Khao khát (LL, vs lệch tuổi) - Chương 4
Chương 4: Cuộc gặp mặt với chú Hoàng và cô Phượng
Hà dậy từ rất sớm, cô thể dục rồi tắm rửa, chuẩn bị bữa sáng cho hai mẹ con xong mà vẫn còn sớm. Cô ngồi miên man mãi về chuyện hôm qua. Ừ thì có tác động của chất cồn nhưng cô không thể phủ định là mình có khao khát với… con. Nhưng thôi, lỡ rồi, cô cũng phải đối mặt……
Ngồi ăn cùng mẹ, Dũng thi thoảng liếc nhìn mẹ, mẹ vẫn vậy, vẫn như mọi hôm nhưng quả thật cũng có cái khác khác. Dũng không nhìn ra khác ở chỗ nào nhưng thật sự khác, và thêm vào một phần nữa là mẹ giữ khoảng cách với nó, không tùy tiền nữa. Vẫn bộ đồ thoải mái hay mặc ở nhà, Hà kín mít từ đầu đến chân nhưng đôi bầu sữa đã nuôi lớn Dũng cứ đội ra đằng trước khiến hương vị bữa sáng của Dũng giảm đi nhiều. Hà không biết được rằng mình đã thay đổi, hầu hết người cùng trường có lẽ là đã nhận ra điều này. Cô vẫn vậy, vẫn bầu vú to lớn mà khiên tốn ấn dấu thật sâu sau mấy lớp vái, vẫn bờ mông căng tròn lắc lư khiến tâm hồn bao thầy giáo trẻ trao đảo, vẫn lạnh nhạt xa cách như vậy nhưng tâm hồn cô đầy sức sống, khuôn mặt cô như còn vương sắc xuân của sự thỏa mãn. Cô như đóa hoa nhạt màu chợt bùng lên những ánh sáng đâm sắc vì vừa được tưới tắm.
– Hôm qua liên hoan xong có về thẳng nhà không vậy?
Một cô giáo khá thân thiết không nhịn được mà kéo Hà tới hỏi. Vẻ hốt hoảng, ngượng ngùng vụt thoáng qua làm cô này càng nghi hoặc.
– Hôm qua rượu bổ lắm hay sao mà hôm nay trông mày tươi tắm như gái mới… động phòng vậy?
Hà dùng vẻ tức giận để giấu đi sự hốt hoảng, sao con này tinh vậy….
…
Buổi chiều Dũng chỉ chờ mẹ đi là vội chạy tới cty bảo vệ mới thành lập. Anh Nam thật giỏi, rất có khiếu kinh doanh nghề này. Một đôi tượng mặc đồng phục nghiêm chỉnh đứng hai bên cửa trong thật oai phong. Dũng im lặng ngồi xuống ghế qua sát anh Nam đang xoay tròn đắc ý với bộ vec đen bí ẩn.
– Thấy thế nào?
– Chật! chưa bao giờ em được mặc đó… bao nhiêu?
Ngoài những người mặc đồng phục bảo vệ ra thì toàn bộ mặc áo sơ mi trắng, cà vạt xanh trông giống nhân viên văn phòng hơn là bảo vệ. Còn lại boss thì khoác âu phục đen. Mới có hai tuần mà cty biến đổi nghiêng trời lệch đật. Anh Nam nói đây là do mấy trụ sở giải trí lớn tài trợ cho cty nhưng Dũng nghĩ chắc là kéo quân tới thị uy thì có. Một đám đàn ông lực lưỡng lao vào rồi nói cty mới thành lập, cần tài trợ của quý đơn vị, biểu tình khiên tốn ngoan ngoãn nhưng mấy quản lý và chủ của mấy trung tâm này tin vẻ ngoan ngoãn đó mới lạ.
