Huyền Thoại Liên Minh Tu Chân Giới - Chương 5
Chương 5: Yasuo chết!
Vương Hạch Sách liếc mắt khinh thường nhìn Yasuo nói:
– Sư huynh thân mến của ta bao nhiêu năm xa cách bây giờ gặp lại sao trông huynh lại thảm bại thế! Nói cho đệ biết bọn chúng là ai đệ sẽ thay huynh dạt cho chúng một bài học.
Yasuo khinh thường hừ lạnh một cái:
– Nếu ngươi đến đây để tỏ ra thương hại ta thì người có thể cút được rồi.
– Haha sư huynh à đệ thực sự rất nhớ huynh mà.
Lần này Yasuo không thèm liếc Vương Hạch Sách lấy một cái trực tiếp quay người đi.
Vương Hạch Sách gọi với theo Yasuo:
– Sư huynh à, ngươi nửa đêm đột nhập vào học viện, không phả nên cho ta một lời công đạo sao? Dù sao thì bây giờ ta cũng là một trong những trưởng lão cao cấp trong học viện.
Yasuo dừng bước nhưng không quay lại mà trực tiếp nói:
– Ta còn chưa tuyên bố thoát ly học viện. Ngươi lại vu oan cho ta đột nhập không phải cũng nên cho ta một lời công đạo sao?
Vương Hạch Sách bật ra tiếng cười lớn, một lúc sau mới nói:
– Thế này đi. Bây giờ sư huynh giao lại cho ta Trăn Trối Kiếm ta có thể đảm bảo với huynh sau này sẽ không có bất kỳ phiền phức nào tìm đến huynh nữa.
Yasuo hừ lạnh một cái:
– Cuối cùng ngươi cũng chịu lòi cái đuôi chuột ra rồi. Rất tiếc ta phải nói với người rằng, Trăn Trối Kiếm đã bị ta phá hủy rồi.
Vương Hạch Sách nhíu mày.
– Sư huynh à. Ngươi đừng có rượu mời không uống lại uống rượu phạt. Sự kiên nhẫn của ta có hạn, tốt nhất huynh nên giao Trăn Trối Kiếm ra nếu không đến lúc huynh xuống suối vàng rồi ân hận cũng không kịp.
– Ta đã nói rồi Trăn Trối Kiếm đã bị ta phá hủy, cho dù có còn thì ngươi cũng không xứng đáng sở hữu nó.
Vương Hạch Sách hừ lên một tiếng rồi ngay lập tức lao lên tung một quyền về phía Yasuo, cây sáo trúc trong tay ngay lập tức đưa lên ngăn cản. Trải qua một trận chiến khó khăn, Yasuo giờ phút này chính là đèn đã cạn dầu, đã vậy hắn còn bị thương trong cuộc chiến chưa kịp điều tức khôi phục thương thế, bây giờ lại phải tiếp tục đánh với một kẻ có tu vi không thua kém mình lúc thời kỳ toàn thịnh. Nếu ở thời kỳ toàn thịnh Yasuo có thể chắc chắn đánh bại Vương Hạch Sách trong vòng 300 chiêu, nhưng tại thòi điểm này chỉ tiếp đón một chiêu thôi Yasuo đã bay ngược về sau, trong miệng lại phun ra thêm một ngụm máu nữa.
Trịnh Anh Tuấn đang nằm lim dim trong động phủ, cơn đau hành hạ suốt đêm khiến hắn không thể nào chợp mắt.
Bỗng hắn vểnh tai lên nghe hai người đang nói chuyện bên ngoài động phủ, thông qua cuộc trò chuyện Trịnh Anh Tuấn hiểu được phần nào, Yasuo đã quay trở về sau khi đi giúp hắn lấy thảo dược trị thương. Tuy nhiên một người xưng là sư đệ của Yasuo đã cản hắn lại.
