KẺ LIỀU MẠNG - Chương 90
Đang say, nhạc lại hay. Kéo con bé vào đứng trước mặt, ôm luôn vào eo, tựa cái cằm lên vai rồi đong đưa theo nhạc. Lâu lắm rồi tôi mới gần gũi cái My từ cái lần đầu tiên trong quán Karao. Cái My cũng cầm lấy bàn tay tôi đang để trước bụng nó mà lắc cái mông cà vào phía sau nơi có con ku của tôi. Được một lúc thấy cái My cầm cái điện thoại đang đỏ đèn rồi ngoảnh lại nhìn tôi. Tôi hiểu ý buông tay để con bé ra nghe điện thoại. Lúc vào thì không phải một mình nó mà đi cùng một con bé xinh đáo để. Cái đầu tiên ân tượng đối với tôi là anh mắt sắc lẹm, cái mũi cao, trong anh dèn vũ trường thì chưa dám chắc nước da thế nào nhưng công thêm cái thân hình, cặp vú bốc lửa toát ra từ chiếc áo hai dây và chiếc quần sọc bò tràn đầy sức sống thì phải khẳng định là đẹp. Chiều cao chắc cũng xấp xỉ Phương Anh của tôi. Mà phải nói, con gái Quảng Ninh ở gần đống Than mà sao họ có nước da trắng và khuôn mặt đều đều nhau như chẳng ai xấu cả. Hay là tôi uống nhầm rượu trên Móng Cái về nên hoa mắt. Mẹ tổ cha cái thằng tàu.
My ghé tai tôi và mấy đứa giới thiệu là bạn thân của nó. Tên Thu. Làm việc và sống ở Quảng Ninh. Hai đứa là bạn thân từ bé.
Thấy cái Thu vào là mặt mày anh em khác hắn, gái lạ có khác. Kể cả thằng cha bạn Thu đi cùng người yêu cũng thể hiện ra mặt. Từ lúc có con bé thu, tôi thấy hình như mình đã tỉnh rượu. Nghĩ thầm, ở nhà mà có con này ngồi ở cổng, mỗi lẫn đi uống rượu về thấy nó mà khoan khoái thế này thì khác gì uống sừng tê giác. Tôi cầm ly rượu kêu anh em cạn và không quên đưa cái ly chúc nhân vật chính cho đêm nay. Không ngờ, em nó là một cây rượu hạng nặng của bàn chúng tôi. Nhìn em cũng vui đáo để.
Con bé cười với tôi làm tôi như điện giật, không hiểu ông bà già sao lại sinh ra cái thằng đã trời đánh mà lại dâm dê, còn đa tình nữa mới chết chứ. Bao nhiêu tật xấu ông trời ổng nhét vào con người tôi hết thì phải. Con bé Thu nhón chân ghé tai hỏi:
– Anh tên gì nhỉ? Anh là bạn của My à?
Tôi thì tiếc hùi hụi. Nếu nó hỏi thẳng mẹ là anh đẹp trai lắm, con ku ai anh dài bao nhiêu phân, anh ở Khách sạn nào có phải thiết thực hơn không. Bố không phải là bạn nó không lẽ bố là kẻ thù của nó à. Đứng đây làm chó gì.
Ghé sát tai Thu tôi phả luôn hơi rượu vào cổ.
– Anh Tên Nam. Gái Quảng Ninh còn ai xinh như em nữa không, anh chuyển về đây sống luôn.
Thu biết tôi nói đùa nhưng vẫn cười toe toét.
– Gớm, trên Hà Nội thiếu gì gái đẹp mà xuống đây mò mẫm. Mà ở đây ai là người yêu con My vậy anh?
Chết rồi, nói không có cũng dở, nói có cũng dở. Biết nói sao cho hợp lý đây. Ánh sáng của lối thoát le lói khi nhìn thấy mặt thằng chó Gà đang đút tay túi quần mặt lạnh tanh kiểu nguy hiểm. Tôi chỉ tay vào mặt con khỉ đột.
– Anh này em. Nó là Kiến trúc sư đấy.
Tôi cười ngặt ngẽo khi nhớ về tình huống lúc chiều.