[Kể chuyện] Vì em xứng đáng - Chương 9
Tết năm nay, cũng như mọi năm, bố mẹ tôi vẫn bận bịu với việc lễ Tết và trả lễ, một số chỗ không quan trọng hoặc quan hệ của tôi thì tôi đã đi sớm, công việc cũng không có công trình nào chậm tiến độ, nên năm nay tôi quyết định cho nghỉ Tết sớm để anh em thợ có thể về quê đón Tết cùng gia đình. Chính vì vậy, bắt đầu từ ông công ông táo tôi bắt đầu rảnh, đã tưởng sẽ có nhiều thời gian với Nhung đi sắm Tết thì con bé Ngọc lại quấn lấy Nhung gạt tôi sang một bên.
Thế là tôi cũng mặc kệ, đến rủ bố vợ tôi đi câu, bố vợ tôi đặc biệt ham thích câu, đã mấy lần tôi hẹn đi cùng mà bận quá nên chưa đi được. Mang theo bộ đồ cắm trại, các dụng cụ dã ngoại, tôi đến đón bố vợ tôi cũng chẳng hẹn trước vì tôi biết ông cũng chẳng có việc gì, có thì cũng chỉ trở mẹ vợ tôi đi sắm Tết. Chú Thiết cũng đang cũng bố vợ tôi ngồi uống chè ở sân nghe thấy cũng đòi đi cùng, còn rủ thêm cả chú Hòa và không quên ôm theo một bình rượu của bố vớ tôi.
Địa điểm câu do bố vợ tôi chỉ, nằm sâu trong hồ thủy điện phải thuê thuyền để bơi vào. Việc chuẩn bị mồi bả do bố vợ tôi và chú Thiết phụ trách, tôi và chú Hòa dựng lều đào bếp chuẩn bị căn cứ để ở cho đến khi bố tôi săn được hàng như ý. Hàng ngày, nhà thuyền sẽ cho thuyền ra để cung cấp như yếu phẩm, nên ở bao lâu cũng được. Như ý bố vợ tôi thì có vẻ Tết cũng kệ, nhưng tôi đoán chắc cũng chỉ tối đa ba bốn ngày là cùng vì mẹ vợ tôi và Nhung vài tiếng lại gọi một lần để kiểm tra, dặn dò.
Phải nói câu cá cũng phức tạp, bố vợ tôi dùng nguyên một đêm để theo dõi các điểm xung quanh sau đó mới quyết định chỗ để đổ mồi dụ và mất thêm một ngày để cá quen ở mới bắt đầu hạ cần. Bố tôi và chú Thiết thay nhau canh, mà bố vợ tôi canh là chính, còn chú Thiết thì lúc thì uống rượu, lúc thì kéo tôi hoặc chú Hòa vào bàn cờ.
Tôi coi như được đi nghỉ dưỡng, chỉ là thời tiết quá lạnh nên không bơi được, lúc nào thích thì mang cái cần câu tay thả xuống cái ổ mà bố vợ tôi đã tạo để câu tay, khoái trá khi câu được con cá to, lúc thì xiên một xâu thịt nướng ở đống củi lúc nào cũng đỏ lửa sau đó nhấm nháp với lon beer hoặc làm chén rượu thuốc, com nước đã có chú Hòa lo. Đôi khi đến ngồi cạnh bố vợ tôi để nghe ông hào hứng kể chuyện kinh nghiệm đi câu, đã hơn một ngày mà bố tôi vẫn chưa được giật phát nào, như bố nói chỉ thêm một ngày nữa khả năng sẽ bắt được và chỉ cho tôi những quầng tăm ngoài xa mà tôi cũng chẳng nhìn ra manh mối.
Nhung bắt đầu sốt ruột, tôi mới đi hai ngày, cô đã gọi điện nỉ non vì nhớ tôi, làm tôi cũng nhớ cô cồn cào, chỉ là đã hứa với bố nên tôi cũng chẳng thể cưỡng ép để về sớm. Nhung hứa khi tôi về sẽ không để tôi ở nhà một mình nữa, rằng cô biết sai rồi, làm tôi nở từng khúc ruột dù tôi đi chơi không phải giận dỗi cô, tuy cũng một phần vì cô.
Đến chiều ngày thứ ba, cuối cùng bố tôi cũng được giật và vật lộn mấy tiếng để kéo con cá đen trũi lên bờ, con cá phải mười mấy cân, dài hơn một mét đã được an toàn xích trong nước. Chuyến này đi thu hoạch không tệ, ngoài con mà bố vợ tôi săn được, cũng còn thêm mấy con trắm và chép vài cân một con đều được xích dưới nước. Chúng tôi quyết định hôm sau sẽ về.
Cá mú tôi chẳng quan tâm, về đến nhà bố mẹ vợ, tôi vội vàng đi tắm và thay bộ quần áo mới, rồi chạy lên phòng Nhung ôm chầm lấy cô, ngấu nghiến hôn cô để phát tiết sự nhớ nhung của tôi. Sau một hồi thưởng thức đôi môi mềm mại của cô, nỗi nhớ của tôi cũng đã được phát tiết, tôi bắt đầu thấy buồn ngủ, chú Thiết ngày khủng khiếp khiến tôi chẳng đêm nào được ngủ ngon.
