Khám Phá Đảo Hoang - Chương 2
Hai người tới gần hồ nước, Minh thấy phía bên trái thác nước nhỏ có 1 cái hốc, Minh nhìn bà Linsay và nói: “Để tôi vào xem trong đó có thể ngủ khi trời tối không?” Bà Linsay nhìn nó gật đầu.
Rất nhanh, nó tiến vào trong cai hốc đó, phía trong không rộng lắm khoảng chừng gần 5m2, bề mặt hơi lồi lõm, nhưng như vậy là tốt lắm rồi, còn hơn là ở ngoài trời khi đêm xuống. Minh đi đi lại lại rồi nhặt những viên đá lớn để bề mặt bằng phẳng hơn rồi đi ra ngoài. Minh tiến về phía bà Linsay và nói:
– Đêm nay chúng ta đã có chỗ ngủ, bây giờ tôi đi chặt ít lá cây về lót, bà hãy đi xung quanh lượm ít cây khô để đốt lửa đề phòng ban đêm xuất hiện thú dữ.
Bà Linsay nhìn nó với ánh mắt thật ngưỡng mộ, thầm nhủ. Sao cậu bé này lại điềm tĩnh và gan dạ như vậy trong hoàn cảnh như thế này. Nửa tiếng sau, khi trời đã nhá nhem tối, thì Minh và bà Linsay cũng đã nhóm được 1 đống lửa và trải lá bên trong hốc. Minh nhìn bà rồi nói:
– Bà có cần tắm rửa gì thì ra phía sau tảng đá lướn gần thác nước kia mà tắm, tôi không nhìn trộm đâu. Bây giờ tôi sẽ xẻ thịt con sói lúc nãy để tối chúng ta ăn.
Nói xong Minh cầm con dao lên tiến lại xác con sói. Bà Linsay nhìn nó 1 lúc rồi cũng từ từ đi về phía tảng đá lớn. Đúng là bà cần tắm rửa để lấy lại tinh thần, bà cũng mệt mỏi quá rồi. Minh cắt thịt, lột da con sói, Minh thao tác rất thành thục vì cũng có nhiều lần nó tới chơi ở lò mổ của bạn nó, rồi cũng học được chút nghề. Khi Minh xiên thịt vô các cành cây rồi mang lại cắm gần đống lửa, thì trời đã gần tối hẳn, vẫn chưa thấy bà Linsay lên. Nó ngồi xuống, nhìn lại cơ thể dính đầy đất cát, mồ hôi dính trên áo thật nhớp nháp. Rối Minh nhìn về hướng tảng đá cất tiếng hỏi:
– Bà Linsay, bà đã tắm xong chưa? Tôi cũng muốn tắm.
– Ok, tôi cũng sắp xong rồi đây. Cậu chờ chút, nếu cậu không vấn đề gì thì cậu tắm bên phía ngoài đó cũng được. – Bà Linsay trả lời vọng ra.
– Ồ, vậy tôi tắm ngay bờ hồ gần đống lửa vậy. Thân thể tôi bẩn thỉu quá rồi.
Rồi Minh cởi đồ và đi xuống hồ tắm, dòng nước mát lạnh làm Minh cảm thấy dễ chịu. Minh vừa tắm, vừa giặt lại chiếc áo thun, và cái quần Jean, định bụng lát nữa sẽ hong cho khô. Minh đang tắm thì bà Linsay đi ra, bà không mặc gì cả, thân hình quyến rũ với cặp ngực nhô cao, vòng eo không thon lắm nhưng bụng thì phẳng lì, cặp mông căng tròn ngúng nguẩy theo từng bước đi của bà. Làn da trắng ẩn hiện dưới ánh lửa mặc dù trời đã tối. Minh nhìn bà không chớp mắt. Bà Linsay thấy Minh nhìn vậy mà bà chẳng thấy ngượng ngùng gì cả, bà mỉm cười nhìn nó hỏi:
– Ủa, cậu chưa từng thấy phụ nữ trần truồng sao?” Nghe giọng bà hỏi Minh mới giật mình quay đi và lắp bắp:
– Không… không., tại… tại bà… bà làm tôi bất ngờ quá. Sao bà lại không mặc đồ. Chẳng lẽ bà không sợ tôi sao?