Dũng và anh Nam và mấy tên ngồi trong một quán café khá được tán phét, tiện thể thăm thú công việc của anh em bên dưới. Ngoài công việc duy trì trật tự, an toàn cho khách hàng thì mấy việc dắt xe, chỉ đường cần phải làm tốt. Không thể tới nói là bảo vệ rồi ngồi không một chỗ được. Nơi này tuy cũng có quy mô nhưng cũng chỉ giải quyết việc làm cho 4 anh em thôi, thế là nhiều rồi.
Liên làm phục vụ trong quán này một ngày 6 tiếng, công việc này giúp cô rất nhiền trong việc trang trải sinh hoạt phí của cô. Nhà cô ở nông thôn, để cô được đi học anh trai cô đã phải bỏ học từ năm lớp 6 để phục giúp gia đình. Cô mang rất nhiều hi vọng đổi đời của cả nhà. Cô rất khó xử, các chị em không ai giám mang đồ vào phòng Karaoke số 1. Chẳng có gì to tát, chỉ có khoảng 8 ông trời con đang ở trong đó rống như bò trong đó. Mấy đưa kia còn nhỏ hơn cô, nó nhất định không chịu bê đồ vào đành đến lượt cô vậy…..
Tiếng là hét, quát tháo, rồi có cả tiếng cái gì đó vỡ nữa, một số khách cũng nhanh chóng thanh toán rồi rời đi. Anh đánh mắt cho mấy thằng phụ trách bảo vệ ở đây nhanh chóng chạy vào, còn không uên dặn chú ý thái độ. Chỉ 5 phút sau 1 tên chạy ra báo cáo với tình trạng rất chật vật. Mấy ông nội trong phòng kia không nể mặt ai, không nghe khuyên can, tóm tắt chút là do mấy thằng mượn rượu sàm sỡ phục vụ, cô này quật cường quá tát cho nó cái rồi chuyện to ra. Chúng nói phục vụ không ra gì, đòi tiền bo… Giờ đang làm ầm bên trong, ông chủ cũng ở đó mà nó không nể mặt, đòi 5 triệu phí tổn thất tinh thần và miễn phí ăn chơi hôn nay. Như vậy là ông chủ hôm nay mất 7 triệu là chắc chắm. Anh Nam có vẻ chuyên nghiệp trong giải quyết mấy việc này, chỉ 10 phút là có 20 anh em cưỡi xe máy đến, lần này không có mặc đồng phục. Theo anh Nam tiến vào thì sự việc có vẻ sắp được ông chủ giải quyết, chỉ có điều nếu vậy chắc hợp dồng bên này với cty chắc khó kéo dài. Cô bé phục vụ ngồi 1 góc, hai tay che ngực, nhìn thoáng qua thì có vẻ bọn này làm hơi quá rồi. Mà cô bé này quả thực cũng được quá đi. Dũng huychs anh Nam
– Anh lo an ủi cô bé này đi, để còn lại cho em
Nam nghi hoặc nhìn cô bé mắt lóe sáng rồi gật đầu tới tấp. Đi về phía cô bé, mấy khoảng trắn muốt lộ ra làm Nam chảy cả nước miếng. Vội cởi áo khoác lên cô…. Mặc kệ anh Nam, Dũng ưỡn ngực đi tới phía ông chủ làm công tác tư tưởng, nói sẽ giải quyết, mời ông chủ di nghỉ ngơi chờ kết quả. Ông chủ thấy Dũng còn trẻ hơi lưỡng lự chút rồi cũng đi ra, anh Nam cũng dìu cô bé đi ra. Cửa đóng lại:
– Mấy anh là người ở đâu?
Thấy khí thế bên Dũng hơi lớn chúng nó là sinh viên trường trung cấp gần đây. Nam nháy mắt cho anh tổ trưởng. Xác định thân phận xong thì chiêu đãi một trận đã nói sau. 8 tên chỉ biết ôm đầu chịu đòn, ỉ vào nhà có điều kiện không lo học chạy đến đây làm loạn.