– Em phải ôm anh để anh ngủ một lát.
Con buồn ngủ ập đến rất nhanh làm tôi không cưỡng lại được, cầm tay Nhung đi đến cái giường ấm áp của cô, vừa ngã mình xuống đệm tôi đã ngủ luôn. Lúc tôi tỉnh dậy, đầu tôi đang gối vào đùi của Nhung, bàn tay cô đang vuốt ve tóc tôi, đôi mắt của cô đang âu yếm nhìn tôi. Tôi mỉm cười nhìn cô rồi xoay ôm ngang eo, đầu rúc vào bụng cô hít một hơi sâu mùi hương cơ thể của Nhung. Một cảm giác thư sướng, hạnh phúc tràn ngập trong người khiến tôi có cảm giác ngộp ngộp.
– Anh ngủ mấy tiếng rồi?
– Mới hơn hai tiếng thôi.
Bàn tay cô vẫn vuốt ve mái tóc của tôi.
– Anh mệt lắm à? Em cũng chưa đi câu lần nào, nhưng mà mỗi lần bố đi về, đều phải ngủ bù.
– Không, anh toàn chơi ấy mà, tại chú Thiết ngáy to quá nên chẳng ngủ được. Em nhớ anh nhiều không?
– Nhiều, lúc nào cũng nhớ anh.
– Anh cũng nhớ em.
Dụi dụi đầu để đẩy cái áo lụa mặc nhà của cô lên, môi tôi hôn lên làn da mịn màng của cô, đưa cái lưỡi ra liếm lên đó, bụng cô run lên nhè nhẹ, hơi thở của cô có chút dồn dập.
– Anh … anh … ơi. Đừng mà … em không chịu được… Xuống nhà ăn cơm đi …
Giọng cô rên rỉ van lơn, tôi cũng dừng lại vì sự ham muốn đã chuẩn bị cháy lên. Ngẩng đầu lên nhìn khuôn mặt hồng rực của cô, tôi nhổm người hôn lên môi cô.
– Đi ăn cơm, anh cũng đói rồi.
Bố mẹ vợ đang đợi hai chúng tôi, bữa cơm toàn cá, sau ba ngày ăn uống tạm bợ, tôi ăn rất ngon miệng.
Sau bữa ăn tôi thảnh thơi ngồi ở cái bàn ngoài hiện uống từng ngụm trà nóng mà Nhung vừa pha.
– Tự nhiên anh đi, em mới thấy trống vắng thực sự, Anh có biết em nhớ anh cồn cào như thế nào không?
Nhung ngả đầu vào vai tôi nỉ non.
– Anh cũng chẳng có việc gì, mà hứa với bố mấy lần mà chưa đi được.
– À anh này, mai em tổ chức liên hoan tất niên tại lớp. Bọn học sinh cứ đòi anh phải đến, anh đến nhé.
– Hay là tổ chức tại quán đi, coi như anh mời với tư cách là chồng chưa cưới của cô giáo chủ nhiệm.
– Bọn nhóc lại chẳng thích mê ấy chứ.
– Nhắc mới nhớ, còn có hơn tháng nữa là đám cưới, mấy lần anh đưa em đi xem áo cưới mà đến giờ vẫn chưa thấy em quyết. Làm sớm để còn kịp chứ.
– Em chọn xong rồi, ra Tết đi thử lần cuối là xong.
– Em …
– Đừng giận mà. Mẹ đưa em đến chỗ bạn của mẹ, cô ấy bảo sẽ thiết kế riêng để tặng em. Hôm trước em định bảo anh, nhưng mà gặp anh lại quên mất. Quần áo của anh cũng đặt ở đó luôn, qua Tết mình sẽ cùng đi thử.
– Mà đợt trước em với mẹ cứ thì thà thì thụt là làm cái gì vậy?
– Đi học làm con dâu. Mẹ bảo em sau này sẽ phải quản lý gia đình, nên phải đi học. Em cứ nghĩ là chỉ học nấu ăn, nữ công gia chánh. Hóa ra còn phức tạp hơn, nào là quản lý tài chính, quản tri nhân sự, quy tắc ứng xử, cả những kiến thức về văn hóa và nghệ thuật, cả kiến thức về làm mẹ và dinh dưỡng. Nhưng rất bổ ích, nhiều quy tắc mình quen thấy nó đơn giản, nhưng ý nghĩa của nó lại rất sâu xa.
Nhung đột nhiên hắt hơi một cái, tôi đứng dậy kéo cô vào nhà.
– Anh đã nói em bao nhiêu lần rồi, trời lạnh thế này em phải đi ô tô, em lại cứ đi xe máy. Ở trường các cô cũng lái xe dậy mà, có phải mình em đâu mà ngại.
– Không phải em ngại việc đấy, mà chiếc xe đó mẹ tặng em, dù sao em cũng chưa về nhà chồng mà cứ dùng mọi người lại nói ra nói vào. Đây là em giữ kẽ mà, em cũng bảo mẹ như thế.