Trịnh Anh Tuấn là một người hiểu khá rõ về cốt truyện của những vị tướng trong Liên Minh Huyền Thoại, nhưng hắn cũng chưa từng nghe qua Yasuo có một người sư đệ, có lẽ ở thế giới này không hoàn toàn giống so với những gì mà Trịnh Anh Tuấn biết.
Nghe thấy tiếng hai người bên ngoài bắt đầu động thủ đánh nhau, Trịnh Anh Tuấn ngay lập tức bước ra khỏi động phủ, vừa ra khỏi động phủ thì Trịnh Anh Tuấn đã thấy cảnh Yasuo phun ra một ngụm máu, có vẻ như ông ta đã trọng thương.
Trịnh Anh Tuấn muốn tiến lại gần Vương Hạch Sách quay sang nhìn chằm chằm vào hắn, áp bức cường giả phủ lên cơ thể Trịnh Anh Tuấn, hắn cảm giác như cơ thể mình đang vác hàng trăm cân ở trên lưng, hai chân Trịnh Anh Tuấn trùng xuống nhưng vẫn gắng gượng không quỳ xuống.
Nhận ra được kẻ trước mắt này chỉ là một người hoàn toàn bình thường, thậm chí trong mắt Vương Hạch Sách thì Trịnh Anh Tuấn như một tên phế vật. Vương Hạch Sách thu lại áp lực đang phủ lên người Trịnh Anh Tuấn rồi cười lớn một cái
– Haha con chuột nhắt phương nào mau cút ra khỏi đây, nếu không ta sẽ biến ngươi từ một tên phế vật thành một tên phế nhân.
Nhân lúc Vương Hạch Sách mất tập trung, Yasuo nắm bắt lấy thời cơ "Quét kiếm" vũ kỹ thân pháp được thi triển Yasuo lướt nhanh về phía Vương Hạch Sách, trong miệng vang lên vài tiếng lạnh lùng.
"Bão Kiếm: Kiếm Theo Chiều Gió"
Yasuo cầm cây sáo trúc trong tay đâm mạnh vào khoảng không trước mặt, một đạo kiếm khí ngay lập tức phóng ra mang theo kình phong rợn người, đạo kiếm khí lướt đi trong không khí mơ hồ có thể nghe thấy âm thanh "két két" như đang ma sát vào không khí đâm về phía Vương Hạch Sách.
Không hổ là một cường giả Vương Hạch Sách ngay lập tức lấy lại tinh thần, một thanh kiếm sáng bóng đã nằm trong tay, Vương Hạch Sách dùng mũi kiếm đối đầu đấu với luông kiếm khí của Yasuo, một khắc sau Vương Hạch Sách hét lớn một tiếng gia tăng linh lực vào cây kiếm trong tay, luồng kiếm khí của Yasuo tan biến trong thiên địa, Vương Hạch Sách lùi lại một bước ổn định thân hình. Sau đó hắn nhìn lên thì phát hiện thân ảnh người thanh niên xa lạ và Yasuo đã biến mất, Vương Hạch Sách chửi thầm một tiếng:
– M* kiếp, chắc hẳn là chưa đi xa, hôm nay ta sẽ bắt ngươi phải nôn ra Trăn Trối Kiếm.
Dứt lời hắn bay lên bắt đầu tìm kiếm vị trí của Yasuo.
Trước đó, trong lúc Vương Hạch Sách đang ngăn chặn luồng kiếm khí của Yasuo thì hắn đã nhanh chóng thi triển "Quét Kiếm" đến bên cạnh Trịnh Anh Tuấn nhấc hắn lên rồi bay về phía động phủ.
Vừa vào trong động phủ Yasuo lại tiếp tục phun ra một ngụm máu nữa, một chiêu cuối cùng của hắn đã rút đi toàn bộ linh lực trong cơ thể, cơ thể Yasuo lúc này thập phần suy yếu, vung tay lên một cái một một trận pháp mỏng manh được Yasuo bố trí che chắn trước cửa động phủ.