– Từ từ, đừng động binh đao làm tổn thương hòa khí
Dũng mời bọn chúng ngồi xuống nói chuyện. Bọn mày không phải đòi 5 triệu sao, giờ cũng là 5 triệu nhưng là đền bù tổn thất và uy tín của quán. Trước đó Dũng đã gọi cho chú Hùng rồi, mấy vụ này béo lắm, gây mất trật tự trị an là 1 triệu tư. Cũng ổn, chưa kể nước nôi của chủ quán nữa. Anh em phía dưới đã tay rồi mỗi người cầm lon bia đi về. Dũng nhất định đưa 5 triệu cho ông chủ nói là tổn thất của quán. Cuối cùng ông chủ giữ 2 triệu tượng trưng còn lại Dũng cầm về. Anh Nam thì đã đưa cô bé kia đi thay đồ ở đâu chẳng rõ. Ông chủ khá hào sảng ngồi nói chuyện với Dũng, ông này cũng trẻ, chắc khoảng 20, Dũng gọi là chú. Là chú Hoàng. Người nơi khác tới đây làm ăn, mở quán này được hơn năm rồi, đối với sự quấy rối của lưu manh cũng nhiều, cơ bản đều phối hợp dùng tiền mua an. Được một lúc, vợ chú Hoàng đi ra ngồi cùng, ban nãy hỗn loạn cô tránh mặt để đàn ông giải quyết. Nhìn cô là Dũng biết ngay tại sao. Cô rất đẹp, theo thói quen Dũng liền so sánh với mẹ, đúng là 1 chín 1 10, mỗi người một vẻ. Khác là cô có trang điểm, còn mẹ thì không, cô ăn mặc khá tốt còn mẹ thì giản dị. Cô cao khoảng tầm như mẹ, chiếu áo cổ tròn lộ một vùng da trắng như sứ, một phần nhỏ đôi quả núi lộ ra khiến người ta liên tưởng đủ điều, cái khe sâu thẳm như có ma lực hút đi hồn phách của chàng thanh niên mới lớn. Một vòng eo nhỏ nhắn tinh tế. Một bờ mông vểnh cao lắc lư tà váy theo từng bước chân. Một nửa cặp đùi tròn săn nối tiếp đôi chân bọc bởi đôi tất da. Dũng mê nhất là các cô gái mặc váy, vì mẹ không mặc váy bao giờ nên Dũng càng thích những cô mặc váy. Nhìn những cô mặc váy Dũng liền nghĩ tới hình ảnh phía dưới trống không, chỉ cần tốc lên là có thể đâm tới. Cô đã ngồi xuống, Dũng xấu hổ gãi đầu:
– Xin lỗi cô chú, cháu thất thố quá. Tại cô đẹp quá, cháu không nhịn được phải ngắm kĩ. Quả thực hiến lắm, cháu không nhớ ra là ngoài mẹ cháu có ai đẹp như cô
Chú Hoàng không trách mà mỉm cười, cô thì có vẻ xấu hổ vội với chén nước uống. Vẻ ngượng ngùng của cô làm Dũng càng ngứa ngáy. Chú giới thiệu cô tên là Phượng. Hai cô chú cũng khéo chọn nhau thật. 3 người nói chuyện vui vẻ, Dũng cũng giới thiệu kĩ bản thân. Cô chú trước cũng làm về quán phục vụ giải trí ở nơi khác, do cạnh tranh mạnh quá nên phải nhường lại địa bàn mà chạy tới đây. Trung tâm trước của hai người còn lớn gấp 3 ở đây, căn cơ xã hội không mạnh, liên tục bị chèn ép mà phải bỏ lại mà đi. Tới đây vì lo lắng tình trạng tương tự nên không dám đầu tư lớn ngay, mới thăm dò đôi chú. Dũng mạnh miệng cam đoạn sẽ ủng hộ về an ninh. Chú chỉ cười khen tinh thần của Dũng, một cậu bé mới lớp 9 cam đoan gì được. Dũng buồn bực nói rõ hơn. Ở tỉnh này, Dũng ủng hộ thì cô chú cứ phóng tay mà làm. Chú Hoàng biết ông Dũng là phó GD CA tỉnh thì mới biết sao Dũng có thể mạnh miệng vậy. Hai người cũng không phải người nhà của Dũng, chỉ còn cách kết thân với Dũng thì mới có lâu dài. Đây là tiền thân của hình thức quan thương cấu kết. Hai người thấy cũng chiều muộn rồi thì muồn mời Dũng ăn tối để cảm ơn và tăng cương tình cảm nhưng Dũng từ chối, hẹn dịp khác, vì nhà có mẹ nữa.
