Kẻ Được Chọn - Chương 3
Chương 3 : Khó Khăn
Dải đất miền Trung đầy nắng và gió , chịu thời tiết khắc nghiệt nhất cả nước cứ vào mùa mưa ngoài biển lại kéo vào những cơn siêu báo khủng khiếp , xuất hiện những dòng nước lũ kinh hoàng cuốn trôi đi tất cả : vật chất , tài sản , cuộc sống ấm lo , cuốn trôi đi hạnh phúc , quyền được sống , xoá đi ước mơ khát vọng của bao người … Mùa mưa đã khó khăn vậy ; tuy nhiên khắc nghiệt nhất vẫn phải nói đến mùa khô với cái nắng nóng thiêu đốt lên cao , dãy Trường Sơn giờ đây chẳng khác nào được ví như Hoả Diệm Sơn trong Tây Du Kí …
Thời tiết những ngày này khô hanh và nóng , nhiệt độ tăng kinh khủng trên 40°C , mặt trời như lúc nào cũng trên đỉnh sào vậy không một bóng mây , những cơn gió Lào thổi to mang theo hoả khí xen vào mọi ngóc ngách tìm vật bén cháy cùng nhau hâm nóng , nổi lên ngọn lửa ; giờ đây không phải là cuốn trôi thay vào đó là sự thiêu dụi tất cả bằng hết , hoá mọi thứ vào hư vô để một đóng tro tàn về với đất …( Hoả hoạn , đặc biết là nạn cháy rừng ) … Chẳng phải ai cũng thích nghi được môi trường khắc nghiệp này đặc biệt còn là một đứa trẻ .
Một thân ảnh lôi thôi lếch thếch , áo cọc quần dài đi giữa đường cái lớn xung quanh là những tiếng ồn ào xe cộ tan tầm chiều , đầu tóc sẽ xoại , da đầu chảy mồ hôi quá nhiều khiến tóc bết lại .
Ánh nắng chói trang chiếu vào khuôn mặt non nớt trắng bóc trước kìa giờ đã thành đỏ bừng với những mồ hôi chảy từ trên chán xuống ; cố thở ra hơi chút Dương đưa tay nắm lấy một phần áo đã ướt sũng một mảng lên lau mặt và phần cổ ; mùi hồi chẳng dễ chịu tí nào nhưng vẫn còn đỡ hơi cái mùi của những xe cộ thải ra khói bụi kết hợp với cái mùi bốc hơi của mặt đường cái nhựa lên …
Nó làm cái mũi khô hạn nhỏ nhỏ đỏ âu của Dương hít thở không thông khó chịu đến cực điểm ; phải người nào từng hít và ngửi quá mới cảm giác được nó kinh khủng như thế nào .
Cố động viên bản thân :“ sắp đến công viên được nghỉ rồi ” . Dương lê bước chân lệnh lạng khó đi , mù bàn chân đau rát đã xuất hiện những mọng nước do bị phỏng bởi nhiệt độ mặt đường nhựa quá cao một đôi dép chẳng thể nào chịu được …
Cơn gió thoáng qua không làm Dương giải nhiệt trên con đường khó khăn mà còn khiến Dương thêm ngột ngạt , làn da ngăm ngăm do cháy nắng nay được gió mài qua càng thô rát thêm …
Trải qua chút khó khăn đi đứng cuối cùng thấy chút hi vọng khi xuất hiện trước tầm mắt Dương hàng cây xanh bên hồ . Dương vui mừng vì không cần phải đi xa đến công viên , ở chỗ này cũng được , đôi chân như lấy đâu ra sức lực mà bước nhanh về phía chiếc ghế đá .
– Bịch….
Chẳng cần biết ghế có sạch hay bẩn Dương ngồi xuống thở dốc :
– Hít hà hít hà…..
Như cá gặp nước tung tăng bơi lội , cái mũi như thông thoáng hơn Dương cố gắng hít thở không khí trong lành khi thoát được cái mùi khinh dị đó … Ngồi thở một lát , có vẻ dưới tán cây đã lành nhiệt độ thân thể của Dương giảm bớt hơi trước tuy nhiên do mất nước quá nhiều từ trước làm trong miệng và cổ họng Dương đăng đắng khô không khốc …
Đôi mắt to láy nhìn chằm chằm ra cái hồ nước , Dương suy nghĩ muốn lao xuống đó thoả thêu uống và tắm tát nhưng nhìn thấy hồ nước nổi lên mấy cộng rác thải , nước hồ đen kịt kiến Dương đành nhịn xuống … Chán nản , Dương lắc lắc đầu nhìn trái phải , trên dưới mà thế nào lại phát hiện nửa chai nước Lavie dưới gầm ghề .
