KẺ LIỀU MẠNG - Chương 87
Nghĩ đến đây tôi thấy cuộc đời nó khốn nạn vô cùng. Tình cảm nó khốn nạn vậy đấy các bạn. Nhiều lúc vì cái tình, vì sự quen biết mà mình có thể sẽ lơ là đi sự cảnh giác với những gì đối diện mình. Tôi chắc chắn một điều, ở trên đời này chỉ có bố mẹ mình là mình không cần cảnh giác thôi. Chứ đừng tin tưởng bố con thằng nào cả.
Nếu Lỡ ông bà già có lừa dối mình, lợi dụng mình nữa thì cái đó là vì số phận trời đánh của mình rôi, đừng trách người sinh ra mình. Họ có quyền sản xuất ra mình thì có quyền ném mình vào thùng rác. Lúc chính người thân đẻ ra mình mà lừa dối mình, bán rẻ mình nữa thì chúng ta cảnh giác làm cái đầu buồi gì với ai nữa mà mệt.
Rồi đến trưa tôi lại gọi sang tiếp cho con nhóc. Nó bất ngờ vì hôm nay tôi gọi dồn dập. Nhưng tôi vẫn khéo léo nói chuyện để nó không nhận ra được chuyện gì khác là việc tôi nhớ nó, mà đúng hơn là nhớ cái múi mít Việt xuất khẩu sang châu âu.
Đẩy câu chuyện sang một hướng khác, tôi đành lừa con nhóc muốn hẹn chị Dâu khi về Việt Nam gặp để nói chuyện về chuyện Tôi và nhóc. Nhưng con nhóc bảo chị đang chuẩn bị ra sân bay để chuẩn bị về việt nam, nghe bảo lão Cường đang ốm. Không có người chăm sóc thằng bé.
Tôi hiểu ra vấn đề, bà chị dâu đang dấu con nhóc. Trước mắt tôi đã yên tâm về con nhóc. Còn chuyện lão Cường bị bắt, đấy là số phận của Lão. Chắc lão làm cái nghề này lão đã biết cái kết nó sẽ diễn ra. Các bạn biết đấy, những ông trùm Ma tuý sau khi bị bắt và nhận án tử hình rất ít người xin được giảm án. Một mặt vì họ biết không được, một mặt vì biết trước đây là cái giá của sự giàu có.
Những ngày sau tôi vẫn ăn, vẫn chơi vẫn làm việc nhưng không thể nào thôi nghĩ về con nhóc, thương nó vô cùng mà chẳng biết lấy ai để vỗ về an ủi. Tôi thèm khát cái mái tóc óng mượt của nó, thèm khát cái mùi thơm nhẹ nhàng của da thịt con bé. Tôi chỉ muốn được ở bên nó dù chỉ là lau nước mắt cho nó. Tình dục đối với tôi lúc này không còn quan trọng lắm.