– Sao lại phải sợ cậu chứ – Linsay vừa cười vừa nói. – Ở quê tôi có những bãi biển tắm truồng, tôi cũng hay đi ra đó tắm biển. Với lại, quần áo tôi ướt hết rồi, tôi không muốn bị cảm lạnh trước khi hong khô chúng. Và nếu cậu có ý đồ gì đó với tôi thì từ trưa tới giờ cậu đã làm điều đó rồi
– …. Minh tính mở miệng nói gì đó, nhưng lại thôi. Rồi quay lưng về phía bà tiếp tục giặt đồ. Vừa giặt đồ mà thân hình của bà Linsay cứ ám ảnh nó, làm nó giặt đồ thật lâu. Tới lúc bà Linsay cảm thấy nó giặt hơi lâu mới lên tiếng gọi: “Cậu không tính lên bờ sao mà tắm lâu thế? Tôi nướng thịt gần chín rồi đây.” Lúc này nó mới giật mình cầm bộ quần áo che lấy hạ bộ và đi lên. Minh tiến tới gần đống lửa, nhặt hai cành cây và treo quần áo lên. Nó vẫn mặc chiếc sịp, rồi ngồi xuống đối diện với bà. Thân thể trần truồng người phụ nữ làm cho Minh hơi ngượng, nó không dám nhìn chăm chú mà chỉ đảo mắt qua lại cầm lấy cây thịt xiên rồi cúi gằm mặt xuống. Bao nhiêu dòng suy nghĩ chạy trong đầu nó.
Bà Linsay nhìn nó lung túng khác xa với vẻ nam tính khi giết chết con sói mà cười thầm. Rồi bà cất tiếng hỏi nó:
– Cậu tên gì? Năm nay bao nhiêu tuổi?
– Tôi tên Thiên Minh, năm nay 19 tuổi. Còn bà Linsay bao nhiêu tuổi rồi. Nó ngước lên nhìn bà, bà thật đẹp dưới ánh lửa bập bùng.
– Tôi năm nay 42 tuổi, và đã sống ở Việt Nam 7 năm rồi.
– Ồ, bà ở Việt Nam 10 năm rồi ư? Bà làm gì ở Việt Nam? – Cuộc trò chuyện làm cho Minh đỡ ngại ngùng hơn.
– Tôi đến Việt Nam vì chồng tôi trước khi mất là người Việt. – Bà Linsay hơi trầm giọng khi nhắc đến người chồng.
– Tôi xin lỗi. – Minh nói.
– Không có gì? Mà không biết ngày hôm qua xảy ra chuyện gì mà chúng ta lại ở đây? Bà Linsay đổi đề tài
– Tôi cũng không biết nữa. Khi đang ở trên boong tàu tôi chỉ kịp nhận ra là có 1 cái lỗ đen hút chúng ta vào và khi tỉnh dậy tôi thấy mình đã ở đây. Ngày mai khi trời sáng tôi và bà sẽ đi 1 vòng xung quanh đây để xem có người nào sinh sống không? – Minh vừa ăn vừa nói.
Nghe Minh nói như vậy, bà Linsay không biết nói gì hơn. Im lặng cầm xiên thịt lên và ăn. Vì bà nghĩ, mọi chuyện đã xảy ra rồi, nhưng cũng may mắn cho bà là có cậu trai này giúp đỡ trong cảnh rừng thiêng nước độc này. Và cả Minh lẫn bà Linsay theo đuổi dòng suy nghĩ riêng.
Càng về khuya nhiệt độ càng giảm cũng những cơn gió xào xạc làm cơ thể của 2 người lạnh thêm. Minh đưa tay rờ thử quần sao xem đã khô chưa và xích lại gần đống lửa hơn. Bà Linsay cũng vậy. Minh đưa mắt nhìn bà rồi lại quay đi, thật sự nó cảm thấy lạnh, rất lạnh. Nhưng không biết nói sao. Bỗng bà Linsay cất tiếng run lên vì lạnh: “Cậu qua đây ngồi gần tôi chúng ta có thể sẽ đỡ lạnh hơn”
Minh không trả lời, đứng dậy đi lại và ngồi sát vào bà. Làm da của bà thật êm và mịn. Sự cọ xát làm cho Minh cảm thấy ấm hơn. Nó ngồi xuống thì bà Linsay cũng đưa tay quàng qua eo nó, thấy vậy Minh cũng đưa tay chòng qua cổ bà. Gió càng thổi mạnh hơn. Mùi da thịt của phụ nữ làm thằng nhóc của Minh ngọ nguậy trong chiếc sịp. Nhưng Minh cũng không làm gì hơn tay vẫn để trên vai của bà.
Còn bà Linsay thì tay bà càng siết mạnh vòng eo của Minh, có lẽ bà rất lạnh hay là sự va chạm với người đàn ông làm bà thấy rạo rực. Vẫn không ai nói với ai câu nào, Minh mạnh dạn hơn, vòng tay qua vai của bà hơn, các đầu ngón tay đã chạm lên phần trên của ngực, một cảm giác êm ái đến khó tả. Rồi nó nhìn vào mắt bà. Linsay cũng vậy, Bốn mắt không hẹn mà gặp.