Từ hôm đó đến nay, mẹ dường như xa cách với Dũng hơn, chưa ngủ cùng nó lần nào, khi 2 mẹ con cùng học và làm việc trên cùng 1 chiếc bàn mẹ trở nên nghiêm túc hơn, học xong là nó đi ngủ, mẹ về phòng ngủ, nơi mà nó chưa từng đặt chân vào. Dũng chỉ còn biết tiếc nuối và xem phim rồi tự phục vụ thôi, nó cũng không có gan nói về việc này với mẹ nữa. Hai mẹ con ngày càng xa cách, đó là cảm nhận của Dũng. Nó tưởng tượng như đôi nhân tình khi chia tay thì khó thành bạn trở lại vậy.
Lại một tuần nữa trôi qua, như thường lệ Dũng theo đuôi anh Nam tới quán Blue, nơi có ông chú Hoàng và cô Phương xinh đẹp. Ngồi nói chuyện phiếm với cô chú 1 lúc thì anh Nam đứng dậy đi mất. Dũng còn lạ gì, cô bé Liên kia đến giờ đi về rồi, tối cô đi học nên chập tối sẽ về. Lần này Dũng không từ chối lời mời của 2 vợ chồng chú Hoàng. Dũng gọi về cho mẹ kêu tối k ăn nhà, dạo này Dũng hay ăn ngoài, bỏ mẹ ăn một mình ở nhà.
Vừa vào nhà là cô Phượng vào bếp luôn, cô có vẻ thích nấu ăn. Cô Phượng nấu khá được, để tỏ lòng hiếu khách hay sao mà chú Hoàng mời Dũng ăn cơm do vợ chồng tự nấu. Chú có mỗi món tủ là Tôm chiên xù thôi, nhưng chú có vẻ đắc ý lắm. Dũng khước từ mãi thi cũng mất bốn năm chén rượu vào bụng, còn lại chú Hoàng làm nốt. Cô Phượng uống cũng được, chắc phải gần nửa chú, vì mỗi lần zoo là chú uống 1 ly, cô uống nửa, còn Dũng nhấp 1 chút. Uống và về khó giải thích với mẹ. Ăn xong 2 chú cháu ngất ngây ngồi sofa uống nước, cô Phượng dọn dẹp rồi tắm rửa, nãy mãi chú tâm vào việc ăn uống nên chưa tắm.
Nghe động Dũng liếc mắt thì chợt ngây người. Cô Phương khuôn mặt ủng đỏ, quyến rũ vô cùng, chiếc váy dây che được có nửa bộ ngực trắng tinh, một nửa thả rông nhảy tưng tưng theo từng gót ngọc. Tà váy đúng che vừa trọn cái mông, còn lại thì rất thoáng mát. Cặp đùi nó mới trắng làm sao, non như nõn cần. Cô đứng trước mặt chồng cúi xuống vỗ vỗ má chồng. Dũng chỉ thiếu chút nữa là chảy máu cam, nó đang nửa nằm nửa ngồi nên đầu để hơi thấp, bên trong cái váy màu đỏ nóng bỏng là một kháng trống không, một đôi múi đỏ thâm, chùm đen lua tua thưa thớt. Dũng không biết rằng có cặp mắt khẽ liếc nhanh về phía cái cọc của nó và một nụ cười đắc ý.
– Nè, dậy, dậy nằm đây mà ngủ à?