– Em … từ giờ đến lúc đó, anh sẽ đưa đón em đi dậy hàng ngày.
***
Năm nay Tết nhà tôi chuẩn bị chu đáo hơn vì có Nhung và Ngọc, mọi năm mẹ tôi toàn đặt và các cô đến nấu hộ, năm nay tự tay Nhung và Ngọc đi chọn mua từng món một, năm nay cũng là năm đầu tiên nhà tôi gói bánh chưng. Bố mẹ tôi coi như buông tay hoàn toàn, mọi thứ giao hết cho Nhung quán xuyến.
– Em đâu cần tự làm hết đâu, chỉ cần dặn cô Huấn sẽ làm, với lại còn các cô nữa mà.
Hôm nay ba mươi Tết nhà tôi làm tất niên như mọi năm, nhưng thay vì buổi tối thì làm luôn buổi trưa, Nhung tất bật từ sáng, hôm qua thì bên nhà bố mẹ vợ tôi cũng đã làm tất niên.
– Một năm chỉ có mấy ngày Tết, mình tự tay làm để cúng ông bà tổ tiên, làm nhiều món một chút để Tết ăn đỡ ngán. Với lại em cũng chỉ làm mấy món chính, còn lại cô Huấn làm là chính mà.
Mọi năm thì các cô xúm lại để làm cùng, năm nay Nhung làm hết. Tôi chỉ lo cô mệt, từ hôm được nghỉ Tết cô cũng chưa được nghỉ ngày nào, tất bật hết bên nhà ngoại, lại sang nhà tôi. Hôm nay con bé Ngọc cũng biến đi chơi cùng bạn từ sáng sớm, chỉ có tôi, Nhung và cô Huấn ở nhà. Cô Huấn lại vừa xin phép để chiều về nhà sớm.
– Mấy hôm nay em tất bật cả hai nhà, đã được nghỉ ngơi gì đâu.
– Em có mệt đâu, em vui mà. Hơn nữa vì có anh làm cùng.
Làm tất niên vào buổi trưa cũng hợp lý hơn, vì các cô có cả buổi chiều làm riêng cỗ cúng cho nhà mình, không như mọi năm dồn hết sang nhà tôi thành ra cỗ giao thừa và mồng một nhà nào cũng giống nhà nào.
Buổi trưa gia đình các cô chú cũng sang nhà tôi đông đủ, con bé Ngọc cũng vừa về cũng kéo vào bếp cùng các cô và Nhung, tôi ra phòng khách uống nước cùng các chú, năm nay chú Minh cũng về nghỉ phép. Bọn trẻ con sau khi nhận mừng tuổi cũng kéo lên tầng ba xem phim, cu Hiếu thì vác cái máy PS lên phòng tôi chơi game. Cu cậu dạo này có thêm Nhung kèm, nên cơ hội chơi game ít đi nhiều.
Lúc bố mẹ tôi về, thì đồ ăn cũng làm xong, con cá bố vợ tôi câu hôm trước, hôm nay biến thành nồi lẩu, trừ mâm cúng thì vẫn là những món truyền thống, bữa ăn tất niên có thêm những món Nhung nấu làm cho hương vị bữa tất niên khác hoàn toàn mọi năm. Ai cũng tấm tắc khen làm tôi cũng nở mũi, cũng không bõ công Nhung tất bật. Mẹ tôi cũng vui vẻ ra mặt, luôn miệng khen con dâu quý.
Chỉ có điều tôi cũng có chút áy náy, khi cô Hằng cấu vào eo tôi, ánh mắt ai oán. Hôm trước tôi đã nhận lời đưa cô di giao hàng, nhưng cuối cùng lại không đi được đúng hôm đó công ty lại có đoàn công tác của sở thuế đến kiểm tra. Sau đó chú Minh về nghỉ phép lên cũng chưa có dịp bù lại cho cô.
Sau bữa ăn tất niên, Nhung và Ngọc chuẩn bị sẵn mâm cúng giao thừa và mâm cúng mồng một. Mãi đến hơn bảy giờ tối chúng tôi mới ra khỏi nhà, năm ngoái tôi kéo một lũ trẻ con, năm nay chỉ có tôi và Nhung. Chúng tôi cũng không lên Hồ Gươm mà lên Hồ Tây đến quán café quen mà chúng tôi hay ngồi, Nhung ngả đầu vào vai tôi lim dim.
– Em mệt lắm à?
– Có một chút ạ. Nhưng em vui. Mà chắc cũng chỉ có thể làm nay thôi, sang năm có muốn cũng không chắc làm được.
Nhung muốn sinh em bé ngay, chẳng hiểu sao cô rất tự tin kiểu gì cũng sẽ sinh sang năm.
– Hay là mình về nhà, anh sẽ massage cho em.
