Huyền Thoại Liên Minh Tu Chân Giới - Chương 9
Chương 9: Bắt Đầu Lên Đường.
Trịnh Anh Tuấn nhìn đôi bàn tay của mình, hắn mơ hồ có thể cảm nhận được linh lực trong cơ thể, hít sâu một hơi hắn nhắm đôi mắt lại bắt đầu cảm nhận mọi thứ xung quanh theo một cách thức mà hắn thấy hết sức vi diệu.
Hắn cảm nhận được linh khí trong thiên địa, hắn có thể cảm nhận từng con chim đang hót trên cành cây cao, từng cánh bướm đang bay dập dờn. Trịnh Anh Tuấn nhìn vào người đá Daisy, hắn có thể cảm thấy linh lực dao động từ cơ thể của nó, ấy vậy mà bất ngờ thay hắn không thể nhìn rõ Daisy có cảnh giới gì.
Như nhìn ra được điều này qua vẻ mặt Trịnh Anh Tuấn, Ivern lên tiếng giải thích:
– Cảnh giới của ngươi còn quá thấp để nhìn thấu được nó.
Lúc này Trịnh Anh Tuấn nhìn vào Ivern, lần này hắn bất ngờ hơn là từ cơ thề Ivern hắn không hè cảm nhận được chút linh lực nào dao động, Trịnh Anh Tuấn đã tiếp xúc với Ivern rất nhiều ngày rồi nếu không hắn còn tưởng Ivern là người phàm không hề biết tu luyện.
Có một điều Trịnh Anh Tuấn không hề biết hắn có thể cảm nhận được linh lực dao động từ Daisy là vì nó là một con người đá thần trí không cao, nên không biết hoàn toàn giấu đi linh lực của bản thân, vì vậy Trịnh Anh Tuấn mới có thể nhìn ra được linh lực dao động của Daisy.
Từ trong túi trữ vật của Yasuo, Trịnh Anh Tuấn lấy ra một vài cuốn sách khác nhau, bên trên các cuốn sách này đều có chữ viết khác nhau.
Bão kiếm.
Tường Gió.
Quét Kiếm.
Trăn Trối.
Ivern thấy vậy lên tiếng giải thích:
– Đây chính là vũ kỹ.
Nghe Ivern giải thích một lượt Trịnh Anh Tuấn lại biết thêm những điều mới mẻ. Đại khái là vũ kỹ được chia thành ba loại gồm: Vũ kỹ công kích, Vũ kỹ Thân Pháp, Vũ kỹ phòng thủ, vũ kỹ phòng thủ còn có thêm một loại khác nữa là vũ kỹ luyện thể.
Như vậy đến đây Trịnh Anh Tuấn đại khái có thể hiểu được. "Bão Kiếm, Trăn Trối" chính là vũ kỹ công kích, "Quét Kiếm" là vũ kỹ thân pháp, còn "Tường gió" chính là vũ kỹ phòng ngự.
Ivern lại nói tiếp, giọng nói còn mang theo một chút thán phục:
– Tên nhóc Yasuo này cũng là một thiên tài, hắn tự mình nghĩ ra tất cả những loại vũ kỹ này, nếu để đánh giá phẩm cấp của nó, có thể ngang với vũ kỹ Địa Cấp Cao Cấp. Nếu cảnh giới cao hơn và có thể tận dụng triệt để, thì vũ kỹ "Trăn Trối" có thể ngang với Thiên Cấp Sơ Cấp.
Trịnh Anh Tuấn mở những vũ kỹ này ra xem qua một lượt, sau đó từ trong túi trữ vật lấy ra cây sáo trúc trước đó Yasuo thường sử dụng bắt đầu luyện tập. Khoảnh khắc Yasuo tự bạo không biết vô tình hay cố ý mà cây sáo trúc này bay thẳng về phía Trịnh Anh Tuấn rồi nằm gọn trong tay hắn.
Ivern nhìn cây sáo trúc một hồi khuôn mặt ánh lên một nét cười nhẹ, sau đó liền đi về phía bàn trà nhường khoảng sân lại cho Trịnh Anh Tuấn luyện tập.
…..
Một tháng sau Trịnh Anh Tuấn đứng ở cổng nhìn Ivern một hồi, trong ánh mắt hắn mang theo một chút không nỡ rời đi.
Trịnh Anh Tuấn cúi sâu người xuống chào Ivern một cái, rồi mới nói:
– Cảm ơn ông những ngày qua đã chiếu cố đến tôi. Đến một ngày nào đó tôi chắc chắn sẽ trở lại mang theo loại trà thượng đẳng nhất về cùng uống với ông.