Chú Hoàng ậm ừ gì đó. Dũng mải nhìn cái thung lũng với những hàng cây thưa thớt và… Cô Phượng quay lại, liếc nhìn Dũng hậm hực như nói cho nó biết vừa rồi cô biết nó nhìn gì rồi.
– hê hê hôm nay vui nên anh uống nhiều quá. Mà nè, Dũng, có bạn gái chưa?
– Dạ?
Dũng gãi gãi đầu ngượng ngùng
– Trai gái gì đâu … cháu mới 16 tuổi thôi à
– Nhỏ gì nữa, hồi xưa bằng tuổi cháu chú đã là một đấng phong lưu rồi đó. Sao xã hội ngày càng đi xuống vậy nhỉ
– Vớ vấn, nó mới có 16 đừng xui linh tinh để cho nó còn tập trung học tập nữa
Dũng không thích nghe mấy cái chuyện bạn gái bạn trai này nên đổi chủ đề
– Mà cô chú, em nhà mình đâu rồi sao mấy lần gặp cô chú chưa thấy bao giờ?
Chú Hoàng chợt tắt nụ cười lấy thuốc ra châm, cô Phượng thì ngoảnh mặt sang 1 bên vuốt tóc
– Làm một điếu không?
Dũng lắc đầu nhưng chú cứ đưa tới. Chú đã thấy Dũng có hút rồi. Một làn khói thở ra mang như mang theo một câu chuyện xưa mông lung:
– Vấn đề này…
– Anh…
Một đôi hàng nước mắt trên cặp mắt phượng của cô. Chú Hoàng khoác tay ngăn cô nói. Chú Hoàng chậm kể lại câu chuyện tình yêu thủa ngày xưa, rồi sau đó đến chuyện bản thân họ. Cô chú thật khóe chọn nhau, câu này làm chú Hoàng cười khổ. Cái tên Phượng Hoàng như số mệnh của cả hai, là ở cả hai người.
– Chú không có khả năng sinh con, bác sĩ nói do tinh trùng yếu
Dũng nghe mà đủ cả mặt. Có lẽ do hơi rượu, lại có người nghe nên chú mới thổ lộ cái riêng tư của mình hoặc là do lý do nào khác mà Dũng không biết nữa. Như đoán được ý DŨng muốn hỏi chú nói tiếp
– Cô chú thật khéo chọn nhau… chú đã vậy, cô… cũng vậy
Dũng khó hiểu nhìn cô thì cô quay mặt đi
– Cô cũng vậy…
Chú nhắc lại. Như vậy Dũng hiểu rồi, hai cô chú thật đúng là khéo chọn nhau quá. Không khí im lặng buồn bã phủ đầy những màn khó mông lung. Chợt chú cười phá lên phá tan sự tĩnh mịch
– Ha ha , cuộc đời vẫn đẹp sao, tình yêu vẫn đẹp sao…
Chú bật dậy lắc lư đi tới, Dũng nghi hoặc nhìn theo thì nghe thấy tiếng nhạc, rồi đèn chính tắt, chỉ còn đèn phụ. Chú làm điệu như đang nhảy cùng ai đó rồi đi dần về phía cô:
– Xin phép người đẹp cho kẻ hèn này được cùng em nhảy 1 bản
Cô Phượng cười khúc khích, và thế là Dũng là khán giả, hai vợ chồng cứ vui vể lắc người theo từng cung nhạc. Có cô Phượng là tỉnh táo, chú Hoàng thì có vẻ mềm người rồi, không có cô vịn thì chắc lắc 2 cái là xõng xoài rồi. 2 vợ chồng này thật là, thái độ nhảu như chỉ cần bật kênh là được vậy. Dưới ánh đèn âm u, hai vợ chồng vừa bay nhảy theo điệu nhạc êm ái mà nồng nàn và khúc khích:
– Lão mắc dịch này… làm cái… thằng Dũng…
Tiếng cười húc hích. Dũng nhìn là biết chú Hoàng đã cho tay vào bên dưới cô rồi. Cô thì ngại, nửa đẩy nửa kéo.
