô ơi, cháu sắp xuất tinh rồi
– A… Á….
Trả lời nó là tiếng rên rỉ sung sướng. Dũng kiên trì không nổi nữa, nó dập mạnh nghe rõ tiếng “bốp”,
– Á… Ứ…. Hư……….
Giữ chặt lấy, nó phụt vào tận sâu bên trong, từng vòi, từng luồng nóng hổi, sung túc. Phượng trân mình đón nhận. Cô đã đạt cực khoái.
“ối, sướng, sướng, lồn em sướng quá anh Hoàng ơi”.
Dũng tui ngỉu rút cả của nợ vẫn còn khá cứng ra khỏi người Phượng, cô cũng nhanh chóng ngồi dậy kéo váy xuống. Dũng lại hiện nguyên hình là thằng nhóc mới lớn. Con chim to lớn mới ra ràng mới ló đầu ra khỏi quần. Thấy cô nhìn nó vội vàng nhét vào, lúng túng nhìn cô cười trừ.
– Vừa mới… còn phải vội vàng cất giấu. có thấy muộn quá không?
– Dạ…
Hết một phần lửa trong người, gan nó cũng nhỏ đi không ít. Phượng cũng không khỏi thở dài, người tình này hình như hơi nhỏ. Chợt lòng cô lóe ra một suy nghĩ, miệng cô nhếch lên nụ cười đắc ý.
“Mình sẽ huấn luyện cậu trai trẻ này vào đời, he he, vào lồn”.
Suy nghĩ chợt lóe lên, Phượng liếc nhìn Dũng như thể miệng cô vừa nói chứ không phải là dòng suy nghĩ thầm kín, đầu cúi xuống hơi ngượng ngùng.
– Bẩn… như vậy, vào toalet rửa đi! Cô cũng cần…
Dũng ngại ngùng gãi đầu bước ra, Phượng bước lên phòng, váy cô cũng thấm nhiều chất dịch trơn và tinh dịch của nó rỉ ra dính vào. Dũng tắm sơ sơ xong đi ra ngồi xuống ghế. Hồi tưởng lai giây phút sung sướng vừa nãy, suy nghĩ, tổng kết, rút kinh nghiệm. Đã 4 giờ rồi. Lát sau Phượng bước xuống, vẫn cái kiểu váy đẹp mắt đó. Mát Dũng sáng lên, cặp vú như hai quả đào gần như khoe cho nó nhìn, ngực rất đẹp, tròn, rất căng. Cái váy khá trong, lại tuyền màu, không có tác dụng cản trở tầm nhìn nhiều. Vú cô rất săn, ít nhảy nhót, chỉ lắc lư qua lại theo từng bước kiều diễm, có lẽ vì cô chưa từng nuôi con. “không biết mẹ như thế nào nhỉ”. Tuy vui vầy cá nước với cô nhưng lòng Dũng không quên người mẹ yêu dấu. di chuyển đi xuống, vèo eo uyển chuyển duyên dáng. Xuống nữa, đập ngay vào mắt là chùm lông đen, cái váy không dấu đi cái này, cô không mặc chút đồ lót nào, cái hông khá đẫy đà lắc lư khiến mặt phẳng ngang như nghiêng theo. Cặp đùi non mỡn như ngó săn, khá đẫy đà.