Kém duyên - Chương 7
– Alo…N hả…..hôm nay bận gì không
– Chủ nhật mà…bận gì đâu…chắc ở nhà ngủ..hihi
– Lại ngủ….tới nhà K chơi….nhớ N quá à huhu
– Haha…ok chút ra đón N
sau hơn 30p thì em tới, hôm nay chủ nhật nên mấy ae trong phòng tôi đều có mặt ở nhà. Tôi dẫn em đi chợ nấu cơm ăn xong thì phải đi lượn chứ có người ở nhà không làm ăn gì được hehe……hết đi cafe lại đi lượn công viên cuối cùng khi đến bờ Hồ thì trời cũng bắt đầu tối…..mục đích tới đây cũng chỉ là để ăn kem….còn gì tuyệt hơn khi ăn kem vào mùa đông . Vào quán kem ngồi ăn…chúng tôi đút cho nhau ăn như những cặp tình nhân thực sự. Rời quán kem đi vòng quanh bờ hồ, tôi mua 1 bông hồng cầm trên tay, em hỏi:
– Mua tặng ai đó
– Đang đi tìm đây….nhìn thấy gái xinh thì tặng, nhiều gái xinh quá hihi
Ngồi xuống ghế đá, trong tôi đầy ắp suy nghĩ…..có nên nói ra không??? đây là lúc thích hợp hay chưa??? liệu em có đồng ý hay không????……. lấy hết can đảm tôi nói: “N này, thời gian qua tình cảm của K thì N cũng hiểu được phần nào rồi….từ ngày hôm nay hãy để K được quan tâm N hơn, quan tâm với tư cách là người yêu….đồng ý làm bạn gái anh nhé”
Tôi đưa bông hoa ra trước mặt em và chờ mong câu trả lời. Cứ ngỡ rằng em sẽ nhận lời và chúng tôi sẽ có một nụ hôn thật say đắm để bù đắp lại tình cảm tôi dành cho em những ngày tháng qua nhưng không……em không nhận bông hoa từ tay tôi…….tim tôi như ngừng đập còn em thì im lặng không nói gì chỉ nhìn tôi sau đó lắc đầu
– N xin lỗi
– Tại sao chứ???? Tôi gắt lên….mọi người xung quanh bắt đầu chú ý
– ……..
– N không có tình cảm với K à…những ngày tháng qua là gì đối với N
– N xin lỗi………..
Tôi thấy bị tổn thương…..thực sự lúc đó vừa ngượng vừa nhục…mọi người nhìn vào sẽ nghĩ rằng thằng này tặng hoa mà con kia nó không nhận….mày nhục lắm con ạ…..vâng và đúng là tôi thấy nhục thật……đứng dậy vứt bông hoa xuống đất cúi đầu bước đi thật nhanh để lại em ngồi đó trong đêm mùa đông lạnh giá……….khóe mắt tôi đã thấy cay cay, trong lòng đau nhói……tôi bước đi như kẻ vô hồn, ngồi xuống một chiếc ghế trống nhìn về phía em…….em kia rồi, một bóng dáng thân quen, em vẫn còn ngồi đó, em ở ngay đó mà sao tôi không thể đến bên và ôm em vào lòng……………………………………..
em đi ngang đời anh……như gió mây qua trời
đưa đôi tay nhưng không thể với lấy
vào lúc này đây tôi chỉ biết đứng từ xa nhìn em….không biết em có hiểu được tâm trạng của tôi lúc này không, còn em…em đang nghĩ gì, tại sao lại từ chối tôi như vậy……..hàng ngàn câu hỏi diễn ra trong đầu tôi. Mặc dù rất giận nhưng tôi không thể bỏ em một mình ở đây được……..chờ em leo lên chiếc xe buýt tôi mới lê từng bước chân ra về………bỗng:
– Bạn gái đâu mà đi một mình thế em (một chị gái chạy tới)
Vừa nói chị vừa đưa 2 gói tăm vào tay tôi, chưa kịp nói gì thì chị lại nói tiếp:
– Mua giúp chị, ủng hộ người khuyết tật……50k thôi em ạ
Cuộc đời còn gì tồi tệ hơn không…sinh viên nghèo đã đành, mới bị lừa tình còn bị lừa tiền . Thôi thì đành móc túi ra vậy……..
Là con người thì nên biết đùm bọc và bảo ban nhau lúc cần thiết, mặc dù nhiều khi ra đường tôi vẫn bị bọn vé số, bọn bán tăm dạo nó lừa…..như hôm nay….. nhưng tôi nghĩ người ta cũng vì cộc sống nên tôi cứ để người ta lừa. Cứ coi như mình làm phúc vậy.