– Hoàng ngồi chơi… chú đi nghỉ chút nhé, chú say quá…
Cứ giả vờ. Cô chú thoáng quá, nó còn ngồi đây mà 2 ng đã đi mặn nồng rồi. Chú vừa đi vừa tựa vào tường vừa kéo theo cô làm cô phải đi trước dìu chú. Có vẻ cô cũng không nhịn được. Trong đầu Dũng hiện ra khung cảnh nóng bỏng trong phòng cô chú, những tư thế, những tiếng rên thỏa mãn dâm đãng.
– Ủa?
Dũng nhìn lại đồng hồ, hơi tối nhưng vẫn nhìn khá rõ. Mới có 15 phút mà? Cô Phương ngại ngùng tới ngồi đối diện Dũng. Dũng không nhịn nổi mà nhìn vào giữa hai chân cô, nơi mà chỉ cố một chút là thấy sâu bên trong. Chưa kể bên trong lớp váy đỏ như lửa kia chỉ còn làn da đầy nhiệt lượng. Phượng liếc thấy ánh mắt Dũng thì xấu hổi khép vội chân, tay giữ lấy gấu váy vội cầm cốc nước uống. Trong ánh áng mờ ảo, khuôn mặt ủng đỏ của cô quyến rũ vô hạn, vẻ ngượng ngùng bẽn len khiến máu Dũng sôi trào.
– Xin lỗi cô, cháu… mà tại cô, ai bảo cô đẹp làm chi
Phượng cười hic hic như thiếu nữ hoài xuân. Vẻ ngại ngùng đã nhạt bớt không ít.
– Nói hay ghê, sói ăn thịt cười lại nói ai bảo tại cười thịt thơm.
– Cô nói gì vậy? – Dũng nói nhỏ – Cháu chưa ăn cô mà. Chú đâu rồi?
– Ngủ rồi, lão ta dễ ngủ lắm
– Cô…
Dũng định nói rồi lại thôi. Nghĩ mình hơi đường đột. Phượng chăm chú nhìn cậu nhóc này, khá thú vị. Vẻ lưỡng lự của cậu ta là cô hiêu ngay. Cô cúi đầu, tay vân vê gấu váy.
– Cô hiểu cháu muốn hỏi gì. Cô chú tình cảm thắn thiết mười mấy năm nhưng… khả năng của chú không tốt
– À…
Không khí trở lên hơi ngượng ngùng, Dũng không nhịn được mà cứ liếc nhìn vè phía nơi bí ẩn của người phụ nữ. Thấy tay cô cầm gấu váy kéo xuống thì ngước lên, đón Dũng là cặp mắt u oán như muốn nói “cháu nhìn gì vậy?”
– Xin lỗi cô.
Dũng khẽ dướn người tới giọng nhỏ xuống
– Ban nãy vô tình cháu thấy… cô không mặc đồ lót, nên thi thoảng không nhịn được. Tại cháu tò mò về cái ấy của người phụ nữ. Không phải cháu có ý khinh bạc cô
Cô nghe thì có vẻ thoải mái hơn. Đôi bàn tay thả lỏng cái gấu váy hơn
– Tại cô vô ý quá, thường ngày có mỗi cô chú trong nhà nên không để ý. Hôm nay mời cháu tới mà cô quên…
Dũng cũng dạn hơn, thoái mãi nói chuyện với cô về chuyện thường ngày, về quán Blue của vợ chồng cô.
– Cô! Thật sự là hơi đường đột, cháu muốn hỏi…
– Ừ, đừng ngại, cô lớn ngần này rồi, nếu có con thì cũng lớn gần bằng cháu rồi
– Cô chú cố thường xuyên… quan hệ không?
– Thằng nhóc này, cô tưởng cháu muốn hỏi chuyện về cháu chứ?