– Em thích ngồi thế này với anh cơ. Một năm vừa rồi đối với em vẫn như một giấc mơ, từ một tai nạn nho nhỏ và một ý nghĩ ngu ngốc, không ngờ lại làm cuộc đời em thay đổi hoàn toàn, mà trước đây em chưa bao giờ dám nghĩ đến. Em vốn là một cô gái hết sức bình thường, cũng chẳng xinh đẹp, lại còn ngốc và cứng đầu. Nếu anh không xuất hiện, có lẽ em bây giờ vẫn mơ màng, rồi chẳng biết cuộc đời mình sẽ đi về đâu. Bạn em nó bảo em là mèo mù vớ cá rán.
– Hôm nào anh phải mắng bạn em mới được. Em có biết, khi lần đầu tiên anh gặp em, cảm nhận của anh em là một cô gái tích cực. Sau đó, khi gặp em nhiều hơn, em lại càng hoàn mỹ, một cô gái thuần khiết, dịu dàng, thông minh, lạc quan và lúc nào cũng suy nghĩ cho người khác. Ngay sau đó, anh đã xác định đây là cô gái mà anh muốn để cùng đồng hành với anh trong cuộc đời minh.
– Khi đó em thật ngốc, rõ ràng trái tim em lúc nào cũng thúc giục em hãy đến với anh đi, nếu thế em đã được hưởng thụ nhiều hơn những giây phút hạnh phúc như thế này. Nhưng mà em đúng là may mắn thật, có anh lại có mẹ nữa. Có lần mẹ đưa em đến buổi gặp mặt của hội các phu nhân ấy, có một cô nói với em, đây là may mắn của em nên em phải biết cách mà báo hiếu cho gia đình chồng, em thì nghĩ cũng đúng. Nhưng mẹ lại cầm tay em, rồi trả lời cô ấy đó không phải là may mắn mà là vì con dâu tôi tốt và con dâu tôi sẽ làm đúng trách nhiệm. Khi về mẹ còn bảo em, cuộc đời nằm trong chính bàn tay con, con sẽ nhận được những gì xứng đáng được nhận. Dù vậy, em vẫn thấy mình may mắn. Em nghe bạn em nói đủ thứ khó khăn khi về nhà chồng, rồi quan hệ mẹ chồng nàng dâu, nhưng em lại chẳng thấy có chút áp lực nào mà còn thấy thân thiết.
Rồi Tết cũng qua đi, chúng tôi cũng chuẩn bị đám cưới cho mình, thật ra chúng tôi cũng chẳng có gì nhiều để chuẩn bị, bố mẹ tôi đã chuẩn bị hết, chúng tôi chỉ phải đi thử áo cưới, viết thiệp mời bạn bè và đi chụp ảnh cưới. Cũng như những đứa bạn khác đã cưới, tôi lên danh sách một loạt địa điểm nhưng cuối cùng Nhung lại chỉ chọn chụp ở vườn hoa mà chúng đã đến chụp ảnh năm ngoái và chụp ảnh đời thường ở quán café mà chúng tôi hay ngồi, cô nói vì đó là nơi gắn với những kỷ niệm mà chúng tôi có với nhau.
Đám cưới của chúng tôi có thể nói là giản dị, không có những đoàn xe sang trọng hoành tráng diễu hành khi đón dâu, tham gia đón dâu chỉ có gia đình và những người bạn thân thiết nhất của tôi và tôi cũng yêu cầu bọn nó không được phô trương, dù vậy thì cũng làm náo loạn khu phố nhà Nhung vì cũng chẳng có xe nào bình dân cả. Tôi đích thân lái cái xe màu xanh của Nhung để đón dâu. Nhung được mẹ dắt tay đưa xuống, cô mặc bộ áo dài đỏ bằng gấm đầu cài một chiếc trâm hình phượng hoàng bằng vàng đính những viên đá màu đỏ, gương mặt không trang điểm nhiều chỉ đánh son, với chút phấn hồng trên má và chuốt lông mi, mái tóc dài buông xõa sau vai khuôn mặt cô rạng ngời hạnh phúc. Tôi ngẩn ngơ nhìn cô, từ người cô tỏa ra một vầng sáng thánh khiết khiến trái tim tôi lại đập rộn ràng. Con bé Ngọc đi đằng sau Nhung thì đang cười tươi nhìn tôi, ngón tay giơ lên tỏ vẻ tán thưởng. Sáng nay con bé biến mất từ tờ mờ sáng, tôi đã lo nó sẽ biến Nhung thành một cái mặt nạ phấn. Hít một hơi sâu để trấn tĩnh, tôi cầm bàn tay mềm mại của Nhung, nhưng không thể kìm được cảm giác xúc động làm tay tôi hơi run run khiến Nhung phải xiết chặt bàn tay của cô để giữ tay tôi. Sau đó là những thủ tục truyền thống và đón cô về nhà tôi.
Một loạt các nghi thức truyền thống cũng được tổ chức ở nhà tôi, sau đó chúng tôi đến khách sạn. Tiệc cưới được đặt ở khách sạn năm sao, bố mẹ tôi cũng đặt luôn cho nhà gái và cũng không nhận tiền mừng được ghi rõ trên thiếp mời. Bên nhà Nhung cũng có chút lăn tăn, nhưng mẹ tôi nói con dâu cũng là con gái, không nên phân biệt. Con bé Ngọc kéo Nhung đi ngay khi xe tôi vừa đỗ xuống, tôi đi lên sảnh cùng với bố mẹ tôi và bố mẹ Nhung đón khách, trong khi đợi Nhung thay váy cưới. Gọi là đón khách, chủ yếu đứng một chỗ bắt chào xã giao, nhưng tâm trí tôi đã bay theo Nhung. Những việc khác đã có đơn vị tổ chức đám cưới chu toàn.