Ông trời có vẻ vẫn còn thương hắn , Dương mừng rớt nước mắt như nhìn thấy báu vật vậy , nhìn ngó nghiêng xem có ai thấy không dù sao cũng không phải của mình nên hơi ngại … Xác định xung quanh yên tĩnh , cậu bén lén cầm lên tu ừng ực , Dương thề dù chai nước này có bẩn bẩn tí do người nào xúc nước miếng vào thì cậu vẫn lốc …
Vùng đất khô cằn hạn hán lâu năm nay được mùa nước lũ về làm dịu nhẹ , sức sống lại ươm mầm … Thoả mãn Dương thở hắt khi uống hết chai nước .
Một tiếng rẽo từ đầu phát ra :
– Ục ục…
Khát thì đã giải quyết rồi nhưng cái đói vẫn chưa giải quyết xong , cái bụng đau tháu tháu nhói , Dương cố dùng tay xoa xoa cho bớt đau nhưng càng xoa càng đói … May mắn có được nước chứ làm sao có đồ ăn được , Dương chán nản cái đầu ngửa lên trời mông lung suy ngẫm lại liệu quyết định bỏ nhà đi bụi có quá sai lầm hay không đây .
Thường ngày ở nhà tuy bố nghiêm khắc tí nhưng được lo cơn ăn áo mặc , chẳng bao giờ chịu cái cảnh đói , nắng gió thế này cả , lang thang đơn độc đi không chỗ về … Thoáng chốc một loạt câu hỏi của Dương về nhà : “ Giờ Bố có nhà hay không ?…… bố làm gì có nhớ mình không ? ….. Liệu giờ này về nhà có được không ? …..” . Tuy nhiên rất nhanh Dương đã bác bỏ những câu hỏi mà thay vào đó suy nghĩ của một đứa nhóc tuổi dậy thì cố chấp : “ Mà thôi không về , mình đã bỏ nhà ra đi rồi quyết chí kiếm được thật nhiều tiền về cho Ông bô biết mặt mới phải ” .
Cổng cố lại tư tưởng , Dương bình tâm nghĩ bước tiếp theo :
– Haizz , nghỉ tí rồi đi kiếm gì ăn .
Gió thổi từ hồ vào mang theo hơi ẩm , bóng dâm mát của cây xanh , tiếng gió và tán cây đung đưa một âm thanh dịu nhẹ êm tai ; bỏ đi những tiếng ôn ào , xe cộ khiến Dương lim dim mắt ngủ .
Trong cơn mơ Dương lại nhớ như in những gì hai ngày đã trải qua , sướng có khổ có , vui buồn , nhiều khung bậc cảm xúc … và chắc chắn cả đời này Dương sẽ lưu lại kỉ niệm 2 ngày qua .
Sau khi để lại bức thư bỏ nhà đi bụi , Cu cậu vừa đặt chân ra cửa cổng thì mới ngớ ngớ ra giờ vấn đề phải đi đâu … Đối với một đứa trẻ chưa đi đâu đi đó thì nơi hàng ngày Dương đến chơi chỉ có : nhà dì Hằng bên cạnh , sân bóng, nhà Trường , quán net,…
Nhà dì Hằng tất nhiên là không được rồi , sân bóng thì chẳng có đứa ma nào vì chúng nó bận đi học , đến Trường thì bị đuổi còn gì , tính đi tính lại Cu cậu theo đến quán điện tử rồi làm gì thì tính sau và là thế là Cu cậu vào Net cắm qua ngày trải nghiệm bộ môn cày quốc , những pha PK đỉnh cao của Game VLTK . Như Albert Einstein tìm ra thuyết lượng tử , Dương thấy được sự khác biệt giữa thằng cày chay và thằng nạp , khát khao mơ tưởng sở hữu acc khủng . Chứng kiến bọn làm game sáng tạo ra một loại Kotex mới ưu việt hơn giúp chị em chống tràn những ngày đến tháng … Được trải nghiệm thú vị cuộc sống của các dân hệ Net cày cuốc game xuyên đêm suốt sáng , được trải nghiệm cuộc sống sinh tồn khó khăn hơn cả giữa rừng rú khi ngủ ghế , ăn mì tôm sống , uống nước lọc qua ngày …