Bật giác, giọng hai người càng nhỏ hơn, mơ hồ chỉ 2 người nghe thấy. Theo quán tính mà cả hai hơi nghiêng mình vẻ trước. Không hiểu sao, cô khá hào phóng, có lẽ do cô say?
– Cô và chú yên bình sống qua mười mấu năm với nhau. Cuộc sống thoải mái, hạnh phúc. Của chú khá khiên tốn, và thời gian ngưng tụ không được lâu…
Dùng lại một chút, không gian yên lắng, chỉ có tiếng côn trùng kêu. Có tiếng cô nhẹ nhàng vang lên
– Vì bù đắp cho cô mà chú chiều cô lắm, luôn cố gắng làm cô thật vui. Càng nghĩ tới cô càng thấy thương chú.
– Cô…
Dũng không biết nên hỏi sao để tiếp tục câu chuyện của hai người, thật là! Đang yên tự dưng hỏi cái này, giờ chẳng lẽ không ai nói gì cứ ngồi đây ngắm cô. Cũng được chẳng qua cô là của người khác, không phải người yêu nói, lén ngắm thì được. Không khí trầm lắng tĩnh mịch chợt bị phá vơ. Quãng thời gian vừa rồi cô như trìm vào những cảm xúc của bản thân.
– Cô là phụ nữ, cô bình thường và khỏe mạnh như mọi người. Nói ra cháu không hiểu đâu. Cô cũng có những nhu cầu, những ham muốn của bản thân và…
– Cháu hiểu mà cô. Cháu đã 16, cháu có suy nghĩ của mình, hiểu biết của mình.
– Cậu nhóc…
Dũng bực bội. Ai coi nó còn nhỏ là nó không thích. Nhưng Dũng mỉm cười mắt léo lên một tia sáng
– Cô! Chú đáp ứng cho cô được khoảng mấy phần nhu cầu, một nửa?
– Cậu nhóc tò mò quá đấy… theo như cô … tính toán thì khoảng 1/10 hoặc chưa tới.
– Vậy còn lại?
– Là sao?
– Còn lại cô làm cách nào ? Đi tìm ai đó và…
– Không !
Phượng có vẻ khẩn trương
– Vậy cô….
Phượng cúi đầu, cô cũng không hiểu sao mình lại nói về cái này với tên nhóc này, đã vậy càng nói càng muốn nói nữa
– Cô tự làm… là thủ dâm
– Ôi trời, cháu còn tưởng mỹ ném bom chứ, thủ dâm thôi mà
Dũng nói rất thoải mái. Dũng liếc nhìn cái nơi kia, nãy thì dũng vô cùng yêu thích cái váy này của cô, cảnh xuân lộ không ít mà giờ tự nhiên ghét nó quá
– Cô này, cháu có một yêu cầu, đối với cháu nó vô cùng lớn, mong cô…
Cô nhìn Dũng cảnh giác
– Ừ, không quá đáng là được
Mấy chén rượu làm Dũng mạnh dạn hẳn và làm Phương thêm can đảm hơn, không thì đã không có việc 2 ng ngồi đây nói chuyện giữa ánh đèn mờ ảo
– Cháu là con trai, lại đang tuổi mới lớn nữa… nãy cô chú yêu thương nhau cháu thấy người hồi hộp phấn khích khó tả
– Và…
– Vâng ! Cô có thể giúp cháu… tự phục vụ được không ?
Không khí yên ắng đến sợ người. Dũng vô cùng lo lắng, đến mức không giám nhìn biểu cảm trên khuôn mặt cô nữa. Dũng biết chỉ 1 câu từ chối là từ mai 2 người không dễ nhìn mặt nhau. Dũng thấy cô đứng lên và đi đâu đó, Dũng không dám nhìn nữa
– Đi theo cô vào đây, ngoài này không tiện
Phượng nói nhỏ mà Dũng nghe như sấm bên tai. Đôi chân như mộng du đi theo cô và 1 căn phòng nhỏ gần đó. Có lẽ là phòng dành cho khách, cũng có đủ giường tủ. Cô đã ngồi xuống trước, trong này còn tối hơn, nhưng vẫn có thể lờ mờ thấy rõ. Dũng do dự rồi ngồi gần cô, Dũng không ngời cô sẽ đồng ý, thật kích thích quá. Im ắng một lúc Dũng nghĩ mình nên làm gì đó. Dũng kéo quần xuống rồi nghĩ sao đó thì cởi hẳn ra rồi ngồi hẳn vào trong.