Rồi cũng đến giờ làm lễ thành hôn, tôi hồi hộp đứng trên sân khấu để đón Nhung, đèn tắt hết theo lời cô gái MC, sau đó một ngọn đèn bật sáng chiếu vào cửa kèm tiếng nhạc vang lên, Nhung được bố vợ tôi đưa vào đi cùng là mẹ vợ và em gái Ngọc tôi. Đón bàn tay Nhung từ tay bố vợ tôi, tôi chẳng còn nghĩ được gì nữa, chỉ còn Nhung đang mặc bộ váy cưới được thiết kế riêng cho cô, để lộ đôi vai trần và phần cổ với một sợi dây chuyền mẹ tôi tặng với viên đánh trong suốt lấp lánh. Tay tôi vẫn run rẩy cầm bàn tay Nhung ngẩn ngơ cho tới khi người MC nhắc lần hai và con bé Ngọc phải cất tiếng gọi tôi mới định thần nhớ đến việc của mình. Lấy chiếc nhẫn cưới đặt trên cái khay đỏ do em gái đang bưng, tôi cũng đeo được vào ngón tay của Nhung mà không bị rơi nhẫn, sau đó Ngọc cũng lấy chiếc nhẫn còn lại, lần này tay Ngọc lại run lên mãi mới xỏ chiếc nhẫn vào ngón tay tôi. Tôi cũng mặc kệ tất cả, tiến đến một bước ôm lấy Nhung và hôn lên môi cô trong tiếng reo hò ầm ầm đang vang lên.
– Anh yêu em!
Tôi nói nhỏ với Nhung khi môi chúng tôi rời nhau.
– Em yêu anh!
Nhung cũng nói với tôi.
Sau đó là một loạt các thủ tục theo đúng kịch bản, rót rượu cắt bánh, bố mẹ tôi nói lời cảm ơn và chúng tôi đi xuống các bàn để cám ơn từng bàn.
Lộ trình đi chào bàn đã được vạch sẵn, chúng tôi chỉ cần làm theo, dù chỉ cần đi một nửa số bàn của cả nhà trai nhà gái, nhưng chúng tôi cũng không thể đi hết được. Do số khách quá đông và thêm nữa dù thiệp mời đã ghi không nhận tiền mừng, nhưng rất nhiều người vẫn cứ đưa phong bì cũng chẳng cách nào từ chối được.
Cuối cùng bố tôi dứt khoát lên sân khấu xin lỗi và để chúng tôi ra chào khách khi tiệc cưới kết thúc.
Lúc chúng tôi được quay lại phòng dành cho bạn bè thân của chúng tôi, cả tôi và Nhung đều mệt nhoài, nhưng lại hưng phấn. Bạn bè tôi gần như đến đầy đủ, từ bạn hồi còn học cấp một đến bạn đại học và cả lũ bạn thiếu gia sau này. Bạn của Nhung toàn là con gái từ thời đi học và cả các cô giáo ở trường, một số tôi đã gặp, một số hôm nay gặp lần đầu. Hôm nay là ngày tôi chính thức là người đàn ông đã có vợ, nên lũ bạn tất nhiên là không buông tha, tôi cũng mặc kệ để vui vẻ cùng chúng nó như thời còn độc thân, khác một hcuts là bên tôi có Nhung. Ăn, uống, kể chuyện ngày xưa, hát hò cực kỳ náo nhiệt những người bạn của Nhung lúc đầu còn có chút e dè sau đó cũng bị cuốn theo cũng cuồng nhiệt không kém. Chúng tôi chỉ dừng lại khi một nửa lũ bạn của tôi đã say không biết gì nữa, số còn lại cũng ngất ngây, mấy cô gái hăng hái nhất của bạn Nhung cũng say không kém.
Khi chúng tôi về đến nhà thì trời cũng vừa tối, tôi trong trạng thái lơ mơ, ngã người xuống giường rồi ngủ thiếp đi. Tôi tỉnh lại lúc giữa đêm do khát nước, đầu thì đau như búa bổ, cổ bỏng rát. Như những lần trước tôi say rượu, đầu tôi đang gối lên đùi Nhung, bàn tay của cô đang nhè nhẹ xoa bóp thái dương cho tôi.
– Anh tỉnh rồi à?
Giọng cô dịu dàng hỏi khi thấy tôi mở mắt, tôi khẽ gật đầu.
– Em nấu cháo cho anh, anh cố dậy để ăn cháo cho nó dã rượu. Hồi chiều anh cũng chẳng ăn gì mấy, chỉ uống rượu.