Lúc này Yasuo lấy trong người ra một cái túi chữ vật đặt vào trong tay Trịnh Anh Tuấn rồi Yasuo mới lên tiếng:
– Ngươi cầm lấy thứ này, bên trong có một cái ngọc giản, người dựa theo ngọc giản đó tìm đến một người, người đó sẽ thay ta giúp đỡ ngươi. Bây giờ ta sẽ mở "Dịch Chuyển" truyện tống trận, cần một khoảng thời gian mới có thể dịch chuyển đi nơi khác.
Trịnh Anh Tuấn bất ngờ nhìn Yasuo lên tiếng:
– Vậy còn ngươi?
– Lúc Dịch chuyển truyền tống trận mở ra tên Vương Hạch Sách đó chắc chắn sẽ phát hiện, nếu cả hai cùng dịch chuyển thì sẽ không kịp, vậy nên ra sẽ ở lại chặn hắn.
– Không được nếu đã đi thì cùng đi, ở thì cùng ở.
Yasuo nhìn vào thẳng mắt Trịnh Anh Tuấn, một lúc sau hắn thở dài một cái âm thầm cảm thán. Hai người bọn họ chỉ mới biết nhau vài ngày mà Trịnh Anh Tuấn đã muốn cùng hắn đồng sinh cộng tử, con người này nếu có thể tu luyện chắc chắn sẽ trở thành một trong những người mạnh mẽ nhất.
– Không được nếu thế thì cả hai sẽ chết, ngươi yên tâm đi ta sẽ không chết đâu.
Trịnh Anh Tuấn lúc này mới cảm thấy an tâm một chút nói:
– Được rồi người nhất định phải sống đấy. Trong lòng ta đã coi ngươi là người thân duy nhất của mình.
Nét mặt Yasuo tràn ngập sự ngạc nhiên, khuôn mặt bao nhiêu năm lạnh lùng cô độc giờ đây có một nụ cười nhẹ nhàng ấm áp. Yasuo ngay lập tức đáp lại.
– Ta cũng vậy!
Ngay sau đó Yasuo vung tay lên cửa động phủ mở ra, tay hắn vẽ lên những đồ án kỳ lạ vào không khí mà Trịnh Anh Tuấn không thể nào hiểu được.
Một luồng ánh sáng rực rỡ từ trên trời chiếu thẳng vào Trịnh Anh Tuấn. Ngay lập tức Trịnh Anh Tuấn cảm thấy cơ thể đang bị một luồng sức mạnh kỳ bí kéo đi.
Khoảnh khắc luồng ánh sáng từ trên trời bao trùm lấy Trịnh Anh Tuấn thì Vương Hạch Sách đã ngay lập tức phát hiện, chỉ một giây sau hắn đã xuất hiện trong tầm mắt của Yasuo và Trịnh Anh Tuấn.
Thấy được hành động của Yasuo hừ lạnh một cái:
– Muốn chạy không dễ vậy đâu. Các ngươi lưu lại cho ta.
Ngay sau đó Vương Hạch Sách bỏ qua Yasuo lao về phía "Dịch chuyển" truyền tống trận, hắn cho rằng Yasuo đã trao lại Trăn Trối Kiếm cho người thanh niên kia, nên Vương Hạch Sách không chần chừ lao về phía truyền tống trận trước.
Tay phải hắn đưa lên, có thế thấy rõ tay hắn được bao phủ bởi một luồng quang mang. Hiểu được ý định của Vương Hạch Sách, ngay lập tức Yasuo lướt đến, cây sáo trúc trong tay vung lên cản lại một quyền của Vương Hạch Sách. Tức giận vì bị phá đám, Vương Hạch Sách chuyển mục tiêu từ Trịnh Anh Tuấn về phía Yasuo.
Yasuo bay ngược về phía sau, lồng ngực hắn đã lõm vào hình một nắm đấm, từ trong miệng hắn mạnh mẽ phun ra một ngụm máu, ngày hôm nay Yasuo đã mất rất nhiều huyết rồi. Nhưng Yasuo vẫn cố gắng giữ tỉnh táo để tiếp tục duy trì "Dịch Chuyển" truyền tống trận.