Sau buổi hôm ấy dường như em lại quan tâm tới tôi hơn, em chủ động nhắn tin với tôi nhiều hơn….có lẽ em sợ tôi buồn chăng, tôi thì không cần sự thương hại từ em…tôi có lòng tự trọng của riêng mình nên những tin nhắn từ em tôi chỉ xem và ít trả lời. Người ta thất tình thì tìm đến bia rượu và khói thuốc….còn tôi thì không, nghĩ đến bản thân, nghĩ đến bố mẹ……chẳng việc gì phải tự hành hạ mình như vậy, nhất là lại vì một người không xứng đáng……tôi tìm đến gym các bạn ạ (không biết có ai như vậy không)……hằng ngày tôi lấy nó như một thú vui cho riêng mình. Đơn giản là vì tôi muốn thay đổi bản thân, biến mình trở nên đẹp hơn để mỗi khi soi gương đến mình cũng phải thấy đẹp chứ không cần phải người khác (hơi ảo tưởng thì phải )
Một thời gian sau bố em ốm nặng, em phải đi làm thêm…..nghĩ đến tôi lại thấy thương em nhưng cũng chẳng làm được gì, người ta có là gì đối với mình đâu. Tôi cũng đoán được rằng em từ chối tình cảm của tôi vì đã yêu người khác nhưng tôi không thể ngờ được là người đó còn tới trước cả tôi. Mãi về sau này tôi mới biết được là trước khi tôi quen em thì em và người đó đã yêu nhau rồi nhưng tại sao em vẫn dành sự quan tâm cho tôi và khiến tôi phải đau khổ. Để rồi sau này khi yêu ai tôi đều so sánh người đó với em, tìm kiếm một thứ gì đó chăng….có ai từng nói với bạn rằng khi yêu người cùng tuổi thì con trai thường là người trẻ con và kém trưởng thành hơn không ???…… và tôi thấy đó là đúng
Vào thời gian sau khi chị Phương đi, tôi đã thi đậu ngôi trường mình mong muốn. Sau 6 tháng huấn luyến tân binh trở về……đó là một dịp tết. Nói cho anh em hiểu là trong 6 tháng đó tôi gần như cách biệt với thế giới bên ngoài, đến liên lạc với bố mẹ còn khó khăn, sống trong môi trường quân ngũ nên đành chấp nhận. Ngày trở về, nhìn tôi mẹ đã không kìm được những giọt nước mắt…..nhìn thấy đứa con trai ngày nào bây giờ đây đã thay đổi quá nhiều chỉ trong vong nửa năm…..đầu cắt trọc tóc 3 phân, da đen, người gầy…tôi bị giảm 6 cân so với lúc trước nhưng được cái cứng cáp và ăn nói thì chững chặc hơn rất nhiều.
Mời thằng bạn tới dùng cơm và nó cho tôi biết là bố em đã mất……suy nghĩ một hồi tôi quyết định đến thắp cho bác nén nhang và thăm em luôn. Bước vào nhà trong sự ngỡ ngàng của em….vâng!!!! em nói là không nhận ra tôi vì thực sự vẻ bề ngoài tôi đã thay đổi quá nhiều nhưng em đâu biết là trái tim tôi vẫn chưa hề thay đổi. Còn em thì vẫn xinh xắn như ngày nào, thậm chí còn trắng và mặn mà hơn trước nữa. Thời điểm đó tôi vẫn chưa biết em có người yêu. Vừa thắp hương tôi vừa khấn….. “mong bác phù hộ cho cháu và con gái bác sẽ thành đôi….nếu được thì năm nào cháu cũng tới thắp hương cho bác” ………..tất nhiên là tôi chỉ nói nhỏ và mặc dù đứng bên cạnh nhưng em không nge được
Ngày tôi hết phép tết lên đường là đầu tháng 2, tôi muốn tặng em một món quà gì đó. Chuẩn bị hộp quà rồi nhờ thằng bạn giữ hộ đến đúng ngày 14/2 thì đưa cho em. Hộp quà trong đó có một chiếc khăn len, một chiếc đồng hồ và 2 tấm hình của tôi kèm theo dòng chữ tôi gửi em “ Hãy cứ yêu người khác nếu em muốn… nhưng anh sẽ trở về và cướp em khỏi tay người đó”….không biết tại sao tôi có thể viết ra được dòng chữ buồn cười vậy nữa (đúng là ngu thật), người ta nói khi yêu thường hay bị ngu là vậy…..bây giờ nghĩ lại mà cười không nhặt được mồm…………và quả thật 1 tháng sau thì em công khai người yêu trên fb……thấm thía câu nói “khăn chia giày lìa”…………….