Ivern không nói gì mà chỉ lẳng lặng nhìn Trịnh Anh Tuấn khuôn mặt ông giữ một nụ cười nhẹ nhàng. Nếu nói ông không có cảm tình gì với Trịnh Anh Tuấn là không thể nào, mặc dù chỉ tiếp xúc với nhau ba tháng ngắn ngủi, nhưng ông chính là người nhìn Trịnh Anh Tuấn từ một kẻ không biết tu luyện cho đến khi hắn biết tu luyện. Ông chính là người hàng ngay quan sát Trịnh Anh Tuấn luyện tập, ông có thể nhận thấy rõ ràng sự quyết tâm trong Trịnh Anh Tuấn, đáng tiếc thay ông trời như trêu ngươi, không biết sau này Trịnh Anh Tuấn có thể vượt qua được cảnh giới Kết Đan tưởng như mỏng mảnh nhưng đối với Trịnh Anh Tuấn chính là trời và đất. Người đá Daisy bên cạnh đưa cánh tay đá to lớn lên vẫy chào.
Grào.
Sau đó đột nhiên nó gầm lên một tiếng mà không ai hiểu, có lẽ nó muốn nói lời chào tạm biệt Trịnh Anh Tuấn nhưng không thể phát ra thành tiếng.
Trịnh Anh Tuấn nhìn hai thân ảnh ở đó một lần nữa âm thầm ghi nhớ rồi quay lưng đi. Vậy là hắn chính thức bắt đầu bước trên con đường tu luyện.
" Vương Hạch Sách rửa sạch cái cổ của ngươi đi, ta Trịnh Anh Tuấn đang đến đây, ta sẽ chém cái đầu ngươi xuống bằng chính đôi tay của mình." đó là suy nghĩ cũng chính là mục tiêu của Trịnh Anh Tuấn lúc này.
Theo như lời nói của Ivern thì 40 năm trước Yasuo đã đạt đến cảnh giới Hóa Thần Đại Viên Mãn, thì bây giờ Yasuo có lẽ đạt đến cảnh giới Hư Thần Sơ Kỳ rồi. Nếu không sai lệch lắm thì tên Vương Hạch Sách đó cũng ở vào khoảng này. Trịnh Anh Tuấn muốn giết được hắn thì cũng còn một quãng đường rất dài đầy chông gai đang chờ hắn.
Không cần phải nói đi đâu xa, trước mắt hắn đã có một cửa ải cực kỳ khó cần phải vượt qua đó là tìm cách Hóa Phách nếu không cả đời hắn sẽ dừng lại ở cảnh giới Kết Đan Hậu Kỳ.
Nhìn cái túi trữ vật của Yasuo trong tay Trịnh Anh Tuấn thầm nghĩ chỉ cần cố gắng ắt sẽ có giải pháp, xe đến núi ắt sẽ có đường. Đường dài mới biết tựa hay, ba mươi chưa phải là tết. Những điều này há chẳng phải thích hợp với bản thân hắn hay sao. Mọi việc trên đời đều có cách giải quyết. Cuộc sống chính là một bài toán, đã là bài toán thì đều có phương pháp giải, mà việc giải toán chính là một trong những việc Trịnh Anh Tuấn giỏi nhất. Nếu một bài toán không thể giải được thì chỉ có một trường hợp, đó là đề bài toán đó sai.
Rảo bước đi trong khu rừng tươi tốt của vùng đất Ionia, Trịnh Anh Tuấn trước tiên cần tìm người nào đó có thể giúp hắn lấy một tấm bản đồ, hắn giờ đây không khác gì người rừng, từ lúc đến thế giới này hắn chỉ thay đúng một bộ y phục có được từ trong nhẫn trữ vật của Yasuo. Trải qua thời gian hắn luyện tập vũ kỹ của Yasuo cùng với người đá Daisy bộ quần áo đã rách tả tơi, nhìn hắn bây giờ không khác người rừng là bao. Cũng đúng thôi vì hắn đã tách biệt với loài người và sống trong rừng ba tháng rồi.
Lại nhắc đến vấn đề luyện vũ kỹ, trong thời gian hắn luyện tập cùng với người đá Daisy hắn không hề làm nó dính một vết xước nào đủ để thấy cảnh giới của Daisy cao hơn bản thân bao nhiêu.
Vừa tìm đường ra khỏi khu rừng vừa miên man suy nghĩ bỗng Trịnh Anh Tuấn dừng lại, trước mắt hắn ngay lúc này là một con Hắc Lôi Báo nhị giai cắn xé một con Linh Dương, thấy thân ảnh Trịnh Anh Tuấn bước đến con Hắc Lôi Báo nhị giai ngước lên nhìn hắn ánh mắt nó ngay lập tức trở lên thèm thuồng. Con người thường săn bắt Kim Đan yêu thú thì yêu thú cũng thích cắn nuốt Kim Đan của con người để tăng tu vi, thường thì những con yêu thú tu luyện khó khăn hơn con người rất nhiều. Đó là lý do tại sao có rất nhiều con thú bình thường sinh sống trên đời, những con thú có thể tu luyện người ta mới gọi là Yêu Thú.
Mặc dù Trịnh Anh Tuấn mới chỉ có cảnh giới Nhập Khí nhưng trong cơ thể hắn đã có Kim Đan, đây là một điều chưa từng có trên đời nếu để các tu sĩ khác biết thì Trịnh Anh Tuấn sẽ ngay lập tức bị bắt lại để điều tra nguyên do.