Nhung đặt đầu tôi xuống gối, rồi đi xuống giường, lúc này tôi mới để ý cô đang mặc một cái áo ngủ bằng lụa, cơ thể của cô lộ ra đầy dụ hoặc dưới lớp vải mềm mại. Hôm nay là đêm tân hôn của chúng tôi, tôi không thể cứ thế ngủ mất, tôi cần phải làm mình tỉnh táo.
Tôi vùng dậy, bước nhanh đến sau Nhung và ôm cô vào trong vòng tay mình.
– Chờ anh một lát, để anh rửa mặt rồi xuống nhà ăn nhé.
Buông cô ra, tôi nhanh chóng vào phòng tắm vã từng vốc nước lên mặt sau đó lau khô và trở lại phòng ngủ. Nhung đã đợi sẵn cầm trên tay bộ quần áo mặc nhà của tôi.
– Anh thay quần áo cho thoải mái, lúc anh ngủ em không thể thay cho anh được.
Thay bộ quần áo thoải mái, tôi xuống nhà cùng Nhung, bát cháo nóng hổi thơm phức làm tôi tỉnh tảo hẳn, sức sống cũng trở lại, tôi ăn thêm một bát nữa rồi mới thôi.
– Sau đám cưới, bên nhà gái có ai chê trách gì không em?
– Không ạ, bố mẹ chu đáo như vậy ai có thể chê trách gì được. Các cô chú bên nhà ai còn khen hết lời.
– Đám bạn em ở xa về thế nào? Lúc sau đám cưới, anh cũng chưa cám ơn các cô ấy.
– Bọn nó về khách sạn rồi, nhân dịp này bọn nó sẽ ở lại mấy ngày thăm thú bạn bè. Bọn nó khen anh hết lời, bảo em có diễm phúc.
– Chẳng mấy khi các bạn ấy về, trước khi mình đi trăng mật, anh cũng muốn có lời cám ơn chính thức. Em xem, vợ chồng mình mời các bạn ấy một buổi nhé.
– Vâng ạ.
Ngồi ở sofa phòng khách, tôi uống cốc nước cam cô vắt cho tôi. Cô đỡ lấy cốc nước đã hết trong tay tôi đặt xuống bàn, cô xoay người ôm lấy người tôi, đầu cô ngả vào ngực tôi. Tôi hôn nhẹ vào đỉnh đầu, cái cằm dụi nhè nhẹ vào mái tóc mềm mại thơm mùi dầu gôi của cô, bàn tay vuốt ve tấm lưng thon trơn nhẵn.
– Em đã là vợ anh rồi, em vẫn có cảm giác như mơ ấy. Dù đã biết trước, nhưng khi chính thức xảy ra, em vẫn kìm được cảm xúc này. Lúc tối ăn cơm, mẹ gọi em là con em đã phải bật khóc. Đời này của em, sẽ làm một người vợ hiền, một người con dâu hiếu thảo với bố mẹ.
Cảm xúc của tôi cũng vậy, cảm giác ngọt ngào đang tràn ra khắp cơ thể khiến cả người tôi lâng lâng.
– Mình về phòng đi em.
Tôi nói khẽ khi cảm nhận được sự run rảy của cô sau nụ hôn ngọt ngào tôi vừa trao cho cô.
– Vâng.
Tiếng cô thảng thốt vì sự rung động vẫn tràn ngập trong cô, làm cô mê man.
Nhẹ nhàng hạ mình xuống người cô, môi tôi từ từ tiến đến chạm vào môi cô với cái hôn dịu dàng, rồi sau đó trở lên cường nhiệt. Môi chúng tôi xoắn xuýt không rời, bàn tay tôi vuốt ve khắp cơ thể cô, đẩy dần chiếc váy ngủ lên cao nữa cho đến khi hai bầu vú lộ ra hoàn toàn để bàn tay tôi ôm lấy cảm thụ mọi cảm giác săn chắc, đàn hồi đang nảy lên trong lòng bàn tay. Nhấc môi rời môi cô để chiếc váy thuận lợi được kéo qua đầu, môi tôi lập tức hạ xuống chiếm lấy bầu vú, tham lam nếm náp mọi hương vị của nó. Trong hơi thở ngày một nặng nhọc của cô, môi tôi lại lướt xuống hôn lên toàn bộ khoang bụng phẳng phiu trơn nhẵn, sau đó mới từ từ đi xuống lớp lông mịn màng đang run rảy trước khi tôi hít một hơi sâu mùi hương nồng nàn không ngừng tiết ra kích thích mọi giác quan của tôi. Cái lưỡi hưng phấn vét từng giọt nước trong vắt đang không ngừng tiết ra từ cái khe khít rịt, rồi len vào trong trêu đùa với cái nhân cứng nhọn, gảy lên cái đanh đanh của nó, rồi lại quét xuống đi vào sâu trong cái lỗ chật hẹp để nó tiết ra từng dòng nước mà môi tôi không thể hứng hết được.