– Cô…
Phượng lại gần hơn và bắt đầu sục cho Dũng, đôi tay này xa lạ nhưng cảm xúc không kém đôi tay hiền hậu của mẹ, còn như mát lạnh hơn. Dũng nhanh chóng ngập vào cơn phê. Bàn tay nhỏ nhắn của Phượng vuốt ve khắp chiều dài thân dương vật của Dũng, từ trên xuống dưới, đến tận hai quả lựu đạn thật nhẹ nhàng nhưng lòng cô không được bình tĩnh như vậy. Cô phải cố nhịn để không thoát ra tiếng kêu kinh ngạc. So với chồng cô, Dũng cường tráng quá. « không biết nó ăn gì mà to dữ vậy ? ». Người cô phát sốt lên với những suy nghĩ dâm đãng
– Sướng quá cô ơi…
– Chẳng lẽ không thì… khỏi làm nữa
Không khí đỡ căng thẳng, hai người cũng mở mồm được
– Cô ơi !
– Gì nữa ?
– Cháu thủ dâm cho cô nhé ?
– Thôi… không cần đâu
Nếu Dũng mà lớn hơn vài tuổi chắc chắn sẽ biết được nên làm gì. Phụ nữ sinh ra là phải bị đè, bị áp bách. Chỉ cần mạnh dạn tiến lên là họ sẽ thuận theo cảm xúc lòng mình. Thấy Dũng tiu ngủi Phượng cũng có phần nuối tiếc, mất mát. Cô bình tĩnh lại, dù gì nó cũng mới có 16.
Những cái sục của bàn tay người phụ nữ thành thục gợi cảm, từng làn hương theo không khí truyên tới làm Dũng ngây ngất. Phượng thấy Dũng bắt đầu phê thì tăng thêm chút điện, mạnh mẽ nắm lấy sục xuống làm Dũng không nhìn được há mồm phun ra tiếng kêu sung sướng.
– Cô ơi, sướng quá, mạnh nữa đi cô
Sự sung sướng cô mang lại cho nó khác với mẹ, đó là bàn tay của người phụ nữ lạ, và đặc biệt là đẹp và gợi cảm. Chỉ cần kết hợp với hình ảnh con hến có lông ban nãy là những liên tưởng vô hạn nảy sinh trong lòng Dũng. Không biết đánh giá, nhưng Dũng cũng mơ hồ đoán ra cô Phượng khá chuyên nghiệp. Những dòng sung sướng đã hóa thành con thác to lớn phụt mạnh, phụt mạnh….
Trong toalet rửa tay, khuôn mặt xinh đẹp ửng đỏ hơi men của Phượng mang đầy vẻ nuối tiếc. Phải chăng cô mạnh dạn tiến tới hẳn đã nhận được một đỉnh cao của cuộc làm tình. Nhắm mắt lại phượng còn vương vấn mãi hình ảnh con chim to lớn kia, lại thầm sao sánh với chồng. Ban nãy tiễn Dũng về cô lao ngay vào phòng thỏa mái thoát ra những tiếng rên rỉ thỏa mãn với hình ảnh những cái đâm thật mạnh thật sâu của cái dương vật khỏe mạnh kia. Những dòng tinh trùng kia không lãng phí mà phụt thật sâu, phụt đầy ắp bên tận sâu trong cô. Cuối cùng cô đổ ập xuống giường với những hơi thở thỏa mãn nặng nhọc.
…