Nhíu mày một cái Vương Hạch Sách đã hiểu ra điều gì đó, cái truyền tống trận này cần có người duy trì mà người duy trì truyền tống trận này chính là Yasuo, lúc này chỉ cần giết Yasuo là truyền tống trận cũng tự ngắt, đúng là một công đôi việc. Vương Hạch Sách cười lớn một cái rồi bắn về phía Yasuo.
Ánh mắt Yasuo hiện lên một sự quyết đoán, hắn đã ra quyết định, đến đây Yasuo nhìn về phía Trịnh Anh Tuấn còn đứng trong truyền tống trận, miệng hắn lẩm bẩm:
– Nhớ bảo trọng, tự chăm sóc mình cho tốt, ta không thể bên cạnh ngươi được nữa rồi!
Mặc dù nhìn vào chỉ thấy Yasuo lẩm bẩm không ra tiếng, nhưng từng câu từng chữ đều rơi vào tai Trịnh Anh Tuấn.
Ngay sau đó cơ thể của Yasuo bành trướng lên, một vụ nổ kinh hoàng kèm theo huyết dịch bắn ra khắp mọi nơi, Vương Hạch Sách đã đến rất gần cơ thể của Yasuo nên hắn ngay lập tức bị trọng thương, một cường giả tự bạo không phải là điều đơn giản, lúc này Yasuo đã trọng thương cực kỳ nghiêm trọng, nếu không vụ nổ tự bạo của Yasuo có thể khiến phạm vi hàng trăm dặm xung quanh bị san bằng.
Một cây sáo trúc còn vương một chút huyết dịch của Yasuo bay vào trong tay Trịnh Anh Tuấn, ngay sau đó "Dịch Chuyển" Truyền tống trận cũng đã đưa Trịnh Anh Tuấn đến một nơi rất xa cuộc chiến vừa rồi. Nơi này là một khu rừng, xung quanh im lặng đến đáng sợ. Bởi vì vụ nổ tự bạo của Yasuo đã khiến truyền tống trận mất cân bằng nên nó không đưa Trịnh Anh Tuấn đến nơi đã định trước. May mắn cho Trịnh Anh Tuấn là lúc này hắn được đưa đến đất liền, nếu đen đủi bị đưa ra biển thì hắn sẽ chết chắc vì không biết bơi.
Trịnh Anh Tuấn quỳ gục xuống nhìn vào cây sáo trúc còn vương một giọt huyết dịch của Yasuo trong tay, một dòng nước mắt đã lăn dài trên má hắn từ lúc nào. Lấy ra một bình ngọc cho giọt huyết dịch của Yasuo vào trong cẩn thận cất đi.
Trịnh Anh Tuấn ngửa cổ lên trời hét lớn:
– Vương Hạch Sách! Ta Trịnh Anh Tuấn xin thề sẽ có ngày chém cái đầu chó của ngươi xuống.
Sau đó hắn liền ngất đi vì kiệt sức, cơ thể của hắn giờ đây cực kỳ yếu ớt, kinh mạch toàn thần đứt hết, nếu bảo hắn bê một tảng đá 5kg thôi hắn cũng sẽ bê không nổi.
Vào khoảnh khắc mà Yasuo tự bạo, ở một nơi nào đó cực kỳ bí mật không một ai biết đến, xung quanh tràn ngập bóng tối, từ trong bóng tối một đôi mắt mở ra, thời điểm mà ánh mắt này mở ra xung quanh ngay lập tức trở nên rục rịch, lấy thân ảnh này làm chủ bóng tối xung quanh dường như đang bị hút vào. Thân ảnh này mở miệng nói, thanh âm của hắn giống như truyền ra từ địa ngục lạnh lẽo:
– Yasuo, ta cảm nhận được sức mạnh của ngươi vừa tan biến. Ngươi nhất định không được chết, cái đầu của ngươi chính ta sẽ chém nó xuống.
Ngay sau đó hắn nhắm mắt lại, bóng tối xung quanh trở lại trạng thái bình thường.