Tiếng rên của Nhung vọng lại ngày một kéo dài, người cô run lên từng đợt, hai đùi co lên đập vào đầu tôi mỗi khi mông cô rút một cái. Rồi cuối cùng, sự hưng phấn cũng đạt đỉnh điểm, miệng cô ngân lên một tiếng rên thanh thoát, cả người cong lên hai đùi ép chặt lấy đầu tôi. Đợi sự căng cứng của cô rút đi, tôi mới rời háng cô, nhấc mình lên lột phăng cái áo trên người, đẩy cái quần xuống và đạp ra khỏi chân, giải phóng cái buồi đã cương lên hết cỡ, ép chặt vào háng nhè nhẹ miết lên xuống, nước nhờn từ bên trong của cô rất nhanh bao phủ toàn bộ thân buồi nhễ nhại.
Cúi người nhìn khuôn mặt mê mang của cô vẫn đang đón nhận những cảm giác hưng phấn từ lồn cô truyền lên, tôi cúi xuống hôn lên môi cô, rồi khẽ khàng nói.
– Anh vào trong em nhé
Cô khẽ gật đầu, khuôn mặt có chút căng thẳng. Tôi hơi cựa mông, đưa tay xuống cầm cái buồi đặt nhẹ vào giữa cái lồn khít rịt của cô ấn xuống nhẹ nhẹ để cái đầu buồi trượt vào tách cái khe ra đi vào cái lỗ chật hẹp. Khi cái đầu khất đã đi vào trong, tôi dừng lại một chút để cô quen với cảm giác, sau đó lại chậm chạp đẩy cái buồi vào sâu một chút rồi lại dừng lại, mỗi khi đi sâu vào một chút, sự phấn khích của tôi lại bùng lên do sự chặt xít của cái lồn mang lại.
Mặt cô cũng dần dần giãn ra khi cảm giác cái buồi len vào đã quen thuộc, cùng sự hưng phấn mà nó mang lại, sự căng thẳng trên mặt cô đã tan biến, thay thế bằng sự háo hức mong chờ. Tôi vẫn thận trọng nhè nhẹ đẩy cái buồi vào sâu trong lồn cô, hưởng thụ sự chặt xít của nó mang lại, cho đến khi nó cảm nhận một sự ngăn trở mỏng manh. Tôi khẽ nhấc mông lên rồi đẩy nhẹ vào để thăm dò sự mỏng manh đó, sau đó lại rút ra và đẩy nhẹ vào, sự ngăn trở đó đột nhiên biến mất chỉ để lại một cái nhíu mày của Nhung. Tôi ép nhẹ mông để cái buồi lại tiếp tục chầm chậm đi sâu vào trong cho đến khi nó bị ngăn trở hoàn toàn tôi mới dừng lại.
Cúi xuống nhìn khuôn mặt đang có chút ngỡ ngàng, tôi mỉm cười cúi xuống hôn lên mắt, lên cái mũi thanh tú, lên hai má tròn trịa và cuối cùng là đôi môi đỏ rực mềm mai của cô. Trong khi bắt đầu đẩy mông để cái buồi ra vào lồn cô, sự ngỡ ngàng trên khuôn mặt của cô rất nhanh biến mất, sự say mêm dần xâm chiếm toàn bộ khuôn mặt cô. Sự hưng phấn của tôi cũng tăng lên nhanh chóng, bắt đầu kích thích cái buồi địt nhanh hơn, sự sướng khoái như cơn lũ tràn về khi tốc độ địt tăng lên. Nhung cũng đã mất kiểm soát, tiếng rên của cô to hơn kéo dài từ cổ, hai chân không tự chủ được đã đưa lên quặp lấy mông tôi, hai tay cô bóp chặt vào bắp tay tôi.
Tôi địt càng nhanh, phản ứng của Nhung càng kịch liệt, người cô co rúm lại, hai mắt nhắm nghiền, bàn tay cô càng bấu chặt lấy bắp tay của tôi, hai đùi căng ra ép vào mông tôi chặt hơn. Trong người tôi, khoái cảm cũng như như những cơn sóng cuồng đang đánh tôi tan ra từng mảnh, khiến tôi không thể nhịn được cũng phải phát ra những tiếng rên sướng khoái. Rồi bỗng dưng người Nhung co cứng lại kịch liệt, kèm theo một tiếng hét to phát ra từ sâu trong cổ cô rồi nghẹn lại, mặt cô cứng lại đỏ lựng, sau đó theo sự co cứng lan xướng cổ xuống ngực và lan ra toàn thân. Bên trong lồn cô, cái lồn cũng co rút lại mút chặt lấy cái buồi, làm cho sự khoái cảm nổ tung, cả người tôi cũng co rút lại sau đó rùng rùng rung động đẩy toàn bộ tinh lực của xuống cái buồi, rồi xối xả bắn từng dòng mạnh mẽ vào sâu trong lồn của Nhung.
Ngay khi nhận được dòng tinh trùng nóng hổi của tôi bắn ra, người Nhung cũng chợt giật một cái thật mạnh, sau đó cũng rùng rùng rung động đẩy mạnh một tiếng hét cao vút thất thanh khỏi miệng cô.