Một con yêu thú nhị giai so với tu sĩ nhân loại chính là có cảnh giới Kết Đan Sơ Kỳ, nó cảm Trịnh Anh Tuấn chỉ có tu vi Nhập Khí nên nó muốn cắn nuốt nhân loại này để tăng tu vi.
Thấy Trịnh Anh Tuấn không di chuyển Hắc Lôi Báo ngay lập tức bổ nhào về phía Trịnh Anh Tuấn.
Tâm niệm vừa động Trịnh Anh Tuấn vừa thi triển vũ kỹ thân pháp
"Quét Kiếm"
Đồng thời tay phải của hắn rút cây sáo trúc được dắt bên trái ra. Trịnh Anh Tuấn sử dụng cây sáo trúc này chính là để tưởng nhớ đến Yasuo.
Vừa sử dụng "Quét Kiếm" miệng hắn thầm hô "Bão Kiếm" vừa dứt lời linh lực phong hệ của hắn tuôn ra, một luồng kiếm khí bắn thẳng về phía Hắc Lôi Báo, một giây sau con Hắc Lôi Báo nhị giai ngã xuống một vết chém dài xuất hiện trên ngực nó, Hắc Lôi Báo chính thức khi tuyệt thân vong chỉ với đúng một chiêu của Trịnh Anh Tuấn.
Nên biết rằng vũ kỹ mà Trịnh Anh Tuấn sử dụng chính là vũ kỹ Địa Cấp cao cấp, đồng thời Kim Đan trong cơ thể Trịnh Anh Tuấn là từ một con yêu thú ngũ giai, mặc dù cảnh giới của Trịnh Anh Tuấn chỉ là Nhập Khí Sơ Kỳ nhưng linh lực mà hắn đang có chính là nguồn linh lực có sẵn trong khỏa Kim Đan, nguồn linh lực này cực kỳ dày đặc và tinh thuần, có trong người một khỏa kim đan của một con yêu thú ngũ giai nên bể chứa linh lực của Trịnh Anh Tuấn là cực kỳ nhiều. Cộng với việc con Hắc Lôi Báo này thần trí không cao, thấy rằng Trịnh Anh Tuấn tu vi thấp hơn vì ngu nên cứ đâm đầu. Kết quả bây giờ là Trịnh Anh Tuấn vừa bắt đầu trải đời một cái đã được cho không một viên thú đan nhị giai.
Trịnh Anh Tuấn lấy ra một con dao nhỏ mổ con Hắc Lôi Báo ra lấy đi viên kim đan nhị giai, tiện tay hắn còn lấy một chút thịt của nó, mặc dù tu sĩ cần ăn rất ít nhưng Trịnh Anh Tuấn là một người đến từ trái đất, một ngày ăn ba bữa đã hai chục năm rồi nhất thời chưa thể bỏ đi thói quen này, vì vậy hắn mang theo một chút thịt phòng khi thèm thì lấy ra ăn.
Trịnh Anh Tuấn bỏ lại xác Hắc Lôi Báo tiếp tục tìm đường ra khỏi khu rừng, hắn không hề biết rằng ước chừng hai canh giờ sau một con Hắc Lôi Báo tam giai chạy đến bên cạnh xác con Hắc Lôi Báo nhị giai đã chết kia, ngửi qua xác đứa con đã chết của mình một chút con Hắc Lôi Báo tam giai gầm lên một tiếng, một vài tia điện từ cơ thể nó bắn ra. Sau đó nó kéo xác đứa con của mình lui vào sâu trong rừng.
Nếu Ivern có mặt ở đây thì chắc hẳn sẽ nhận ra, con Hắc Lôi Báo tam giai kia trùng hợp lại chính là con Hắc Lôi Báo đã suýt cắn mất đầu Trịnh Anh Tuấn nếu ông không đến kịp.
Không biết vô tình làm sao Trịnh Anh Tuấn lại giết đứa con của nó. Nhưng nói đi phải nói lại, việc Trịnh Anh Tuấn giết con báo con đó chính là vì nó muốn giết hắn trước, đây chính là gieo nhân nào thì gặp quả nấy. Trịnh Anh Tuấn cũng không phải một người thích giết chóc, nhưng thời điểm hắn vừa đặt chân đến thế giới này đã phải chứng kiến tràng cảnh đuổi giết không nương tay, thế giới này chính là dùng nắm đấm nói chuyện, nếu ngươi to mồm thì nắm đấm của ta to hơn sẽ đấm ngươi vỡ mồm đến lúc đó ngươi hẳn sẽ phải câm miệng.
Đạo lý này hắn đã hiểu rõ, Yasuo chính là một minh chứng rõ ràng, nếu hôm đó thực lực của Yasuo mạnh như Ivern thì có ba mươi tên Vương Hạch Sách cũng không đủ để lay một góc áo của hắn.
Ps: Hôm nay e bận chút việc nên đăng sớm một chút. Cảm ơn mọi người ủng hộ, chúc mọi người ngủ ngon