Linsay nhìn Minh môi bà hơi hé mở, Minh hôn bà thật nồng nàn, bà cũng đáp lại Minh bằng cách đưa lưỡi rà rà vô lưỡi Minh. Nụ hôn thật cuồng nhiệt như ánh lửa bập bùng. Hai người hôn nhau thật lâu. Minh vừa hôn vừa thấm hiểm bộ ngực vĩ đại của bà Linsay. Cặp ngực thật to và mềm mại. Minh dời đôi môi bà ra, rồi hôn lên cổ bà, lên ngực bà ngấu nghiến. Bà Linsay thở gấp, tiếng rên ư ư cất lên trong cổ họng. Bỗng bà cầm lấy tay Minh lại rồi nói:
– Chúng ta nên vào trong hốc đá, ồi tiếp tục. Nói đoạn bà Linsay đứng dậy cầm tay Minh đi lại phía hốc đá.
Bên trong đã được trải đầy lá cây, tuy không bằng chăn ấm nệm êm, nhưng ở nơi như thế này thì thật tuyệt với 2 người lắm rồi.
Bà Linsay nằm xuống, đưa hai tay lên như muốn Minh hãy ôm lấy bà. Không để đợi lâu hơn. Minh chồm xuống hôn môi bà, Bà ghì chặt lấy Minh. Đôi tay bà tham lam vuốt ve mạnh mẽ trên lưng Minh. Linsay nâng người ghì sát vào ngực Minh. Bà thèm được cọ sát da thịt bà nứng lắm rồi từ khi bà nhìn thấy cặc Minh sau cái sịp lúc Minh đi từ dưới hồ lên. Và khi Minh rời khỏi vòng tay bà để cởi bỏ nốt chiếc quần thì nét mặt bà thật đê mê ham muốn ngay chứ không phải đợi chờ bà không thể chờ đợi lâu hơn nữa.
Sơn nhìn bà mỉm cười, hay đúng hơn là ngắm người đàn bà đang chờ đợi đang thèm khát nhục dục, Một người đàn bà thật đẹp và hoang dã khi đang thèm tình. Cái hình ảnh này Minh nghĩ là đẹp nhất trong những cái đẹp. Minh tụt quần ra và con cu nó hoàn toàn tự do ngỏng cao ra ngoài. Minh leo lên người bà và Linsay đã dạng háng sẵn ra chờ đợi. Hai tay bà lập tức vồ lấy cái của quí kia – cả hai tay áp vào nó mà vuốt ve khiến nước nhờn trong suốt trào ra nơi đầu lưỡng bóng loáng. Nắm lấy nó, bà hướng đầu buồi của Minh nhằm vào *** mình mà kéo lại. Không biết vô tình hay cố ý mà cái đầu khất cứ cọ cọ chạm vào rồi lại lướt qua cái rãnh trơn ướt lách hai mép thịt mở ra rồi lại trượt qua phía trên cứ như vậy đến mấy lần như vậy (do tối quá hay bả muốn kích thích ta) khiến bà rên rỉ vô nghĩa:
– Oh oh, ớh ớh. . ư. . ư!! ah… ah… !!!
Rồi Linsay giữ chặt đầu khất nơi cửa mình và quắp chân kéo mông Minh xuống. Cái cảm giác khúc thịt cứng gân guốc của chàng trai trẻ đang từ từ tiến sâu vào trong khiến bà lịm người đi vì sướng. Đê mê, bà vít chặt Minh xuống để cảm nhận một cách hoàn toàn cái của quí kia chật ních ngâm trong *** bà. Nó to thế và dài. Giây phút này bà sẵn sàng đánh đổi tất cả để được cùng Minh tận hưởng đến tận cùng khoái lạc trên hòn đảo hoang vắng này. *** bà co thắt giật bóp như nhay mút thít chặt cái lấy con cu của Minh làm nó suýt không chịu nổi mà phụt tinh trùng ra.
Cái đầu khất dừng lại nơi cửa lỗ nhấp nhấp tác động vào nước nhờn cùng cái mép lỗ tạo ra tiếng lép nhép lép nhép nghe vô cùng hoang dại dâm dật. Minh nhấp Không nhanh, không mạnh nhưng những đường đưa thật dài thật sâu thật đều kia Làm cho bà Linsay rên rỉ không ngớt. Linsay ban đầu còn dướn theo nhịp đưa như muốn được giập mạnh hơn nhanh hơn; nhưng chỉ một lát sau bà mặc kệ chân bà quắp chặt lấy mông Minh mà đu cả người lên người Minh
Tiếng rên rỉ trộn lẫn với sung sướng:
– Ớh! ơ ơ… Tôi ra!!! ôi Sướng quá!!! ôi to thế! ơh… ơh…!
Cuối cùng thì Minh cũng không thể giữ lâu hơn được nữa Minh cũng sắp ra. Nó rút ra khỏi *** bà giương cao bắn từng đợt tinh trùng phọt cao, xa khắp bụng, ngực và cả nên cổ nên mặt Linsay.
Minh phủ phục xuống ngực bà thở hổn hển. Đây là lần làm tình mà Minh cảm thấy sung sướng nhất từ trước tới giờ. Hai người thiếp đi trong khi tinh dịch vẫn dính trên thân thể.