– Ahhhhhhhhh … anh … ơi …
Sự khoái cảm vẫn rùng rùng chảy trong người tôi không dứt khi những giọt tinh trùng đã bán ra toàn bộ, người Nhung cũng run rảy không ngớt hòa cùng sự rung động của tôi mãi rất lâu sau khi tôi nằm xuống ôm chặt lấy cơ thể cô. Tôi vẫn bồng bềnh tận hưởng những dư vị khoái cảm vẫn đang tràn đầy trong người, bàn tay không ngừng vuốt ve tấm lưng có chút mồ hôi ươn ướt của Nhung, lắng nghe hơi thở đã dần bình tĩnh lại.
– Anh ơi! Tuyệt quá.
Tiếng cô thoảng nhẹ, người cô yếu đuối rúc trong ngực tôi, bàn tay dịu dàng nhè nhẹ xoa vồng ngực của tôi. Sau đó, chúng tôi an tình chìm vào giấc ngủ.
Tôi tỉnh dậy khi Nhung thức dậy ngọ nguậy trong ngực, tôi xiết chặt vòng tay để cô không ngọ nguậy, tôi vẫn còn muốn ngủ tiếp.
– Anh … để em dậy.
– Anh vẫn buồn ngủ, ngủ thêm một lát đi em.
– Không, hôm nay ngày đầu tiên về làm dâu, ngủ muộn sao được. Anh cứ ngủ đi, để em dậy chào bố mẹ.
– Không cần đâu, bố ẹm anh có khi còn chưa dậy.
– Không được, để em dậy đi mà.
Tôi đành buông tay để cô ngồi dậy, bàn tay luyến tiếc vuốt lên bầu ngực của cô. Mặt Nhung vẫn còn loang những vết đỏ, nhưng tràn ngập sự thỏa mãn và hạnh phúc. Cô giữ lấy tay tôi đưa lên miệng hôn một cái rồi đặt xuống ngực tôi, và kéo tấm chăn lên người tôi.
– Anh ngủ tiếp đi, để em dậy thôi.
Nói xong Nhung nhấc mình quỳ lên, rồi lại đổ người xuống. Tôi nhanh tay đỡ lấy người cô.
– Em sao vậy?
– Em thấy hơi đau và bủn rủn ở dưới.
– Em nằm xuống nghỉ ngơi một chút đi.
Tôi kéo tay cô ánh mắt đầy hi vọng. Nhung lắc đầu, rồi từ từ nhổm mình lên. Nhìn cô hơi nhăn mặt, tôi cũng không đành lòng nằm thêm nữa, cũng vùng dậy đỡ lấy người cô, rồi dìu cô từ từ xuống giường. Đẩy đôi dép bông đi trong nhà vào chân cô, tôi đỡ người để cô đứng thẳng dậy, Nhung đứng yên một lúc rồi từ từ gượng gạo bước từng bước một.
– Anh nghĩ ngâm mình trong nóng sẽ giúp em dễ chịu hơn.
Dìu cô vào phòng tắm tôi chỉ cái bồn tắm, Nhung khẽ lắc đầu.
– Xả nước lâu lắm, để em dùng nước nóng trong buồng tắm được rồi.
Tôi mở cửa cái buồng tắm đứng bằng kính quây tròn, vặn vòi để xả nước nóng, rất nhanh cả buồng tắm đã mù mịt hơi nước, thò tay vào để thử độ ấm, tôi lấy cái túi bịt kín tóc Nhung lại và đỡ cô đứng vào trong buồng.
– Có thấy dễ chịu hơn không em?
Đứng cùng cô dưới vòi hoa sen, tay tôi cầm cái vòi mềm vừa xịt nước lên bụng cô, vừa nhẹ nhàng massage hai đùi và bụng dưới của cô.
– Vâng, đỡ nhiều rồi. Được rồi đấy anh, anh tắm cho anh đi. Để em tự tắm được.
Xịt một bụm dầu tắm, Nhung tự xoa khắp người sau đó lại bước vào dưới vòi hoa sen xả sạch. Tôi cũng nhanh chóng kỳ cọ cho mình, rồi đi ra khỏi buồng tắm lấy hai cái khăn, một cái lau người cho mình, một cái cuốn lấy người Nhung.
Nước nóng làm Nhung dễ chịu hơn rất nhiều, cô không còn cảm giác khó chịu chỉ còn chút rụt rè khi bước đi. Chúng tôi vào buồng thay quần áo, Nhung mặc vào quần áo lót và bộ quần áo bông mặc nhà, tôi thay lại bộ quần áo hôm qua.
Sau đó chúng tôi bước ra phòng ngủ, Nhung đi đến bên giường giũ lại cái chăn đang cuộn lộn xộn trên giường, bỗng cô ngẩn người nhìn chằm chằm xuống tấm khăn trải giường, theo ánh mắt cô tôi nhìn thấy một vết đỏ như hình bông hoa đào đang nở rộ trên tấm dra. Tiến đến ôm lấy vai cô, tôi nói khẽ.
– Cám ơn em!
– Em cứ nghĩ nó mất rồi.
Giọt nước mắt rơi khỏi khóe mắt cô, tôi cúi xuống hôn lấy nó, sau đó cẩn thận kéo tấm dra lên gấp lại cẩn thận, rồi mang vào trong phòng thay quần áo lấy cái tạm một cái hộp rồi để nó vào đó.